Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 352




Chương 352

Lý Tang Du thì sững sờ, cô thật sự quên mất chuyện mình phải ngủ chung với Lục Huyền Lâm. Khoảng thời gian này cô đã quen với việc ngủ một mình rồi.

Tiêu Hà đã không coi hai người họ là vợ chồng từ lâu, một lòng nghĩ cách để cho Lý Uyển Khanh và Lục Huyền Lâm có cơ hội ở riêng với nhau.

Trong mắt Lý Uyển Khanh, Lục Huyền Lâm là của cô ta, còn Lý Tang Du chỉ là cái bóng đèn chướng mắt thôi.

Lục Huyền Lâm không hề có ý kiến với việc qua đêm ở đâu. Hôm nay Lý Tang Du vừa mới ra viện, cũng đỡ phải bôn ba. Đồng thời anh có thể chăm sóc cho Lý Uyển Khanh, một công đôi việc.

Năm người có mặt ở đó, ngoài ba Lý và Lục Huyền Lâm ra thì ba người còn lại ai nấy đều có tâm sự riêng.

Nhìn thấy vẻ mặt phiền muộn của Tiêu Hà, Lý Tang Du thầm cười chế nhạo. Coi như lần này cô đã được mở mang tầm mắt, biết được thế nào gọi là tự lấy đá đập chân mình.

Một câu nói của người không biết rõ những chuyện bên trong là ba Lý đã vô tình đập tan kế hoạch của Tiêu Hà.

Bữa cơm này ngoài hai ba con Lý Tang Du trò chuyện ra, Tiêu Hà và Lý Uyển Khanh gần như chỉ ủ rũ không lên tiếng. Còn Lục Huyền Lâm thỉnh thoảng lại chêm vào đôi câu.

Sau bữa cơm, Lý Tang Du và Lục Huyền Lâm trở về phòng của cô.

Mấy năm nay cô và Lý Uyển Khanh không ở nhà, nhưng phòng của họ vẫn được giữ nguyên vẹn như cũ. Lúc ba Lý nhớ con gái sẽ đi vào phòng của họ, nhìn vật nhớ người xoa dịu nỗi tương tư.

Giữa Lý Tang Du và Lý Uyển Khanh, trong lòng ông ta vẫn thiên vị Lý Tang Du hơn. Dù sao đó cũng là con gái ruột của chính mình. Ông nhìn cô trưởng thành từng ngày kể từ khi cô mới nằm trong nôi. Lý Uyển Khanh không thể nào thay thế được loại tình thân này.

Đây cũng là tâm bệnh trước sau vẫn không thể tiêu tan trong lòng hai mẹ con Tiêu Hà và Lý Uyển Khanh.

Bất kể cô ta có làm thế nào đi chăng nữa, cũng không có cách nào thay thế được địa vị của Lý Tang Du trong lòng ba Lý, hay nhà họ Lý cũng vậy.

Đây không phải lần đầu tiên Lục Huyền Lâm vào phòng của Lý Tang Du, nhưng thật ra lại là lần đầu qua đêm ở đây.

Nhân lúc cô tắm rửa, Lục Huyền Lâm mở máy tính lên. Do buổi chiều tâm trạng bực bội nên có rất nhiều công việc anh vẫn chưa làm xong, mãi đến bây giờ mới có thời gian xử lý.

Vì được ở trong nhà trong phòng của chính mình nên Lý Tang Du tỏ ra vô cùng thoải mái. Cô tắm rửa xong mặc chiếc váy ngủ màu hồng có dây đeo viền hoa mà mình vẫn hay mặc lúc chưa lấy chồng đi ra. Mái tóc dài vẫn còn ướt sũng nhưng cô đã bước ra rồi, tiện thể nằm luôn trên sô pha, ôm lấy laptop.

Sau khi về tới nhà, cô hoàn toàn thả lỏng, bất kể dáng ngồi hay tư thế nằm đều không đẹp mắt cho lắm. Kiểu nào thoải mái thì làm kiểu đó, bây giờ Lý Tang Du chính là như vậy. Cô nằm nghiêng trên sô pha, đặt laptop lên trên một đùi, đùi còn lại gác lên mép giường. Dây đeo viền hoa trên vai bị lệch trượt xuống bả vai, làm lộ ra nửa bờ vai ngọc.

Lục Huyền Lâm vô tình quay đầu lại thì nhìn thấy cảnh này, đôi mày đen nhíu lại: “Cô ngồi tư thế gì vậy? Có thể chú ý hình tượng một chút được không?”

Thậm chí Lý Tang Du còn không thèm nâng mi mắt lên, vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình: “Anh quản tôi được chắc! Bây giờ tôi có xấu thế nào cũng không có người nhìn.”

Trong đôi mắt đen nhánh của Lục Huyền Lâm chợt thoáng hiện vẻ lạnh lẽo: “Tôi không phải là người à?”

“Ừ, tôi không coi anh là người.”

“Gì cơ?” Lục Huyền Lâm cố nén lửa giận mở miệng hỏi: “Vậy tôi là cái gì?”

Lúc này Lý Tang Du mới ngước mắt lên liếc nhìn anh: “Cầm thú!”

“Cô…” Hôm nay anh không muốn cãi nhau với cô, dù sao cô cũng vừa mới ra viện, vậy là giọng điệu anh trở nên nhẹ nhàng: “Nói thế nào cô cũng là quý cô cành vàng lá ngọc, tiểu thư khuê các. Cho dù không có người xem thì cũng nên tự giác chút đi. Huống chi, tôi vẫn còn ở đây, dáng vẻ xấu xí của cô làm mù mắt tôi. Tôi đã nói rồi tôi chỉ thích những thứ đẹp đẽ.”

Lý Tang Du thu tầm mắt lại, tiếp tục nhìn chăm chú lên màn hình rồi bĩu môi: “Sang phòng bên đi, ở đó nhất định có thứ đẹp đẽ mà anh thích.”

Lục Huyền Lâm hiểu rõ cô đang chỉ Lý Uyển Khanh ở phòng bên cạnh.

Anh cũng muốn đi tìm Lý Uyển Khanh, nhưng bây giờ tình huống không cho phép. Đối diện phòng của Lý Tang Du là phòng của ba Lý và Tiêu Hà. Anh chỉ cần ra ngoài là nhất định sẽ bị phát hiện ngay.