Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 786




CHƯƠNG 786

Chu Nhã Khiết ở bên cạnh cô. Mấy ngày nay cô ấy vẫn luôn chứng kiến sự nỗ lực của Lục Nghiên Tịch. Cô ấy cũng từng xem qua bản kế hoạch đó rồi, không đến mức khiến bên đối tác trực tiếp giải trừ hợp đồng.

Có lẽ còn có ẩn tình nào đó, làm cô ấy đột nhiên cảm thấy tội nghiệp cho Lục Nghiên Tịch.

“Thôi đừng buồn nữa. Trong công ty lúc nào cũng nâng cao giẫm thấp kiểu vậy đấy, cậu đừng để ý những lời kia.” Càng để ý thì chỉ có mình khó chịu thôi, Chu Nhã Khiết hiểu rất rõ.

“Ừ.” Lục Nghiên Tịch ngửa đầu lên mỉm cười.

Sau khi tan tầm, Lục Nghiên Tịch mới thở phào một hơi. Cô từ chối cùng trở về biệt thự với Tư Bác Văn, bắt xe đến nhà họ Lục.

Sau khi cô kết hôn, họ hàng bên nhà họ Lục cũng đi gần hết. Lục Nghiên Tịch không ngờ là cô họ và dượng vẫn ở lại, hơn nữa rất trùng hợp là bọn họ còn đang bàn chuyện hợp tác.

Vu Diễm My đang bận rộn trong phòng bếp, nghe thấy Lục Nghiên Tịch trở về, cô ta nhanh chóng nở một nụ cười đắc ý.

Cô ta cũng không buồn ngụy trang thứ tình cảm giả dối kia nữa.

Lục Nghiên Tịch cũng không để ý lắm. Sau khi đặt đồ xuống, cô vờ như không có chuyện gì xảy ra, ngồi xuống bên cạnh Lý Tang Du. Cảm nhận được hơi ấm hiện tại, trong lòng Lục Nghiên Tịch dễ chịu hơn rất nhiều.

“Nghiên Tịch.” Lý Tang Du vốn không định nói, dù sao đó cũng là một cú sốc đối với Lục Nghiên Tịch. Nhưng bà không muốn con gái từ bỏ như vậy, trước khi an ủi thì nhắc qua đến chuyện này: “Con phải thật nghiêm túc, đừng hoảng sợ. Nếu không biết thì có thể đi tìm Bác Văn hoặc Diễm My, đừng gắng gượng một mình.”

Vốn dĩ Lục Nghiên Tịch còn có thể nở một nụ cười nhạt, nhưng sau khi nghe Lý Tang Du nói thêm một chữ, sắc mặt cô càng trở nên lạnh lùng hơn.

 

Cô không biết là ai đã chỉnh sửa bản kế hoạch mà mình chuẩn bị. Vốn là chịu uất ức ở công ty mới trở về nhà, kết quả là ở nhà cô vẫn phải chịu nỗi uất ức tương tự. Lục Nghiên Tịch bỗng cảm thấy chua chát vô cùng, cô đứng lên: “Con nhớ ra còn có chút việc, phải về công ty trước đây ạ.”

Nói xong, cô cũng không màng đến Lý Tang Du giữ mình lại, dứt khoát rời khỏi nhà.

Cô vừa đi khỏi, Vương Chấn đã không nhịn được lải nhải: “Anh cả, mọi người nuông chiều Nghiên Tịch quá rồi. Nhìn xem, còn chưa nói được mấy câu mà nó đã sầm mặt lại rồi bỏ đi. Như vậy thì sau này làm sao có thể quản lý Lục Thị chứ?”

Mặc dù nói Lục Thị là của hồi môn của Lục Nghiên Tịch, nhưng đa số cổ phần vẫn còn nằm trong tay Lục Huyền Lâm.

Ông không ngốc, Lục Thị nhất định phải để lại cho con gái ông. Nhưng nhìn tình hình hôm nay, quả thật Nghiên Tịch vẫn cần phải rèn luyện thêm.

Thấy vẻ mặt của Lục Huyền Lâm, Lý Tang Du hiểu ngay được ông muốn làm gì: “Đã nói là sẽ để mặc con gái, đưa em đi du lịch vòng quanh thế giới rồi mà.” Giọng nói của bà mang theo vẻ nũng nịu.

Lúc này Lục Huyền Lâm mới tươi cười, đáp một tiếng ‘được’.

Lục Hương Cầm ở bên cạnh trừng mắt lên suýt rơi cả con ngươi ra ngoài, nhưng lại không thể nổi cáu. Bà ta chỉ có thể trút giận lên người Vương Chấn, nhéo một cái thật mạnh.

Ở nơi khác, Lục Nghiên Tịch đang trên đường trở về nhà. Cô mang tâm trạng bực bội đi ngang qua quán bar, sau đấy bước vào.