Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Chương 111




Chương 111 Anh vậy mà lại dịu dàng dỗ dành cô!

Nhà họ Giản đã bao trọn toàn bộ khách sạn Thế Kỷ Đai, vì vậy xe đậu ở nơi này nhất định là tới để tham gia buổi tiệc.

Mọi người trợn to hai mắt: “Vị này vậy mà lại tới đây.” “Trời ạ, nhà họ Giản thật là vinh hạnh.”

Diệp Mộc Châu nghe những lời này, còn tưởng rằng Tần Dật Thanh đã tới.

Đang định quay đầu lại gọi anh Ba thì bỗng dưng đối mặt với một đôi mắt lạnh như băng.

Hoắc Việt Bách.. Vậy mà Hoắc Việt Bách lại tới trước!

Tên khốn này tới để giáo huấn cô sao? Anh cũng tán thành với Giản Ngưng Tuyết, muốn đánh đuổi cô?

Diệp Mộc Châu càng nghĩ càng tủi thân, cô không chịu nổi bầu không khí này. Dưới ánh mắt dương dương đắc ý của Giản Ngưng Tuyết và Hà Tĩnh, cô dứt khoát đi trước, miễn

cho bị đuổi ra ngoài.

Cô hừ lạnh một tiếng, tức giận bỏ ra ngoài cửa trước, nhưng khi đi ngang qua Hoắc Việt Bách…

Một bàn tay ấm áp ngăn cản cô. “Giận dỗi lâu như vậy, còn chưa nguôi giận sao?”

Chỉ trong chốc lát bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

Diệp Mộc Châu sửng sốt hai giây, Hoắc Việt Bách đang làm gì vậy?

Hoắc Việt Bách dừng một chút, rũ mắt xuống: “Vẫn không muốn để ý đến anh sao? Đừng giận nữa, theo anh đi vào trước đã. Lát nữa em muốn giận thì để cho em giận, được không?”

Diệp Mộc Châu kinh ngạc: “…”

Anh vậy mà lại thật sự nói chuyện như vậy với cô! Còn bảo cô đi vào?

Chẳng phải bây giờ người đàn ông này nên giúp đỡ Giản Ngưng Tuyết, chỉ vào mũi cô bảo cô cút đi sao?

Anh vậy mà lại dịu dàng dỗ dành cô!

Diệp Mộc Châu hừ nhẹ một tiếng. Tên khốn này cho rằng dỗ cô hai câu thì cô có thể tha thứ sao?

Hoắc Việt Bách thấy cô gái nhỏ được anh che chở thì bắt đầu nũng nịu: “Đi vào với anh sợ là không được. Cô Giản và cô gái này không chào đón người ta, nói người ta không có thư mời thì không được vào, người ta đang định đi”

Người đàn ông thản nhiên ngước mắt: “Không cho cô ấy vào?”

Hô hấp Giản Ngưng Tuyết run rẩy: “Anh Việt Bách, không phải.”

Hà Tĩnh nôn nóng muốn lấy lòng Giản Ngưng Tuyết thậm chí là lấy lòng Hoắc Việt Bách, vội cướp lời trước.

“Ngài Cửu, chuyện này cũng không thể trách Ngưng Tuyết. Tuy rằng cô Diệp đây theo chân ngài tới” .

“Nhưng người không có thư mời muốn nhân cơ hội lẻn vào nhiều như vậy, nếu như ai cũng được ngoại lệ, vậy thì trật tự sẽ rối loạn. Cho nên mặc dù Ngưng Tuyết biết cô ta là người mà ngài mang tới nhưng cũng không để cô ta tiến vào, chính là vì lý do này”.