Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Chương 136




Chương 136

Cách gọi Sĩ quan hoàn toàn không giống với “trợ lý”.

Ở nước C, phải có quân hàm mới có thể trở thành sĩ quan, huống chi địa vị sĩ quan đã rất cao, Lâm Khiểu Phương lại cam tâm tình nguyện làm trợ lý của Hoắc Bách Việt.

Lâm Khiếu Phương sờ mũi: “Khụ… Có điều bà chủ không biết, tôi đã xuất ngũ, bọn họ vẫn có thói quen gọi tôi là sĩ quan, bây giờ tôi chỉ là dân thất nghiệp lang thang, chỉ làm công cho ngài Cửu mà thôi.”

Diệp Mộc Châu nhướng mày: “Như vậy à?”.

Lâm Khiếu Phương bị câu “Như vậy à?” làm cho thót cả tim, nuốt ngụm nước miếng: “Bà chủ, 4 thì, tôi đưa cô về nhà nha?”

Diệp Mộc Châu gật đầu.

Cuối cùng cũng tiễn được Diệp Mộc Châu đi, Lâm Khiếu Phương mới run rẩy gọi điện thoại: “Ngài Cửu, hình như bà chủ đã phát hiện ra thân phận tôi! Vậy có khi cô ấy sẽ biết anh.”

Hoắc Bách Việt gõ đầu ngón tay: “Cô ấy ở nhà họ Diệp có bị ức hiếp không?”

Lâm Khiếu Phương: “?”.

Không phải, ngài Cửu, tôi đang nói chuyện quan trọng với anh đó!

Hoắc Bách Việt nhíu mày: “Rốt cuộc có bị ức hiếp hay không?”

Lâm Khiếu Phương: “..”

Giọng nói ở đầu bên kia chợt cao lên: “Vậy mà cậu lại để cô ấy bị ức hiếp? Rốt cuộc tôi để cậu đến nhà họ Diệp để làm gì? Cậu còn muốn tiền lương không?”

“…” Lâm Khiếu Phương thấy nghi ngờ cuộc đời.

Không phải, bà chủ thông minh như vậy, cái thân phận mà ngài Cửu muốn che giấu, anh ta có thể đoán được là không còn dùng được bao lâu nữa rồi.

Vậy mà… Ngài Cửu không hề lo lắng chút nào?

“Với cả sau khi cô ấy biết cậu đến giúp cô ấy, có nói cái gì hay không?” Hoắc Bách Việt mất kiên nhẫn.

Lâm Khiếu Phương khó hiểu: “Có đó, bà chủ nói cảm ơn tôi”

Hơi thở Hoắc Bách Việt chợt nặng nề: “Cảm ơn cậu? Chỉ cảm ơn cậu?”

Lâm Khiểu Phương: “Đúng vậy, chuyện này có vấn đề gì  sao?”

“Là tôi bảo cậu đi giúp đỡ, cô ấy không cảm ơn tôi, ngược lại cảm ơn chạy chân vặt là cậu? Lâm Khiếu Phương, tôi cảm thấy tiền lương của cậu đúng là nên giảm đi thôi”

Lâm Khiểu Phương: “.”

Thư ký nói anh ta gần vua như gần cọp quả nhiên không sai!

Bây giờ anh đã tán đồng với lời nói của bà chủ, ngài Cửu chính là tên khốn!