Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Chương 68




Chương 68: Diễn đàn tên thật, người mà cô bố trí sắp sập rồi

Diệp Khánh Thy vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, giọng điệu dịu dàng: “Chị, mặc dù chị đã từng trải qua những ngày nghèo khổ đó, nhưng em tin, chị sẽ không làm loại chuyện này, em cũng không biết sao lại có tấm ảnh đó…”

Người bên cạnh cảm thán: “Diệp Khánh Thy đúng là một cô em tốt. Lần trước cô ấy vì chuyện của Vân Sơ mà mất mặt như thế, cô ấy cũng không trách Diệp Mộc Châu, bây giờ còn nói giúp cho Diệp Mộc Châu.”

“Ai mà không biết Diệp Mộc Châu được bao nuôi, nhưng Diệp Khánh Thy vẫn tin cô ta trong sạch, các cậu nói sao Diệp Mộc Châu không biết xấu hổ thế nhỉ?”

Câu nói này vừa dứt thì ngay sau đó, bỗng nhiên, điện thoại của mọi người reo lên.

Mọi người vô thức lấy điện thoại ra xem, đập vào mắt, chính là bài viết được ghim trên diễn đàn.

Chợt liếc mắt nhìn xem có vấn đề gì không, nhưng mà nhìn thêm lần nữa…

Sắc mặt mọi người thay đổi.

Đợi đã, bài đăng này không phải là nặc danh sao? Sao lại thành tên thật rồi thế này!

Diệp Khánh Thy vẫn đang lo lắng, vành mắt đỏ hoe nói: “Chị yên tâm, em nhất định sẽ tìm ra người đăng bài là ai, trả công bằng cho chị, bên phía hiệu trưởng… em sẽ đi giải thích.”

Sau khi nhìn bài đăng xong, biểu cảm của mọi người đã từ trợn mắt há hốc mồm, biến thành không dám tin, cực kỳ phẫn nộ.

Đúng lúc này, có một nữ sinh có quan hệ tốt với Diệp Khánh Thy, xấu hổ mở miệng: “Cái đó, Khánh Thy…”

Nhưng cô ta nói quá bé, Diệp Khánh Thy không nghe thấy. “Chị, chị đừng buồn nữa, em tin là người trên bức ảnh không phải người

yêu của chị, cho nên bọn họ nói gì chị cũng đừng để trong lòng.

Xung quanh trái lại im lặng một phút, cô ta ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không ổn.

Tường Linh Lam cũng thấy kỳ lạ, tại sao những người này không khen Khánh Thy? Dù sao thfi danh tiếng của Diệp Mộc Châu đã thành ra vậy rồi, Khánh Thy vẫn nói giúp cô ta!

Lẽ nào nội dung của bài viết đó vẫn chưa đủ giật gân?

Nghĩ như vậy, Tường Linh Lam lấy điện thoại ra, đổi thành nick phụ, đang chuẩn bị gửi một bình luận Diệp Mộc Châu là tiểu tam, bỗng nhiên…

“Diệp Khánh Thy, cô đừng giả vờ nữa được không!”

Sau phút im lặng, cuối cùng có người không nhịn được nữa lớn tiếng nói: “Diễn đàn Thanh Đại tên thật rồi!”

“Bài đăng đó là Tường Linh Lam đăng, cô và Tường Linh Lam thân thiết như vậy, có thể không biết người đăng là Tường Linh Lam sao! Một đằng thì cô đăng chuyện Diệp Mộc Châu là tiểu tam lên diễn đàn, một đằng cô giả và giả vịt an ủi Diệp Mộc Châu để tôn lên chân thiện mỹ của cô, cô coi chúng tôi là kẻ ngốc à!

“Thì ra là Diệp Khánh Thy muốn làm hỏng thanh danh của Diệp Mộc Châu!”

0anh.

S1

Dứt lời, phảng phất như có một đạo sét bổ lên đầu Diệp Khánh Thy, Diệp Khánh Thy loạng choạng nửa bước.

Cái gì? Tên thật? Gần như là cô ta vô thức mở diễn đàn ra, nháy mắt sắc mặt trắng bệch!

Đang yên đang lành sao diễn đàn nặc danh lại thành tên thật rồi thế này? Họ tên và số lớp của mọi người nhìn một cái là không xót gì!

“Em gái, mười phút trước diễn đàn đã đổi sang tên thật rồi.”

Đúng lúc này, Diệp Mộc Châu mới chậm rì rì nói: “Cho nên, chị cũng không biết em gái vừa an ủi chị, vừa nói xấu chị, làm việc kiểu gì vậy?”

Nói xong câu này, Diệp Mộc Châu mỉm cười hỏi mọi người: “Xin hỏi bây giờ tôi có thể đi được chưa?”

Các bạn học vô thức nhường ra một con đường cho cô. Bạn cùng lớp của Diệp Mộc Châu nghe tin thì chạy tới, nghe được chuyện

này là Diệp Khánh Thy bày ra, bọn họ đều tức giận, nhìn thấy Diệp Khánh Thy thì âm dương quái khí nói:

“Ha ha, sao ảnh năm năm trước của Mộc Châu bị đăng lên diễn đàn, trong lòng mọi người chưa tính sao?”

“Hình tượng người em gái tốt sụp đổ rồi.”

Những lời này đánh vào lòng Diệp Khánh Thy, như thể thiên lôi đánh xuống.

“Tôi, tôi chỉ… Cả người Diệp Khánh Thy phát run, nửa ngày nói không ra một chữ.

Sắc mặt Tường Linh Lam vừa xanh vừa trắng, ánh mắt chất vấn của các bạn học như một lưỡi dao sắc bén, cuối cùng cô ta không nhịn được chửi ầm lên:

“Là chúng tôi đăng bài đấy thì sao nào! Đó là Diệp Mộc Châu tự làm tự chịu! Nếu cô ta không đi làm tiểu tam, chúng tôi có đăng bài cũng không nói xấu được cô ta! Cô ta đáng đời!”.