Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 376: Không hận anh, cũng không muốn lại yêu




Hạ Úc Huân tự giễu mà khẽ cười một tiếng: “Ở trong lòng anh, tôi vĩnh viễn cũng không quan trọng bằng những thứ kia, mà ở trong lòng tôi, anh so với mọi thứ của tôi đều quan trọng. Cho nên tôi mới có thể hai bàn tay trắng như ngày hôm nay.”

Lãnh Tư Thần sắc mặt thống khổ mà nhìn cô, nói: “Tiểu Huân, em ở trong lòng anh đương nhiên là quan trọng! Nhưng, vì cái gì em không thể đứng trên lập trường của anh suy xét một chút? Rất nhiều thứ, anh căn bản không có biện pháp không màng tới, anh làm mọi thứ cũng vì muốn cho em một tương lai ổn định, muốn cùng em ở bên nhau!”

Hạ Úc Huân chậm rãi nhắm mắt lại, nói:“Anh không cần nói nữa, tôi đã hiểu rõ ý của anh, anh là muốn nói, tôi hẳn là nên tha thứ cho anh. Bởi vì anh thương tổn tôi, đều là vì tốt cho tôi, phải không?”

Lãnh Tư Thần gắt gao nắm chặt nắm đấm, gọi: “Tiểu Huân……”

“Lãnh Tư Thần, tôi không phải một cô gái tốt, càng không phải thánh mẫu Maria, tôi rất ích kỷ, không thể thông cảm cho tất cả những gì anh làm đều là vì tôi. Không thể bởi vì một lời nói của anh mà coi như toàn bộ tổn thương đều chưa từng phát sinh. Anh nên tìm một người vẫn luôn bị thương tổn lại có thể bởi vì một câu: Anh thương tổn cô ấy, đều là vì cô ấy. Sau đó không so đo hiềm khích trước đây, không oán không hối hận cùng anh ở bên nhau.” Hạ Úc Huân một hơi nói xong, ngữ khí có chút kích động.

“Tiểu Huân……” Mỗi một câu của Hạ Úc Huân, tim Lãnh Tư Thần lại đau thêm một phần, nhưng một chữ cũng không cách nào phản bác, nếu anh nói cho cô biết sớm một chút, sự việc có thể sẽ không thay đổi thành như bây giờ hay không?

Nhưng, hiện tại nói cái gì đều đã quá muộn, cô đã bị mình thương tổn quá sâu……

Hạ Úc Huân nhắm mắt lại, vuốt ngực hơn nửa ngày mới hòa hoãn xuống, nhàn nhạt nói: “Là tôi mạnh mẽ xuất hiện, thay đổi tương lai đã định của anh. Hiện tại, tôi rời khỏi, để mọi việc đều trở lại nguyên điểm. Anh tiếp tục cưới Bạch Thiên Ngưng thì được rồi, đừng vì tôi mà làm bất cứ thay đổi gì.”

“Tiểu Huân, đừng nói nữa!” Tim Lãnh Tư Thần như bị đao cắt, đau khổ mà ôm lấy đầu, anh theo bản năng mà trốn tránh, không muốn nghe cô nói tiếp.

“Lãnh Tư Thần, nghe anh giải thích, tôi không hận anh, tôi hiểu nỗi khổ tâm bất đắc dĩ của anh, hiểu được anh lựa chọn vì lấy đại cục làm trọng, hiểu lý do vì sao anh ở thời điểm này không thể không từ bỏ tôi……” Hạ Úc Huân tự giễu mà cười nhẹ một tiếng, chậm rãi nói tiếp: “Nhưng, tôi cũng không muốn yêu anh nữa, yêu anh quá mệt mỏi, tôi buông tha anh, cũng buông tha chính bản thân tôi, coi như mọi việc đều chưa từng phát sinh……”

Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần mặt xám như tro tàn, rốt cuộc, vẫn là chờ tới những lời này, kết quả này……

Cô hiểu được, nhưng cô lại lựa chọn từ bỏ. Cô không hận, nhưng lại cũng không yêu.

Nếu kết quả là như thế này, anh tình nguyện để cô hận anh cả đời!

-

Nửa giờ sau.

Lãnh Tư Thần đóng cửa phòng đi ra ngoài.

Tần Mộng Oanh nhìn sắc mặt anh đã biết kết quả bọn họ nói chuyện.

Lương Khiêm ở ngoài cửa đợi đã nửa ngày, thấy Lãnh Tư Thần đi ra, lập tức chạy tới vẻ mặt khẩn trương mà đưa cho anh một bút ghi âm.

“Đây là cái gì?” Lãnh Tư Thần hỏi.

“Lúc thu thập đồ của chị dâu phát hiện ra, anh nghe một chút sẽ biết. Tôi mới vừa nghe rồi……” Lương Khiêm sờ sờ cái mũi, anh vừa rồi đã nghe qua.

Lãnh Tư Thần ấn chốt mở.

Đoạn đối thoại của anh cùng Bạch Thiên Ngưng tối hôm đó lập tức vang lên.

Lãnh Tư Thần kinh ngạc vạn phần mà nghe bên trong hai người nói chuyện với nhau.

Những lời này, mỗi một câu đều đủ để khiến Hạ Úc Huân suy sụp.

Lãnh Tư Thần nặng nề mà tắt bút ghi âm, sắc mặt gần như dữ tợn, nói: “Vì cái gì? Cô ấy vì cái gì không nói? Nếu cô ấy nói cho tôi biết chuyện này, tôi có thể giải thích!”

Tần Mộng Oanh bên cạnh cười khổ nói: “Nếu anh thương tổn một cô gái, cô ấy lại không nói, đó là bởi vì cô ấy muốn rời khỏi anh. Có lẽ, so với việc này cô ấy cũng đã sớm thất vọng đối với anh rồi.

Lãnh Tư Thần, tôi không biết anh rốt cuộc vì cái gì làm như vậy. Nhưng, mặc kệ anh có lý do gì, đả kích như vậy, không có một cô gái nào chịu được. Anh không có khả năng vì cô ấy từ bỏ mọi thứ, cô ấy cũng không muốn trói buộc anh nữa.

Cô ấy nỗ lực, rất nỗ lực, rất nỗ lực. Cô ấy đã gắng hết sức rồi.

Nhưng, sự thật chứng minh, đao quang kiếm ảnh trong thế giới của anh, tất cả đều là sài lang hổ báo, cho dù anh vẫn luôn muốn bảo hộ cô ấy, cô ấy cũng không cách nào sinh tồn được trong thế giới của anh.

Đi đến một bước như hôm nay, đã không có ai đúng ai sai, không bằng buông tay, hà tất lại tra tấn nhau?”

Tần Mộng Oanh nói làm con ngươi Lãnh Tư Thần dần dần tối tăm, sau một lúc lâu cúi đầu cười lạnh một tiếng: “Buông tay? Trước đó không phải tôi không cảnh cáo cô ấy, là cô ấy tự tiện xông vào thế giới của tôi.

Hiện tại, không có sự cho phép của tôi, cô ấy không thể rời đi.

Không yêu tôi cũng không sao, chỉ cần cô ấy vĩnh viễn ở trong tầm mắt của tôi!”