Bá Y Thiên Hạ

Chương 248: Đảo môi hài tử thượng thác thân




Nói xong, Đoạn Vân đang muốn ra lệnh cho đám thủ hạ quay về Á Cương thành, nhưng vừa nhấc chân hắn chợt nghĩ tới một vấn đề rất nghiêm trọng "Linh hồn chiếm cứ thân thể Ba Nhĩ Hi Đặc biến đi đâu mất rồi?" Phải biết rằng, Ba Nhĩ Hi Đặc vốn là cường giả cấp mười ba, tên Ma giới có năng lực chiếm được thân thể Ba Nhĩ Hi Đặc cũng tuyệt đối không phải người bình thường. Linh hồn đâu phải chuyện chơi, nếu thủ hạ mình bị tên gia hỏa đó chiếm được thân thể, vậy thì chắc sẽ có nhiều phiền toái lắm.

Nghĩ vậy, Đoạn Vân đưa Ngải Vi Nhi đang nằm trong lòng cho một thủ hạ, tập trung thần thức phát ra, ngưng tụ đến độ có thể xuyên qua linh hồn, nhất nhất đảo qua người mọi thủ hạ. Khi thần thức đảo qua Diệp Cô Thành, đôi mày hắn không khỏi cau lại. Thật không ngờ mình đã đoán trúng, tên kia lại dám ẩn trên người Diệp Cô Thành. Nhưng tình huống cũng không tệ như tưởng tượng. Xem cường độ năng lượng, linh hồn của tên gia hỏa đó đã bị thương không nhẹ, hình như rất suy yếu. Đoạn Vân tin rằng, trong thời gian ngắn, tên gia hỏa đó không có đủ thực lực để chiếm cứ tâm thần Diệp Cô Thành, bây giờ chỉ bí ẩn sống tạm trong cơ thể Diệp Cô Thành thôi.

Cười một cách quỷ dị, Đoạn Vân đi đến bên người Diệp Cô Thành, hỏi:

- Lão Diệp, vừa rồi ngươi chắc không sử dụng đấu khí trong cơ thể phải không?

- Thiếu gia, ngươi hỏi việc này để làm gì? Vừa rồi không chiến đấu, ta đương nhiên chưa sử dụng đấu khí rồi.

Diệp Cô Thành trả lời vẻ rất khó hiểu.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, dùng thần thức mình ngưng tụ thành thực thể, bao phủ mọi phương vị trên người Diệp Cô Thành, rồi ra lệnh: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Diệp Cô Thành, ngươi đứng yên tại chỗ dùng hết sức vận chuyển đấu khí của ngươi.

Cảm nhận được tinh thần lực cường đại của Đoạn Vân đang bao trùm lên mọi nơi mọi chỗ trên người mình gã cũng hơi giật mình, nhưng vốn rất tín nhiệm Đoạn Vân, gã lợi dụng phương pháp vận chuyển chân khí mà hắn từng dạy cho gã, điên cuồng vận chuyển đấu khí trong cơ thể. Khi đấu khí của Diệp Cô Thành vừa vận chuyển, gã lập tức hiểu ngay vì sao Đoạn Vân phải làm như vậy. Bởi vì, khi gã vừa vận chuyển đấu khí đã cảm ứng được sự dị thường trong cơ thể mình. Trong cơ thể gã có một loại năng lượng khó hiểu đang bị mình hấp thu. Hơn nữa, Diệp Cô Thành còn có thể cảm nhận được khối năng lượng đó đang rên rỉ.

Đấu khí của Diệp Cô Thành, sau khi tu luyện theo phương pháp mà Đoạn Vân dạy cho, đã sớm bắt đầu chuyển hóa thành chân khí. Theo tình hình trước mắt, đấu khí Diệp Cô Thành và chân khí có rất nhiều điểm rất giống nhau. Đấu khí đã dịch hóa của gã, sáu mươi phần trăm năng lượng có thuộc tính tựa như chân khí rồi. Còn chân khí thì có thể thiêu đốt và hấp thu linh hồn. Tên Ma tộc đáng thương, tìm thân thể ai không tìm, lại mò tới Diệp Cô Thành người đã có chân khí? Chà, thật sự là quá xui xẻo.

Khi Diệp Cô Thành vừa vận hành chân khí trong cơ thể, tên Ma tộc cao thủ từng ở trong thể Ba Nhĩ Hi Đặc đã cảm nhận được sự nguy hiểm cường đại, trong tích tắc, hắn có hai quyết định phải lựa chọn. Một là, nhanh chóng thoát ly thân thể mà mình còn chưa chiếm cứ được, lựa chọn thứ hai là chỉ trong một thời gian ngắn, phải công nhập linh hồn Diệp Cô Thành. Nhưng lúc đó hắn đã rất suy yếu sau trận đại chiến, hơn nữa còn liều lĩnh mở phong ấn do Đoạn Vân dùng chân khí thiết trí. Khi linh hồn hắn cố gắng phá vỡ phong ấn bị chân khí công kích, đã chịu một số thương tổn. Do đó, linh hồn năng lượng của hắn nếu so với linh hồn của Diệp Cô Thành vốn đã là cấp mười hai trung giai thì thật sự là quá nhỏ yếu. Do đó, linh hồn xui xẻo bị Diệp Cô Thành thiêu đốt, lúc này chỉ còn có thể lựa chọn vùng vẫy muốn thoát khỏi cơ thể. Khi hắn ra ngoài, chỉ cần thoát ra khỏi thân thể này, thì coi như tự do như chim trời rồi. Vì hắn cho rằng, trên thế giới này, ngoại trừ tử thần, chắc chắn không có ai có thể tiêu diệt linh hồn được.

Nhưng đáng tiếc, Đoạn Vân là một tên biến thái, chân khí của hắn rất thích ăn linh hồn cường đại, thần thức của hắn lại là một loại tinh thần lực có thể áp chế mọi thứ linh hồn. Đoạn Vân ngưng tụ thần thức thành thực thể, bao phủ cả người Diệp Cô Thành đến một giọt nước cũng không chảy ra ngoài được, linh hồn Ma tộc đó vừa thoát ra khỏi thân thể Diệp Cô Thành liền bị thần thức của Đoạn Vân tóm được ngay. Hắn dùng thần thức ngưng tụ thành một cái lưới rất chặt, bao vây cả Diệp Cô Thành lẫn linh hồn Ma tộc. Sở dĩ phải làm như vậy vì hắn phát hiện ra đấu khí đã chân khí hóa của Diệp Cô Thành có thể hấp thu được linh hồn.

Diệp Cô Thành nghe lệnh của Đoạn Vân, khoanh chân ngồi xuống điên cuồng vận chuyển đấu khí dịch hóa trong cơ thể. Trong khu vực đó, xuất hiện một vòng nước xoáy lấy gã làm trung tâm. Còn linh hồn Ma tộc bị Đoạn Vân dùng thần thức bắt lại bị rơi xuống đất bên cạnh Diệp Cô Thành, năng lượng linh hồn bắt đầu từ từ biến mất. Phần linh hồn năng lượng bị biến mất đó đang bị hút vào giữa dòng xoáy cuồn cuộn kia. Phần năng lượng đều bị Diệp Cô Thành hấp thu vào trong cơ thể. Sau khi theo đấu khí trong cơ thể gã vận chuyển vài vòng, lần lượt chuyển hóa thành năng lượng của chính gã, một phần dung nhập vào đấu khí, một phần chuyển thành tinh thần lực, cũng còn có một phần nhỏ chuyển thành sinh mạng năng lượng.

Cứ như vậy, năng lượng linh hồn của tên Ma tộc đó càng lúc càng bạc nhược, cỗ linh hồn này cũng dần dần trở nên rất nhạt nhòa. Ước chừng hơn mười phút sau, Đoạn Vân cảm nhận được năng lượng trong cơ thể Diệp Cô Thành đã đạt tới mức bão hòa. Hắn bắt đầu dùng thần thức bắt cỗ linh hồn Ma tộc đã nửa chết nửa sống lại, rút kiếm ra, vận đủ chân khí một kiếm chém thủng cỗ linh hồn Ma tộc, sau đó nhét cỗ linh hồn đã chết này vào trong giới tử của mình. Loại linh hồn có thể tự do di chuyển trên thân thể người khác nếu không tiêu diệt ngay, sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền toái về sau. Vốn Đoạn Vân muốn hỏi hắn vài vấn đề, nhưng xem ra hắn cũng không hiểu rõ lắm về linh hồn, hơn nữa linh hồn đó từng có năng lực chiếm được cả một thân thể cường đại như Ba Nhĩ Hi Đặc, do đó Đoạn Vân lựa chọn biện pháp tiêu diệt là an toàn nhất. Dù sao tên đó cũng đã nửa chết nửa sống, chắc cũng không thể nghe được hắn nói gì nữa.

- Thiếu gia, vừa rồi có phải là ta bị tên Ma tộc đó chiếm lĩnh thân thể không?

Sau khi vận chuyển đấu khí trong cơ thể vài lần, Diệp Cô Thành vội vàng đứng lên, hỏi Đoạn Vân.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Tên Ma tộc đó đích thực đã ở trên người ngươi, nhưng hiển nhiên hắn lại chọn sai đối tượng. Đấu khí trong cơ thể ngươi có trình độ chân khí hóa rất cao, còn chân khí thì rất mẫn cảm đối với linh hồn. Ta nghĩ, sau khi hấp thu linh hồn, thực lực của ngươi đã tăng lên không ít. Phải biết rằng, gần một phần ba linh hồn năng lượng đã bị hắn hấp thu.

Diệp Cô Thành nhắm mắt lại cảm thụ một lúc, sau đó nói với vẻ mặt rất hưng phấn:

- Đúng vậy! Thiếu gia, ta cảm giác ta đã sắp đột phá tới hậu giai. Vừa rồi, khi ta vận hành năng lượng trong cơ thể, đấu khí trong cơ thể ta tựa hồ cảm nhận được sự biến hóa. Vừa tiếp xúc với linh hồn Ma tộc, đấu khí trong cơ thể bất giác hấp thu linh hồn năng lượng, sau đó lại dung nhập khối năng lượng đó vào đấu khí dịch hóa của ta. Hơn nữa, ta cảm giác thấy tinh thần lực của ta cũng tăng lên không ít.

Đoạn Vân mỉm cười, nói:

- Ha ha…Tốt! Cũng đáng đời tên Ma tộc xui xẻo đó, tìm ai không tìm, lại mò vào thân thể của ngươi. Ha ha...

- Lão Đại, vừa rồi các ngươi làm gì đó? Vừa rồi ta nhìn thấy lão Đại thả ra một thứ gì đó giống như cái vòng bao chặt lấy Diệp Cô Thành đại ca. Sau đó, Diệp Cô Thành đại ca nhìn trông như là đang hưởng thụ, dùng một tư thế kỳ quái ngồi xuống. Sau đó, trên người Diệp Cô Thành đại ca tự nhiên xuất hiện một vòng xoáy, tựa hồ đang hấp thu thứ gì kỳ quái. Vừa rồi các ngươi còn nói về Ma tộc gì gì nữa. Lão Đại, rốt cuộc đây là chuỵên gì thế?

Tiểu Phi Hiệp nghi ngờ và đang chất vấn Đoạn Vân. Còn đám Phì Tử cũng ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì cả.

Đoạn Vân bật cười, đem sự tình vừa xảy ra nói cho bọn họ. Sau khi kiên nhẫn giải thích, đám thủ hạ lúc này mới hiểu được. Họ cảm giác thấy mình rất may mắn. Dù sao nếu như bị tên Ma tộc chui vào người, kết quả hôm nay có thể sẽ không được như thế này. Nhân Ngư Ba Nhĩ Hi Đặc bị người ta chiếm thân thể gần mười năm, sự việc trước mắt đủ để làm cho đám thủ hạ của hắn vô cùng sợ hãi. Nhưng họ cũng không lo lắng nhiều, vì họ tin chỉ cần lão Đại còn ở đây, mình muốn chết cũng không chết được. Bị người chiếm mất thân thể, mời lão Đại tới bắt sinh vật tà ác không biết chết sống đó ra ngoài là xong chuyện.

Kỳ thật, Đoạn Vân không biết, việc linh hồn chiếm lĩnh thân thể bình thường cũng rất khó phát sinh. Bởi vì Ba Nhĩ Hi Đặc đã chết nên mới bị tên Ma tộc chiếm lĩnh thân thể. Nếu muốn chiếm thân thể một người còn sống, chỉ có một khả năng, đó là tinh thần lực của linh hồn phải cường đại hơn người bị chiếm gấp mấy lần. Hiển nhiên, giữa mười Thần Long và Diệp Cô Thành, tên Ma tộc đã lựa chọn Diệp Cô Thành. Bởi vì trong mắt hắn, Thần Long thuộc loại ma thú, tinh thần lực chắc chắn rất cường đại, nếu muốn công nhập vào tâm thần xem ra không thể làm được. Còn Diệp Cô Thành là một nhân loại, hơn nữa cũng không phải là ma pháp sư vốn có tinh thần lực mạnh. Do đó tên tiểu tử xui xẻo này lựa chọn Diệp Cô Thành làm chỗ trú ngụ cho mình. Còn kết quả là bị gã hấp thu linh hồn, sau đó lại bị Đoạn Vân một kiếm giết chết.

Sau khi xử lý xong ẩn họa Ma tộc, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ có thực lực biến thái, cùng giới tử chứa Ba Lạp Cương và một đám hải tộc trọng thương bị đóng băng trở về Á Cương thành.