Bá Y Thiên Hạ

Chương 297: Thâm cốc đại đồ sát




Lần công kích đầu tiên đã bị đám Bạch hùng ngăn cản thành công. Nhưng nếu lực chiến đấu của Thần Long chỉ có như vậy thì họ cũng không xứng với hai chữ Thần Long. Năm mươi Thần Long sơ giai tuy không thể một đòn đánh tan trận địa của Bạch hùng, nhưng cũng đã đánh vỡ màn bảo vệ do đám Bạch hùng hợp lực ngưng tụ. Mười đại Thần long theo sau, nhân lúc Bạch hùng không kịp hồi lực, dùng một tư thế hoa lệ nhất, trực tiếp phá tan trận hình của chúng. Bất kỳ thứ gì chắn đường, đều bị mười Thần Long điên cuồng công kích đánh bay tất cả. Một đạo khẩu tử thật dài đã được mở toang giữa trận doanh của Bạch hùng. Sau loạt xung phong của mười Thần Long, năm trăm Bạch hùng đã bị cắt thành hai phần đều nhau. Hơn nữa, giới tuyến giữa hai phần tuyệt đối là một giới hạn tử vong. Bởi vì ngăn cách giữa hai giới tuyến đó chính là mười Thần Long.

Mười Thần Long, bằng vào thực lực tuyệt đối của mình, ngăn cản hai đội ngũ Bạch hùng tập hợp lại. Còn năm mươi đầu Thần Long sơ giai và hai trăm đầu Thần Long cấp mười một cũng tập trung hỏa lực mãnh liệt nhất của mình, hợp lực công kích vào một bộ phận Bạch hùng. Mười Thần Long chiếm cứ vùng phân chia giới tuyến, bên trái có hai trăm Bạch hùng, bên phải cũng có hơn hai trăm Bạch hùng võ sĩ. Hạ tràng cũng chỉ có một - đó là bị miễu sát. Vô luận là số lượng ngươi có bao nhiêu, giai vị tuyệt đối bao giờ cũng chiếm ưu thế hoàn toàn. Cao thủ - chính là một loại ưu thế binh lực có khả năng tiêu diệt địch nhân thấp hơn mình.

Năm mươi Thần Long sơ giai và hai trăm Thần Long cấp mười một, bằng vào ưu thế tuyệt đối binh lực, triển khai công kích một đám Bạch hùng. Năm mươi đầu Thần Long cấp mười hai sơ giai đâu phải để chơi.... Cho dù là một Thần Long chống lại mười đầu Bạch hùng cũng không thể thất bại. Lại còn có hai trăm đầu Thần Long có thể đánh ngang tay với Bạch hùng nữa. Trong khi đó, Bạch hùng chỉ có hơn hai trăm con (nhổ nước miếng cũng chết.)... Do đó, cuộc chiến đấu một lần nữa lại nhanh chóng biến thành một cuộc đồ sát.

Bạch hùng bên trái bị Thần Long đồ sát. Bạch hùng bên phải vì bị mười đại Thần long ngăn cản nên căn bản không thể chạy tới tăng viên. Hơn nữa, vị trí của hai Bạch hùng Đại tướng đang nằm ở bên trái của mười Thần Long. Nên đám Thần Long đang tập trung về đám Bạch hùng Đại tướng mà triển khai đồ sát. Còn hai Bạch hùng Đại tướng, một tên bị năm đến sáu đầu Thần Long sơ giai vây công. Không! Phải nói là bị năm đến sáu đầu Thần Long quần ẩu. Thần Long sơ giai không sợ uy áp, chống lại Bạch hùng có thực lực trung giai, cho dù hai đánh hai, Thần Long vẫn có thể không bại, huống chi họ lại chiếm ưu thế số lượng.

Cuộc đồ sát bên trái ước chừng đã đến lúc kết thúc. Sau vài phút, Bạch hùng bên trái đã chẳng còn bao nhiêu người có thể đứng được nữa, kể cả hai Bạch hùng Đại tướng. Nhưng Bạch hùng bên phải cũng không biết chạy đi đâu. Bởi vì khi đám Bạch hùng bắt đầu đào tẩu, giới tuyến tạm thời do mười Thần Long lập thành cũng mất đi ý nghĩa. Mười Thần Long bên phải cũng bắt đầu triển khai đồ sát Bạch hùng.

So về tốc độ, tốc độ chạy trốn của Bạch hùng căn bản không bằng một nửa tốc độ bay của Thần Long. Hơn nữa, khi đào tẩu còn dày xéo lẫn nhau, những con ngã xuống sẽ bị đám Bạch hùng phía sau dày xéo. Kết cục chỉ làm cản chân của đám Bạch hùng phía sau mà thôi.

Cuộc chiến đấu chấm dứt, hai Bạch hùng Đại tướng bị trọng thương và bắt sống, năm trăm Bạch hùng chết hơn bốn trăm. Còn lại hơn mười Bạch hùng và đại quân slime thừa cơ chạy thoát.

Sau khi Bạch hùng đại quân bị đám Thần Long đồ sát, Đoạn Vân ra lệnh cho đại quân hải tộc phát khởi công kích vào đại quân slime. Mệnh lệnh cũng khá là tàn nhẫn - Giết không tha.

Mười vạn đại quân hải tộc, hướng về phía mấy trăm vạn đại quân slime phát khởi công kích. Do đám Bạch hùng là chủ lực đã bại trận, nên sĩ khí đại quân slime cũng mất hẳn. Hơn nữa, thực lực đại quân slime vốn cũng rất yếu. Tuy có ưu thế về số lượng, nhưng bọn chúng đều là những hải thú cấp thấp, lực chiến đấu căn bản là không đáng nhắc tới. Do đó, hạ tràng của mấy trăm vạn đại quân slime cũng chỉ có một - Bị đồ sát.

Trong quân doanh slime ở thâm cốc, tiếng kêu thét vang trời, rên rỉ khắp nơi. Sĩ khí hải tộc cực cao, giống như một cây đao nhọn đâm thẳng vào ngực đại quân Slime. Vì ưu thế giai vị, đại quân hải tộc có ưu thế binh lực chiến trường. Số lượng đại quân slime tuy nhiều, nhưng giai vị lại quá thấp. Trên chiến trường, chỗ hai quân giao nhau, ai mạnh người đó thắng. Có thể thấy rõ đám hải tộc có thực lực thấp nhất đã là cấp tám chiếm ưu thế tuyệt đối. Một đầu hải thú cấp tám mà chống lại năm sáu đầu hải thú cấp bảy, tuyệt đối không có vấn đề gì. Còn nếu phải chống lại đám gia hỏa cấp sáu thì cho dù là số lượng một trăm địch quân cũng sẽ bị miễu sát.

Do đó, khi Bạch hùng bị Thần Long đồ sát, đại quân slime trở thành mục tiêu kế tiếp. Đội quân slime hơn trăm vạn, dưới sự đuổi giết của mười vạn hải tộc tinh nhuệ, phần lớn đã trở thành thi thể. Bóng ma tử vong làm cho đám slime vốn trí tuệ có hạn sợ hãi run rẩy. Slime đáng thương, đến cả cơ hội đầu hàng cũng không có. Vì mối hận thù với Nam hải tích trữ trong lòng đã lâu, nên đám tướng sĩ hải tộc căn bản sẽ không có lấy nửa điểm thông cảm. Còn Đoạn Vân cũng cho rằng, sở dĩ slime có thực lực là do thôn phệ những linh hồn hải thú vừa qua đời và ma hạch của họ. Nói cách khác, chúng chỉ là một loại sinh vật tà ác.

Thời gian tiến hành chiến đấu chỉ có vài phút, nhưng việc truy kích đồ sát đại quân slime xem ra dài hơn. Một lúc lâu sau khi đám Bạch hùng thua trận, mười vạn hải tộc vẫn còn điên cuồng đồ sát ở thâm cốc. Vì hoàn toàn chỉ là đuổi giết, nên đám hải thú này đã giết một số lượng sinh linh nhiều hơn cả quãng đời lúc trước của chúng. Trên trăm vạn slime đã tiến hóa thành hải thú bị đồ lục vô tình. Còn hơn một ngàn vạn slime cấp zero cũng giết sạch. Trận chiến này có hơn một ngàn vạn linh hồn đã về với biển rộng. Có thể thành công trốn đi cũng chỉ có năm mươi con Bạch hùng thủy hệ, cộng với tàn quân không đến mười vạn slime.

Trận chiến này đã làm cho kế hoạch xâm lược của Nam hải trở thành bọt nước.

- Lão Đại, ngươi đơn giản chỉ cần nói chúng ta một tiếng là được. Chẳng cho chúng ta lấy một cơ hội chiến đấu, chẳng lẽ ngươi sợ chúng ta quá hâm mộ thế giới đáy biển sao chớ?

Tên chiến đấu cuồng Đạt Nhĩ Ba không chịu được. Khi cuộc chiến đấu vừa xảy ra, hắn đã một mực tìm cơ hội chiến đấu. Những cao thủ có thể đánh với hắn cũng chỉ có vài tên Bạch hùng Đại tướng thôi. Còn đám hải thú cấp thấp, lực chiến đấu căn bản là không đáng nhắc tới. Hơn nữa, số lượng bại quân nhiều lắm, trước mặt Thần Long căn bản là không chịu nổi một kích. Vốn Đạt Nhĩ Ba còn muốn một mình đi khiêu chiến với hơn trăm đầu Bạch hùng trưởng thành. Nhưng nhiều Thần Long xông lên như vậy, căn bản chẳng có phần hắn. Hắn thích chiến đấu, nhưng hắn không thích đi đồ sát.

Nghe Đạt Nhĩ Ba nói thế, Đoạn Vân cười nói:

- Đạt Nhĩ Ba, ngươi muốn khiêu chiến cường giả thì sau này khi có cơ hội ta sẽ cho ngươi đi. Hai tên Thần giới thì đứa thấp nhất cũng mạnh hơn ngươi nhiều. Đến lúc đó bị người ta đánh cho không ngóc đầu lên nổi, ngươi đừng có xưng là thủ hạ ta. Nói ra mắc cỡ. Truyện được copy tại Truyện FULL

Lúc này, Âu Đặc Tư đi đến bên người Đoạn Vân, hồi báo chiến quả:

- Chủ nhân, hơn bốn trăm đầu Bạch hùng, không cần biết chết hay không, trọng thương hay không, đều đã bị biến thành tượng băng. Cộng với hơn năm trăm đầu lúc trước, chúng ta đã thành công tiêu diệt chín trăm Bạch hùng trưởng thành. Ba Bạch hùng Đại tướng của Nam hải cũng đã bị bắt làm tù binh rồi.

- Đuổi giết đám đại quân slime có ai bị thương vong không?

- Thương vong không lớn. Ngoài mấy trăm tên hải tộc bị chết, thì trọng thương khoảng hai ngàn, năm ngàn bị những vết thương nhẹ. - Âu Đặc Tư trả lời.

Nghe thế, Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, lấy từ không gian giới tử ra khá nhiều dược hoàn rồi nói:

- Ở đây có một vạn viên giải độc hoàn. Hai ngàn viên Hoàn Dương đan cấp thấp, lo điều trị tốt cho đám hải tộc bị thương. Còn nữa, ghi lại tên của những hải tộc chết trận, phong làm liệt sĩ gia tộc, rồi cung cấp tiền tuất cho người nhà họ. Âu Đặc Tư, đánh xong trận này, ngươi sẽ chính thức đăng cơ làm người đứng đầu cả hải giới, đến lúc đó an nguy vinh nhục của cả Hạ Lợi Ngõa hải dương sẽ là chức trách của ngươi. Trách nhiệm của Hải Long hoàng rất nặng đó.

- Chủ nhân yên tâm, ta nhất định sẽ theo sự phân phó của chủ nhân, cố gắng trị vì hải giới cho tốt.

Âu Đặc Tư cung kính lấy đống dược hoàn trong tay Đoạn Vân.

- Được rồi, ta vốn có thói quen không tốt về chiến tranh. Ta muốn biết trận này ta rốt cuộc đạt được cái gì? - Đoạn Vân cười hỏi.

Nghe Đoạn Vân hỏi như vậy, Âu Đặc Tư cười trả lời:

- Trận này, ngoại trừ tiêu diệt được vô số đại quân slime của Nam hải, chúng ta còn lấy được từ thân thể slime trên trăm vạn ma hạch hải thú cấp cao. Giai vị slime khác với giai vị ma hạch. Slime cấp sáu sẽ có ma hạch cấp bảy. Slime cấp bảy, ma hạch trong cơ thể sẽ là cấp tám. Nói cách khác, trận này, chúng ta tìm được trên trăm vạn khỏa ma hạch cấp bảy, mười vạn ma hạch cấp tám, hai ngàn thánh cấp. Thần cấp và siêu thần cấp cũng có ba trăm viên. Ta biết ma hạch rất có ích đối với chủ nhân, do đó ra lệnh cho hải tộc nộp hết ma hạch. Về phần những ma hạch cấp thấp cũng phải có tới ba trăm vạn. Đây là những thứ gỡ ra từ trong người của đám Slime.

Nghe thế, khóe miệng Đoạn Vân lộ ra chút tiếu ý. Hay lắm, lần này cái kho ma hạch của bổn thiếu gia cuối cùng đã phình to ra rồi. Trăm vạn ma hạch cao cấp, trên đại lục căn bản đến cả mơ cũng không thể nghĩ được. Xem ra, đám slime còn có chút tác dụng. Lại có thể trợ giúp bổn thiếu gia thu hoạch và tích trữ ma hạch.

- Ngoại trừ ma hạch còn gì nữa không? - Đoạn Vân hỏi.

- Chủ nhân, nơi này không phải đại bản doanh của Nam hải, trân châu Nam hải căn bản cũng không mang theo trong quân. - Âu Đặc Tư cười trả lời.

- Trân châu Nam hải? - Đoạn Vân nói có chút kích động.

- Lão Đại! Trong cung điện Nhân Ngư hoàng, ta tìm được một vài trân châu Nam hải, quả thật rất đẹp - Đạt Nhĩ Khắc đột nhiên đứng ra nói.

- Cái gì? Đồ tốt như vậy mà bị ngươi nuốt trọn hả? Không được, tất cả giao ra đây. Ta muốn tất cả các lão bà của ta phải có trân châu Nam hải.

Dưới ánh mắt ăn thịt người của Đoạn Vân, Đạt Nhĩ Khắc cực chẳng đã đành phải lấy ra một cái rương không gian giới tử. Cái rương này vừa mở ra, mắt Đoạn Vân nhất thời bị mớ trân châu Nam hải hút chặt. Oa, phát tài rồi. Nhiều như vậy, đầy ắp của một rương lớn.

Nhưng mấy lời Phì Tử nói lại làm cho Đoạn Vân gần như muốn nổi điên.

- Lão Đại, lần trước ta thấy Đạt Nhĩ Khắc đại ca lấy được hơn mười rương mấy thứ này đó.

- Lão Đại, đừng nghe hắn nói bậy. - Đạt Nhĩ Khắc phản bác.

- Rốt cuộc bao nhiêu? - Đoạn Vân hỏi.

Đạt Nhĩ Khắc chu chu mỏi, nói vẻ không tình nguyện:

- Mười.

Nghe thế, Đoạn Vân lớn tiếng ra lệnh:

- Toàn bộ giao ra đây. Đạt Nhĩ Ba và Tiểu Phi Hiệp nữa, giao hết ra đây. Ai dám lấy một viên trân châu, ta không nhận hắn làm huynh đệ nữa.

Nghe thế, Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Ba và Tiểu Phi Hiệp nhìn nhìn nhau, dùng ánh mắt trao đổi thầm nghĩ: chẳng lẽ lão Đại cũng là Long tộc?