Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1562-2: Hảo huynh đệ, có nghĩa khí! (2)




Máu và lệ.

Tuy rằng chỉ có ba chữ, nhưng lại nói lên hết tất cả mọi chua xót.

Lý Thanh Chiếu nghe thấy thì có chút biến sắc, khẽ gật đầu, cũng không miễn cưỡng Lý Kỳ.

Lý Kỳ thật sự không muốn nhớ lại tất cả mọi thứ trong chiến tranh, thế là nói sang chuyện khác: - Một năm nay hai vị sống thế nào?

- Các ngươi chiến đấu anh dũng đẫm máu ở tiền phương, còn chúng ta lại du sơn ngoạn thủy ở đây, ta thực sự xấu hổ khi mở miệng.

Lý Thanh Chiếu lắc đầu, lại nói với Lý Sư Sư: - Sư Sư, vẫn là muội nói đi.

- Tỷ tỷ không nói thì thôi, tỷ nói như vậy, ta cũng xấu hổ khi mở miệng rồi. Lý Sư Sư cười khổ nói.

Lý Kỳ chậc một tiếng nói: - Đây gọi là người nào việc nấy. Nhiệm vụ của hai người là hưởng thụ cuộc sống mà, bằng không thì chúng ta đánh trận làm gì, dù sao cũng không thể là để các vị trốn ở nhà mà xấu hổ, áy náy.

Sau khi hai Lý nghe xong đều nghĩ, câu này thật có lý.

Thế là Lý Sư Sư nói:

- Chúng ta chẳng phải là đi tham quan khắp nơi, thưởng thức phong cảnh Giang Nam sao, thực ra cũng không có gì để nói cả. À, có điều có chuyện này ngươi có thể có hứng muốn biết.

Lý Kỳ hiếu kỳ nói: - Chuyện gì?

Lý Sư Sư nói: - Chuyện này xảy ra khi ngươi vừa đi không bao lâu. Có một vị tài tử đến từ Tô Châu khi du ngoạn ở sơn trang thì trùng hợp nhìn thấy Tam nương. Tài tử kia đối với Tam nương nhất kiến khuynh tâm, thế là liều mạng theo đuổi Tam nương. Tài tử kia cũng là con nhà quan lại, hơn nữa trong nhà cũng có người buôn bán tơ lụa, bản thân y cũng xuất thân Tiến sĩ, thế là thuê một gian trạch viện phía dưới, ngày ngày đau khổ chờ đợi Tam nương ở dưới chân núi.

Khốn kiếp, nữ nhân của lão tử cũng dám mơ, ngươi xong đời rồi. Trong lòng Lý Kỳ thầm giận, ngoài miệng lại cẩn thận nói: - Vậy phu nhân thì sao?

Lý Sư Sư đột nhiêm mỉm cười kỳ lạ hai tiếng.

Hức! Không thể nào đâu, lão tử khó khăn lắm mới giải được tâm ma của phu nhân, sẽ không để cho ai nhanh chân đến trước được.

Nếu thật sự là như vậy, Lý Kỳ thật sự có thể lập tức nhảy từ đây xuống, trên đời còn có chuyện nào uất nghẹn hơn chuyện này sao. Hắn biết nữ nhân Lý Sư Sư này hơi khó dụ, thế là đưa ánh mắt hỏi thăm sang Lý Thanh Chiếu.

Lý Thanh Chiếu nói:

- Ngươi không phải không biết tính cách của Tam nương, tài tử kia làm như vậy chỉ sẽ khiến Tam nương càng thêm phản cảm thôi.

May mà là thế, bằng khôngbằng không lão tử tự mình uống Chiến Thanh Kiều được rồi. Lý Kỳ nói: - Các người có biết địa chỉ của tên tài tử rắm chó kia không?

Lý Thanh Chiếu kinh ngạc nói: - Ngươi hỏi cái này làm gì?

Lý Kỳ trợn mắt: - Đương nhiên là đánh gã.

Lý Sư Sư cười khanh khách nói:

- Không cần ngươi đi, đã có người đánh giúp ngươi rồi.

- Hả? Đây là người làm việc thiện nào đấy, mau nói cho ta biết, ta nhất định cảm tạ số tiền lớn. Lý Kỳ nói xong lại sững người, ngượng ngùng nói: - Không phải là kẻ tranh giành tình cảm đó chứ?

Lý Thanh Chiếu cười khúc khích nói: - Vậy thì cũng không phức tạp như ngươi nghĩ.

Lý Sư Sư ngăn lại Lý Thanh Chiếu đang muốn nói ra chân tướng, lại nói với Lý Kỳ: - Ngươi đoán?

Giọng điệu này hình như từng nghe nha! Lý Kỳ trầm ngâm một lát, nói bằng ngữ khí vô cùng kỳ lại: - Sẽ không phải là bọn Cao Nha nội chứ?

Lý Thanh Chiếu nói: - Trừ bọn họ ra thì còn có thể là ai.

- Hảo huynh đệ, có nghĩa khí.

Trong lòng Lý Kỳ cảm động nha, suýt chút thì thề là không bao giờ lừa gạt Cao dở hơi nữa, luôn miệng nói: - Đánh rất hay, tốt nhất là đánh cho tên tài tử rắm chó đó bán thân bất toại. Ta thật sự muốn nhìn thử coi ai dám nói nửa câu. Làm tơ lụa thì giỏi lắm sao, ngày mai lão tử lật đổ cả nhà ngươi, còn muốn thừa dịp bước vào, nhặt thứ có sẵn sao, thật là buồn cười mà.

Lý Thanh Chiếu hơi trách cứ lườm hắn một cái, nói: - Có câu yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, tài tử kia cũng không sai, hơn nữa hành vi của gã vô cùng vừa mức, cũng không quấy rầy đến Tam nương.

- Nói thì nói thế, nhưng cũng phải tự mình biết mình nha! Trịnh Dật lúc trước lợi hại cỡ nào, có thể nói là chỉ kém bản nhân, nhưng không phải vẫn uống canh đóng cửa sao, cũng không soi mặt vào nước tiểu nữa. Lý Kỳ vẫn là lần đầu tiên phản bác lại Lý Thanh Chiếu.

Lý Thanh Chiếu nghe hắn nói chuyện thô tục thì buồn bực lắc đầu. Hôm nay còn có thể vui vẻ mà nói chuyện tiếp sao.

Lý Sư Sư nói: - Có điều ngươi khoan hãy nói, lúc đó thật sự là ầm ĩ chấn động đó. Sau khi tài tử kia bị đánh thì trực tiếp tố cáo ba vị tiểu công tử với nha môn.

Lý Kỳ âm trầm nói: - Âu Dương Triệt phán quyết thế nào?

Lý Sư Sư còn chưa nói thì bản thân đã vui vẻ bật cười mấy tiếng, thật không dễ gì mới thu lại nụ cười, nói: - Ngươi có thể đoán sao cũng không đoán được, Âu Dương Tri phủ còn chưa kịp mở miệng thì Nha nội đã nói một câu trực tiếp tuyên cáo kết thúc.

Hức, chẳng lẽ Cao dở hơi đã tiến hóa thành Cao trí thương, vậy sau này còn có thể chơi đùa được không. Lý Kỳ tò mò nói:

- Câu gì vậy?

Lý Sư Sư nói: - Người ta lên công đường đều vô cùng căng thẳng, nhưng Cao Nha nội rõ ràng lại vô cùng hưng phấn, vừa lên công đường thì nói tài tử kia chọc ghẹo nữ nhân của Xu Mật Sứ. Tài tử kia vừa nghe thì bị dọa đến mức sao dám tố cáo bọn họ chứ, sợ bị bọn họ tố cáo ngược lại, khi đó đã ảm đạm rời đi. Âu Dương Tri phủ không nói được một câu nào.

- Hảo huynh đệ, có nghĩa khí.

Lý Kỳ bật cười ha ha.

Lý Thanh Chiếu nói:

- Nhưng việc này làm Tam nương tức chết. Bây giờ dân chúng Hàng Châu đều cho rằng Tam nương là thê tử của ngươi, từ đó về sau, Tam nương không làm sao ra khỏi cửa được.

Biết thì biết thôi, sớm muốn gì ta cũng thực hiện lời biện hộ kinh thiên động địa của Cao dở hơi thôi. Lý Kỳ cười ha ha nói: - Vậy cũng tốt, vậy cũng tốt, ít nhất không ai quấy rầy đến phu nhân.

Lý Sư Sư đột nhiên giống như nhớ tới cái gì, vội nói: - Đúng rồi, ngươi biết chuyện của Tam nương không?

Lý Kỳ sửng sốt, nói: - Vừa rồi có nghe Điền thợ mộc nói, các vị có biết xảy ra chuyện gì không?

Lý Sư Sư kinh ngạc nói: - Ngươi cũng không biết rõ.

Lý Kỳ lắc đầu.

Lý Thanh Chiếu thở dài nói: - Tam nương không nói tỉ mỉ với chúng ta, chỉ nói trong nhà có chút chuyện, sau đó vội vội vàng vàng quay về. Cụ thể là chuyện gì thì chúng ta tạm thời không biết.

Lý Kỳ hơi nhíu mày, sau đó nói: - Các vị cũng đừng quá lo lắng, không có việc gì đâu.

Tuy Lý Kỳ vẫn không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết tạm thời Triệu Giai sẽ không hạ đôc thủ với Vương Trọng Lăng, chí ít cũng sẽ đợi hắn trở về. Phải biết là hắn vừa lập được đại công, lần này không nhìn mặt tăng cũng phải xem mặt phật nha.

Lý Thanh Chiếu, Lý Sư Sư cũng chính vì có Lý Kỳ ở đây mà các nàng mới yên tâm hơn.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng dâm đãng.

- Lý Kỳ, Lý Kỳ.