Bạch Bào Tổng Quản

Chương 703: Sấm Sét




Sở Ly nở một nụ cười hỏi:

- Nói như vậy, ta cũng có thể đi vào đạo trường sao? 

- Ngươi là đệ tử đích truyền của Vạn Tượng Phong, sao không thể vào được chứ?

Trầm Húc thản nhiên nói:

- Chỉ cần tu vi Vạn Tượng Quy tông của ngươi đủ là có thể đi vào đạo trường, từ đó trở thành đệ tử Lộ tông, bất tử bất diệt. 

Sở Ly nhìn về phía Mạc Tình Vũ.

Mạc Tình Vũ móc ra một cái ngọc bội từ trong ngực, lại giơ giơ lên:

- Ta cũng có thứ này, đây là ngọc bài thân phận của đệ tử đích truyền Tử Vân Sơn chúng ta, ngươi nhỏ máu vào, thông qua bí pháp đặc biệt để nó và máu thịt của ngươi liên kết lại, tinh thần tương thông, chỉ cần tu vi đủ là có thể thông qua nó tiến vào Tử Vân Sơn đạo trường, trở thành đệ tử Lộ tông. Cho dù chết đi cũng sẽ không diệt vong, đạo trường bất diệt, ngươi cũng bất diệt. 

Sở Ly chậm rãi gật đầu, ôm ôm quyền nói:

- Đa tạ sư phụ.

Trầm Húc lắc đầu: 

- Đây là thứ ngươi nên có được, không cần cảm ơn ta, ngược lại ta còn phải cảm tạ ngươi mới đúng.

Tuy rằng hắn hôn mê bất tỉnh, thế nhưng tinh thần vẫn có thể cảm ứng được bên ngoài, biết Mạc Tình Vũ không thể làm gì đối với thương thế của mình, là Sở Ly cứu mình.

Đệ tử của hắn người mang kỳ thuật, đối mặt với nội lực của A Tu La thần công lại không sợ hãi chút nào. 

Sở Ly nói:

- Sư phụ cố gắng dưỡng thương đi.

- Sư thúc sẽ ở lâu thêm ít ngày, triệt để chữa khỏi vết thương. 

Mạc Tình Vũ cười nói:

- Nhờ phúc của sư đệ, hiện tại thân thể của ta là tự do, nói chuyện với khách khứa sẽ theo tâm tình của ta, không ai miễn cưỡng ta nữa.

Trầm Húc nhìn về phía Sở Ly. 

Mạc Tình Vũ nói:

- Sư đệ và lão bản của Thanh Vân lâu có giao tình không cạn.

Sở Ly gật gật đầu nói: 

- Giúp một vấn đề nhỏ, lần này sư phụ không cần vội vã đi làm gì nữa.

Trầm Húc lắc đầu nói:

- Ta phải mau chóng trở về núi, lại có một sư đệ chết đi, đã điều tra rõ nguyên nhân, mau mau chóng trở về nghĩ đối sách, để đệ tử Lộ tông khi ra ngoài cần cẩn thận A Tu La. 

Hắn quay đầu nói:

- Sở Ly, hiện tại ta sẽ truyền bí thuật cho ngươi.

- Vâng. 

Sở Ly gật đầu.

Trầm Húc ngoắc ngoắc tay.

Mạc Tình Vũ mang một cái bàn trà tới, lại tới cái giường nhỏ, lấy giấy và bút mực. 

Trầm Húc đặt bút, như rồng bay phượng múa, rất nhanh đã tràn ngập một tờ giấy, sau khi để bút xuống hắn nhấc giấy lên thổi thổi rồi đưa cho Sở Ly.

Sở Ly nhận lấy quét mắt nhìn một chút, có chút đăm chiêu.

Trầm Húc nói: 

- Đã nhớ kỹ chưa?

- Vâng.

Sở Ly nói. 

Trầm Húc nói:

- Phá huỷ nó đi.

Hai tay của Sở Ly hợp lại, tức thì hóa thành bột phấn rơi rì rào xuống bên trong cái đĩa nhỏ trên bàn trà. 

Trầm Húc nói:

- Bản tâm pháp này không có huyền diệu gì cả, thế nhưng không được phép thì làm thế nào cũng không được truyền ra ngoài.

Sở Ly cười nói: 

- Thật không biết lúc trước là do vị tổ sư nào sáng chế ra.

Trầm Húc lắc lắc đầu nói:

- Những thứ này là bí thuật được truyền xuống từ Thiên Ngoại Thiên, do thiên nhân sáng chế ra, người phàm chúng ta rất khó có được trí tuệ sâu xa như vậy. 

Sở Ly bỗng nhiên tỉnh ngộ ra.

Hắn lập tức hiểu rõ, hiện tại các loại sở học, tuyệt học và bí thuật, rất cố khả năng cũng không phải là do người ở thế tục sáng tạo ra, là đám người của Thiên Ngoại Thiên sáng tạo ra.

- Hiện giờ Vạn Tượng Quy tông của ngươi còn chưa đủ cao thâm, cần quyết tâm tiến bộ dũng mãnh, luyện cho tốt. 

Trầm Húc nhìn Sở Ly, ôn nhu nói:

- Theo tư chất của ngươi, muốn tiến vào đạo trường cũng không phải là việc gì khó, chuyện khác trước tiên cứ bỏ xuống, đợi sau khi tiến vào đạo trường rồi lại nói sau.

Sở Ly nói: 

- Đệ tử cảm giác dường như Vạn Tượng Quy tông đã luyện đến đỉnh, tiến cảnh cực ít.

- Vạn Tượng Quy tông không thể ngồi không luyện, cần phải luyện trong lúc động thủ, tốt nhất là giao chiến cùng người ta, hơn nữa là giao chiến sinh tử, cảm nhận được tâm tình biến hóa cực đoan của người khác, khi đó tiến cảnh của Vạn Tượng Quy tông sẽ thần tốc.

Trầm Húc nói. 

Lông mày của Sở Ly giật giật, hỏi:

- Là phải giết người đúng không?

Trầm Húc chần chờ một chút, chậm rãi gật đầu: 

- Không sai.

Sở Ly nói:

- Đệ tử đã hiểu, đa tạ sư phụ. 

- Ta là sư phụ ngươi, khách khí cái gì chứ?

Trầm Húc nói:

- Tư chất của ngươi vượt xa ta, Vạn Tượng Quy tông sẽ dựa vào ngươi để phát dương quang đại, có điều Vạn Tượng Quy tông là kỳ học, căn bản vẫn phải luyện võ học của Thiên Lôi Phong. 

- Võ học căn bản của Tử Vân Sơn không phải là Huyễn Âm phong sao?

Sở Ly nói.

Trầm Húc nói: 

- Võ học của Huyễn Âm phong nhập môn dễ nhất, uy lực cũng mạnh, đối với người khác mà nói rất là thích hợp, nhưng tư chất của ngươi mạnh mẽ, tu luyện cái này sẽ có chút oan ức, ta nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên tu luyện võ học của Thiên Lôi Phong thì tốt hơn.

- Sư thúc, võ học của Thiên Lôi Phong quá khó.

Mạc Tình Vũ nói: 

- Hơn nữa võ học của Thiên Lôi Phong quá nguy hiểm.

Sở Ly nhìn về phía Mạc Tình Vũ.

Mạc Tình Vũ nói: 

- Thiên Lôi Phong có thiên tượng kỳ dị, quanh năm đều có sấm sét đánh xuống, phải chịu lôi khí nhập thể để tu luyện Thiên Lôi Quyết, uy lực rất là mạnh mẽ, nhưng quá nguy hiểm, động một chút thì sẽ biến thành tro bụi.

- Sở Ly rất thích hợp với Thiên Lôi Quyết.

Trầm Húc lắc đầu nói: 

- Thân thể của hắn mạnh mẽ, hơn xa người thường.

Sở Ly cười nói:

- Sư phụ vừa nói như thế, quả thực đệ tử cũng muốn thử một chút. 

Trầm Húc nói:

- Đệ tử của Huyễn Âm phong cũng tu luyện Thiên Lôi chưởng, nhưng thiên lôi này không phải là thiên lôi kia, so với Thiên Lôi chưởng chân chính là một trời một vực, một khi tu thành Thiên Lôi chưởng, rất khó gặp được đối thủ.

Mạc Tình Vũ lắc đầu: 

- Uy lực mạnh, nhưng quá nguy hiểm, tốt nhất đừng luyện cái kia thì hơn.

Trầm Húc nói:

- Muốn trở thành Thiên Thần, Thiên Lôi chưởng chính là đường tắt, Đại Lôi Âm tự có Đại Niết Bàn chưởng, gần như vô địch, chỉ có Thiên Lôi chưởng mới có thể chiến được một trận, không luyện thành Thiên Lôi chưởng, như vậy khi đối mặt với Đại Niết Bàn chưởng chỉ có bại mà thôi. 

Mạc Tình Vũ lắc đầu nói:

- Ta khuyên sư đệ đừng luyện thì hơn.

Trầm Húc nói: 

- Trước tiên cứ luyện Vạn Tượng Quy tông cho tốt, sau khi tiến vào đạo trường rồi nói sau đi.

Sở Ly ôm quyền một cái gật đầu.

Hắn có thể cảm giác được Mạc Tình Vũ và Trầm Húc đều có ý tốt, nhưng lựa chọn thế nào thì lại phải đợi sau khi cẩn thận biết rõ thì hắn mới lại nói, hiện tại mình vẫn chưa thể tiến vào Tử Vân Sơn, vì lẽ đó nói tới chuyện Thiên Lôi chưởng vẫn còn sớm. 

Sau đó mấy ngày Sở Ly vẫn ở trong Thanh Vân lâu, thỉnh giáo chỗ khó trên võ học.

Tu vi của Trầm Húc không bằng hắn, nhưng tri thức võ học và kiến thức còn xa không phải là người mà hắn có thể so sánh được, đại đa số nghi hoặc đều bị dăm ba câu của Trầm Húc phá tan, làm cho võ học của hắn lại tiến sâu thêm một tầng, tri thức võ học phong phú hơn nữa.

Ánh đèn rực rỡ mới lên, Sở Ly và Trầm Húc, Mạc Tình Vũ ngồi ở bên cạnh cái bàn đá trong tiểu viện, uống rượu nói chuyện phiếm. 

- Nếu như ngươi tiến vào đạo trường, những thứ này đều là chuyện nhỏ.

Trầm Húc lắc đầu nói:

- Ngươi sẽ thu được học thức vượt xa tưởng tượng của ngươi, chỉ cần ngươi có năng lực học là có thể tiếp nhận được. 

Sở Ly nói:

- Chẳng lẽ trong đạo trường có sách vở hay sao?

- Vị trí của đạo trường rất là huyền diệu, gần như bằng thế giới hiện thực, nhưng lại càng kỳ diệu hơn nữa. 

Trầm Húc thở dài nói:

- Hầu như các đời tổ sư đều ở đó, còn truyền kinh giảng bài nữa.

Mạc Tình Vũ thở dài: 

- Đáng tiếc tu vi của ta không đủ, vẫn không thể đi vào được.

- Muốn vào đạo trường quả thực cũng không dễ.

Trầm Húc than thở: 

- Trong hàng đệ tử đời thứ nhất, mười người có một người có thể vào đã là tốt lắm rồi.

Mạc Tình Vũ nói:

- Vừa nghĩ tới việc có thể gặp mặt nhiều tổ sư như vậy, lại chính tai nghe bọn họ dạy dỗ cũng đã làm cho người ta mong ước. 

- Tiến vào đạo trường, tư chất đủ tốt thì sẽ có tiến triển cực nhanh, bỏ xa các đệ tử cùng thế hệ.

Trầm Húc nói:

- Địa vị đệ tử Lộ tông được tôn sùng hơn xa đệ tử Ẩn tông, cũng không phải là không có nguyên nhân. 

Sở Ly chậm rãi gật đầu nói:

- Thứ thiếu không phải là kỳ công tuyệt nghệ, là người tu luyện.

Cuối cùng hắn đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và Pháp Viên, nếu không tiến vào bốn đại tông môn, rất nhanh sẽ bị Pháp Viên vượt qua, cũng giống như kiếp trước học đại học tam lưu và đại học nhất lưu vậy, rất là khác nhau. 

- Không sai.

Trầm Húc nói:

- Bốn đại tông môn đều là như vậy, không lo không có tuyệt học tu luyện, chỉ sầu tư chất không đủ, cho dù biết nhiều hơn nữa thì khi tu luyện tiến cảnh cũng sẽ rất chậm, khi đó dù biết nhiều thì cũng không có tác dụng. 

Sở Ly nói:

- Ta sẽ mau chóng tiến vào đạo trường.

- Nếu như có thể đi vào trong quân rèn luyện một phen là tốt nhất. 

Trầm Húc nói:

- Nhưng trong quân cũng rất nguy hiểm, tông môn không chủ trương để các đệ tử đi vào trong quân.

Sở Ly chậm rãi gật đầu.