Bách Luyện Thành Thần

Chương 114: Ngũ trảo hắc long




So với Ngũ Trảo Kim Long, uy thế từ Thiên Ma Thần Quyền của La Chinh nhỏ hơn rất nhiều, cũng hội tụ hẹp hơn.

Dù sao La Chinh vẫn chỉ là Nửa Bước Tiên Thiên, chỉ có thể ngưng kết ra chân khí, cho dù chân khí Thiên Ma có uy lực cực kì đáng sợ, nhưng bản chất của chân khí và chân nguyên vẫn khác nhau. Huống chi Ngũ Trảo Kim Long kia còn đang không ngừng thiêu đốt chân nguyên!

Một đòn này của hai người, giống như diều hâu mổ gà con, không phải là một cuộc đọ sức cùng cấp.

“Bụp!”

Khi ảo ảnh nắm đấm của La Chinh va chạm với Ngũ Trảo Kim Long thì liền vô thanh vô tức chui vào trong cơ thể nó, biến mất không chút dấu tích.

Tướng lĩnh Đế Quân kia nở một nụ cười nhàn nhạt. Đối mặt với “Huyễn Long Quyền” của hắn mà còn muốn va chạm chính diện, tên oắt này thật không biết rõ năng lực bản thân, không biết tự lượng sức mình. Ngũ Trảo Kim Long của hắn sẽ hóa giải hết quyền ý được tạo ra từ chân khí của tên nhóc này.

Đám Chúc Thiên Lai, Lâm Canh cũng lắc đầu.

Những gì xảy ra trước mắt, đều nằm trong dự liệu của bọn họ.

Đừng nói là La Chinh, dù là bất cứ người nào ở đây, đối mặt với cường giả Chiếu Thần Cảnh thì cũng sẽ như vậy, căn bản không hề có sức đánh trả!

Giờ phút này, trong mắt Chu Thiên Ngưng cũng lộ ra một nét tàn nhẫn sắc bén. Lần này nàng mang theo đến ba hộp ngọc Kinh Long, vừa rồi để ngăn trở Ngũ Trảo Kim Long đầu tiên, nàng đã dùng hết hộp Kinh Long cuối cùng.

Nhưng ám khí phòng thân của Chu Thiên Ngưng cũng không phải chỉ có Kinh Long.

Trong tay nàng, còn có một “Tẩy Lôi Thạch“. Viên Tẩy Lôi Thạch nho nhỏ này chính là một trong ba loại ám khí mạnh nhất của Chu gia.

Bởi vì việc chế tạo Tẩy Lôi Thạch cực kỳ phiền toái, hơn nữa giá vật liệu cũng cao chót vót, chi phí để chế tạo ra Tẩy Lôi Thạch là khoảng hơn vạn viên Phương Tinh. Ném ra một viên Tẩy Lôi Thạch thì chẳng khác gì là dùng tiền đập đối phương. Cho nên toàn bộ Chu gia cũng chỉ chế tạo bảy viên Tẩy Lôi Thạch, mà một trong bảy viên lại đang nằm trên tay Chu Thiên Ngưng.

Nếu La Chinh không đối kháng được với Ngũ Trảo Kim Long, thì Chu Thiên Ngưng sẽ dùng nốt viên Tẩy Lôi Thạch này.

Chu Thiên Ngưng nắm chặt Tẩy Lôi Thạch trong tay, nhìn chằm chằm mỗi một cử động trước mắt, sắc mặt của nàng cũng hết sức căng thẳng.

Ngũ Trảo Kim Long kia sau khi đụng nát quyền ý của La Chinh liền giương nanh múa vuốt tiếp tục lao về phía hắn, đến khi chỉ còn cách La Chinh trong gang tấc thì chuyện bất ngờ liền xảy ra.

Từ chỗ ngực Ngũ Trảo Kim Long bỗng nhiên xuất hiện một điểm màu tím đen nhỏ, điểm màu tím đen này vừa xuất hiện liền nhanh chóng mở rộng.

Đôi mắt xinh đẹp của Chu Thiên Ngưng trợn tròn, nàng biết rõ thứ chân khí màu tím đen kia chính là chân khí của La Chinh!

Chân khí của La Chinh từ lúc cắn nuốt đến khi lan tỏa ra là cả một quá trình từ chậm đến mau. Đến lúc Ngũ Trảo Kim Long vọt tới trước người La Chinh thì nó đã bị chân Khí Thiên Ma cắn nuốt hoàn toàn.

Vốn là một Ngũ Trảo Kim Long với ánh sáng vàng rạng rỡ, nay lại biến thành một con rồng màu tím đen, lúc này nó đang đứng sững trước mặt La Chinh, không hề tiến lên một chút nào!

Mặt tên tướng lĩnh Đế Quân kia hầm hầm biến sắc, Huyễn Long Quyền của hắn có thể đánh ra một Ngũ Trảo Kim Long nghênh địch, hơn nữa trong quá trình nghênh địch, hắn có thể điều khiển Ngũ Trảo Kim Long thay đổi phương hướng, thậm chí phát ra tiếng rồng ngâm làm tăng thêm uy thế.

Nhưng lúc này, chân nguyên mà hắn dùng để bồi luyện ra Ngũ Trảo Kim Long không chỉ biến thành màu tím đen, lại còn mất đi liên kết với hắn, nói cách khác hiện tại hắn không cách nào điều khiển con rồng này.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Ngũ Trảo Kim Long lại biến thành màu tím đen, tên oắt này đã giở trò gì?” Đối mặt với một việc hắn hoàn toàn không cách nào lý giải, trong lòng hắn lập tức bộc phát lên vô vàn mối nghi ngờ.

La Chinh nhìn con rồng màu tím đen lơ lửng ở trước mặt, trong đầu bỗng nảy ra một suy nghĩ. Trước đây sau khi hắn phóng ra chân khí thì chưa từng nghĩ tới việc sẽ điều khiển nó. Dù sao với thực lực Nửa Bước Tiên Thiên của hắn thì còn chưa làm được điểm này.

Bởi vì khi bước vào Nửa Bước Tiên Thiên thì cũng chỉ có thể tách rời chân khí ra khỏi thân thể. Sau khi chân khí rời thân có thể duy trì không biến mất, nhưng thường thường nó còn cần bám vào những vật khác mới có thể giết địch từ xa!

Chỉ có bước vào Tiên Thiên Cảnh, chuyển hóa chân khí thành chân nguyên, tiến hành biến hóa như trong tưởng tượng thì mới có thể đem chân nguyên hóa vật, dùng vật giết địch.

Nhưng mà con rồng màu tím đen trước mắt, vốn là chân nguyên của vị tướng lĩnh Đế Quân kia biến thành. Chỉ có điều, sau khi bị chân khí Thiên Ma cắn nuốt mới biến thành vật của La Chinh!

Đã vậy thì ta có thể điều khiển “Ngũ Trảo Hắc Long”?

Vừa nghĩ đến đây, La Chinh liền phóng linh hồn của mình ra ngoài, đưa một luồng tinh thần vào trong Ngũ Trảo Hắc Long.

“Gào! Gào!”

Ngũ Trảo Hắc Long này dường như thức tỉnh khỏi giấc ngủ say, ngẩng đầu lên trời gào thét một hồi, sau đó chuyển động quay quanh người La Chinh.

“Chuẩn! Ta quả nhiên có thể điều khiển nó!” La Chinh vươn tay, vỗ vỗ Ngũ Trảo Hắc Long, nhìn qua vị tướng lĩnh Đế Quân Chiếu Thần Cảnh ở phía đối diện, trên mặt liền nở một nụ cười.

Mọi người nhìn thấy cảnh này, nhất thời đều có chút khó hiểu.

Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi mắt thấy Ngũ Trảo Kim Long muốn đánh La Chinh tan thành mây khói, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, sao Ngũ Trảo Kim Long lại biến thành một Hắc Long? Hơn nữa có vẻ như Hắc Long còn chịu sự khống chế của La Chinh.

Trên đời này còn có chuyện nào kỳ quái hơn chuyện trước mắt này sao?

Mắt Chu Thiên Ngưng lóe sáng lên, bàn tay đang nắm chặt Tẩy Lôi Thạch của nàng dường như có chút run rẩy, trong lòng thầm nghĩ, ta đúng là lo lắng quá mức rồi. La Chinh vốn là kỳ tài ngàn vạn năm khó xuất hiện lấy một lần, cho dù hắn mới chỉ là Nửa Bước Tiên Thiên thì như thế nào?

Cho dù đối mặt chính là cường giả Chiếu Thần Cảnh thì sao chứ?

Hắn luôn luôn có cách đối phó!

Chúc Thiên Lai tay cầm Hắc Bạch song kiếm, miệng đã há thật to. Thật ra hắn vừa mới tính giúp La Chinh một tay.

Chúc Thiên Lai hắn là người vô cùng tự phụ, trên đỉnh Thiên Nhất Phong nhân tài đông đúc như vậy, tuy thực lực của hắn chưa xếp vào tốp mười, nhưng tốc độ tiến cảnh lại nhanh nhất, cho dù hiện tại xếp hạng của hắn không cao, nhưng tương lai nhất định có thể tiến vào tốp mười người!

Người tự phụ, đều không thích nợ nhân tình của người khác!

Trong rừng rậm Thương Khung, Chúc Thiên Lai hắn xem như đã được La Chinh cứu một lần, cho nên dọc đường đi, Chúc Thiên Lai đều cực kì bảo vệ La Chinh. Không vì lí do nào khác, hắn chỉ muốn trả lại món nợ nhân tình này cho La Chinh.

Cường giả Chiếu Thần Cảnh tuy lợi hại, nhưng mà Chúc Thiên Lai còn tu luyện một loại bí thuật, loại bí thuật này sau khi phát động có thể khiến thực lực của hắn tăng nhiều chỉ trong thời gian ngắn. Hắn chắc chắn có thể ngăn trở một nửa công kích của vị tướng lĩnh Đế Quân kia, về phần nửa còn lại đành phải nhờ La Chinh tự mình đối chọi.

Nhưng hắn không ngờ, không hiểu La Chinh dùng thủ đoạn quỷ dị gì mà không chỉ có dễ dàng hóa giải một đòn toàn lực của cường giả Chiếu Thần Cảnh, hơn nữa còn thu Ngũ Trảo Kim Long kia về tay mình. Chuyện này đối với Chúc Thiên Lai mà nói chính là chuyện kì quái nhất hắn từng thấy trong đời.

Đám người Lâm Canh, đệ tử họ Khâu, Hách Thế Các, Quách Tử Nghiêu, lúc này coi như đã hiểu cái gì gọi là “thủ đoạn“.

La Chinh đã hoàn toàn đổi mới khái niệm “thủ đoạn” rồi!

Tên La Chinh này có khả năng tiếp một đòn toàn lực của cường giả Chiếu Thần Cảnh như vậy, trong nội môn Tiểu Vũ Phong, chỉ sợ không ai là đối thủ của hắn.

Hách Thế Các và Quách Tử Nghiêu chỉ là đệ tử ngoại môn, đương nhiên không rõ tình hình nội môn của Tiểu Vũ Phong cho lắm.

Còn Lâm Canh và đệ tử họ Khâu liếc nhau một cái, hai người đều hiểu rõ, bọn họ đều đã có chung suy nghĩ.

Thực ra Tiểu Vũ Phong xếp thứ nhất từ dưới lên trong ba mươi ba phong, nhưng thực lực thực sự của nội môn Tiểu Vũ Phong cũng tuyệt đối không kém.

Sau khi Tô đạo sư đến đã liên tục khai quật được vài vị đệ tử có thiên phú cực kỳ cao, toàn bộ Tiểu Vũ Phong đang trong thời kỳ tích lũy, chờ đợi thời cơ. Đợi đến khi ba mươi ba phong bắt đầu xếp hạng lại lần nữa thì sẽ bùng phát!

Lâm Canh vẫn cho rằng, ba người đứng đầu trong nội môn hiện tại là Lữ Thiên Vũ, Ngọc Tuyền, Lưu Thiên Quyền, chính là ký thác và hy vọng của tương lai Tiểu Vũ.

Nhưng hiện giờ xem ra, Lưu Thiên Quyền không phải là đối thủ của La Chinh, Ngọc Tuyền cũng không có khả năng, ngay cả Lữ Thiên Vũ xếp hạng nhất cũng không phải là đối thủ của La Chinh!

Ai là ngựa ô(1)? Đệ tử ngoại môn La Chinh mới thật sự là ngựa ô!

La Chinh thao túng Ngũ Trảo Hắc Long, lượn vài vòng quanh mình, sau đó hắn nhanh chóng phát hiện, hắn không có khả năng giữ được mãi Ngũ Trảo Hắc Long ở bên người.

Nguyên nhân rất đơn giản, chân khí của hắn không đủ. Sau khi chân nguyên hóa thành thực thể, nhất định phải truyền chân nguyên của bản thân cho nó liên tục không ngừng nghỉ.

Mặc dù thân thể La Chinh khác với người thường, chân khí trong cơ thể cũng cường đại hơn nhiều so với người cùng cấp, nhưng so với cường giả Chiếu Thần Cảnh thì chân khí trong cơ thể hắn hoàn toàn không đáng chú ý!

Vừa rồi La Chinh thông qua chân khí Thiên Ma, trực tiếp chiếm đoạt Ngũ Trảo Kim Long của tướng lĩnh Đế Quân kia, chuyển hóa thành Ngũ Trảo Hắc Long, mà giờ khắc này... La Chinh điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long lượn quanh người vài vòng nên đã tiêu hao chân khí Thiên Ma của chính mình.

Tốc độ tiêu hao chân khí này quá mức kinh người, tới mức có thể thấy được lượng chân khí trong đan điền của hắn đang giảm xuống.

“Đã như vậy, vậy... Đi! Lấy gậy ông đập lưng ông!”

La Chinh nhẹ nhàng đẩy tay, Ngũ Trảo Hắc Long ngẩng lên trời gào một tiếng, tiếng rồng gầm thét khiến màng nhĩ những người xung quanh đều chấn động ù ù.

Sau đó Ngũ Trảo Hắc Long liền mãnh liệt bổ nhào về phía tướng lĩnh Đế Quân kia!

Vị tướng lĩnh Đế Quân nhìn Ngũ Trảo Hắc Long nhào về phía mình thì mí mắt co giật. Dù là ai, nhìn thấy công kích của mình bị hóa giải cũng sẽ khó chịu, mà giờ đây hắn còn phải chịu đòn công kích của chính mình...

Không có thời gian cho vị tướng lĩnh Đế Quân này suy nghĩ nhiều, năm ngón tay hắn hóa thành móng nhọn, trong tay lập tức lại xuất hiện một Ngũ Trảo Kim Long, lấy cùng một tư thế, cùng một tốc độ lao về phía Ngũ Trảo Hắc Long của La Chinh.

Ngũ Trảo Hắc Long và Ngũ Trảo Kim Long va chạm giữa không trung.

Chưa đến thời gian một hơi thở, hai con rồng cũng đã phân ra được thắng bại.

Công kích của Ngũ Trảo Kim Long so với Ngũ Trảo Hắc Long thì bén nhọn hơn nhiều, trải qua nhiều đòn đánh đã phá vỡ Ngũ Trảo Hắc Long của La Chinh thành mảnh nhỏ.

Tướng lĩnh Đế Quân tươi cười: “Giả chính là giả! Đụng phải Ngũ Trảo Kim Long thật sự sẽ lập tức lộ đuôi thôi!”

Thật ra, thực lực hai con rồng này vốn cũng không cùng một cấp bậc.

Ngũ Trảo Kim Long là do chân nguyên biến thành, còn Ngũ Trảo Hắc Long chỉ là chân khí mà thôi, cả hai vốn đã khác biệt từ chính bản chất hình thành, huống chi Ngũ Trảo Kim Long còn đang không ngừng thiêu đốt chân nguyên, uy lực tăng lên hơn đâu chỉ mười lần?

Nhưng nụ cười tươi của tướng lĩnh Đế Quân chưa được bao lâu thì đã hoàn toàn cứng lại.

(1)Ngựa ô: Ám chỉ những người có thực lực khó dự đoán hoặc những người giành được thành tích cao ngoài sự dự đoán của người khác.