Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 283




Mà Tô Hồng Mị bên này cũng chuẩn bị mười người, mặc dù cao thủ mà cô ta mời tới đã bị Lý Tam Đa lôi kéo mất, nhưng cũng không thể không chuẩn bị gì.

“Được rồi, đừng để bọ họ lên nữa, mình tôi là đủ rồi, để không tăng thêm thương vong”, Trần Triệu Dương thấy mười người mà Tô Hồng Mị đã chuẩn bị này, liền cau mày nói.

Mười người này sức chiến đấu hơn hẳn người thường, nhưng người mà họ phải đối mặt toàn bộ đều là võ giả, nếu tham gia đơn giản chỉ là gia tăng thương vong vô ích mà thôi.

“Vẫn nên để họ đi cùng cậu, cũng thuận tiện hỗ trợ”, nhìn người đối diện, Tô Hồng Mị lại bắt đầu lo âu.

“Nếu không nắm chắc, tôi sẽ không ôm đồm, yên tâm đi, giao cho tôi”, Trần Triệu Dương lắc đầu tỏ vẻ phản đối.

“Được, mấy người các anh đừng đi nữa”, Tô Hồng Mị trầm giọng ra lệnh, sao đó gật đầu.

Dù một số người trong lòng không phục nhưng họ vẫn nghe theo lời của Tô Hồng Mi.

Ngược lại có hai người tâm phúc của cô ta đã từng được chứng kiến thực lực của Trần Triệu Dương cũng không có ý kiến nào khác.

Trần Triệu Dương bước nhanh về phía sân khấu.

Lý Tam Đa và nhà họ Diệp thấy phe Tô Hồng Mị lại chỉ có một người, lập tức tất cả đều bật cười.

“Tình huống gì đây? Tô Hồng Mị bên kia chỉ cử ra một người, đây không phải là tự tìm cái chết sao?”

“Tôi thấy Tô Hồng Mị căn bản là không có người dùng, việc cử một người lên cũng chỉ là đối phó qua loa mà thôi”.

“Haiz, người phụ nữ Tô Hồng Mị này xem ra sắp xong rồi”.

“Ai bảo một người đàn bà như cô ta còn muốn tranh giành vị trí vua thế giới ngầm chứ!”

“Thật không biết một vưu vật như Tô Hồng Mị này, cuối cùng sẽ trở thành người phụ nữ của ai đây”.

Hầu như tất cả mọi người đều bảt đầu thảo luận, căn bản không có người nào xem trọng phe của Tô Hồng Mị.

Chỉ có ánh mắt hai người Diệp Sùng Hoan và Diệp Sùng Minh nhìn hướng Trần Triệu Dương mang theo một tia ngưng trọng, nhưng sau khi thấy Thái Vinh của Giang Môn cũng tiến lên, biểu cảm trên mặt hai người họ mới dịu đi một chút.

“Anh cả, bố lúc nào thì xuất quan? Có thể bắt kịp đại hội lần này không?”, Diệp Sùng Hoan có phần không cam lòng hỏi.

Dựa theo chiều hướng hiện giờ, e răng bên giành được vị trí đầu tiên chắc chản sẽ không phải là nhà họ Diệp bọn họ.

“Tôi cũng không biết, nhưng trước đó bố đã truyền lời, nói là vẫn cần một ít thời gian, hoặc là hiện tại bố đã đột phá rồi, chỉ là đang củng cố lại cảnh giới”, trong mắt Diệp Sùng Minh lóe lên một tia dữ tợn.

Trên sân khấu, mọi người đã ổn định chỗ đứng. Sau khi họ thấy bên Tô Hồng Mị chỉ phái ra một người, toàn bộ đều đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên bọn họ đều muốn

nhéo quả hồng mềm là Trần Triệu Dương này.

Trong đó đặc biệt là hai người bị Lý Tam Đa lôi kéo đi, lại càng vui mừng không thôi.

May mản là họ được chiêu dụ đi, nếu không chắc chẳng còn mặt mũi nhìn ai mất.

E rằng đến lúc đó không chỉ là mất mặt mà ngay cả tính mạng nói không chừng cũng sẽ không đảm bảo nổi.

“Một đám rác rưởi mà thôi, nhanh cút xuống đi, đừng để tôi phải ra tay, nếu không, tôi sẽ khiến các người biết được thế nào là tuyệt vọng”, đúng lúc này, Thái Vinh mặc đồ đen bước ra với vẻ mặt lãnh đạm.

Hản ta căn bản không có chút hứng thú nào với đại hội lần này, nếu không phải là ông cụ đích thân mở miệng bảo. hẳn ta tới thì hắn ta cũng không muốn tới đây.

Xét cho cùng ai ai cũng biết thực lực của võ giả Nam Hải là yếu nhất.

Tuy nhiên hẳn cũng hy vọng thông qua lần này để chứng minh thực lực của bản thân.

Vốn dĩ người của nhà họ Diệp còn muốn đào thải Trần Triệu Dương trước nhưng lời này của Thái Vinh lại khiến họ không thoải mái.

“Nhóc con, nói trước bước không qua”, trong số những người thuộc phe nhà họ Diệp bước ra một cường giả sơ nhập. hậu thiên, lạnh lùng nhìn Thái Vinh nói.

“Chỉ là một tên sơ nhập hậu thiên rác rưởi mà thôi, nếu anh đã không phục vậy thì lăn tới đây chịu chết đi”, Thái Vinh vẫn là biểu cảm hờ hững như cũ, tùy ý liếc người kia một cái, như đang nhìn rác rưởi.

Trần Triệu Dương cũng lắc đầu, phải biết rằng Thái Vinh này, tuy răng thực lực không băng anh nhưng cũng là bán bộ tiên thiên, mà tên kia cũng chỉ là sơ nhập hậu thiên, căn bản không thể giành được phần thắng.