Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 664




CHƯƠNG 664

Ông ta tát một cái giúp lão tổ nhà họ Thẩm một tay là muốn tạo thêm một ít độ khó cho Sở Vĩnh Du, không ngờ thằng nhóc này không biết chữ nhẫn viết thế nào, trực tiếp lật tay cũng tát lão tổ nhà họ Thẩm một cái, thật là vô cùng ngông cuồng.

“Nếu như đại trưởng lão cho rằng đây là một loại ngông cuồng, vậy Sở Vĩnh Du tôi tự nhiên không có lời gì để nói.”

Đối thoại của hai người coi như đã khiến những người khác tỉnh ngộ, họ đều há to miệng, điều này là để đảm bảo không khí có thể lưu thông bình thường, nếu không, thật sự sợ quên mất hô hấp mà nghẹn chết trong cú sốc này.

Thẩm Tâm thì ngây ngốc chết dí ở trên ghế, lão tổ chết rồi, còn là lão tổ thành công sử dụng hai lần Huyết Tự Quyết, vậy mà đều chết rồi, hơn nữa còn bị Sở Vĩnh Du tát chết, chết một cách mất hết thể diện như vậy.

Bên kia lão tổ nhà họ Yến ngồi ở bên cạnh Yến Tử Ca, lúc này nuốt nước bọt, trong lòng cũng thấy may mắn, may mà vừa rồi ông ta không có lên trước, nếu không, người chết chính là ông ta rồi.

Lão tổ nhà họ Thẩm thành công sử dụng hai lần Huyết Tự Thú, ông ta cũng không phải là đối thủ, lại bị tên Sở Vĩnh Du này đánh chết bằng một cái tát, sao lại có loại cảm giác nằm mơ vậy chứ.

Lúc này, giọng nói của đại trưởng lão lại vang lên.

“Trận tiếp theo, có ai chủ động không?”

Lời của đại trưởng lão, nhất thời vậy mà không có ai đáp lại.

Những lão quái vật này, ai nấy đều có sắc mặt khác nhau, không biết trong lòng đang nghĩa gì, nhưng cuối cùng vẫn sợ.

Bọn họ đều là người cao ngạo, tự phụ, bình thường người này xem thường người kia, nhưng lão tổ nhà họ Thẩm xuất chiến đầu tiên, sử dụng hai lần Huyết Tự Quyết vậy mà không có bạo thể mà chết, sức chiến đấu lúc đó đã hơn tất cả bọn họ, ai cũng không thể chiến thắng.

Tuy nhiên chính vào tình huống như này, lại bị Sở Vĩnh Du đánh chết bằng một cái tát, không sai, là một cái tất, không phải là thắng thảm sau bao nhiêu hiệp đại chiến, chênh lệch trong này, chỉ cần không phải đồ ngu thì đều có thể hiểu rõ.

“Không có ai sao? Một đám nhát gan.”

Đại trưởng lão vậy mà nói ra lời châm chọc, có điều nhìn vẻ mặt thì thật sự có hơi tức giận rồi.

Ông ta đặc biệt làm chủ để những lão già này đến úp Sở Vĩnh Du, không ngờ mới một người một đánh chết thì không có ai dám lên? Thật là nỗi nhục †o lớn.

“Đại trưởng lão, lão Thẩm hai lần Huyết Tự Quyết đều sống được cũng bị đánh chết rồi, ông kêu chúng tôi lên, đó không phải là tự đào mộ của mình sao?”

Không biết lão già nào lẩm bẩm một câu, đại trưởng lão lúc này mới phản ứng lại.

Phải, lão tổ nhà họ Thẩm sử dụng hai lần Huyết Tự Quyết, ở trong mắt ông ta vẫn yếu như con mèo, nhưng đối với những lão già này mà nói là rất mạnh rồi, kết quả vẫn bị Sở Vĩnh Du đánh chết bằng một cái tát.

Đột nhiên, đại trưởng lão cũng nghĩ tới một vấn đề, không khỏi từ từ nhìn sang Sở Vĩnh Du.

Thằng nhóc thối này, vậy mà là cửu bộ võ vương thật sự sao? Phong thánh thật là nhặt được bảo bối rồi.

“Nếu vẫn không có ai xuất chiến, vậy người chiến thắng ở cấp bậc Võ Vương trong đại chiến Thiên Tuyển mùa này, chính là Sở Vĩnh Du rồi.”

Nói như vậy, căn bản vẫn không có ai lên tiếng, ai có thể ngờ lão tổ nhà họ Thẩm lên chính là một vương giả, kết quả một cọng lông cũng không nổ ra.