Bàn Long Ngoại Truyện

Chương 46: Thần bí ma pháp trận




Tiểu Nhạn kinh ngạc trước kết quả trận chiến.

"Dĩ nhiên lại lưỡng bại câu thương" nàng nhìn thi thể Tử văn hắc hùng vẫn còn đang bóp chặt lấy Cức bối thiết giáp long.

"Nhạn, cẩn thận một chút" Tiểu Bạch thấy Tiểu Nhạn muốn lại gần hai cỗ thi thể liền lo lắng nhắc nhở. Tiểu Nhạn từ trong huyệt động chui ra, tiến lại gần thi thể của hai ma thú cường đại. Nàng hưng phấn dùng linh hồn truyền âm cho Tiểu Bạch "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, ngươi nói coi, ma tinh hạch của cửu cấp ma thú và Thánh Vực ma thú đáng giá bao nhiêu?"

Tiểu Bạch nghe đến kim tệ, mắt liền sáng lên, cũng không do dự nữa mà chui ra khỏi động, nhanh chóng tiến lại.

Trên thi thể của Cức bối thiết giáp long, máu tươi vẫn chảy ồ ạt xuống đất. Tiểu Nhạn hơi tiếc vì bản thân không phải hậu nhân của Long huyết chiến sĩ, không thể dùng Long huyết. Nghĩ đến đây, nàng bỗng hơi ngẩn người.
Không phải long huyết chiến sĩ thì không dùng được Long huyết sao?

Long huyết là nguồn sức mạnh, tinh hoa của Long tộc, so với máu thịt của những loài khác bổ dưỡng không biết bao nhiêu lần. Nàng vừa lúc nãy bị đám cự long kia quần cho tơi tả, tinh lực cạn kiệt, đứng trước nguồn năng lượng dồi dào này, cổ họng đột nhiên trở nên khô khốc.

"Sợ gì chứ, còn có Lam Tâm Thảo ở đây mà" Tiểu Nhạn nghĩ bụng, cúi đầu đem miệng hướng tới chỗ vết thương đang chảy máu của Cức bối thiết giáp long mà cắn xuống, đem long huyết uống vào trong bụng, mùi tanh nồng của máu cứ như vậy mà xộc vào mũi nàng, xông thẳng lên đại não (Ặc, viết đoạn này có chút ghê tay, tưởng tượng Tiểu Nhạn có chút man rợ, huhu L )

Tiểu Nhạn cố gắng ức chế cảm giác muốn phun ra, Long huyết chảy vào trong người nàng ngày càng nhiều. Ngay khi Long huyết chảy vào bụng, nàng liền cảm thấy da trên người như bị nhúng nước sôi đau đớn muốn chết. Đồng thời long huyết chảy vào trong bụng thì bên ngoài thân thể, cơ nhục cũng bị nhũn lại. Loại thống khổ này căn bản giống như cơ thể bên trong không ngừng muốn xé ra ngoài. Uống càng nhiều Long huyết, cơn đau càng dữ dội (Phát hiện là Tiểu Nhạn ngoài tính tò mò, còn có máu liều)

"Lam, Lam Tâm Thảo!" Tiểu Nhạn run rẩy thọc tay vào tay nải, lấy ra năm sáu gốc Lam Tâm Thảo, không do dự nhét vào trong miệng.

Tiểu Nhạn cảm thấy một trận mát rượi trong cơ thể, điều này làm cơn đau kịch liệt nhanh chóng được giảm bớt. Long huyết quả không phụ sự kỳ vọng của nàng, ngay lập tức, lượng Tinh thần lực vốn đang cạn kiệt được bổ sung một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn phục hồi.

"Nhạn, tóc, tóc của ngươi..." Tiểu Bạch bên cạnh chứng kiến toàn bộ không khỏi kinh hãi. Tóc của Tiểu Nhạn mọc ra một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc tóc đã dài ra, mềm mượt. Long huyết mang năng lượng vô cùng dồi dào, hơn nữa Tiểu Nhạn lại uống vô cùng nhiều, lượng năng lượng thừa mứa ra đã thúc đẩy nhanh quá trình mọc tóc.

"Phù..." Sau một quãng thời gian, khi Tiểu Nhạn cảm thấy không uống nổi nữa liền đình chỉ việc 'hút máu'. Tiện tay cầm thêm ba bốn gốc Lam Tâm Thảo nhét vào miệng nhai nuốt, Tiểu Nhạn bắt đầu khoanh chân ngồi xuống vận khí điều tức lại. Long huyết bá đạo kết hợp cùng với Lam Tâm Thảo nhu hòa, hai vật này kết hợp lại, ngoài tăng cường bổ sung năng lượng, chính là một phương thuốc chữa thương vô cùng hiệu quả, những vết bỏng kinh khủng trên mặt nàng nhanh chóng thu nhỏ lại rồi tiêu biến, những vết thương ngoài da khác cũng mau chóng liền lại rồi biến mất không một dấu vết.

"Không ngờ lần này thử đánh bậy đánh bạ mà lại thu được hiệu quả tốt đến như vậy" Tiểu Nhạn trong lòng thầm kêu may mắn, nàng cảm nhận rõ ràng trong cơ thể có một nguồn lực lượng to lớn mênh mông, tối thiểu cũng phải tăng hơn chục lần so với lúc trước.

Tay phải nắm chặt, nàng tùy tiện vung tay đánh một chưởng vào một tảng đá bên cạnh.

"Ầm!" Giống như bị trọng chùy đánh vào, trên tảng đá xuất hiện một vết đá lõm xuống, đồng thời dọc xung quanh vết lõm bốn phương tám hướng đều bị chấn vỡ ra.

"Hừm, cấp độ này, có lẽ ta đã đạt ngũ cấp chiến sĩ, gần tiếp cận lục cấp chiến sĩ cũng nên" Tiểu Nhạn trong lòng phòng đoán. Có thực lực ngũ cấp chiến sĩ, kết hợp cùng phụ trợ phong hệ, nàng có chút lòng tin về việc chạy thoát khỏi hơn trăm con cự long trên kia.

"Ta cũng không vội, mật độ nguyên tố ở đây cao hơn bên ngoài gấp trăm lần, quả thực là rất thích hợp cho việc tu luyện" Tiểu Nhạn thầm nghĩ "Mà, trước mắt thì lấy bảo vật đã" Hai mắt nàng sáng lên nhìn hai cỗ thi thể ma thú.

"Ha ha, Long tinh của cửu cấp ma thú và Thánh vực tinh hạch, ta tới đây" Nàng tiến lại gần thi thể của Tử văn hắc hùng, đem hắc sắc đoản nhận chém xuống, nhưng hoàn toàn không để lại vết tích gì trên da con ma thú.

"Hửm?" Tiểu Nhạn nhíu màu, dù không muốn, nhưng nàng cũng phải thừa nhận nàng không đủ sức làm tổn thương một tí ti nào đến ra của hắc hùng. Nhìn con hắc hùng đã bị bắn thủng lỗ chỗ, nàng liền thấy có một vị thí gần mắt con hắc hùng găm một cây gai thật lớn. Dĩ nhiên việc nàng dùng gay mổ đầu nó ra là không thể nào, thế nhưng....

Tiểu Nhạn mắt hiện lên một chút tinh quang, nàng bèn rút cây gai ra. Nói là cây gai, nhưng đối với nàng đây là một cây dùi lớn, cái gai này đâm sâu khoảng ba bốn phân.

Rút cái gai này ra, trên mặt Thánh vực Tử văn hắc hùng xuất hiện một miệng vết thương lớn, cho tay vào vết thương này để tìm Thánh vực ma tinh hạch rất dễ dàng.

Dù Thánh vực ma thú có lớp da phòng ngự mạnh nhưng não ở bên trong thì lại khác. Đầu của Thánh vực Tử văn hắc hùng rất lớn, dài chừng một thước. Tiểu Nhạn phải đút nửa cánh tay vào bên trong mới tìm ra ma tinh hạch.

Viên ma tinh hạch này màu đen, to cỡ một nắm tay, trên đó còn lưu lại vết máu.
"Thế nhưng đến một chút khí tức hắc ám cũng không có." Tiểu Nhạn cực kỳ kinh ngạc, nếu không phải mình móc viên tinh hạch này ra khỏi đầu Thánh vực Tử văn hắc hùng thì sợ rằng chính nàng cũng không tin nổi.

"Hơi tiếc một chút, trên người con Tử văn hắc hùng này đâu đâu cũng là bảo bối, ngay cả da của nó, có điều da của nó bị bắn thủng lỗ chỗ thế kia cũng không xài được, mà ta cũng không có khả năng lột da nó" Tiểu Nhạn lắc đầu, nàng nguyên bản là muốn lột da con hắc hùng, sau đó nhờ người may thành một cái áo choàng cho Địch Lỵ Á, chỉ tiếc rằng nàng lực bất tòng tâm.

"Không sao, có được viên Thánh vực ma tinh hạch này là vật quý giá nhất trên người con Tử văn hắc hùng rồi, hơn nữa còn có cửu cấp Long tinh, còn về áo choàng, vẫn là để sau này săn con khác đi" Trần Tiểu Nhạn cười cười đi về phía xác của con Cức bối thiết giáp long. Xác của Cức bối thiết giáp long trên đầu có một miệng vết thương lớn, muốn tìm kiếm cũng không khó.

Dùng hắc sắc đoản nhận, gảy ra viên long tinh màu hoàng thổ.

"Hay lắm, bảo vật đã thu về tay" Một viên cửu cấp Long tinh có giá trị tuyệt đối trên năm trăm vạn kim tệ, mà Thánh vực tinh hạch thì lại càng có giá khủng bố hơn nữa, tuyệt đối có thể xem như là bảo vật quốc gia.

"Nhạn, ngươi mau tới đây xem" Tiểu Bạch kinh ngạc kêu lên.

Tiểu Nhạn quay lại nhìn thì thấy nó đang ngẩn người nhìn đỉnh động.

"Đậy là cái gì?" Chỉ thấy ở trên đỉnh động quật lộ ra một viên đá màu đen, viên đá này được khảm ở sâu trong đỉnh động, mà giờ đây một phần bề mặt của viên đá đã lộ ra ngoài. Có lẽ do trận chiến vừa rồi khiến đất đá trên đỉnh động rơi xuống làm lộ ra một phần của viên đá. Viên đá màu đen không làm Tiểu Nhạn kinh ngạc, điều khiến nàng kinh ngạc là vì trên viên đá có khắc các loại ma pháp văn tự phức tạp, các văn tự này quả thực phức tạp đến cực độ. Hiển nhiên là viên đá màu đen này được dùng để bố trí một ma pháp trận, Tiểu Nhạn từ trước đến giờ chưa từng thấy qua một ma pháp trận nào phức tạp đến như vậy.
Nếu nói ma pháp trận ở Ân Tư Đặc ma pháp học viện là một phong nhận nho nhỏ thì thần bí ma pháp trận kia chính là Hủy diệt phong bạo.
Đặc biệt, ở chính giữa viên đá màu đen còn cắm một thanh trường kiếm màu tím.


~~~ Nghĩ đi nghĩ lại, Tiểu Nhạn mà không mang tính tò mò + liều lĩnh thì cũng ko chết ở thế giới hiện đại --> ko xuyên --> ko có truyện =))) ~ Thôi mọi người đọc vui nha~~~