Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 284: Săn giết quái vật




Từ Hạ Liên Đảo khởi hành.

Lần này, nhóm người của Hiểu My đã khiến cho người dẫn đường vô cùng ngưỡng mộ. Bởi lẽ, chiếc thuyền họ “mua đứt” tuy không lớn nhưng cực kỳ chắc chắn, sang trọng. Mũi thuyền được bọc kim loại, điêu khắc hình một mỹ nhân ngư mình người đuôi cá với mái tóc xoăn bồng bềnh cực kì sinh động. Thân thuyền được tạo bằng loại gỗ tốt nhất, chạm khắc tinh sảo, sa hoa.

Căn phòng nhỏ trên thuyền nằm ở phía đuôi. Cửa phòng vừa rộng, vừa cao, ngoài gỗ quý còn có che phủ thêm những tấm lụa trắng bay bay. Bên trong có sạp nhỏ nghỉ ngơi và một bộ bàn trà nho nhỏ. 

Hiểu My mua thêm rất nhiều đồ gia cụ để nấu nướng cùng với nước ngọt chất lên thuyền. Mặc dù không gian giới chỉ, thứ nước dùng để uống này có cả một hồ, lại còn tinh khiết, mát lành, vô cùng. Nhưng dù sao, họ đi chung với người ngoài, khiêm tốn một chút mới là chính đạo.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ chu đáo, không cần xem giờ hoàng đạo, một nhóm bốn người lên thuyền xuất phát.

Người đàn ông dẫn đường lần này khoảng trên bốn mươi tuổi, họ Thạch, tên Sa. (thạch sa – đá cát).

Cái nghề đánh bắt hải sản của Thạch Sa là cha truyền con nối. Hắn làm nghề này từ lúc mười ba, mười bốn tuổi. Tới hôm nay đã hơn hai mươi năm. Từng mỏm đá, từng dòng hải lưu trên hải vực quanh Hạ Liên Đảo này, đối với Thạch Sa đã vô cùng quen thuộc.

Riêng phần hải vực bên ngoài, hắn cũng đã nhiều lần tới lui. Nơi nào nguy hiểm, nơi nào an toàn... đã trở thành loại thường thức phổ thông mà ngư dân lão làng như Thạch Sa nằm lòng nhớ kỹ.

- Trần cô nương, cách nơi này hai trăm hải lý về phía đông đã là khu vực không an toàn. Nơi đó, có rất nhiều đá ngầm và những xoáy nước bất chợt hình thành. Tàu thuyền bình thường đều không qua lại.

Trần Hiểu My ghé mắt nhìn vào tờ bản đồ khá cũ của Thạch Sa, rồi quay lại nhìn hai người Tiểu Hổ và Hàn Tử Liệt đang nhàn nhã chèo thuyền, cười cười lên tiếng:

- Được rồi, vậy chúng ta thẳng tới nơi đó. Hai người phía sau nên nhanh tay một chút, nếu không, bằng tốc độ này, không biết bao giờ mới tới nơi a.

Hàn Tử Liệt lắc đầu, khóe môi khẽ cong lên đầy mê hoặc. Lâm Tiểu Hổ thì ngoan ngoãn đáp lời. Lời sư phụ là thánh chỉ. Cho dù sư phụ muốn diễn thì hắn cũng phải phối hợp diễn cho sâu a.

Thuyền nhỏ phút chốc bắt đầu lướt gió băng nhanh. Bọt nước tung tóe bắn lên mũi thuyền, đọng lại trên mái tóc của mỹ nhân ngư tựa như thật, tựa như ảo.

Thạch Sa kinh hãi với tốc độ của con thuyền. Hắn nhìn về phía hai nam tử tuấn mỹ vừa chèo thuyền liên tay vừa trò chuyện nhàn nhã phía sau, trong lòng suy đoán âm thầm. Quả nhiên, hai người này đều là những tuyệt thế cao thủ, hiệp khách giang hồ. (Ha ha)

Dưới sự chèo chống “quỷ khốc thần sầu” của Lâm Tiểu Hổ và Hàn Tử Liệt, thuyền nhỏ nhanh chóng tiến vào khu vực nguy hiểm được khoanh bằng mực đỏ trên bản đồ của Thạch Sa.

Người dẫn đường đứng trên đầu mũi thuyền, mắt đăm đăm nhìn xuống mặt biển tìm kiếm lộ tuyến an toàn. Bỗng nhiên, bên tai của hắn vang lên âm thanh trong vắt của nữ khách nhân duy nhất trên thuyền này.

- Thạch đại ca, huynh vào trong phòng nhỏ nghỉ ngơi. Tiếp theo, tôi muốn dẫn đường.

Lời nói của Hiểu My tuy không mạnh mẽ nhưng lại không cho phép người cự tuyệt.

Thạch Sa gật đầu rồi hướng về phía căn phòng lụa trắng ở đuôi thuyền. Vừa đẩy cánh cửa bước vào trong đã ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào tràn ngập. Thạch Sa mỉm cười, cho là thói quen sử dụng nước hoa của mỹ nhân. Hắn vô thức đi về sạp nhỏ, đặt lưng nằm xuống. Bắt đầu giấc mơ do Tiểu Huyễn tạo ra. 

Ở bên ngoài, sau khi nghe Tiểu Huyễn báo cáo mọi việc đã thu xếp xong xuôi. Hiểu My khẽ ra hiệu với nam tử sau lưng. Chiếc thuyền nhỏ bắt đầu ngừng lại.

Hiểu My cầm theo định thủy châu lần trước sau khi cứu Lữ Tuấn thì được Giao nhân tộc trả lại, nhảy xuống nước.

Một quả cầu không khí lập tức xuất hiện, bao bọc lấy thân ảnh của cô.

Hiểu My chìm dần xuống biển, cảm nhận được áp lực từ nước lên mặt ngoài quả cầu khí, lại thấy không gian càng lúc càng tối đen. Mỗ nữ lấy ra một quang cầu to bằng quả banh da. Ánh sáng mà quang cầu phát ra có thể làm sáng bừng khu vực xung quanh cô. Cảnh sắc dưới biển sâu cũng dần dần hiện rõ.

- Tiểu Bạch, ngươi thử phát ra uy áp, xem thử bọn hải thú này có giống với đám hải thú trên Huyền hải của chúng ta hay không?

Ngân Nguyệt Xà vọt xuống khỏi cổ tay của Hiểu My. Thân hình biến to ngang với cô. Sau đó bắt đầu phát ra uy áp của mãng vương thời thượng cổ.

Hiểu My là chủ nhân của nó, đối với up áp này chẳng chút ảnh hưởng. Nhưng mà đối với các loài sinh vật biển nơi này thì cực kì khó chịu.

Không ít con vật vội vã bơi thật nhanh để trốn đi xa.

Một đường mà Hiểu My cùng Tiểu Bạch đi qua, ngoại trừ san hô thì chỉ lác đác vài loại bò sát của biển sâu. Hiểu My nhìn thấy không ít con trai to. Cô nàng ham tài, không nỡ bỏ qua lên thu hết vào giới chỉ không gian, để dành lên thuyền rồi mới cậy trân châu.

Đáy biển càng đi càng dốc. Địa hình thoai thoải chúi xuống dưới. Các loài sinh vật càng lúc càng to lớn, kỳ dị. Hiểu My còn thấy cả một con cá bóng đèn thật lớn, tư thế đủng đỉnh, bơi ngang qua. Cái đuôi của nó phe phẩy trước mặt của Hiểu My, cách quả cầu không khí do định thủy châu tạo ra chưa đầy một gang tay.

- Hơ hơ, Tiểu Bạch, ta tự dưng có chút hối tiếc vì để ngươi thu hồi uy áp khá sớm. Nhìn xem, tên ngốc trước mặt hình như đang liếc mắt khinh thường chúng ta thì phải. 

Tiểu Bạch khì khì khó chịu.

Sau khi con cá lồng đèn bơi đi thật xa thì Hiểu My lại phát hiện thêm vài loài sinh vật lạ kỳ khác. Có con bộ dáng vô cùng xấu xí tựa như Cá đầu rìu, Cá blob mặt xị, cá mập yêu tinh,… Cũng có con nhìn qua quen mắt, hệt như chân dung được vẻ trong những quyển sách ảnh về chân dung của quái thú dưới đáy biển sâu.

Đi mấy canh giờ, chủ tớ hai người phát hiện được một vực sâu, tối đen như mực.

Hiểu My và Tiểu Bạch đều cảm nhận được có một loại khí tức kỳ dị nhưng cũng khá mơ hồ.

- Tiểu Bạch, xem ta dụ nó lộ mặt như thế nào nè!

Hiểu My đắc ý nói. Sau đó, cô nàng rút Như Ý côn, thần thức khẽ chuyển. Thanh côn dài hơn hai thước thoắt cái đã dài ngoằn ra. Một đầu Như Ý côn xâm nhập khe sâu, khoáy đảo liên tục.

Bên tai Hiểu My bỗng vang lên một thanh âm rẽ nước rất mạnh. Tiếp theo, một bóng đen thật dài, thật lớn từ đầu bên kia khe sâu phóng vọt lên. Dưới ánh sáng của quang cầu, Hiểu My và Tiểu Bạch đều có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của đối phương. 

Con thủy quái này vừa giống rắn lại vừa giống rồng. Thân mình nó rõ ràng là mãng xà, nhưng lại có bốn chân. Cái đầu to lớn nổi bật một dải mào to. Ánh mắt đỏ lòm hung dữ.

Con thuồng luồng này vừa xuất hiện, Tiểu Bạch lập tức vọt ra khỏi quả cầu khí của Hiểu My. Từ ngày bắt đầu hóa rồng, nó đã có thể đi lại dưới nước tự do, tiếc là phải đợi đến hôm nay mới có cơ hội phát huy năng lực.

Thân hình của Tiểu Bạch hóa về bản thể rồi càng lúc càng biến ảo to ra, đến khi bằng với Thuồng luồng đen thì mới ngừng lại.

Trận chiến của hai con quái vật bắt đầu mà không hề báo trước.

Tiểu Bạch cần có huyết nhục và tinh hạch (nội đan) trong đầu của thuồng luồng để trực tiếp hóa hình. Thuồng luồng tin cũng vậy. Nó cũng cần có nội đan và tinh hồn của Tiểu Bạch để có thể phi thăng.

Hai con vật này đều mang theo tham vọng mãnh liệt khi nhìn về đối phương. Trận chiến của chúng dưới đáy biển sâu cũng gây ra chấn động không kém gì so với những rung chuyển khi giao đấu trên cạn.

Phần nước biển xung quanh hai đối thủ cuộn trào. Bọt nước trắng xóa phủ lấy thân ảnh hai con vật này. Xung kích trong sóng nước lan truyền ra phạm vi gần trăm dặm.

Hiểu My nhờ có định thủy châu nên có thể đứng một bên xa xa đó quan chiến. Cô rất tự tin vào năng lực của Ngân Nguyệt Xà. Tiểu Bạch là thần hộ vệ của Hoan Hỉ thần, chiến lực của nó làm sao mà thuồng luồng tinh sánh kịp.

Không biết bao lâu, Thuồng luồng tinh đã bắt đầu đuối sức. Nó sợ hãi, bỏ trốn xuống khe sâu. Phía sau nó là Tiểu Bạch to lớn kiên quyết đuổi theo. Hiểu My cũng nối gót theo đồng bọn của mình để xem náo nhiệt.

…………………………………………………………………………

Chú thích:

Con cá lồng đèn không chỉ nổi tiếng bởi kỹ thuật săn mồi khôn ngoan với cái vòi phát sáng như lồng đèn của mình (cái vòi mọc ra từ thân con cá, thu hút dụ con mồi tiến lại gần miệng và khi tới khoảng cách thích hợp thì con mồi bị nuốt gọn) mà còn bởi thói quen giao phối của nó. Khi các nhà khoa học lần đầu tiên phát hiện ra cá lồng đèn, họ thấy rằng chúng đều là con cái và có một loại kí sinh trùng nào đó phát triển và gắn liền với phần thân dưới của chúng.

Những con “kí sinh trùng” đó chính là các con cá đực bị... teo nhỏ, chúng sống bám vào con cái chỉ với một mục đích là để giao phối. Một khi đã tìm được “nửa kia” cho mình, các con cá đực ngay lập tức cắn vào thịt con cái và gắn liền hai con vào nhau. Từ lúc này thì số phận con đực dựa hoàn toàn vào con cái, chúng chia sẻ cùng một hệ thống tuần hoàn. Khi con cái sẵn sàng để giao phối, con đực ngay lập tức trả “tình phí” bằng cách thụ tinh ngay tại chỗ. (nguồn: intetnet)

Thuồng luồng là tên gọi của dân gian trong truyền thuyết Việt Nam để chỉ thủy quái (water monster) hay quái vật dữ ở nước thuộc lớp bò sát (Reptilia) đạt kích cỡ khổng lồ, có thể hại bất cứ sinh vật nào bơi dưới bao gồm cả người.