Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 242-2: Đổi bằng căn hộ 2




Chuyện dờii mộ ở nông thôn có quy củ, không mời thầy phong thủy, chỉ cần không có gì kỳ quái thì đều có thể xử lý tốt.

Xe chúng tôi đi vào nhà của ông ngưu Lực phàm, nhìn thấy không ít họ hàng thân thích tụ tập bên cạnh hồ nước. Thấy đã đến giờ, cả nhà liền kéo nhau lên núi, có người mang theo cái sọt, có người mang theo cuốc xẻng. Ngưu Lực Phàm ôm một cái túi to, trong túi toàn là tiền giấy.

Khi đi ngang qua vườn rau, tôi thấy hai người đàn ông trung niên đang đứng ở ven đường, bọn họ đang nâng theo kim quan quỷ kia. 

Tôi  cùng Tông Thịnh cũng coi là bạn tốt của Ngưu Lực Phàm, tới chơi, liền đi theo sau cùng của đoàn người. Ở nông thôn, chuyện dời mộ này không phải là tang sự, nên không dùng chữ dời mộ, mà nói là dọn nhà cho lão nhân gia. Dọn nhà mới chính là hỉ sự.

Chúng tôi đang đi thì nghe hai bà thím bên cạnh nói thì thào: “Sao ba của Lực Phàm lại thành quỷ nhỉ?”

“Tôi nghe nói đêm đó quỷ còn muốn giết người đó!”

“Chậc chậc, người này lúc còn sống khá tốt nha, nói cũng không dám nhiều lời, chết sao lại  muốn giết người chứ? Bà nói coi, nếu đem ba của Lực Phàm để cùng với ông nội nó, liệu sau này vận thế trong nhà có bị hỏng không?”

“Không để cạnh nhau càng đáng sợ hơn, nếu ba của nó mà ra ngoài thì cả nhà có chuyện đó, để cho ông trấn không cho lão làm ác đi. Lần này tiền đều do Lực Phàm bỏ ra, cũng coi như cho nhà chúng ta một công đạo.”

“Ai da, lợi hại như vậy. Nhà tôi hôm qua có một con gà bị xe qua đường cán chết á, bà nói coi có phải là do ba của Lực Phàm chỉnh không?”

Vậy mà cũng nói được luôn!

Tông Thịnh vẫn luôn chú ý động tĩnh phía trước, hơn 10 giờ. Ánh mặt trời rất mạnh, kim quan quỷ kia phải có người che dù phía trên. Tông Thịnh gọi điện cho Ngưu Lực Phàm phía trước,  vài phút sau dù đã được cụp xuống. Tông Thịnh nói, để cho nó phơi nắng nhiều một chút, cho nó yếu đi thì đêm nay sẽ dễ làm hơn.

“Đêm nay anh ở lại Ngưu gia sao?” M e o m u p 

Tông Thịnh nhìn tôi: “Chút tự tin này anh có, cũng cho ông Ngưu Lực Phàm thêm chút tự tin, dù cho ông ấy từng giúp Thẩm gia làm chuyện thiếu đạo đức, nhưng năng lực vẫnkhông thể bỏ qua.”

Tới mộ ông nội hắn, lập đàn tế, khai mộ, đúng 12 giờ kéo kim quan lên, dùng dù đen chặn lại ánh mặt trời, mọi thứ đều thuận lợi, cho vào sọt. Ngưu Lực Phàm cầm tiền giấy, ở phía trước dẫn đường, vừa đi vừa kêu: “g a c s a c h. C o mGia gia, cháu đưa ông về nhà mới! Gia gia, cháu đưa ông về nhà mới!” Kêu một câu, rải một xấp giấy tiền. Không được mấy mét thì có người ở phía sau nói: “Lực Phàm, gọi ba cậu luôn đi, nếu ba cậu không đi theo thì chúng ta đều xui xẻo.”

Ngưu Lực Phàm tạm dừng một chút, tiếp tục đi thời điểm, vẫn chỉ kêu gia gia. Đám người phía sau lại càng nói xì xào càng lúc càng lớn, Ngưu Lực Phàm đột nhiên hét to: “Cái kim quan quỷ đó không phải ba tôi!” M e o m u p

Đám người an tĩnh vài giây rồi nhao nhao cả lên.  Ngưu Lực Phàm không giải thích, trên người vẫn ôm bao giấy tiền, không nói thêm một câu.   

Tông Thịnh chạy nhanh đến bên cạnh Ngưu Lực Phàm nói: “Ba của Ngưu Lực Phàm đã rời đi, kim quan kia bị dã quỷ chiếm cứ, điểm này, hai chú có thể làm chứng.” Tông Thịnh chỉ chỉ về phía hai người đang nâng kim qua quỷ. Bọn họ nhận một căn hộ của Tông Thịnh, đương nhiên sẽ giúp đỡ Tông Thịnh nói chuyện, thậm chí còn nói Tông Thịnh lần trước lợi hại như thế nào.

Tông Thịnh vỗ vỗ bả vai Ngưu Lực Phàm, nói với hắn hai ba câu cổ vũ, mới trở lại đội ngũ phía sau. Mọi người tiếp tục đi tới phía trước. Bước chân Ngưu Lực Phàm trầm ổn hơn nhiều. Tôi biết, Tông Thịnh thật sự coi Ngưu Lực Phàm như anh em. 

Chỉ là ngày hôm nay mọi việc không thể suôn sẻ. Một số người tự nhiên sẽ tham lam khi họ thấy lợi ích.

Tới nơi đã chọn, huyệt đã đào xong xuôi, đặt kim đàn quỷ kia xuống trước, trải một tầng đất lên, đặt một phiến đá, trên đó có bùa đêm qua Tông thịnh đã vẽ. Kế tiếp là đặt kim quan của ông nội Ngưu Lực Phàm xuống. Dựa theo lúc trước nói, Ngưu Lực Phàm kiểm tra bên trong kim quan của ông ngay lúc này, đại khái là nhìn vào kim quan kiểm tra màu sắc của xương cốt rồi thuận tay lấy đi cuốn ký lúc.

Cả quá trình này tôi và Tông Thịnh không phải người nhà nên chỉ có thể đứng ở bên ngoài, không rõ tình huống, chỉ thấy Ngưu lực Phàm lớn tiếng nói gì đó, có một người đàn ông trung niên đi tới trước mặt Tông Thịnh nói: “Tông tiên sinh, ta đã điều tra qua, ta biết  cậu là tiểu lão bản của tập đoàn Tông An. cũng biết cậu từng đi cùng một tiên sinh ở bên ngoài mười mấy năm.

Nhà chúng ta, đến đời ba của Ngưu Lực Phàm coi như là hết kế thừa nghề gia truyền, nhưng nhiều thứ chính là đồ của Ngưu gia chúng ta. 

Lực Phàm còn nhỏ, nó không hiểu chuyện thì cậu phải hiểu. Túi đó của ông nội chúng ta, cậu dùng một căn hộ để đổi, đồ trong kim quan này cũng là tài sản của nhà họ Ngưu, chưa được chia gia tài. Ta làm chủ. Đưa hai căn hộ đây thì ta đưa cho! Tiền bán hai căn hộ đó bọn ta sẽ chia đều. Không tính các cháu, chia đều cho đời chúng ta, chia đều. Mọi người đồng ý cả phải không?? Đồ của ba ta, mắc gì phải đưa cho người ngoài?”  

Ngưu Lực Phàm đỡ trán, bao nhiêu việc cùng ập tới, hắn không biết phải làm sao.  

Tông Thịnh nhìn Ngưu Lực Phàm, gã đàn ông kia liền hô: “Đừng nhìn nó, nó chỉ là cháu, đồ của cha ta, bốn anh em ta tính.”  

Tông Thịnh vẫn nhìn Ngưu Lực Phàm sau đó mới nói: “Tôi là bạn của Ngưu Lực Phàm, hôm nay chỉ là tới chơi thôi, có gì cứ hỏi anh ấy là được.”