Bạn Trai Tôi Là Kẻ Sát Nhân

Chương 27: Chương 27





" Vậy là Bomi là người yêu cũ của Soojin.

Tôi chưa từng nghe đến chuyện này." Chaewon nâng tách Cacao nóng lên nhấp một ngụm, môi khẽ cười trừ gượng gạo.
Không biết vì điều gì mà khoảnh khắc tuyệt vọng nhất thế này Hajoon lại nhớ đến Chaewon.

Ai ngờ cô ta lại đồng ý ra canteen ngồi giải sầu với cô.

Hajoon nằm ườn ra bàn ngán ngẩm dường như không muốn nói thêm điều gì nữa.
Chaewon cũng là lần đầu tiên biết tin này, đó giờ chưa từng thấy có tin gì về Soojin và Bomi.

Hai người đó giấu chuyện này cũng kĩ thật.

Thấy Hajoon im lặng không chút phản ứng nào, Chaewon khẽ thở dài.

Bỗng có ai đó tiến lại gần bàn của hai người.

Không nói không rằng gì trực tiếp ngồi xuống chỗ ngồi đối diện Hajoon, Hajoon cũng sớm nhận ra nhưng cô không còn tâm trạng để để ý chuyện khác.


Suyoung điềm tĩnh ngồi lướt điện thoại vừa uống ly cafe.

" Vậy còn cậu thì sao? Hai người đó đều có mối quan hệ mật thiết với cậu mà." Chaewon cười khẩy chống cằm nhìn Suyoung.
Suyoung vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng đặt ly cafe xuống, ánh mắt rời khỏi chiếc điện thoại liếc về Chaewon đầy sự khó hiểu:
" Chuyện gì?"
" Thì Yoon Bomi là bạn gái cũ của Soojin đó." Chaewon phụng mặt chán nản vì sự lạnh nhạt của Suyoung.
Suyoung bỗng khựng lại, chỉ chưa đầy 2 giây thôi nhưng Hajoon đã vô tình để vào tầm mắt, cô đột ngột ngồi dậy chăm chú nhìn Suyoung.

Cảm thấy bị nhìn một cách trực tiếp Suyoung thấy hơi khó xử:
" Chuyện này có gì lạ à?"
Suyoung lại tiếp tục nhìn vào điện thoại như đang lảng chánh, Chaewon gật gù cười ngượng.

Vốn dĩ hai tên này đều là những tên tra nam sát gái, chuyện cỏn con này hẳn phải như cơm bữa rồi nhỉ.

Chaewon bỗng đứng dậy đưa túi xách sát gần Hajoon nhờ cô trông đồ còn bản thân thì đi gọi thêm đồ ăn.
Không khí ở lại nơi này trở nên im ắng hẳn, Hajoon và Suyoung mỗi người đều hướng ánh mắt vào màn hình điện thoại như không màng gì đối phương, không ai nói với nhau bất kì một câu nào.
Chỉ với câu trả lời bâng quơ của Suyoung vừa rồi không thể khiến Hajoon thoả đáng.

Cô mắt thì nhìn điện thoại nhưng thật ra là đang lén nhìn phản ứng của Suyoung.

Biết việc hóng hớt vô lí như này là không đúng nhưng cô thật sự muốn biết thêm về Bomi...người mà tưởng như thân thuộc nhưng thật ra lại chẳng biết gì về đối phương.
" Chúng tôi gặp Yoon Bomi lần đầu tiên là năm hai cấp 3."
Giọng nói trầm lắng cất lên, Hajoon bất ngờ ngây ngươi.

Quá ngoài dự đoán của cô, Suyoung lại đột ngột bắt chuyện trước.
" Bọn họ chỉ hẹn hò với nhau chưa đầy 2 tháng thì đã chia tay.

Bomi vẫn còn rất yêu Soojin." Suyoung bỏ điện thoại xuống đối mắt trực diện với Hajoon.
Hajoon chợt cảm thấy áp lực hẳn, lòng bàn tay cô thu lại đan xe hai tay vào nhau:
" Bai người đó không hề công khai về chuyện này." Hajoon siết chặt hai tay.
" Yêu hơi thôi thì công khai làm gì chứ? Cậu ta đã nói vậy đấy." Suyoung nhẹ giọng.
Hajoon ngơ ngác.


Không hiểu cô lại cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hắn.

Như vừa tháo gỡ một hòn đá lớn trên lưng vậy.

Tại sao thế nhỉ? Tại sao cô lại cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe chuyện này? Chợt một suy nghĩ loé lên trong đầu cô, Hajoon vừa ngỡ ra một điều gì đó cô vội vàng hỏi:
" Thế còn...tại sao cậu?"
" Aiz hết đồ ăn rồi Hajoon ơi.

Cũng muộn rồi, bọn mình về cùng đi."
Chaewon đột ngột xuất hiện chen vào cuộc nói chuyện của hai người.

Hajoon bừng tỉnh nhận ra giờ trời đã tối rồi.

Suyoung cũng nhận thấy điều này, cậu thu dọn đồ đạc rồi bỏ đi ngạy lập tức.

Hajoon tiếc nuối, có một điều mà cô đã không thể hỏi Suyoung.
" Chúng ta đi thôi." Chaewon kéo tay Hajoon.
Chưa từng nghĩ đến cô lại có một lần được đi cùng hoa khôi Chaewon sau giờ trên trường.

Như trước đây thì hai người như hai thế giới không thuộc nhau vậy.

Không gây thù chuốc án lẫn nhau, chỉ vì một người con trai mà hai người bị va vào nhau thế này.
Suốt dọc đường Chaewon liên tục hót về những thứ gì đâu mà cô chẳng hiểu gì cả.


Nào là làm đẹp, địa điểm vui chơi,bla..bla...Hajoon đi chơi cũng nhiều đấy nhưng cô rất hiếm khi đi chơi cùng bạn bè nên lơi cô thường lui tới chỉ là những quán cafe yên tĩnh để làm việc mà thôi.

Một chiếc xe hơi đi tới áp lại gần hai người, cửa xe hạ xuống, Soojin bày ra vẻ mặt chán đầy nhìn Hajoon.
" Soojin!"
Hajoon còn chưa kịp lên tiếng thì Chaewon đã phản ứng trước rồi.

Quả là, dù nói sẽ từ bỏ nhưng Chaewon vẫn không thể cưỡng lại sức hút của trai đẹp ha.
" Lên xe đi, tớ đưa cậu về luôn." Soojin cười nhẹ.
Dạo này không gặp Soojin ở trên trường, cô đã suýt quên mất vẻ mặt mang khí chất nam thần của cậu ta thế nào.

So với khi ở nhà và lúc hành sự thì đúng là một trời một vực thật.

" Cảm ơn nha Soojin.

Nhưng tớ dự định sẽ đi uống một chút." Chaewon cười gượng, cử chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt tóc.

Nếu có chàng trai nào đó quanh đây mà nhìn chắc sẽ gục ngã mất..