Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 110: Boss thế giới




Mưa gió càng lúc càng lớn, tiếng sấm ầm ầm như thể biểu thị một loại kết cục nào đó. Ngô Liêu nhìn đồng đội, cuối cùng cũng hiểu ý của họ, lại quay đầu nhìn đám Quái Ngư đông như kiến trong rừng, có khoảnh khắc gã tưởng trên vai mình đặt cả ngọn núi.

"Liệu có được không?" Ngô Liêu không dám chắc.

Hồng Quả Quả thúc giục: "Được chứ, Dưa Hấu ít máu hơn anh còn làm được, anh là thích khách số 1 mà, chẳng lẽ lại gà hơn Dưa Hấu?"

1

Thanh Phong: "Đúng thật, nếu mà chết giữa đường thì đúng là gà hơn Dưa Hấu."

Chỉ Qua bổ sung: "Dưa Hấu kéo quái tốt mà, chắc Ngô Liêu sẽ không kém đâu."

2

Ngô Liêu: "..." Đệt!

Gã lập tức mở trạng thái xông ra.

Thanh Phong: "Anh trai nhiệt huyết ghê!"

Hồng Quả Quả không khỏi ngâm thơ: "Mười năm thích khách, nhiệt huyết khó lạnh."

Apple: "Làm đại sư huynh của một môn phái cũng không dễ đâu."

Túc Mạc ngạc nhiên nhìn gã xông ra, không khỏi khen một câu: "Ngô Liêu khá ổn, rất có năng lực chấp hành."

2

Thích khách còn chưa vào tới rừng cây, Quái Ngư xung quanh đã kêu lên những tiếng đáng sợ, đồng loạt xông tới, rầm rộ đuổi theo gã. Chỉ Qua không hề do dự, xác định quái đã bị kéo đi hết, cô lập tức dẫn đường tới hang động mình phát hiện lúc ban ngày.

Hang động này cách họ không xa, đám Túc Mạc nhanh chóng tới nơi, thấy khe hở trên vách núi chỉ vừa cho một người. Vị trí đúng là rất khéo, đám Quái Ngư to lớn, hiển nhiên không thể chen vào được. Chưa biết chừng chỗ này là do đầu não để lại, cũng nằm trong nhiệm vụ.

Ba người lần lượt đưa đồng đội vào trong, bên trong là một cái động rộng rãi, thậm chí còn có một lối nhỏ chưa biết thông đi đâu. Thấy vậy, Túc Mạc càng thêm chắc chắn nơi này không đơn giản. Cậu nhắn tin cho Ngô Liêu trên kênh đoàn đội, để gã chuẩn bị rút lui, đồng thời cẩn thận quan sát hình dạng của hang động này.

"Gấu Nhỏ, nhiệm vụ của Vịt Nướng là gì, cậu nói cụ thể được không? Đại ca chỉ nói sơ sơ thôi." Hồng Quả Quả ngồi xuống bỗng nói: "Sao tôi thấy cứ là lạ kiểu gì ấy."

Gấu Nhỏ bèn tóm tắt lại những nhiệm vụ trước.

Cái nhiệm vụ kỳ văn này của Vịt Nướng Mật diễn ra quanh làng chài Đông Hải, thiết lập nhiệm vụ là y bất ngờ bị thương, tới làng chài nhỏ, được dân làng nhiệt tình chăm sóc cho đến khi khôi phục. Sau đó y giúp họ đuổi đi quái vật trong rừng, từ đó có được sự tin tưởng của dân làng, được họ kể cho câu chuyện về người tu hành từng xuất hiện trong làng.

Nghe đồn năm xưa làng chài nhỏ xuất hiện một người tu hành có tư chất siêu việt, được đại trưởng lão của Ly Sơn Kiếm Phái coi trọng, nhận làm đệ tử cuối cùng, một phát lên trời. Ở một thôn xóm vắng vẻ vùng Đông Hải, xuất hiện một người tu hành là chuyện lớn, nghe người ta kể mới biết vị tu tiên này nhận được cơ duyên ở làng chài nên mới được trưởng lão coi trọng, dẫn đến càng ngày càng có nhiều người tu hành tới đây hỏi thăm.

"Bọn tôi làm đến đoạn này thì dân làng bảo muốn có được cơ duyên phải đi tìm Lưu Đại, nhưng nhận nhiệm vụ xong, bọn tôi thấy nhiệm vụ có kí hiệu đoàn đội 10 người." Gấu Nhỏ nói tiếp: "Nên mới tới tìm các cậu."

"Đại trưởng lão của Ly Sơn Kiếm Phái à..." Apple không nhịn được nói: "Ngầu ha, ông đây còn là cựu thủ đồ của chưởng môn đây này!"

Hồng Quả Quả hỏi: "Thủ đồ là gì??"

Thanh Phong giải thích cho y: "Là hai người đứng đầu của hai nhánh trong Ly Sơn Kiếm Phái á, hai thủ đồ, mỗi bên một người, vật lý kiếm là "Không", pháp thuật kiếm là "Thiên Hạ Đệ Nhất"."

Apple: "Nó sắp không phải rồi."

Hồng Quả Quả: "Đại sư huynh của kiếm phái còn có danh hiệu Thủ Đồ, môn phái lớn có khác."

Trong lúc cả đám tám chuyện, Ngô Liêu còn một dúm máu ẩn thân len vào khe núi. Đám Quái Ngư kia trông bình thường vậy nhưng đánh thích khách phải nói đánh phát nào thấm phát đấy, mà thích khách còn có phòng ngự thấp, HP gã cao hơn thích khách bình thường thì cũng không chịu nổi bị nhiều con dí như vậy.

Ngô Liêu - ông hoàng tung hoành giới pvp pve của Thiên Hoàn, thậm chí đánh chiến trường còn có thể dùng ẩn thân để chạy, kết quả vào phó bản phải đi kéo quái, đồng đội chưa tới địa điểm an toàn thì chưa được thoát chiến.

Một chấm máu, gã chưa từng chật vật như vậy.

Vất vả lắm mới tìm được tới hang động, kết quả bên đó còn đang tụm năm tụm ba nói cái gì mà môn phái Thủ Đồ, không một ai nhắc trị liệu heal cho gã, cái thanh máu này vỗ nhẹ cái là nằm thẳng cẳng đó biết không?

Gã còn chưa kịp mở miệng xin sữa, một cơn gió lạnh thổi qua, vút một tiếng, trước mắt hiện nhắc nhở ---

[Bạn đã tử vong]

Ngô Liêu: "..."

Tử vong sẽ khiến thanh máu trong danh sách thành viên trắng xóa, Túc Mạc nhận ra ngay, quay đầu thì thấy xác của Ngô Liêu ngay chỗ khe hở. Cậu sửng sốt: "Cậu chết ở đây đúng là rất dễ thấy."

4

Ngô Liêu: "... Cứu giùm đi."

Hồng Quả Quả vội vàng chạy tới: "Người anh em, sao anh lại chết ở đây vậy?"

Y chạy được một nửa thì nghe thấy tiếng động kì quái, vội lùi lại.

Đúng lúc này, từ khe hở có một cái xúc tu lao tới, nó thò vào động khua khoắng bốn phía, đánh bay Ngô Liêu ở gần nhất.

"Vãi!" Thanh Phong không nhúc nhích được: "Cái quái gì vậy!?"

Hồng Quả Quả tranh thủ hồi sinh Ngô Liêu, đút cho người ta ngụm sữa rồi ù té chạy ra sau, giữa chừng còn tiện thể lôi theo Thanh Phong, kéo lê tới vị trí an toàn. Y nhìn cái xúc tu đột nhiên xuất hiện, rất là khó chịu: "Sao tự dưng lại có quái, anh dẫn tới à Ngô Liêu?"

Ngô Liêu: "???? Cái đống cá mà tôi kéo không có thứ này nha."

1

Cái này có thể trách gã à? Quái Ngư mà gã kéo không con nào có xúc tu dài như thế này hết, mà gã chắc chắn mình thoát chiến rồi mới chạy về. Thứ này không biết chui từ đâu ra, vừa ra tay, cách một vách núi đã có thể giết gã.

Túc Mạc nói nhanh: "Đưa người vào bên trong, còn ở ngoài sẽ bị nó đánh."

Tất cả cấp tốc khởi hành, mang theo ba đồng đội không thể cựa quậy vào trong. Đi vào sâu, cái xúc tu ở bên ngoài vách núi cũng không tiếp tục công kích họ nữa. Hồng Quả Quả nhẹ nhàng thở ra, y chưa từng làm nhiệm vụ kỳ văn kiểu này, chả hiểu mô tê gì. Không giống đi đánh boss, thấy boss thì đập nó là được, đây còn lòng vòng tách làm hai đội, một nửa đồng đội mất khả năng chiến đấu... Chơi kiểu này ai hiểu nổi?

"Lần này chắc an toàn rồi chứ?" Hồng Quả Quả hỏi.

"Chưa chắc." Túc Mạc nhìn sau lưng: "Cậu tưởng con quái kia đột nhiên xuất hiện chỉ là muốn tấn công bọn mình thôi à? Hiển nhiên là nó tới để ép bọn mình đi sâu vào trong."

Những người khác còn chưa hiểu ý Momo, nhưng đi vào trong thêm chừng 10 mét, mặt đất xuất hiện một cái hố, bên trong chồng chất vô số xương trắng, sự khủng bố lập tức lan tràn.

"Núi này là nơi chôn xác!" Thanh Phong hô vãi: "Từ từ, nó ép bọn mình đi vào đây chẳng lẽ là để giết cả đám?"

Túc Mạc nhìn thanh nhiệm vụ, vẫn là dòng đếm ngược thời gian đêm khuya, nói cách khác nhiệm vụ chủ yếu của họ vẫn là sống sót qua ban đêm. Nhưng tốc độ thời gian trôi của nơi này rõ ràng rất bất thường, cho dù là tốc độ thời gian trôi trong game nhanh hơn so với ngoài đời thì cũng chưa từng có tình huống ban đêm chỉ kéo dài 2 tiếng. (Edit: Thế thì em nên chơi Thiên Dụ, ban đêm chỉ có 15 phút, ban ngày chừng 5-6 tiếng gì đó. Mà mấy nhiệm vụ phụ rất nhiều cái là vào đêm, ngồi canh muốn ẻ luôn, còn có nhiệm vụ tuyết rơi đêm khuya nữa mà tuyết thì kiểu random tỉ lệ 25%, mất dạy thật sự)

7

"Bản đồ ban đầu là bản đồ đặc biệt à?" Túc Mạc nhíu mày: "Hay nói đúng hơn, nơi chúng ta đến có thật sự là làng chài ở Đông Hải không?"

"Đúng mà, lúc ấy còn có người chơi ở gần đó làm nhiệm vụ, tên bản đồ vẫn luôn là làng chài Đông Hải. Trên đường em còn gặp rất nhiều NPC với người chơi." Thanh Phong bổ sung: "Anh nghi ngờ ngay từ đầu bọn mình đã vào map đặc biệt rồi à?"

Gấu Nhỏ hỏi: "Cái này có gì khác nhau à? Làm nhiệm vụ vào bản đồ riêng là chuyện bình thường mà?"

Trong quá trình làm nhiệm vụ, game cho người chơi vào cảnh riêng biệt là chuyện rất bình thường, thế nên khi xuất hiện dòng đếm ngược kia, bọn họ cũng không thấy có gì lạ. Làm nhiệm vụ vào cảnh cốt truyện có gì lạ đâu, tất cả đều hết sức bình thường...

"Vậy đổi cách nói, nếu như mất liên lạc không phải là 3 người ra biển, mà là chúng ta thì sao?"

Túc Mạc cau mày: "Có thể chúng ta đã tiến vào cảnh đặc biệt do đầu não tạo ra."

Những người khác trong đội nghe vậy, lại quan sát khung cảnh âm u xung quanh, vô thức rùng mình.

"Anh, vậy tụi mình phải làm sao?" Hồng Quả Quả hỏi, đội này chỉ còn 4 người có khả năng chiến đấu.

Momo không ngồi im: "Tới đằng trước xem thử."

Bên dưới hang đá này là một ngọn núi do từng lớp xương trắng chồng lên, ở cuối đường có một cái bệ đá màu xanh xám, cao chừng đầu gối người.

Túc Mạc thấy bệ đá phủ đầy bụi, bên dưới hình như có thứ gì đó. Cậu giơ tay lau đi, một lát sau, màu xám đã biến mất, những con chữ màu xanh dần sáng lên.

-

Làng chài Đông Hải, ánh nắng tươi sáng, thuyền đánh cá ra khơi đã trở lại.

Úc Trăn đứng trên bờ biển giao lưu với mấy ngư dân, danh sách thành viên biểu thị đồng đội ở vị trí không thể xác định. Dù là kênh voice hay kênh chat đoàn đội, thậm chí là hệ thống bạn bè đều không thể liên lạc với mấy người kia.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Sao tự dưng lại mất liên lạc với họ?" Vịt Nướng ra biển tìm Lưu Đại, lượn quanh một vòng cũng không tìm được, về lại làng chài thì hay tin đồng đội biến mất, hỏi ngư dân cũng chỉ nói họ vào trong làng.

Vu sư Cá Mặn chạy tới từ một đầu khác: "Tôi hỏi NPC trong thôn, bọn họ đều nói là chưa từng thấy nhóm Momo, tôi chạy một lượt quanh làng chài này cũng không thấy."

Úc Trăn tắt khung chat với Đạp Vân Trung: "Có thể truyền tống về thành chính không?"

"Được, mấy chức năng truyền tống đều sử dụng như bình thường." Vịt Nướng hỏi: "Có vấn đề gì à?"

"Thời gian không phù hợp." Úc Trăn nhìn sắc trời: "Lúc chúng ta ra biển là chạng vạng, trở lại đã thành buổi trưa. Nếu có thể liên lạc hoặc truyền tống như thường, chứng tỏ bên chúng ta là bản đồ bình thường, còn họ đã vào bản đồ đặc biệt."

Vịt Nướng sửng sốt: "Nhưng vào cảnh đặc biệt thì có vấn đề gì đâu?"

"Nếu cảnh đặc biệt đó không đơn giản... Thì vấn đề lớn đấy." Úc Trăn nhìn bùa hồi sinh trong túi, lại nhìn ID Momo trong danh sách thành viên: "Cậu có từng nghĩ tới chuyện cảnh đặc biệt sẽ có quy tắc đặc thù không. Bỏ qua đội hình của đoàn mình, nếu là đoàn bình thường có 2 khiên 2 trị liệu, gặp phải nhiệm vụ bắt tách ra như vậy, các cậu sẽ phân phối thế nào?"

Vịt Nướng: "... Phân phối? Vậy chắc là lấy 1 tank 1 heal."

Vu sư Cá Mặn hiểu ra: "Cắt trị liệu cắt khiên, tương đương với giảm lượng trị liệu, không có nhiều cơ hội phạm lỗi."

"Mà trị liệu ở đoàn bên kia, là một trị liệu sư với CD hồi sinh 10 phút." Lúc này Úc Trăn mới biết, ngay từ ban đầu, đầu não đã lừa bọn họ. Có lẽ từ lúc bọn họ nhận nhiệm vụ tìm Lưu Đại, bọn họ đã ở trong cảnh đặc biệt rồi, tiến vào chiều không gian lúc chạng vạng, mà ba người ngồi thuyền ra khơi, thực tế là rời khỏi cảnh tượng đó, về lại không gian bình thường.

Từ phân phối thành viên đến cảnh tượng, cái đầu tiên để họ hiểu lầm nhóm bị tách ra sẽ nguy hiểm hơn, chủ lực và trị liệu phải đi theo. Sau đó lợi dụng cảnh tượng để dẫn dắt, khiến họ tưởng là cảnh nhiệm vụ không khác gì cảnh thường, mấy thứ như bùa hồi sinh thuốc hồi sinh đều có thể sử dụng.

Nên khả năng cao là, 7 người đang trong cốt truyện có thể sẽ phải đối mặt với áp lực của đoàn 10 người.

"Tìm manh mối, nhiệm vụ trước đó của cậu là những gì, dẫn chúng tôi đi lại đi." Úc Trăn cau mày: "Không có nhiều thời gian, phải mau lên."

Vịt Nướng lập tức căng thẳng: "Vậy quá thời gian thì sẽ thế nào"

Úc Trăn nhìn y: "Không phải là thời gian game mà là thời gian hiện thực, bây giờ đã 3 giờ hơn gần 4 giờ chiều rồi, 5 rưỡi Momo offline ăn cơm."

3

Vịt Nướng: "... Suýt thì quên vụ giờ giấc, Gấu Nhỏ có nói Momo muộn nhất là 5 rưỡi offline nghỉ ngơi."

Cá Mặn: "?"

Nói cách khác, không mau chóng vào trong, đến giờ chỉ huy offline, bên trong có thể là 6 đánh 10.

Bọn họ lại vòng về khu vực gần làng chài nhỏ, gặp được Đạp Vân Trung nhận tin nhắn chạy tới. Đạp Vân Trung là người rất thích nghiên cứu các loại kỳ văn, nghe Úc Trăn nói đầu não dùng cảnh tượng và thời gian lừa bọn họ chia cắt đội hình, hắn lập tức chạy tới xem...

"Bình thường thì khi xuất hiện mấy kiểu cơ chế lạ như thế này sẽ là mở ra cách chơi đặc biệt. Ví dụ như Túng Thiên Khải cũng là triển khai từ mấy nhiệm vụ có hình thức rất lạ." Đạp Vân Trung nói tiếp: "Lúc tìm ra Ly Hồn Tứ Tượng còn mở khóa hệ thống trận doanh. Nhiệm vụ này của mấy cậu có vẻ không đơn giản đâu, có khi sẽ tìm ra cách chơi ẩn nào đó, thời cơ kích hoạt có thể liên quan tới mấy nhiệm vụ chi nhánh quanh làng chài."

1

Đạp Vân Trung hỏi: "Vịt Nướng, cậu có thể cho bọn tôi xem danh sách nhiệm vụ không? Bọn tôi có thể dùng vật liệu hoặc tiền vàng mua thông tin từ cậu."

Nhiệm vụ phụ trong game làm không bao giờ hết, chuỗi nhiệm vụ chính còn có thể chạy hết rồi đợi đổi mới, chứ chi nhánh thì tầng tầng lớp lớp, thậm chí tìm đại một NPC ngoài đường cũng có thể là đối tượng nhiệm vụ. Thế nên trong Thiên Hoàn có một đảng nhỏ gồm những người chơi thích đọc cốt truyện, thích làm mấy cái kịch bản rải đầy đất.

2

Vịt Nướng Mật vừa hay là một người chơi như vậy, đúng là y đang chạy chi nhánh thì gặp được chuỗi nhiệm vụ [Làng Chài Đông Hải]. Thấy Đạp Vân Trung nói vậy, y vội vàng đáp: "Không cần, nhiệm vụ này chỉ có mình tôi cũng không làm được, nên mới nhờ Gấu Nhỏ gọi đại lão Momo tới hỗ trợ. Để tôi gửi danh sách nhiệm vụ đã hoàn thành cho các anh, tìm được manh mối cũng tốt."

Cá Mặn bỗng nói: "Khoan, mấy ông nhìn trên biển đi, có phải có thứ gì đó đang tới không?"

Bình thường quanh làng chài không có ai, nhưng gần Đông Hải có một cứ điểm tài nguyên của Liên Đấu Bang, trước kia nơi này là cứ điểm của Thiên Giới, đợt này vừa hay bị Trái Cây đoạt về. Hôm nay Dưa Hấu dẫn bang chúng tới cứ điểm vận chuyển tài nguyên, ai ngờ vừa tới đã nghe đồng đội bảo nhìn thấy Đạp Vân Trung và Hành Chỉ Vô Câu.

"Phó bang, hình như bọn họ đang làm kỳ văn, anh muốn qua hỏi thử không?" Bang chúng hỏi.

Dưa Hấu nghe vậy lập tức từ chối: "Hỏi cái gì mà hỏi, bớt hóng hớt đi, coi chừng hóng tới người mình đó."

1

Bang chúng lại nói: "Anh yên tâm đi, em chỉ thấy Hành Chỉ Vô Câu thôi, không có Momo."

Buổi trưa Dưa Hấu online nhận được tin nhắn của Apple, hỏi gã sao sáng nay không có trong game, lúc lập đoàn không có thích khách, cuối cùng phải mời Ngô Liêu. Nghe Apple nói vậy, gã dứt khoát đợi tới 3 giờ chiều mới online, vừa lên đã cướp việc của Dâu Tây, chạy tới Đông Hải làm cu li bốc vác.

2

Nghe bang chúng nói vậy, gã nhẹ nhàng thở ra: "Không có thật à?"

"Không thấy."

Dưa Hấu bèn nói: "Vậy chuyển đồ xong qua xem..."

Gã mới nói được một nửa, nhìn thấy một bóng đen khổng lồ trên biển đang tới gần: "Má nó, cái gì đấy?"

Bang chúng leo lên cao xem thử, cũng trố mắt: "Phó bang, là một con bạch tuộc khổng lồ, từ từ... Hình như nó đang bơi về phía bọn mình."

Dưa Hấu: "???"

Lúc này, tất cả người chơi nhìn thấy một thông báo vàng lấp lánh.

+

[Thông báo toàn server] Người chơi Momo tại Làng Chài Đêm Khuya phát hiện [Quái Vật Biển Đáng Sợ], kích hoạt đồ đằng Quái Vật Biển trong Hang Động Xương Người, thành công đánh thức boss thế giới [Chủ Nhân Biển Sâu]. Những nơi Chủ Nhân Biển Sâu đi qua, trăm họ lầm than, nay mời các vị tu hành nơi đại lục Thiên Hoàn mau chóng tới Đông Hải tiến hành xua đuổi!