Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 106: Hình như là tiếng hôn nhau.






______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Ặc... Từ khi nào cô đã hiểu Tư Đồ Hiên Nhiên như vậy.

Nhược Nhiên nhăn lông mày, muốn lên lầu.
"Thiếu phu nhân... " Nhược Nhiên vừa bước lên đầu cầu thang, thì chú Quyền đứng ở sau lưng gọi.
"Dạ?" Nhược Nhiên quay đầu lại, khó hiểu hỏi.
"Tiểu thiếu gia và bạn gái của cậu ấy đang ở lầu hai, cũng chính là căn phòng cách vách của cháu." Chú Quyền gật gật đầu nhìn Nhược Nhiên.
Khóe miệng Nhược Nhiên giật giật, cuối cùng cũng chẳng nói ra được cái gì.
Cô có thể nói gì được chứ? Cũng không thể nói gì, không phải lầu ba có rất nhiều phòng sao, tại sao lại muốn ở cạnh phòng cô.
Dù gì, cô cũng là người ngoài.

Nhược Nhiên gật đầu, xoay người muốn tiếp tục đi lên lầu, lúc này, trên lầu cầu thang phát ra một thứ tiếng kỳ quái.
Chân Nhược Nhiên vừa bước lên cầu thang thì lập tức thu lại.
Hử... Tiếng này, hình như là tiếng hôn nhau.
Nhược Nhiên vô lực quay đầu lại, xoay người, không có ý định lên lầu nữa, cô cầm túi, đi về phía salon.
Quả nhiên, Nhược Nhiên vừa xoay người, một giọng nói quyến rũ từ trên lầu vang lên: "Đáng ghét, kéo đi! ! !"
Cô gái kia cười quyến rũ, cùng với tiếng thở dốc, khiến cho Nhược Nhiên nổi da gà trong tích tắc.
Chú Quyền bất đắc dĩ nhìn lên lầu một cái, sau đó sai người hầu dọn dẹp và chuẩn bị cơm tối.

Đầu thang lầu xuất hiện hai bóng người, Nhược Nhiên nhẹ nhàng nhìn lướt qua, hai người hôn nhau ngay dưới cặp mắt của Nhược Nhiên và người hầu, vừa hôn vừa đi xuống.
Hai người họ còn đang mặc áo tắm, Nhược Nhiên không tự chủ mà nhíu lông mày, quay đầu không thèm nhìn Tư Đồ Dật.
"Anh xấu lắm! ! !" Người phụ nữ kia cười quyến rũ đấm vào lồng ngực Tư Đồ Dật, đôi môi đỏ mọng cong lên, giống như đang khát khao vậy.
Tư Đồ Dật cười xấu xa, vừa ôm cô ta, cặp mắt đảo qua nhìn Nhược Nhiên đang ngồi trên ghế salon.
Trong mắt của hắn sáng ngời, đây chính vợ của anh cả? Chính là cô vợ hờ che mắt bác trai bác gái khiến họ vui?