Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 237: Trầm Nhược Nhiên, đừng né tránh tôi!






____________________________
Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Thiên
"Trầm Nhược Nhiên, sau này đừng né tránh tôi và cũng đừng cảm thấy lúng túng." Nói xong, Tư Đồ Dật đi ra khỏi phòng, trên mặt mang theo nụ cười, đồng thời gạt ít tóc lòe rủ trên trán.
Nhìn Tư Đồ Dật rời đi, Nhược Nhiên vẫn đứng tại chỗ mà không biết mình phải nói gì. cô thích Tư Đồ Dật sao?
Hắn chả phải tên tự cuồng luyến sao, cô cũng không một chút nào. Cô cảm thấy Tư Đồ Dật coi như không tệ, hơn nữa dễ dàng chung đụng, ở cùng hắn không cảm thấy áp lực như ở cùng Tư Đồ Hiên Nhiên.
Nhưng mà cô không hiểu tại sao đến tột cùng là Tư Đồ Dật lại nhìn những chuyện này thành cô thích hắn chứ.
Không thể giải thích được, cả Tư Đồ gia cũng không giải thích được.

Nhược Nhiên tức giận, hung hăng đi ra đóng cửa lại. Xem ra cô phải nhanh rời khỏi Tư Đồ gia rồi, nhưng mà thời hạn còn chưa hết nên chỉ có thể cố gắng chịu đựng thôi. Lúc đầu thỏa thuận, Tư Đồ Hiên Nhiên mua cô làm vợ trong vòng 2 năm. Hai năm sau, đợi mọi thứ ổn định, cô có thể rời đi, chẳng qua phải mang danh thiếu phu nhân Tư Đồ gia.
Cũng nói qua, hai năm sau, Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ nói với mọi người là thiếu phu nhân xuất cảnh và định cư ở nước ngoài. Đến lúc đó, cô có thể rời đi, sống với tự do của mình và làm những chuyện mình muốn.
Chẳng qua bây giờ nhìn lại, cô thấy hai năm thật sự dài. Cô phải làm như thế nào mới có thể sống qua một năm lẻ mấy tháng nữa đây.
Nhược Nhiên ngồi trên giường thở dài, đến tột cùng là bây giờ phải làm sao đây.
Tư Đồ Dật đi ra khỏi phòng của Nhược Nhiên, thoải mái trong lòng không biết từ đâu tới, nhìn anh hai như vậy cũng không phải là rất quan tâm Nhược Nhiên, chắc là trong lòng không có Nhược Nhiên. Tư Đồ Dật cho rằng, đến cuối cùng Nhược Nhiên nhất định sẽ thuộc về cậu.

Điện thoại của Tư Đồ Dật bỗng vang lên, hắn huýt sáo , đôi mắt Light Blue tràn ngập vui vẻ đồng thời tay cũng lấy điện thoại ra xem, là Tô Cẩm Vi gọi.
Vui vẻ trong mắt cũng giảm đi mấy phần, Tư Đồ Dật nhận nghe điện thoại.
Từ bên kia điện thoại truyền tới tiếng cười ôn nhu và ngượng ngùng của Tô Cẩm Vi: "Dật..."
sp: thấy hay thì nhớ cho nhà ta một sao nhé :)