Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 51: Xong, càng tẩy càng đen!






______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
Chương 51: Xong, càng tẩy càng đen!

Nhược Nhiên không nghĩ ra, nhìn đi nhìn lại tờ báo, cảm xúc trong lòng lẫn lộn.
Cô nhẹ nhàng buông tờ báo xuống, không nghĩ thêm nữa.
Lúc này, người hầu cũng bưng cơm nước lên, Nhược Nhiên từ từ thưởng thức đồ ăn, chú Quyền đứng ở một bên sửa sang lại mọi thứ.
“Tư Đồ Hiên Nhiên vẫn chưa về sao?" Nhược Nhiên thuận miệng hỏi một câu.
Thật chỉ là thuận miệng hỏi một chút, bởi vì Tư Đồ Hiên Nhiên hầu như mười ngày thì có bảy ngày không ở nhà qua đêm, đây là điều mọi người đều biết, cô thuận miệng hỏi một chút, biểu thị mình cũng có quan tâm mà thôi, sở dĩ, cô thật chỉ là thuận miệng.
Người hầu trong nhà trả lời: "Đúng vậy."
Thế nhưng lúc này đây, chú Quyền thấy, ngẩng đầu mang theo khuôn mặt bất mãn: "Thiếu phu nhân có việc tìm thiếu gia sao?"
Nhược Nhiên sửng sốt, ngẩng đầu vội nói: "Không có việc gì, không có việc gì, tôi chỉ thuận miệng hỏi."

"Tôi lấy điện thoại gọi cho thiếu gia bây giờ luôn nhé, gọi thiếu gia trở về." Chú Quyền cau mày đi tới chỗ đặt điện thoại bàn.
Ho khan một cái, Nhược Nhiên bị sặc một cái, cuống quít cầm lấy khăn tay chà lau khóe miệng của mình.
Cô thực sự không có chuyện gì, vậy mà chú Quyền thế nào lại tưởng là thật.
"Chú Quyền, tôi thực sự không có việc gì, đừng gọi hắn trở về." Nhược Nhiên đứng lên, gấp giọng nói.
Trời ạ, cô hỏi Tư Đồ Hiên Nhiên, đây không phải là chê cười sao, cô ước gì không phải hắn, sao hỏi hắn, thật là.
Sắc mặt chú Quyền hiện lên vẻ kinh ngạc, cầm điện thoại lên nhìn Nhược Nhiên nói rằng: "Thiếu phu nhân, cô ăn trước, tôi lập tức gọi điện thoại cho thiếu gia."
Xong, càng tẩy càng đen, thực sự là hết chỗ nói rồi.
Chú Quyền bắt đầu ấn số, thiếu gia thật quá đáng, không những không có hôn lễ mà cũng chẳng thèm đưa thiếu phu nhân đi hưởng tuần trăng mật, bây giờ thiếu phu nhân ngã bệnh cũng không quan tâm.

Sao hắn lại không biết trở về sớm một chút.
Nhìn chú Quyền ấn số điện thoại, Nhược Nhiên vô lực ngồi ở bàn bên cạnh, trời ạ, về sau cô sẽ không tư nhiên hỏi nữa.
Chú Quyền lại tưởng thật, đúng là, chưa bao giờ cô muốn gặp Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Thiếu gia, tôi là chú Quyền đây. . .cậu mau chở về."
"Dạ, Thiếu phu nhân tìm cậu, đúng. . . đúng. . ."
"Vâng."
Chú Quyền nói ngắn gọn rồi cúp điện thoại, đi tới trước bàn ăn: "Thiếu phu nhân, thiếu gia lập tức sẽ trở về."