Bảo Bối Nhỏ Em Chạy Không Thoát Đâu

Chương 3: 3: Ninh Thiên Trực Và Ninh Thiên Phú





Tại quán bar, nơi ăn chơi xa hoa bậc nhất của nước S, những người đặt chân vào đây chỉ có thể là tầng lớp cao quý, thượng lưu hoặc phải là dân ăn chơi có tiền, quán bar lớn xa xỉ này chính là của Lý Thừa Húc, chủ tịch tập đoàn chuyên sản xuất các loại rượu trên thị trượng và có thể nói nó đã được vươn tầm quốc tế, còn trong nước S này những quán bar lớn nhỏ đều thuộc sự quản lí của Lý Thừa Húc anh, nhưng chỉ là Thừa Húc không ra mặt mà thôi.

Ở một căn phòng vip của quán bar, hai người đàn ông thân phục tây đen, một người toát lên vẻ lạnh lùng thâm sâu khó đoán là Thẩm Đông Cung, người còn lại dù khoác lên mình trang phục tây đen nhưng không thể nào giấu đi được cái vẻ đào hoa làm chết mê chết mệt bao nhiêu cô gái là hắn Lý Thừa Húc.

Tiếng nhạc xập xình cùng với những cô gái thân hình quyến rũ đến nóng bỏng đang múa trên phía cao của bục, nhìn thôi cũng khiến đàn ông không tự chủ được mà động dục, nhưng không hiểu sao thằng bạn anh Thẩm Đông Cung dù có nhìn đến chết cũng không thể nào phản ứng được, không lẽ chỗ đó của hắn có vấn đề.
- Được rồi các mĩ nữ, các em ra ngoài đi, cần gì thì Lý thiếu anh sẽ gọi.

- Dạ...
Mấy cô ả đó uốn éo người rồi cũng đi ra ngoài theo lời của Thừa Húc, anh không phải là không ***** *** với phụ nữ chỉ là anh chưa thấy bản thân muốn động đến phụ nữ mà thôi, mấy cô gái này biết anh không thích nên cũng không dám lại gần, chie trách ông trời tại sao lại ban xuống hai cực phẩm nhưng lại không động dục với bất kì người phụ nữ nào chứ.
- Đông Cung, tôi thấy cậu sao cứ trơ như hòn đá vậy, tôi ít ra còn có hứng thú với phụ nữ nhưng không động vào hoi thôi...còn cậu đến nỗi người ta dâng tận miệng cởi cả đồ leo lên người rồi mà vẫn không phản ứng là sao...lại còn giết người ta nữa...tôi nhìn thôi mà còn muốn ***** *** này...nhưng tôi không có thèm, tôi để đó cho vợ tương lai của tôi thưởng thức...hehe...
- Cậu suy nghĩ bằng nửa thân dưới à mà gặp ai cũng muốn táp vậy.
- Eyey cậu nói sai rồi, tôi đâu phải loại người thèm khát phụ nữ kiểu đó, ai mà chả thích một cô gái thân hình nóng bỏng chứ, nhưng mà tôi biết điểm dừng à...cậu đừng có mà vơ nắm cả đũa.
- À đúng rồi, trên thị trường đang nổi lên hai công ti con có sức ảnh hưởng kha khá đó nha về thiết kế thời trang đó...cậu có muốn thâu tóm luôn không Đông Cung...
- Tôi mà phải đi chú ý đến ba cái cộng rác rưởi không lợi ích đó à ?
- Tôi biết là cậu rất khắt khe trong việc chọn đối tác làm ăn, những gì không mang lại lợi ích cao cho cậu chắc chắn cậu không bao giờ chịu chi...nhưng mà tôi điều tra rồi mới nói cậu chứ.
- Thế cậu nói tôi nghe cái cậu điều tra nó đáng như thế nào mà cậu kêu tôi bỏ thời gian vàng bạc của mình ra nghe cậu kể coi Lý Thừa Húc.

- Làm như thời gian của ông đây là rác rưởi ấy, chẳng hiểu sao tôi lại đâm đầu vô chơi với một người như cậu.

- Vô trọng tâm chính...không tôi đi về đây.
Cái tên Thẩm Đông Cung này thật đáng ghét, mặt lạnh vô tình, lợi ích của bản thân phải đặt lên hàng đầu, người nào dám tính kế với hắn chỉ có con đường trải đầy gai mà thôi.

Xưa nay ai làm ăn với hắn cũng phải gọi là rất biết điều, nên là lên như diều gặp gió hắn tuy ăn lợi nhuận cao nhưng người làm chung với hắn cũng chẳng phải ít ỏi gì.
- Hai công ti đó của hai anh em ruột nhà họ Ninh, Ninh Thiên Trực và Ninh Thiên Phú, Ninh Thiên Trực trước nay luôn làm ăn chung với em trai mình Ninh Thiên Phú, nhưng sau khi Ninh Thiên Phú mất thì ông ta rút vốn không làm nữa và công ti Ninh Thiên Phú bây giờ do người vợ của ông ta điều hành, vợ ông ta làm ăn rất cẩn trọng nên công ti luôn luôn ở mặt bằng chung không yếu cũng không mạnh cho tới thời điểm này, chỉ có điều là công ti Ninh Thiên Phú được đối tác nước ngoài đòi hợp tác rất nhiều vì sự uy tín cũng như có lợi khi kí hợp đồng với Thiên Phú, còn về Ninh Thiên Trực, ông ta vốn dĩ là một kẻ thâm độc, em trai mình mất liền rút vốn khỏi vì sợ phá sản sẽ không còn đồng nào, nhưng không hiểu sao mấy năm nay công ti ông ta lên như diều gặp gió, còn dám vênh váo khi có các công ti lớn nhỏ muốn kí hợp đồng, nhưng tôi tìm hiểu thì ông ta làm ăn bẩn, cái công ti Ninh Thiên Trực thiết kế thời trang này mở ra chỉ để che mắt thiên hạ ông ta là một người tử tế và đạo mạo mà thôi.
- Nhưng cả hai công ti đều vươn tầm ra tới quốc tế rồi đó, tôi thấy cậu thử suy nghĩ lại xem sao...hai miếng mồi béo như vậy bỏ thì phí lắm.
- Làm ăn bẩn sao, chắc gì Ninh Thiên Phú làm ăn sạch sẽ.

Thẩm Đông Cung nhếch mép cười khinh, anh không tin cái gọi là làm anh sạch sẽ hay là làm không một chút lợi lộc gì cho bản thân mà chỉ muốn giúp cho người khác, trên đời này làm gì có thánh sống cơ chứ.
- Cậu đừng tưởng người anh làm anh bẩn thỉu mà người em cũng vậy nha, tuy người em mất rồi nhưng người vợ đã một tay gây dựng lại tất cả bằng chính hai bàn tay bà ta và nghe nói họ còn một đứa con gái rất đỗi xinh đẹp nhưng chưa bao giờ lên hình của giới báo chí.

Còn về người anh ông ta làm ăn bẩn dưới hình thức nguỵ trang một cách sạch sẽ nhờ vào việc thiết kế, vợ ông ta Cố Nhã và con gái Ninh Nhã Kỳ hết sức vênh váo, từ lúc phất lên đến giờ bọn họ gặp gỡ và giao lưu cũng nhiều hơn, lên trên các trang mạng có thể thấy hình ảnh gia đình họ thường xuyên có mặt trong các buổi tiệc lớn nhỏ trong nước và ngoài nước.
Tất cả mọi thông tin về công ti của anh em Ninh Thiên Trực và Ninh Thiên Phú đã được Lý Thừa Húc điều tra và đưa lại thông tin cho Thẩm Đông Cung, anh ngồi vắt chéo chân tay cầm ly rượu lắc nhẹ rồi uống cạn một hơi, ánh mắt anh thể hiện điều gì đó khiến người khác nhìn vào phải dè chừng.