Bao Dưỡng Chuyện Nhỏ Này

Chương 22




Nói là tới phòng tập gym, nhưng Quý Thi lái xe cả buổi không tìm được đường, hắn lái xe cũng không mở định vị, nói là không giúp được gì, nhưng kỳ thực tôi hiểu, bình thường đều là tôi chỉ đường cho hắn. Nhưng tôi chỉ đường cũng chưa chắc đã hữu dụng, như bây giờ chẳng hạn, tôi nói rẽ trái, hắn nói được, sau đó trực tiếp rẽ phải.

“Em nói là rẽ trái!”

“Sao vậy? Ah, em nói rẽ phải mà ~”

“… Đó là bên trái.”

“Bên trái của anh là bên này, bên phải là bên kia.” Quý Thi khoa tay múa chân lý lẽ hùng hồn.

Tôi há miệng trừng hắn. Được được được, anh là kim chủ, anh nói đó là bên trái vậy thì đó là bên trái, tôi đau khổ nói: “Là lỗi của em, em phải bảo anh rẽ phải…”

“Đúng đó,” Quý Thi vỗ tay lái, rộng lượng nói, “Tha lỗi cho cưng ~~”

Xe chạy một hồi Quý Thi lại lạc đường, luống cuống nhìn chung quanh, hỏi bảo bối chúng ta vừa lái qua đây đúng không, tôi buồn bực nói: “Đi xuống.”

“Đi xuống đâu?”

“Đây không phải là đang đi xuống sao?” Tôi chỉ một đoạn lên dốc.=)) tôi mệt với hai anh quá, bên trái thì phải nói là bên phải, đi lên dốc thì phải nói là đi xuống

Quý Thi vịn tay lái trừng mắt nhìn con đường, câm nín hồi lâu, sau đó cười ha hả: “Tiếu Đồng cưng thật là biết đùa!” Hắn giơ ngón tay cái, sau đó đi lên dốc, còn rung đùi đắc ý hát bài hát thế kỷ trước, “GET DOWN GET DOWN and move it all around!”

(*) Bài hát Get Down của Backstreet Boys.

Hắn vừa hát vừa nhìn tôi, cười tủm tỉm, tôi khẽ hát cùng hắn.

Trước đây tôi cảm thấy hắn cười rộ lên chẳng biết rụt rè là gì, giống như bị thần kinh, mỹ nhân khác người ta đều cười như Mona Lisa, Ayanami Rei, mỹ nhân nhà tôi lại cười như Doraemon, nhưng bây giờ thì, tôi nhìn chú Doraemon này cười sao mà thuận mắt. Phải giữ được tâm hồn trong trẻo như một đứa trẻ mới có thể cười thoải mái như vậy, không để ý hình tượng chút nào.

Chúng tôi chu du liệt quốc* rốt cuộc tới phòng tập gym, căn hộ của Quý Thi có phòng tập riêng, nhưng hắn cảm thấy một mình tập thì không vui, nói không có không khí, cho nên thường hò hét bạn bè tới phòng tập gym này, nhưng đây là lần đầu tiên tôi tới đây.

(*) Các quốc gia cùng tồn tại trong một thời kỳ, ví dụ như các nước chư hầu thời Xuân Thu chiến quốc.

Có một lần tôi gọi điện hỏi hắn đang ở đâu, hắn nói đang ở trung tâm thể hình, tôi nói một mình? Hắn bảo hôm nay không hẹn được ai, tôi hơi đố kỵ, nói anh không hẹn được ai sao không hẹn em? Quý Thi ở đầu dây bên kia hổn hển nói: “Tập gym là hoạt động của kim chủ, anh mua cho cưng mấy cái DVD dạy yoga rồi, ở ghế sofa ấy, cưng tập đi, đối với cưng mới có lợi!”

Mắc gì anh tập gym em lại phải luyện yoga! Có chỗ tốt quái nào chứ!

Nhưng tôi vẫn tìm thử mấy cái DVD yoga, không ngờ trong dưới chồng đĩa DVD dạy yoga thuần khiết lại phát hiện phim G Quý kim chủ trộm mua, anh giai này thế mà giấu tôi xem, quả thực là sắc dục huân tâm! Tôi đổi đĩa phim G và yoga cho nhau, cầm phim G về nhà mình thưởng thức.

Về sau tôi đăng nhập tài khoản Taobao của Quý Thi, thấy hắn báo xấu người bán – Treo đầu dê bán thịt chó! Lãng phí thời gian, tôi xem hết một tiếng mới phát hiện là dạy yoga!

Chủ tiệm: Cậu có bệnh không vậy, có phải đĩa dạy yoga hay không xem mở đầu không phải đã biết rồi sao?

Quý mèo sói rít gào: Làm sao tôi biết được?! Tôi cho rằng huấn luyện viên yoga và học sinh tiểu bạch kiểm của hắn là một đôi, bề ngoài là dạy yoga, dạy rồi sẽ củi khô bốc lửa! Tôi còn học thuộc tất cả động tác của hắn! Ai ngờ cuối cùng hắn nói “Bài học hôm nay kết thúc tại đây, kỳ sau gặp lại”!

Chủ tiệm: …

Tôi cười muốn chết, tưởng tượng Quý mèo sói ngồi trong rạp chiếu phim gia đình ăn bỏng chờ mong huấn luyện viên yoga và học sinh ủ tương, có khi còn tưởng dạy yoga là để làm nền cho động tác có độ khó cao. Tôi vừa nghĩ tới hắn nghiêm túc ngồi xếp bằng, hạ thắt lưng, cảm giác chuyện này đủ cho tôi cười cả năm!

Chuyện này đến giờ Quý kim chủ vẫn không hay biết gì, lương tâm của tôi… cảm giác còn rất muốn xin lỗi người bán trên Taobao ~

***

Trung tâm thể hình này cũng không tính là lớn, hôm nay cũng chẳng đông người, bình thường Quý Thi chạy bộ ở nhà đều đeo headphone, nhưng lần này không đeo.

“Đeo headphone thì nói chuyện với cưng kiểu gì?” Quý kim chủ nói vậy.

Kỳ thực hai chúng tôi cũng chẳng nói chuyện gì, Quý Thi kiên trì muốn chỉnh tốc độ đến 10, chúng tôi chạy như điên 20 phút, thở hồng hộc làm gì còn sức tám chuyện.

Tuy không có sức nói chuyện phiếm, nhưng vẫn có thể nhìn lén. Quý Thi mặc áo ba lỗ màu đen, hiếm khi tôi nhìn thấy Quý Thi vận động, da hắn màu cà phê sữa, chạy lâu liền từ màu cà phê sữa khô ráo biến thành màu cà phê sữa ẩm ướt, thật là giống Cappuccino. Trên cánh tay hắn vẫn là hình xăm giả September, chạy trước mắt tôi khi thì là S, khi thì là b ~

Tôi bỗng nhiên ghen tị với mấy người bạn hắn thường rủ đi tập gym, aiii, Sb đẹp mắt như thế, thực sự là hời cho họ.

Chạy bộ xong nghỉ ngơi thật lâu, Quý kim chủ dần lấy lại sức, hắn chỉ máy tập cử tạ, nói chúng ta so xem ai nâng được nhiều hơn, tôi nói không được, em không đủ sức. Tôi càng nói mình không được Quý Thi càng kiên trì thi đấu với tôi, bạn nhìn tâm trạng người này đi!

Cuối cùng tôi đành phải miễn cưỡng ra vẻ đáp ứng. Thành thật mà nói tôi nâng tạ rất lợi hại, Quý Thi không biết mà thôi. Tôi lên trước, Quý Thi lòng dạ hiểm ác thêm tạ cho tôi tới 120KG! Huấn luyện viên thể hình đứng bên cạnh tằng hắng một tiếng, nói nếu cậu ấy chưa từng luyện tập thì cũng đừng miễn cưỡng, rất dễ bị thương, Quý Thi vừa nghe lại vội vàng giảm bớt mấy miếng còn 70kg.

Sau đó trước mặt hắn, tôi nâng một hơi mười lần mới dừng lại, Quý Thi trợn mắt há mồm, khuôn mặt như quả táo dúm dó ủ rũ vĩnh viễn sống động trong ký ức tôi.

Đến phiên hắn, mèo sói nằm lên đó, vẫn là 70kg, hắn nâng sáu lần thì tạm dừng, lại miễn cưỡng nâng tiếp thành tám lần, sau đó thực sự phải bỏ cuộc, hắn nằm dưới tạ, nhìn tôi, tôi nói kim chủ hình như anh thua rồi?

Hắn nói, không. Chỉ một chữ, khẩu khí đặc biệt bá đạo ánh mặt đặc biệt tổng tài, nhưng mà tư thế hơi lẩy bẩy.

Tôi cho rằng hắn muốn nâng tiếp, nhưng hắn không nâng mà cũng chẳng nói gì, cứ thế nhìn tôi, cuối cùng nói: “Anh còn nâng được sáu lần.”

Tôi trừng mắt, hắn trừng tôi, tôi hiểu rồi.

Sáu lần cuối cùng, là tôi ghi nợ trước cho hắn.

Quý Thi như người thắng mà ngồi dậy, tôi ở bên cạnh học cách vỗ tay lại giậm chân của hắn. Hắn giơ số mười bốn, phá vỡ kỷ lục của chính mình, chúng tôi đều cảm thấy hài lòng.

Kim chủ chính là kim chủ, có một số việc không có đạo lý nhưng cũng đành chịu.

***

Kỳ thực trong lòng tôi vẫn hơi lo lắng, Quý Thi công khai tìm phiền phức với Pean, nhất định Pean sẽ nói cho Trương công tử, Trương công tử không chỉ là cổ đông của công ty, mà cũng có cổ phần rất lớn ở đài truyền hình, tôi e rằng Quý Thi sẽ ngầm bị ngáng chân, còn có thể liên lụy tới LOTUS.

Trên đường về, Quý Thi thấy tôi lo lắng, bỗng nhiên nói: “Nếu như anh rớt đài, cưng phải đi tìm kim chủ khác ha.”

“Em đi tìm kim chủ khác, anh có buồn không?”

Quý Thi như xối nước vào tôi: “Ai thèm để ý em!”

“Anh.” Tôi nói.

“Anh là ôm lòng từ thiện mới bao dưỡng cưng.”

“Em là ôm lòng xóa đói giảm nghèo mà chấp nhận anh bao dưỡng.”

Quý Thi cười đến mức quả táo run rẩy: “Tiếu Đồng sao cưng biết giỡn vậy!”

Em thật sự không đùa, nhưng em nói gì anh cũng đều cho là giỡn hết, điểm J của anh sao thấp quá vậy.

Ngoài cửa sổ vừa mới lên đèn, tôi vẫn không thể kiềm chế: “Hôm qua em nói…”

Quý Thi bỗng nhiên nhấn còi, vẻ mặt khó chịu nhìn chằm chằm kính chắn gió: “Anh không nghe thấy.”

Phản ứng này… làm cho dũng khí của tôi đều bị rò rỉ.

Qua một lúc, Big Benz cứ vòng qua vòng lại một cái bùng binh, tôi mới ý thức rằng dân mù đường Quý Thi vẫn đi luẩn quẩn một chỗ. Tôi không đành lòng để hắn bán xuẩn trước mặt bao nhiêu tài xế, thấp giọng nói: “Phía bên trái.”

Big Benz yên lặng rẽ phải khỏi cái bùng binh. Trong xe rất an tĩnh, hai chữ “yêu thích” tựa như cục đá trong ly rượu whisky, chìm chìm nổi nổi, rốt cuộc vẫn chìm xuống đáy ly.

Tôi rất khâm phục mấy kẻ yêu đơn phương mà dám dũng cảm tỏ tình trong phim thần tượng, nhưng sau đó liền ý thức đó chỉ là diễn. Sự thực là, bạn càng coi trọng bao nhiêu, càng khó nói ra miệng bấy nhiêu. Vạn nhất Quý Thi không muốn thay đổi quan hệ với tôi, vạn nhất hắn có chủ ý riêng, vạn nhất hắn cảm thấy như bây giờ cũng không tệ, nếu tôi nói ra, có thể ngay cả kim chủ và bảo bối cũng không thể làm được, rất nhiều tiểu thuyết bao dưỡng đều viết vậy, tuy rằng tôi chưa từng đồng tình với mấy cuốn tiểu thuyết này.

Aiii, nhu nhược như thế, không giống tôi, nhưng chính là tôi ngay lúc này. Một Tiếu Đồng u buồn.

Tôi thích kim chủ của mình, hắn không chủ động nói, tôi cũng không dám nói.

Hắn cúp điện thoại, hắn nhấn còi, tôi liền kinh sợ như một con rùa.