Bảo Hộ Của Giới Hắc Bạch

Chương 72: Ngoại truyện 8 : Hôn lễ [trung]




Thời gian chậm rãi qua, khoảng cách ngày kết hôn càng ngày càng gần, chúng truyền thông cũng càng ngày càng điên cuồng táo bạo, bởi vì bọn họ ngày đêm chờ thời gian chuẩn bị chặn người cộng thêm làm thông các loại quan hệ đi hỏi dò người trong cuộc, vẫn như cũ không có thể hỏi ra nơi cử hành hôn lễ. Mấy đương sự rất có ăn ý toàn bộ giữ vững im miệng không nói, bọn họ dùng hết các loại tâm tư làm càn làm bậy một chữ chưa từng gõ ra, chỉ có thể nôn nóng ra một thân nội thương.

Lúc này khoảng cách ngày kết hôn còn có ba ngày, mà truyền thông phụ trách tiếp cận Tang Minh Triệt và Hướng Triết Dạ ngạc nhiên phát hiện hai người này đột nhiên biến mất rồi, một chút tung tích đều tìm không được. Bên ngoài bắt đầu mạnh dạn suy đoán bọn họ đi nơi bí mật kia, vì vậy chúng truyền thông đối mấy người còn lại càng thêm nhìn chòng chọc siết chặt không buông lỏng, quả thực hận không thể ngay cả cũng không nháy một chút, huống chi đi ngủ.

Lúc này mấy người đang đứng ở đầu sóng ngọn gió vẫn như cũ bình tĩnh sinh hoạt, cộng việc liên quan của hôn lễ sớm đã định để cho Tang Minh Triệt phân phó người trên đảo đi chuẩn bị, bọn họ chỉ cần ở trước một ngày đi tới liền có thể, lại đối với lần này không có gì lo lắng, cho nên bọn họ cũng không biết phòng cưới quan trọng kia được Tang Minh Triệt sắp xếp cùng nhau, còn đem gian phòng còn thừa lại trên đảo toàn bộ làm sắp xếp, nói rõ ngoại trừ mấy gian phòng cưới này bọn họ sẽ không có chỗ ở, ý tứ ép buộc được gọi là một cách rõ ràng.

Mà giờ phút này người nọ đang ở đảo nhỏ nghiêm túc phân phó người bố trí mấy gian phòng ở, trên mặt cười gian trực tiếp khiến người khác nhượng bộ lui binh, Hướng Triết Dạ đương nhiên cái gì cũng theo y, có thể nhìn thấy tràng cảnh cũng không nhịn được bất đắc dĩ mở miệng, “Em thật cho rằng như vậy tốt?”

“Đó là đương nhiên,” Tang Minh Triệt lên tiếng, ánh mắt vẫn như cũ nhìn tường trước mặt, dặn dò, “Các người trang trí tốt chút, đừng làm cho người khác nhìn ra.”

Mọi người đều gật đầu nói phải nói vâng, sau lưng cũng không nhịn đột nhiên hắc tuyến* [=.=’], nghĩ thầm ở phòng cưới trang bị camera việc này cũng chỉ có vị tiểu thiếu gia nhà bọn họ không chọc nổi làm được, hơn nữa còn là bốn phòng ngủ phòng tắm từng góc đều không buông tha, bốn gian phòng đều tính, bao gồm căn của chính y!

Bọn họ xoa mồ hôi lạnh, nghĩ thầm tiểu thiếu gia cậu đây là muốn để làm chi nha?

Hướng Triết Dạ tự nhiên biết dự định của người này, làm như vậy thứ nhất là bị phát hiện thì có thể đem toàn bộ trách nhiệm đẩy cho Tống Triết, dù sao bốn căn phòng đều có, y coi như là “người bị hại”, mà thứ hai cho dù những người đó nhất thời cao hứng bỗng nhiên đến lúc đổi phòng cũng không cần lo lắng thu không được, thứ ba sao … Con ngươi đẹp mắt của hắn híp lại, nhìn gò má cười gian của người này, thứ ba hắn phải nghĩ sâu xa, dù sao hắn không có nguyên tắc tin tưởng người này sẽ ở trong phòng tân hôn không mưu tính cái gì, nếu như hắn bất hạnh bị mưu hại, vậy người này sau này có thể giữ lại băng ghi hình làm “kỷ niệm”, như vậy một cameras suy tính ba điểm, người này thật đúng là đủ “nghĩ sâu tính kỹ”, chẳng qua quên đi, ai bảo hắn thích điểm ấy của Tang Minh Triệt chứ. [:v]

Hắn không khỏi đi tới từ phía sau ôm lấy y, nghiêng đầu hôn lên gò má của y.

Tang Minh Triệt hào phóng để hắn hôn, nghĩ thầm anh cũng chỉ có thể thừa dịp hiện giờ chiếm chút tiện nghi, chờ ngày đó động phòng tôi sẽ cưng chìu anh thật tốt … A ha ha ha.

Hướng Triết Dạ nhìn nụ cười gian trên mặt người này, biết rõ mưu hại của y lại chịu đựng không có hỏi, chỉ nói, “Em nhất định phải tính toán Doãn Mạch?”

“Đúng vậy, em khổ cực nuôi Tiểu Tuấn nhiều năm như vậy nói như thế nào cũng không thể để cậu ấy bị đè a, cậu ấy dù cho chỉ phản một lần em cũng an ủi, nếu chỉ có một lần,” y vừa nói vừa cười gian, cười híp mắt nhìn phòng cưới trước mắt, “Đương nhiên là ngày động phòng đó để cho người ta khắc sâu ấn tượng nha, hơn nữa ngày trở mình làm chủ đó cũng tương đối có cảm giác thành tựu đi.”

Hướng Triết Dạ im lặng nhìn y, nghĩ thầm em cũng nghĩ như vậy đi?

Tang Minh Triệt quay đầu nhìn hắn, ánh sáng dưới đáy mắt màu xanh nhạt đều là tính toán, “Hơn nữa anh suy nghĩ lại một chút, Doãn Mạch một người cường thế như vậy bị đè … Ha ha, đừng nói anh không muốn xem.”

Mắt đẹp của Hướng Triết Dạ híp một cái, việc này … Đúng là một mê hoặc, nhưng Doãn Mạch nói như thế nào cũng là bạn bè hắn. Tang Minh Triệt thấy hắn không đáp lập tức nịnh nọt hôn qua, “Anh sẽ không nói cho anh ta biết chứ?”

Hướng Triết Dạ rất hưởng thụ nụ hôn của y, đưa tay giữ hông của y, ngón cái hữu ý vô ý ở bên hông y vuốt ve qua lại, nghiền ngẫm nói, “Anh suy nghĩ thêm một chút.”

Tang Minh Triệt không nói hai lời đã đem nút áo của mình cởi ra, lôi kéo tay hắn trực tiếp sờ lên da của mình, chủ động ôm ấp yêu thương, cười đến vô cùng chân chó, “Thân ái, anh cảm thấy chủ ý vừa rồi của em thế nào?”

Hướng Triết Dạ tiến tới hôn y, thấp giọng cười nói, “Chủ ý không tệ.” Vừa dứt lời lôi kéo y trở về phòng đem đẩy y hướng trên giường, lập tức đè lên.

Tang Minh Triệt trong cổ họng rên rỉ một tiếng, nghĩ thầm không phải là bị anh làm sao, ông đây mấy ngày nay trước hết để cho anh chiếm đủ tiện nghi, chờ ngày động phòng đó lại một lần nữa tính đòi lại, ừm hừ.

Hướng Triết Dạ nỗ lực không nhìn tới đáy mắt tính toán của y, rất nhanh đem đồ hai bên lấy hết, theo đuổi bản thân chìm đắm tiếp.

Mà giờ phút này cách đảo nhỏ không xa trong khu biệt thự xa hoa thành phố S, vệ sĩ nào đó cùng siêu sao nào đó nhàn nhã đi chơi hưởng thụ ánh nắng mặt trời buổi chiều cảm thấy khí lạnh trên thân, lập tức khó chịu run lên.

“Mạch?” Siêu sao nào đó quay đầu lại nhìn anh, “Anh không sao chứ?”

“Không có việc gì.” Doãn Mạch nhàn nhạt đáp, ánh mắt không khỏi hướng đảo nhỏ của Tống Triết nhìn một chút, vì sao anh luôn luôn có loại dự cảm xấu đây?

Thời gian lại len lén chạy trốn một ít, tâm tình của chúng truyền thông đạt tới điểm cao nhất, tinh thần cũng căng thẳng cao độ lên, nhưng cho dù như vậy bọn họ vẫn là bi thương thôi thúc phát hiện những nhân vật chính ở trước hôn lễ một ngày đều biến mất kỳ lạ dưới mí mắt của bọn họ, được gọi là dứt khoát, ngay cả bóng dáng cũng không thấy, bọn họ lập tức bùng nổ, tức giận đến cào tường, tin tức quan trọng như vậy vì sao không đuổi kịp, vì sao? Vì sao?! Các người đem chúng tôi là không khí sao?

Trên đảo mọi người đương nhiên không biết chúng truyền thông đã oán khí ngất trời, cũng không biết những người đó đến tột cùng có bao nhiêu bùng nổ, bởi vì nhưng thứ này bọn họ đều không quan tâm, bởi vì lúc này còn có chuyện càng phải chờ bọn họ giải quyết.

“Việc này …” Trầm mặc sau một hồi vẫn là Trương Lăng Trúc mở miệng trước, “Vì sao phòng cưới phải xếp cùng một chỗ?”

Tang Minh Triệt đáp rất tùy ý, khoanh tay, “Có quan hệ gì, dù sao hôn lễ đều là cùng nhau làm, phòng cưới dứt khoát cũng làm cùng một chỗ được rồi, chẳng qua các người yên tâm, nơi này hiệu quả cách âm tuyệt đối tốt, không cần lo lắng bị người khác nghe cung đồ sống,” y nói con ngươi hữu ý vô ý ở trên người bọn họ dạo qua một vòng, cười lại bỏ thêm câu, “Hơn nữa tôi nghe nói các người đều là nhân vật rất lợi hại a.”

Ngụ ý các người bò X* như thế còn sợ động phòng xếp cùng một chỗ sao, cho dù có âm mưu tính toàn gì vẫn không phải là giải quyết đơn giản rồi?

[giống từ bò B (ngưu B) có nghĩa là trâu bò, giàu có, giỏi giang theo ý châm biến, nhưng bò B có ý chửi thề do đó nhiều cuốn sách đặc biệt là tiểu thuyết, một số ngôn ngữ xấu được thay bằng chữ X, và dần dần được sự dùng thay bằng X, nhưng cũng không mất đi bản sắc của người nói, cho nên cả 2 từ đều giống nhau về nghĩa – theo baidu.baike]

Quả nhiên, chúng tiểu công trải qua y nhắc tới tất cả câm miệng, cho dù trong lòng bọn họ biết người nọ là phép khích tướng, nhưng tự tôn của người đàn ông và không biết khiêu chiến lại nâng lên ham muốn chinh phục cực lớn của bọn họ, mấy người lập tức đồng ý.

Tang Minh Triệt hài lòng gật đầu, còn tượng trưng phân phó người mở bốn căn phòng để cho bọn họ chọn, “Việc này vốn là sắp xếp xong, chẳng qua các người nếu có không vừa lòng gì có thể đổi lại nha, đổi với tôi cũng là có thể.” Ý kia thì nói tôi cũng không mưu mô gì, nếu như không tin có thể tùy tiện đổi. Mắt đẹp của y nheo lại, thầm nghĩ đổi thế nào cũng còn mấy thứ đó, ah ha ha ~

Hướng Triết Dạ im lặng không lên tiếng ở một bên nhìn, trong con ngươi mang theo ánh sáng cưng chiều.

Chúng tiểu công cuối cùng cũng không có đổi phòng, dựa theo sắp xếp ban đầu liền đi vào, mấy người đơn giản ăm cơm tối lại vây cùng một chỗ đối chuyện ngày mai làm xác nhận sau cùng lúc này mới giải tán tự do hoạt động, mà lúc này liền nghe đỉnh đầu truyền đến một trận tiếng vang thật to, mọi người đều đi ra, liền thấy hai trực thăng một trước một sau rơi xuống, phía trước là Tống Triết và Tả Xuyên Trạch, phía còn lại là Trác Viêm và Hill.

Tang Minh Triệt đứng tại chỗ ngây ngẩn cả người, một lát mới mở miệng, hơn nữa rõ ràng nuốt nước miếng một cái, “Đệch mợ, mỹ nhân áo đỏ kia là ai? Cái đẹp này … Tiểu Tuấn đỡ anh, anh sắp không chịu nổi …” [:)))))]

Mọi người trầm mặc một giây, tiếp đó đều nhìn Hướng Triết Dạ, ánh sáng trong mắt rất là ý vị thâm trường, thậm chí còn mang theo chút đồng tình. Hướng Triết Dạ cũng trầm mặc, hắn yên lặng quay đầu nhìn Tang Minh Triệt, ánh sáng trong mắt cũng ý vị thâm trường.

Khuôn mặt Tang Minh Triệt lập tức ngẩn ra, biểu tình nghiêm túc vô cùng, vội ho một tiếng, “Người đó chính là một nửa của anh họ lớn của tôi sao?”

Tả An Tuấn tận trách đỡ y lập tức gật đầu, “Ừ, anh ấy là anh trai em.”

Tang Minh Triệt quay đầu nhìn cậu, nhất thời ai oán. Tả An Tuấn run lên, “Anh, anh làm sao vậy?”

Tang Minh Triệt ai oán nửa ngày rốt cuộc vẫn phải hỏi ra miệng, nức nở, “Cũng có anh trai, anh em thế nào xinh đẹp như vậy?” [:v]

Mọi người lần thứ hai trầm mặc, Hướng Triết Dạ mắt híp một cái, lúc này hai chiếc kia đi sang đây, Tang Minh Triệt lập tức bỏ tay của Tả An Tuấn chạy về phía trước, trực tiếp đi tới đứng vững trước mặt Tả Xuyên Trạch, vươn tay, “Xin chào, tôi là Tang Minh Triệt, cậu là bạn của anh họ tôi sao?”

Tả Xuyên Trạch vẫn muốn thấy người này, lúc này tự nhiên cũng đưa tay tới, cười tà khí, “Xin chào, Tiểu Tuấn làm phiền cậu nhiều năm như vậy.”

“Không phiền, một chút cũng không phiền.” Tang Minh Triệt cười đến vô cùng rực rỡ, ngược lại tay vẫn không buông ra, nghĩ thầm người đẹp a người đẹp, nhìn gần đẹp hơn a. Tả Xuyên Trạch nhìn buồn cười, cũng không có ngăn cản, ngược lại Tống Triết đã mở miệng, “Triệt.”

Tang Minh Triệt lập tức trở về thần, chỉ thấy anh họ lớn của nhà y đang cười tủm tỉm nhìn y, được gọi là một cách ôn nhu, y sợ tới lập tức buông lỏng tay, vội vàng chạy như điên quay về bên người tiểu công nhà y, Hướng Triết Dạ liếc mắt nhìn y, Tang Minh Triệt vội ho một tiếng, “Ngày mai hôn lễ.” Ý kia anh đêm nay nếu như gì kia, tôi ngày mai tuyệt đối không bò dậy nổi, Hướng Triết Dạ cũng không tức giận, nghĩ thầm vậy đêm mai gì kia, đến lúc đó em chờ coi.

Lúc này Trác Viêm và Hill cũng đã đi tới, Hill liếc mắt nhìn y một cái, cũng không quay đầu lại đi vào, ý kia rất rõ ràng — thật sự là mất mặt.

Tang Minh Triệt nhất thời nghiến răng nghiến lợi, phẫn hận lôi kéo Tả An Tuấn đi tản bộ, chờ bọn họ trở về mọi người đã sớm giải tán, Tang Minh Triệt ôm cổ của Tả An Tuấn, cười hỏi, “Anh lần trước để em ăn ngược lại trở về em ăn rồi chưa?”

“A,” Tả An Tuấn chợt nhớ tới từ lần trước cùng Tang Minh Triệt quen biết nhau sau đó liền nhận được mệnh lệnh này, chẳng qua lại bởi vì chuyện sau đó làm trễ nãi, cậu vò đầu, “Không có, em đã quên.”

“Loại sự tình này làm sao có thể quên chứ?” Tang Minh Triệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giáo dục, “Em lẽ nào chưa từng nghe qua không nghĩ phản công không phải là còn dễ chịu hơn sao?”

Tả An Tuấn ngây ngẩn cả người, “Đó là có ý gì?”

“Nói đúng là em muốn ăn Doãn Mạch, đừng nói cho anh em chưa từng muốn?”

Tả An Tuấn ngây ngốc lắc đầu, Tang Minh Triệt hầy một tiếng, “Anh đây hiện giờ nói cho em biết, ngày động phòng đó nhất định phải ăn hắn, hơn nữa tốt nhất để hắn buổi sáng ngày sau không xuống giường được, hiểu không?”

Tả An Tuấn luôn luôn đối lời của y nói gì nghe nấy, lập tức đỏ mặt gật đầu, Tang Minh Triệt nhất thời hài lòng, lấy ra một bình nhỏ chứa chất lỏng trong suốt, “Này, cái này em cất tốt, đêm mai quét trên ly rượu của Doãn Mạch, sau đó các người uống rượu xong ngủ tiếp, biết không?”

Tả An Tuấn tiếp tục gật đầu, “Được.”

“Không cần phiền phức như vậy, trực tiếp đổ vào trong rượu là được.” Lúc này phía sau bỗng nhiên truyền tới một giọng nói duyên dáng sang trọng, hai người quay đầu lại, liền thấy Tả Xuyên Trạch đang đứng ở phía sau bọn họ vẻ mặt tà khí đang nhìn bọn họ, “Tôi và Tiểu Tuấn thể chất đều rất đặc biệt, thuốc thông thường đối với chúng tôi vô dụng.” Y vốn cũng muốn tìm Tả An Tuấn bàn bạc chuyện này, ai ngờ vừa tới chợt nghe đến bọn họ đang bàn bạc, tự nhiên chen vào một chân đi tới.

Tang Minh Triệt vừa thấy được y ánh mắt lập tức sáng, chẳng qua cũng may y vẫn không quên mục tiêu cuối cùng của mình, liền đi nhìn Tả An Tuấn, “Vậy được, em liền trực tiếp rót vào trong rượu đỏ.”

Tả An Tuấn tự nhiên ngoan ngoãn gật đầu nói được, Tả Xuyên Trạch liếc cậu một cái, tùy ý tới câu, “Nếu như em có thể ở đêm mai thành công ăn tới tay, anh bị em đâm một đao kia cũng đáng.” Ngụ ý, em ăn được tới tay liền triệt để tha thứ em.

Tả An Tuấn run lên, lập tức nhớ tới chuyện lúc trước, vội vàng nắm chặc tay anh trai nhà cậu, nghiêm túc bảo đảm, “Anh, anh yên tâm đi, em nhất định ăn được tới tay, nhất định.”

Tả Xuyên Trạch gật đầu, “Anh đây yên tâm.”

“Ơ, cậu ở nơi này a.” Lúc này lại có âm thanh chen vào, mọi người quay đầu lại, liền thấy Trương Lăng Trúc đã đi tới, “Tôi đi tìm cậu khắp nơi.”

Tả An Tuấn vô cùng kinh ngạc, “Tìm tôi làm gì?”

“Ôn chuyện.” Trương Lăng Trúc vẻ mặt ai oán, nghĩ thầm qua ngày mai hai người bọn họ liền hoàn toàn bị người ta trói buộc rồi, vẫn là thừa dịp hiện giờ lại bồi dưỡng một chút tình cảm, hoài niệm một chút được rồi, hắn nhìn hai người sau lưng Tả An Tuấn, tò mò hỏi, “Các người đang nói chuyện gì sao?”

Tả Xuyên Trạch và Tang Minh Triệt liếc nhau, Tang Minh Triệt tùy ý hỏi một câu, “Không có việc gì lớn, đúng rồi, cậu là phía trên hay là phía dưới?”

Biểu tình Trương Lăng Trúc trong nháy mắt ngưng lại, Tả Xuyên Trạch cười tà bỏ thêm câu, “Cậu hẳn là hỏi cậu ta có từng ở phía trên sao.”

Biểu tình Trương Lăng Trúc lập tức dữ tợn.

Tang Minh Triệt gật đầu, “Cũng đúng,” tiếp đó bùi ngùi nói, “Đêm động phòng hoa chúc có kỷ niệm ý nghĩa cỡ nào a.”

Trương Lăng Trúc coi như là nhân vật cấp hồ ly, nổi giận nhất thời sau đó lập tức tỉnh táo, ánh mắt ở giữa bọn họ vòng vo chuyển, mắt híp một cái, “Ừ, các người có biện pháp?”

Tang Minh Triệt cười, đối với hắn ngoắc ngón tay, mà lúc này Mạnh Tuyên vừa mới đi ngang qua, không khỏi cảm giác hứng thú hỏi, “Các người đang nói cái gì?”

Hai người kia lại nhìn nhau một chút, người này tuy rằng cùng bọn họ không quen nhưng không trở ngại kéo một người xuống nước, mấy người lập tức làm thành một vòng tròn, bàn bạc thật tốt một phen mới thôi, đều rất hài lòng hướng đi trở về.

Tả Xuyên Trạch ngủ trước còn nhìn phòng cười của bọn họ một chút, sau cùng xuống lầu gọi một người giúp việc sang, cười dặn dò, “Nghe cho kỹ, đêm mai trước khi bọn họ vào nhà đem cửa phòng bốn căn này đều đổi cho tôi, đổi thành cửa bề ngoài giống nhau như đúc nhưng cách âm không tốt, hiểu không?” [:v]

Người giúp việc lập tức đã hiểu ý của y, hắn ta dưới đáy lòng đem Tống Triết và Tang Minh Triệt đặt ở cùng một chỗ cân nhắc một chút, lập tức gật đầu, cung kính nói, “Vâng.”

Tả Xuyên Trạch lúc này mới hài lòng trở lại tìm Tống Triết, bên này Hill nhìn lướt qua vẻ mặt vui vẻ của Tang Minh Triệt, nhàn nhạt mở miệng, “Trác Viêm.”

Trung khuyển nào đó lập tức cọ sang, “Đây, vợ, anh ở chỗ này.”

Hill gật đầu, “Tôi để anh đem thuốc cho bọn họ chưa?”

“Cho rồi,” Trác Viêm do dự một chút, “Triệt sẽ hận chết em.”

Hill quay đầu vào nhà, âm thanh đạm mạc thổi qua, “Tôi chính là muốn nhìn cậu ta xù lông.”

Trác Viêm bất đắc dĩ, chẳng qua vợ nhà mình vui vẻ hắn làm cài gì cũng được, liền vui vẻ đi theo.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Che mặt, tôi sai rồi, tôi lại lại vẫn muốn một chương mới có thể triệt để xong xuôi … Chẳng qua ngày mai có phúc lợi … Khụ, các vị hiểu chứ …

Văn mới đã mở, ở chỗ này ——

Nói là một cố sự rất động kinh, gì đó, cảm thấy hứng thú có thể xem, đổi mới có bảo đảm, tôi cảm thấy hố còn có thể …