Bất Sát

Chương 17: NT - 4




Chương 4: Nữ nhân đó — Lansecy & Jasmine

Bởi vì bận lựa chọn tràng cảnh trò chơi, rải rác một phần nhỏ của bản đồ kho báu và bí kíp võ công, đến khắp nơi tìm kiếm nhân vật chính trò chơi có thâm thù đại hận, ba người chừng như bận kinh khủng, gần như cũng sắp quên chuyện dùng gương nước coi lén, may mà Ngoan Nham lão nhân chung quy còn nhớ mình có cái đồ đệ Bạch Thiên, liên tục hối thúc Gre mấy lần.

Gre cũng rốt cuộc nhớ tới, trái tim Long Hoàng không biết đã hủy hay chưa, dưới có chút tò mò, cộng thêm Ngoan Nham lão nhân và Jasia hai người cứ luôn phiền hắn, hắn rốt cuộc lần nữa mở ra gương nước, lúc này, xấp xỉ cũng cách lần trước gần như một tháng hơn rồi.

Lúc mở ra gương nước lần này, người tụ tập đến phòng của Gre đã ít hơn nhiều, Jasia đương nhiên là có mặt, Triêu Thiên Quán thì còn lại Lý quán chủ, Long Diễm Điệp và Long Vũ Điệp thì đều vẫn còn, mặc dù người trước đã muốn rời khỏi rồi, nhưng sư muội lại không chịu đi, không yên tâm để sư muội một mình ở đây, Long Diễm Điệp cũng đành ở lại theo.

Ngay cả đồ đệ a Thảo của Ngoan Nham lão nhân cũng chạy mất bóng rồi.

“Lần này quang đãng hơn nhiều.”

Gre rất là hài lòng, mặc dù nhiều người cùng lộ ra đủ loại thần sắc thì thú vị, chẳng qua xem nhiều rồi cũng chán, huống hồ người người đều coi chỗ này của hắn làm phòng thưởng thức, cũng thật là chẳng ra làm sao rồi.

Jasia không kịp chờ mà nói: “Cha, cũng qua một tháng rồi, trái tim Long Hoàng nên hủy diệt rồi chứ?”

Gre nhàn nhạt cười, có đơn giản như thế sao? Hắn mở ra gương nước…

◊◊◊◊

Leola lặng lẽ đứng, lúc này, trên người hắn mặc đúng kỵ sĩ phục hắc y hoa văn rồng màu bạc, cũng sẽ không có người không biết hắn chính là Ngân Nguyệt thái tử nữa.

“Leola!”

Người được gọi ngẩn ra một chút, quay đầu qua, liền nhìn thấy một mái tóc lục bừa bộn.

Keisy chạy qua, không nói lời nào liền trước hết trợn trừng hắn một cái, bực mình nói: “Anh đứng ở cửa cung điện làm gì? Nhìn xung quanh thử xem!”

Leola sửng sốt, nhìn trái phải một chút, lúc này mới phát hiện, quanh thân mình lại có thể đã vây quanh mấy chục kỵ sĩ, tư thế của mỗi một người đều y như đúc, đang đấm nắm tay phải vào chỗ ngực trái, sau đó cứ như thế cứng đờ…

Leola hết sức kinh ngạc, theo phản xạ hồi lễ, cũng đấm tay phải lên ngực.

Phù… Chúng kỵ sĩ đều vô thanh thở phào một hơi, sau đó bỏ nắm tay xuống.

“Các ngươi đang làm cái gì?” Leola khó hiểu hỏi.

Chúng kỵ sĩ ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng do một kỵ sĩ vân vàng tương đối gần mở miệng trả lời: “Thái tử điện hạ, chúng tôi đang muốn vào cung điện, nhìn thấy ngài, cho nên hành lễ với ngài, nhưng chưa nhận được hồi ứng, cũng không dám cứ như thế đi khỏi, cho nên…”

Thì ra là do mình hại sao? Leola có chút lúng túng nói: “Các ngươi đi lo việc đi!”

“Vâng.”

Đợi sau khi đám kỵ sĩ tán đi, Leola quay đầu nhìn Keisy, có chút chột dạ đối với việc mình gây nên rối loạn như thế, cho nên giải thích một phen: “Tôi chỉ là đang đợi tin tức, có lẽ hôm nay sẽ có người tìm được nơi nguyền rủa…”

Keisy không nhịn được nói móc hắn: “Làm ơn, đứng ở cửa chờ, phong thủy cũng sẽ không tốt hơn đâu! Theo tôi đi vào, ông bố nhà anh làm cho đại thần xử lý chính sự sắp phát khóc rồi! Leola, Bảo Lợi Long nhà anh đi đâu rồi? Nếu lại để tôi nhìn thấy nó đập vỡ bảo bối đáng giá gì, tôi nhất định sẽ mắc bệnh tim chết mất!”

Cho dù không đập vỡ, đồ vật cũng đâu phải của cậu, có cái gì để chết đây? Leola có chút khó hiểu, nhưng mình làm sai trước, cho nên hết sức phối hợp giải thích: “Nó đi tìm Mirrodin rồi, sẽ không làm hỏng đồ của hoàng cung.”

“Vậy đi thôi! Leola.” Keisy vừa nói xong, xoay người qua, liền muốn sải bước đi.

Leola đột nhiên lóe qua một ý nghĩ, thốt lên: “Cậu liên tục gọi tên của tôi.”

Nói xong, hắn nhìn thấy sống lưng của Keisy cứng đờ, sau đó xoay người lại, có chút xấu hổ gãi gãi đầu, lập tức thoái thác nói: “Đây thế nhưng là mọi người quyết định như thế, không liên quan đến tôi!”

Leola gật đầu, cỗ cảm thụ dưới lòng dâng lên kia phức tạp đến khiến hắn căn bản không thể lý giải.

“Đừng nghĩ nhiều như thế!” Keisy ra sức vỗ vào lưng hắn một cái: “Mọi người chỉ là nghĩ rằng nói thế này có thể tốt hơn mà thôi!”

Leola chỉ là gật đầu, hắn cũng không có ý phản bác, chỉ là trong lòng cảm giác hết sức phức tạp.

Nhớ lúc đó khi mọi người muốn tìm kiếm nơi nguyền rủa, liền nghị quyết để cho đồng bạn ảnh hưởng lớn nhất đối với mình luân phiên ở lại cùng hắn, lần này đến lượt Mai Nam và Keisy, cho nên bây giờ trong cả hoàng cung, người hắn chân chính quen biết, chỉ còn lại Mai nam, Keisy, Coffee và Bảo Lợi Long.

Người khác vì để hủy diệt trái tim Long Hoàng trong cơ thể hắn, toàn bộ đều ở bên ngoài bôn ba tìm kiếm rồi, ngay cả công chúa Lansecy và Jasmine cũng chạy ra ngoài, cả tháng không truyền về một chút tin tức.

Có thể sẽ chạy đến nơi nguy hiểm hay không?

Leola lo lắng nhất chính là nhóm người này, Jasmine và Lansecy đều vẫn chưa tới được hàng ngũ kỵ sĩ vân bạc, thực lực thực sự không cao, nếu như chạy đến nơi quá nguy hiểm, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện, nhất là bọn họ vừa lại cả một tháng đều không truyền tin tức về rồi.

Leola càng nghĩ càng lo lắng…

“Anh đang nghĩ cái quỷ gì vậy?”

Hắn cả kinh, ngẩng đầu lại đúng lúc nhìn thấy đôi mắt to tròn màu lam của Keisy đang nguy hiểm nheo lại một nửa…

“Tôi đang lo lắng cho nhóm Lansecy.” Hắn vội vàng giải thích.

Keisy “oh” một tiếng, một chút cũng không căng thẳng mà nói: “Căng thẳng cái gì, chị anh và bạn gái anh cũng rất mạnh à! Nói không chừng còn mạnh hơn tôi đấy!”

Leola suy nghĩ một chút, cũng phải, cho dù là đến bình nguyên Á Long, nếu hai người bọn họ chỉ là muốn chạy trốn, hẳn cũng không thành vấn đề mới đúng, huống chi, Lansecy và Jasmine đều là những cô gái vô cùng thận trọng, bọn họ làm việc không cần mình lo nghĩ mới đúng.

Đôi mắt gian tà của Keisy trên dưới đánh giá Leola, sau khi người sau nghĩ thông, ngẩng đầu lên, thấy Keisy đang đánh giá mình, hắn có chút kỳ quái nói: “Chúng ta đi thôi, cậu không phải muốn tôi đi tìm phụ thân?”

Mắt lam của Keisy trừng một cái, gầm lên: “Này! Anh có phải là không nghe thấy lời tôi vừa mới nói?”

Hắn không hiểu ý của Keisy lắm, thử trả lời: “Cậu nói, căng thẳng cái gì?”

“Một câu tiếp đó!”

Leola ngoan ngoãn thuật lại: “Anh có phải là không nghe thấy lời tôi vừa mới nói?”

Keisy nghiến răng nghiến lợi từng chữ từng chữ rống lên: “Trước đó một câu!”

Leola suy nghĩ một chút, trả lời: “Nói không chừng còn mạnh hơn tôi?”

“… Một câu trước nữa!”

Khẳng định không phải câu “căng thẳng cái gì” này, Leola bắt đầu nỗ lực suy nghĩ Keisy vừa rồi rốt cuộc đã nói cái gì, hắn gần như có chín phần khẳng định mà lặp lại: “Lansecy và Jasmine đều rất mạnh.”

“Anh tên khốn này, quả nhiên không có nghiêm túc nghe tôi nói chuyện!” Keisy tức đến muốn phát khùng rồi, cậu vốn là muốn nói móc Leola, làm sao lại tự tức đến mình hả! Thật là tức chết cậu rồi!

Leola hết sức khó hiểu nhìn Keisy tức đến như là muốn phun lửa, hắn rất nghiêm túc nghe Keisy nói chuyện, mỗi một câu đều có nghe thấy.

Không được! Mình phải nói móc được gã này cho bằng được! Keisy giận quá hóa cười, ác ý nói: “Tôi là nói, chị anh và ‘bạn gái’ anh đều rất mạnh, không cần lo lắng bọn họ đâu!”

Leola gật đầu, hắn đích xác có nghe thấy câu này.

Thấy vậy, Keisy nguy hiểm nheo mắt lại, trên dưới đánh giá Leola, gã này lại có thể ngay cả một chút phản ứng cũng không có? Chẳng lẽ thật sự thừa nhận Jasmine là bạn gái của hắn?

Không đúng, gã này ngay cả tình yêu là cái gì cũng không hiểu, nào có thể kết bạn gái gì chứ… Da mặt Keisy co giựt một chút, gần như có bảy tám phần khẳng định hỏi: “Tôi nói, anh hẳn sẽ không cho rằng ‘bạn gái’ nghĩa là ‘bạn là con gái’ chứ?

Leola sửng sốt, nghi hoặc hỏi ngược lại: “Không phải sao?”

Keisy nước mắt hai hàng không nói nên lời, thì ra đồ ngốc là chính cậu, không dưng nói chuyện bạn gái gì đó với tên mù tình yêu… cậu vô lực nói: “Đi tìm ông bố anh thôi!”

Leola gật đầu, đi theo Keisy vô lực, giữa đường không nhịn được hỏi: “Keisy, bạn gái có nghĩa là gì?”

“Nghĩa là người yêu đấy!”

“Người yêu…”

“Anh dám tiếp tục hỏi tôi người yêu nghĩa là gì, tôi sẽ, tôi sẽ…” Mặt của Keisy vặn vẹo cả buổi, cậu vẫn thật nghĩ không ra mình có thể làm gì Leola.

“Tôi biết người yêu nghĩa là gì.” Leola ngừng lại một chút, vừa lại nghi hoặc hỏi: “Nhưng, như tôi và Jasmine thì tính là người yêu sao? Vậy tôi và Thanh Thanh vì sao không tính là người yêu? Tôi…”

“Hỏi nữa, tôi sẽ đồng quy vu tận với anh!”

Leola trầm mặc, ở trong lòng lặng lẽ trả lời, lấy chênh lệch thực lực của bọn họ, Keisy là không có khả năng khiến mình và cậu ta đồng quy vu tận.

Lúc hai người đi đến đại sảnh, Mai Nam sớm đã ở bên trong rồi, thậm chí còn ngồi ở bên cạnh Coffee, vẻ mặt hắn muốn khóc mà kêu rên: “Đây là Long Hoàng đế quốc, Long Hoàng cũng ở đây, thái tử cũng ở đây, vì sao lại là tôi đứa con của thủ tướng Acalane này phải giúp xử lý quốc sự? Không có thiên lý!”

Hắn vừa kêu rên, trên tay còn cầm con dấu Long Hoàng, nặng nề đóng lên văn kiện một cái, sau đó còn ghi lên một câu “Xử lý như thế rất tốt, nhưng điều thứ ba trở ngại khó tiến hành, nên suy nghĩ theo hướng khác, sau khi sửa đổi lại, trình lên lần nữa”.

Coffee tiếp lấy xem, vô cùng hài lòng xoa xoa đầu của Mai Nam, khen ngợi: “Mai Nam thật là đứa trẻ tốt, ta rất mừng!”

Ông mừng cái gì? Tôi cũng đâu phải con trai ông! Mai Nam dở khóc dở cười, nếu lời này bị Jones nghe thấy, sợ rằng thế nào cũng phải tìm Coffee báo mối thù cướp con này rồi.

Mai Nam vừa tiếp tục phê sửa văn kiện của đại thần đưa lên, vừa đau buồn khóc lóc oán giận: “Hu hu, tôi cũng muốn ra ngoài tìm nơi nguyền rủa, tôi không cần đồng bạn, một mình đi là được rồi, Thanh Thanh, Jasmine, các cậu đều bỏ mặc tôi…”

Coffee vẻ mặt đồng tình nói: “Đừng lo lắng, Mai Nam, ta sẽ không bỏ mặc con… Nào! Những công văn này cho con xem, ta ở bên cạnh với con nhé!”

Mai Nam càng muốn khóc rồi.

Thấy vậy, Keisy không có lòng đồng cảm mà ha ha cười ầm lên, Leola thì không nhịn được giơ lên khóe miệng, còn đưa tới ánh mắt mười phần ai oán của Mai Nam.

“Cậu dạy tôi, tôi tới giúp cậu.” Leola cảm thấy có chút áy náy, đi qua.

“Leola, cậu thật tốt.” Mai Nam vô cùng cảm động, thuận tiện trừng cái gã đang cười đến lăn lộn trên mặt đất một cái.

“Blue Mountain cũng là đứa trẻ tốt.” Coffee cảm động nói.

Mai Nam cười phụt một cái, sau đó, người cười đến lăn lộn trên đất vừa lại có thêm một người.

◊◊◊◊

“Cảm tạ hai người nguyện ý để cho vật cưỡi chở chúng tôi, Quang Minh kỵ sĩ.”

Lansecy cung kính hành lễ với Lancelot.

Lancelot chỉ là gật đầu, nhắc nhở: “Công chúa, xin cẩn thận nhiều hơn.”

Lúc này, một con sói đen to lớn cũng lấy tốc độ cực nhanh bay lướt xuống, ở trên mặt đất để lại một đường thắng xe rất dài, đồng thời còn đi kèm với tiếng cười lớn của con gái: “Ha ha ha! Yahoo~~”

Lancelot lắc lắc đầu, hô lên với kỵ sĩ trên hắc lang: “Huyết Lang, cậu trước kia thích phương thức phi hành nguy hiểm như thế trái lại không sao, nhưng cậu bây giờ chở theo một cô gái, há có thể không có tác phong lịch thiệp như thế?”

“Nói cái gì!”

Huyết Lang xuống sói một cách lưu manh, mặc dù còn bị phê bình vì không có tác phong lịch thiệp, nhưng hắn lại không quên vươn tay muốn đỡ Jasmine, nhưng người sau lại không vội xuống sói, đang sờ đầu của hắc lang, cười tít mắt nói: “Cảm ơn ngươi nhé, Tiểu Hắc, lần sau chở ta nữa có được không?”

Đối với hành động sờ đầu mình của cô gái, hắc lang trái lại hết sức hưởng thụ, vừa nghe thấy người ta còn chịu ngồi nó, vội vàng gật đầu, nào còn để ý cái gì mà “thông thường” vật cưỡi không thích người ngoài chủ nhân cưỡi.

“Tiểu Hắc khốn kiếp này, có nữ nhân liền quên chủ nhân rồi!”

Huyết Lang chừng như muốn ói ra máu, Tiểu Hắc này bình thường si mê vật cưỡi giống cái của người ta (còn có vật cưỡi đực của Lancelot) thì cũng không nói làm gì, bây giờ lại có thể ngay cả nữ “nhân” cũng không tha… đây đơn giản là háo sắc đến không vật cưỡi nào có thể sánh bằng rồi!

Jasmine từ trên người hắc lang nhảy xuống, sau đó mới làm bộ làm tịch đặt tay lên tay của Huyết Lang, ra vẻ mình là vịn tay của hắn xuống.

Huyết Lang bị dáng vẻ giả bộ kia của cô chọc cười, cười hì hì nói: “Cô bé này, trái lại rất to gan mà!”

Jasmine cũng cười hì hì trả lời: “Nào có lớn bằng lá gan của Huyết Lang ca ca.”

Huyết Lang trợn tròn mắt, nói: “Cô bé này, tuổi của ta làm ông nội của ông nội cô còn thừa sức, lại có thể gọi ta là ca ca… được! Thật là có ánh mắt! Ca ca ta thích cô em!”

Quả nhiên sói nào chủ nấy, mức độ mặt dày vô sỉ này chừng như bất phân cao thấp với hắc lang.Lancelot vừa bực mình vừa buồn cười, cũng không tranh biện với Huyết Lang cái gì mà tác phong lịch thiệp nữa, nghĩ đến, hắn phần lớn cũng nhìn ra tính cách của nữ kỵ sĩ này, cho nên mới để cho Tiểu Hắc tiến hành kiểu phi hành đó.

“Lần sau để tôi ngồi Tiểu Hắc nữa được không?” Jasmine to gan thử dò hỏi.

Huyết Lang được chọc cười đến cực kỳ vui vẻ, tự nhiên là đầy miệng đáp ứng, thấy vậy vật cưỡi hắc lang bên cạnh cũng có chút bất mãn, vội vàng chen đến trước mặt chủ nhân, lấy lòng mà liếm mặt của Jasmine, đưa tới một hồi tiếng cười như chuông bạc.

Jasmine sau khi nhận được cho phép, vui vẻ dùng chạy bước nhỏ tới bên cạnh Lansecy.

Lancelot nói: “Vậy thì chúng tôi cũng đến một ngọn núi khác tìm kiếm đây, công chúa Lansecy, một tuần sau, chúng tôi sẽ đến đây đón các cô.”

Lansecy gật đầu: “Được.”

“Nếu chúng tôi không có chờ được các cô, sẽ chờ thêm ba ngày, ba ngày sau nếu vẫn không chờ được, liền sẽ động viên kỵ sĩ đế quốc đến tìm kiếm.” Lancelot bình tĩnh nói: “Nhưng hi vọng các cô đừng mang đến phiền toái như thế, nhất là tình huống của thái tử điện hạ bây giờ hết sức nguy cấp.”

Nghe vậy, mặt của Lansecy có chút nóng đỏ lên, cao giọng nói: “Vâng.”

Thần sắc của Jasmine thì rất có chút không phục, nhưng đối phương là Quang Minh kỵ sĩ, thế nhưng không phải Hắc Ám kỵ sĩ có thể tùy ý cười đùa, cho dù cô có tùy tính, cũng không dám cãi lại Quang Minh kỵ sĩ.

“Chúng ta đi thôi, Lance!”

Huyết Lang lúc này đã nhảy lên lưng của Tiểu Hắc, Lancelot vừa nhìn, cũng đi đến hướng Độc Giác Thú của mình, sau đó sói cùng Độc Giác Thú bay lên trời cao, nghênh ngang mà đi.

Hai cô gái mãi đưa mắt nhìn hai kỵ sĩ rời khỏi, cho đến khi hai người chỉ còn lại điểm nho nhỏ mới thôi.

“Lansecy, chúng ta bắt đầu tìm từ bên nào?”

Jasmine gần như là có chút hưng phấn một cách khó hiểu, cô mặc dù từng không ít lần ra thám hiểm, nhưng lại chưa từng cùng nhau ra thám hiểm với bạn tốt Lansecy, dù sao người sau cũng là công chúa.

Không nói cái gì, chỉ là Long Hoàng bệ hạ sẽ không để cho chuyện càn quấy như công chúa đến vùng hoang dã thám hiểm này xảy ra… Ặc! Cô là nói vị Long Hoàng bệ hạ trước kia sẽ không, vị này bây giờ, tỏ rõ dù là con gái nói muốn đến thế