Bé Nói Nhiều

Chương 21: Yêu Khó Ngừng Hoàn






Chuyển ngữ: By
Chỉnh sửa: BilecRa mắt ba mẹ vợ xong là bé nói nhiều không cố ý né tránh hiềm nghi ở công ti nữa.
Thực tế thì sau khi mọi chuyện lan truyền thì tôi mới biết thì ra có một bộ phận nhỏ đồng nghiệp đã sớm biết hết rồi.
Một số là nhìn thấy, một số là suy đoán, số còn lại là nhờ vào hóng hớt.
Có điều ngoại trừ vị gián điệp mật báo nào đó, các đồng nghiệp khác đều tự mình giả vờ không biết, điều này làm cho tôi rất vui mừng.
Sau khi công khai, có vài đồng nghiệp nữ vô cùng hữu hảo đến chúc mừng tôi, trêu đùa mấy câu vô thưởng vô phạt rồi cùng nhau cười một cái, thật tốt biết bao nhiêu.
Đương nhiên cũng sẽ có một vài đồng nghiệp “sợ đồng tính” phóng ánh mắt lạnh lùng xa cách hoặc thích xem trò vui về phía tôi, tôi xem đó như mấy thứ tôi không thích, mắt không thấy tâm không phiền, cũng không ảnh hưởng gì đến tôi.

Đa số mọi người vẫn lựa chọn bảo trì im lặng phớt lờ mọi chuyện, thế thì lại càng tốt.
Hiên Béo là con người phóng khoáng lạc quan, tui rằng tôi come out khiến hắn sốc khó tả nhưng hắn vẫn rất hòa nhã bày tỏ sự ủng hộ và chúc phúc chúng tôi.
“Tiểu Chu Tử không tệ nha, tôi cứ tưởng anh có bạn gái, không ngờ lại là bạn trai, lại còn là cháu trai ông chủ chúng ta, ra tay quyết đoán phết.” Hắn giơ ngón tay cái lên với tôi.
Tôi chụp lấy tay hắn: “Bớt bớt đi.”
“Khó trách nhóc kia trước đây vừa đến công ti liền bám theo anh, thì ra là có loại tâm tư này.

Tôi còn tưởng nó thật sự sùng bái anh chứ.”
“Sùng bái tôi thì đúng đấy, không sai đâu.”
“Ối giời.” Hiên Béo tỏ vẻ khinh thường, “Tuy rằng tôi không thể tham gia hôn lễ của anh nhưng mà tôi kết hôn anh vẫn phải đến đấy nhé! Mang theo cả bạn trai nhỏ của anh nữa.” Hắn phóng qua một ánh mắt trêu chọc.
Năm ngoái Hiên Béo đi xem mắt với một cô gái, điều kiện gia đình hai bên cũng rất môn đăng hộ đối.
Sau khi tìm hiểu sâu hơn, xác định đối phương chính là người mình muốn tìm thì tính chuyện trăm năm.

Dạo trước Hiên Béo còn bảo chúng tôi giúp hắn bày trí hiện trường cầu hôn, với tư cách là một người đứng xem, tôi vô cùng cảm động.
Hôm tổ chức lễ cưới, tôi dắt bé nói nhiều đến tham dự.
Bé nói nhiều rất dễ xúc động, bị lời tuyên thệ của cô dâu chú rể làm cảm động không thôi.


Chuyện này khiến tôi vô cùng mong đợi ngày bọn tôi kết hôn, không biết em ấy sẽ khóc tới cỡ nào.
Ngày đó nhất định không còn xa.
*
Bé nói nhiều học nghiên cứu sinh rất vất vả, mỗi ngày đều phải làm một đống thí nghiệm.
Tôi cũng sắp được thăng chức, áp lực rất lớn.
Có một buổi tối nọ để lại ấn tượng cực kì sâu sắc, hôm đó tôi tăng ca đến mười giờ hơn mới về nhà.

Vừa về đến cửa, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi đến mức sắp chống đỡ hết nổi, tính lên giường nằm ngay và luôn thì đụng phải bé nói nhiều khi đó cũng đang tìm chìa khóa mở cửa, tôi không ngờ em ấy cũng về muộn như thế.
Em quay đầu nhìn thấy tôi, vẻ mặt mệt mỏi không còn sáng sủa như bình thường.
Trông thấy tôi là em vứt luôn túi, lao tới nhào vào lòng tôi.
Sau một giây sửng sốt, tôi buông cặp ôm lấy em.
Thì ra một cái ôm thật sự có thể chữa lành hết thảy.
Cứ như gió xuân thổi đến, vạn vật hồi sinh.
Chúng tôi vào nhà, ôm nhau nằm ở trên giường, cùng kết thúc một ngày mệt mỏi rã rời.
*

Hiếm khi có được một ngày nghỉ, mấy chuyện phiền lòng của tôi và bé nói nhiều về cơ bản đều giải quyết xong nên tôi đưa em ấy ra đảo du lịch.
Nơi đây không xinh đẹp tuyệt vời như trong ảnh quảng cáo, toàn đá tảng, giao thông cũng không đủ thuận tiện.
Có điều chúng tôi không để phong cảnh không đủ thỏa mãn ảnh hưởng đến tâm tình đi du lịch.
Chúng tôi bước chân trần sóng vai dạo trên bờ cát, gió biển mang theo hơi lạnh ướt át thổi qua khiến người ta mát lạnh tới nổi da gà.

Lớp lớp cát biển phía dưới gãi vào lòng bàn chân tôi, những lời cằn nhằn nhỏ nhặt của em ấy cứ quẩn quanh mãi bên tai tôi.
Rõ ràng chưa đến hè mà hồi ức lại bừng lên sóng nhiệt.
Biển rộng bao la, đường dài đằng đẵng, gió lộng mát mẻ, em là người tôi yêu.
Đời này có em là chuyện may mắn nhất của anh.Tác giả:
“Gió dễ ngưng, yêu khó ngừng.” Tin rằng Chu ca cùng bé nói nhiều ở một thế giới mà chúng ta không thấy được vẫn sẽ luôn ngọt ngào hạnh phúc.
Chính văn kết thúc tại đây, phiên ngoại sẽ có chuyện thường này và một ít “chuyện đó đó” (và “chuyện đó” sẽ ở chỗ mà nó nên ở).
Editor: Tình yêu theo gió nổi, gió ngưng yêu khó ngừng, hoàng hôn cùng tà dương, gió đêm cũng nhớ em..