Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ

Chương 98




Mảnh ghép 98 : Tất cả cũng chỉ vì người thứ ba !

Con đường đông đúc nhưng Băng lại cảm thấy thật cô đơn. Không cười không nói không nghĩ ngợi gì. Chỉ với những bản nhạc trẻ vang lên trong chiếc tai nghe đeo trên tai. Dù có cố gắng thế nào cũng không thấy được một nét biểu cảm trên gương mặt kia..

Lam và Hân cũng đã biết chuyện này. Hai cô tức ra mặt. Biết chắc chắn Băng bị Uyên Nhi đổ oan nhưng không cách nào giải quyết được hộ con bạn.

Tối hôm đó. Phong đưa Nhi về biệt thự Devil. Hai cô nhóc Minh Như và Hiểu Đồng rất lo lắng cho Nhi vì mặt cô trắng bệch như hết sức sống. Nghe Nhi kể chuyện Như và Đồng đều thấy ghét Băng và không gọi là '' chị dễ thương " nữa.

Ken. Khánh. Vĩ đều biết chuyện. Và không ngờ Băng lại là người như thế. Riêng chỉ có mình Ken là nghi ngờ Uyên Nhi dối trá, Băng là người tốt..thật sự rất tốt..cô sẽ không làm những việc tổn hại đến người quen..và đặc biệt là em của Phong. Cậu đã tìm gặp Băng nhiều lần nhưng không được. Vào bang của cô cũng bị vệ sĩ đuổi về vì Băng ra lệng. Dạo này Băng ở trong bang suốt. Đêm thì cô lại đi bar...

- Chị Nhi khoẻ chưa ? Chị ăn cháo nhé ! - Minh Như bưng tô cháo còn nóng lên cho Uyên Nhi

- Thôi chị không muốn ăn. Giờ chị ra ngoài lát nhé !

Uyên Nhi nói xong đứng dậy luôn khi Minh Như mới gật đầu và nói Vâng ạ !

__________

- Cướp ! Cướp ! Cứu tôi với... - Một cụ già nói với giọng lớn nhưng hơi yếu giọng. Đúng lúc đó Băng ngang qua. Sau một giây suy nghĩ Băng cũng đuổi theo tên cướp đó và giật lại túi đồ cho ông cụ.

Băng chỉ tàn nhẫn với những kẻ đối lập với mình thôi còn những người như ông cụ này Băng sẽ sẵn sàng giúp đỡ họ.

- Tao tha ày. Cút đi - Băng đánh tên cướp đó túi bụi rồi tặng hắn nguyên cái đạp và lưng và lạnh lùng lên tiếng

Tên đó sợ tái mặt rồi cũng khập khiễng chạy đi. Hai tay vẫn ôm bụng ôm lưng đau đớn. Ông cụ đến cạnh Băng rối rít cảm ơn......

Băng thở khẽ rồi nhìn phía trước mặt mình..cô khẽ giật mình khi biệt thự Devil xuất hiện trước mặt. Cô muốn vào gặp tên kia quá nhưng lại thôi. Cô bước đi và khẽ có tiếng gọi..

- BĂNG...

Tất nhiên là cô sẽ quay lại vì chính xác cô biết giọng nói đó là của Uyên Nhi. Người mà cô coi là kẻ thứ ba

- Cô cũng biết nói tiếng người hả ? - Băng nói với giọng khinh thường. Băng khinh thường một người như vậy.

- Vậy mà cũng hiểu tiếng tao sao ? - Nhi đốp lại

- Tao hiểu mày đang sủa lằng nhằng thôi ? - Băng tức giận nhưng không bằng Uyên Nhi

Uyên Nhi tát Băng...và Băng tát lại nhưng....Minh Như và Hiểu Đồng lại nhìn thấy...

- Sao chị lại tát chị Nhi. Chị quá đáng vậy ? - Minh Như hét lên. Nghe thấy tiếng hét to. Bọn Phong chạy ra cổng.

- Cô ta tát chị trước - Băng thanh minh trước đã..và cô cũng tự đoán được rằng hai nhỏ em này sẽ không tin. Họ sẽ tin vào những gì mình thấy hơn là nhưng gì người khác biện minh

- Tụi em đâu thấy. Mặt chị cũng không đỏ mà mặt chị Nhi hằn cá vết tay của chị kìa.

- Hai em đừng trách chị Băng. Chị ý không thích chị nên tát là phải rồi - Uyên Nhi giở giọng thiên thần "dởm"

- Đồ hai mặt - Băng lườm Nhi

- Cô hai mặt đấy. Sao còn đến đây làm gì. Định hại Nhi tiếp sao?

Nhi thấy Phong lên tiếng liền chạy ra ôm cậu như đôi tình nhân. Phong cũng không đẩy Nhi ra....

Băng ngạc nhiên khi lời nói ấy lại cất lên. Băng đau thắt lòng.

Không chịu được nữa. Băng hét lên

- Đồ tồi. Đến giờ cậu vẫn chưa tin tôi.Tôi là con người rộng lượng không như loại người đứng ngoài khoái gặm xương và thích cướp yêu thương của người khác - Băng chỉ thẳng vào mặt Uyên Nhi nói bằng giọng đầy cay nghiến. Nhi khẽ giật mình.

- Bĩnh tĩnh lại Băng - Ken kéo tay Băng nhưng Băng giật mạnh lại.

- Từ nay về sau coi như tôi đã chết. Chấm hết tại đây. Đường ai nấy đi. Tôi với cậu chia tay đừng bao giờ gặp nhau nữa. Vậy nhé !

Băng cố kìm lòng để không khóc. Bây giờ điều quan trọng nhất là cô phải mạnh mẽ không thể yếu đuối được. Tất cả đợi câu trả lời của Phong

Im lặng

Sau ghét cái gọi là im lặng thế này nhỉ?

- Phong - Khánh / Ken / Vĩ đồng thanh, đánh động Phong

- Hừ. Nếu Nhi không cứu cô ta thoát khỏi Black M-G cô ta còn đứng đây trách mắng này nọ được sao ? Chia tay à. Ok. Tôi chấp nhận - Phong nói rồi quay vào trong luôn.

Không ngờ cậu vì Nhi mà nói ra những câu này. Băng tổn thương nặng nề. Cô mím chặt môi.

- Tôi đoán trước rồi mà. Không ngờ cậu phản bội tôi. Đồ chết tiệt. Các người đi chết hết đi ! Chết đi - Băng nhấn mạnh giọng từ " chết đi " rồi vứt xuống đất một chiếc đĩa màu trắng và chạy đi

Trách Băng ư? Nếu hôm đó không có Băng giúp đỡ thì Uyên Nhi có thoát khỏi được tay Thiên Thiên không ? ??

Đau quá ! Đầu Băng như muốn nổ tung. Bên ngoài guơng mặt cô lạnh tanh nhưng bên trong thì tim đang chảy máu rất nhiều. Gương mặt lạnh toát ấy không tỏ ra lo lắng đau đớn hay sụp đổ nhưng ai cũng đoán ra Băng đang cố gắng kìm nén và chịu đựng

Phong có quá đáng lắm không? Không thể lạnh lùng được nữa. Vỏ bọc lạnh lùng bị lời nói của Phong đập nát thay vào đó là nước mắt hoen mi

- Từ khi quen cậu không biết tôi đã kìm nén nước mắt bao nhiêu lần rồi. Cậu đúng là ác quỷ mà. Cậu ác lắm . Huhu - Băng vừa chạy vừa lau nước mắt. Ngôi biệt thự ấy khuất bóng thì cô mới bật khóc nức nở..

Mưa...Lại mưa rồi...cứ lặng lẽ vậy...

Có một người đang khóc...

Gió thấy không?? Mưa đang ngồi khóc đấy..!

Nhìn mưa buồn mắt gió cũng cay cay..!!

Nơi này đây có một người đang khóc..!!!

Nhớ một người nước mắt lẫn với mưa..!!!!

Phong bước vào. Cảm giác trống trải trong tim bỗng dâng lên nghèn nghẹn. Phong mở cuốn phim mà Băng đưa cho. Mặt cậu tối sầm lại và lắc đầu mạnh.

Ánh mắt cậu trở lên sắc lạnh hơn bao giờ hết. Bờ môi khẽ rung lên và cậu quơ hết đồ trên bàn và trên giường xuống đất.

Cuốn phim ghi hình hôm bữa Phong bị say và được một cô gái đưa vào khách sạn. Nó đã vào tay cậu nhưng đã vào tay Băng trước

Đây mới chính là lý do Băng bảo cậu phản bội cô ấy...

Cậu vò nát cái đĩa đó rồi đạp đổ cả tivi.

Trong hình không nhìn rõ mặt cô gái kia nên Phong tìm kiếm cũng là một điều không dễ dàng gì?