Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 789: Tình yêu anh em giả (2)




Chu Viện Viện mắng cô một trận, ngắt điện thoại, Vệ Thụy bị đưa vào bệnh viện bởi vì bị kéo dài thời gian, lại không được phẫu thuật kịp thời, cuối cùng chết đi.

Tình huống của cậu như vậy, nói thật chết đi chính là sự giải thoát. Nhưng Vệ Bách Hợp không cam lòng. Người em trai này từ nhỏ do một tay cô chăm sóc mà lớn lên, Mẹ Vệ về cơ bản không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, bà không hề quan tâm đến con mình, đem toàn bộ tấm lòng đi giúp đỡ người khác, Vệ Thụy chết rồi, đau lòng thương tâm nhất chính là Vệ Bách Hợp.

Cô bắt đầu hận hai anh em nhà họ Chu thấu xương, cô đem cái chết của em trai quy về tội lỗi do anh em nhà họ Chu, Chu Minh Ngâm không quan tâm cô, cô bắt đầu ngoại tình cùng nam nhân khác, muốn dùng việc này kích thích Chu Minh Ngâm. Chu Minh Ngâm đối với việc Vệ Bách Hợp ngoại tình một chút cũng không rõ, bởi vì không để cô ở trong lòng. Vẫn duy trì một mặt quan hệ anh em tình thâm với Chu Viện Viện, không hề quan tâm đến người vợ ngoại tình, đúng như Vệ Bách Hợp nghĩ. Vệ Bách Hợp dần cảm thấy tuyệt vọng, tình yêu không có, tình thân cũng mất đi. Cô bắt đầu điên cuồng muốn tiền.

Đối với Chu thị, cô không giống như trước kia tận tâm tận lực nữa, ngược lại chuẩn bị tự lập sự nghiệp riêng, hiện tại c cô ó thân phận Thiếu phu nhân Chu thị, muốn đánh tiến cái vòng tròn luẩn quẩn này rất dễ dàng, chỉ cần cô có vốn liếng, cô có thể gây dựng sự nghiệp của riêng mình.

Sau khi Vệ Thụy chết, cô bắt đầu tiết kiệm tiền. Ngoài việc cho mẹ Vệ một ít tiền hằng tháng ra, cô tự tiến kiệm được mười vạn. Lợi dụng tên tuổi vợ của Chu Minh Ngâm, cô đến ngân hàng vay 30 vạn. Xây dựng một thẩm mỹ viện cho phụ nữ, cô cùng với người tình đã công khai ở chung thế mà Chu Minh Ngâm vẫn không hề phát hiện, chod dến khi Vệ Bách Hợp tâm như tro tàn, quyết định cùng hắn ly hôn, muốn dứt khoát cùng nhân tình ở cùng một chỗ, Chu Minh Ngâm mới phát hiện người vợ vốn dịu hiền ngoan ngoãn Vệ Bách Hợp có thể sẽ rời bỏ hắn, ở cạnh một người đàn ông khác.

Hắn đã từng ưa thích Vệ Bách Hợp. Nếu không từng thích thì tại sao lúc trước mặt kệ em gái làm nũng hắn vẫn cưới cô. Có thể hắn cho rằng Vệ Bách Hợp sẽ ở cạnh hắn năm dài tháng rộng sau này, còn Chu Viện Viện chỉ vài năm nữa sẽ lấy chồng, nên mới đứng về phía em gái chút ít. Hơn nữa đúng là hắn đối với Chu Viện Viện có một chút áy náy, sau khi Chu Viện Viện biết rõ mình không phải con gái ruột của nhà họ Chu, đối với hắn đã có tình cảm nam nữ. Dù sao bản thân cũng yêu thương em gái, sao Chu Minh Ngâm có thể làm cô ta đau lòng được. Cho nên hắn dành thời gian cho Chu Viện Viện nhiều hơn một chút, hắn cho rằng Vệ Bách Hợp sẽ hiểu, hắn không ngờ rằng Vệ Bách Hợp sẽ đưa ra đề nghị ly hôn!

Dù là tự tôn đàn ông hay mặt mũi Chu gia hay trên phương diện tình cảm, Chu Minh Ngâm đều không thể đồng ý ly hôn của Vệ Bách Hợp, hắn cự tuyệt điều đó. Đánh cô một bạt tai, mắng cô vô liêm sỉ, yêu đương hai năm, kết hôn ba năm vẫn luôn duy trì quan hề vợ chồng bình thường, cho đến tận giây phút cuối cùng mới có một chút gợn sóng, hai vợ chồng kịch liệt tranh cãi, sau khi Chu Minh Ngâm đánh Vệ Bách Hợp thì dựt điện thoại của cô, lái xe đi và tìm được tình nhân của Vệ Bách Hợp. Dùng điện thoại Vệ Bách Hợp điện thoại hắn ra và lái xe tông hắn. Quá trình xảy ra bị người ta nhìn thấy, báo cảnh sát, bắt Chu Minh Ngâm. Hắn ta bị định tội.

Chu gia có tiền, hắn đi vào không bao lâu. Chu Viện Viện lo lắng cầu xin một người bạn cũ ở Đức là luật sư nổi tiếng về bào chữa cho hắn, cuối cùng dưới sự biện hộ của luật sư, hắn bị phán ngồi tù một năm, bồi thường  tổn thất cho người bị hại.

Sau khi hắn ra tù, đã hận Vệ Bách Hợp thấu xương. Mà trong thời gian này Chu Viện Viện thường xuyên đến thăm hắn, mà cái vị luật sư kia cũng yêu Chu Viện Viện, sau khi đã có người cạnh tranh thì đột nhiên Chu Minh Ngâm phát hiện ra mình yêu Chu Viện Viện, trước kia sở dĩ hắn không thừa nhận bởi vì hắn không có hiểu rõ trái tim mình mà thôi. Hắn cùng Chu Viện Viện từ nhỏ lớn lên, hai người như thanh mai trúc mã, hiện tại hắn không yêu Vệ Bách Hợp lại càng không thể để mất Chu Viện Viện.

Bởi vậy Chu Minh Ngâm đồng ý ly hôn với Vệ Bách Hợp, ở bên Chu Viện Viện. Nhưng hắn cũng không bỏ qua cho Vệ Bách Hợp, Vệ Bách Hợp làm hại hắn thảm như vậy, nếu không phải bản tính Vệ Bách Hợp dâm đãng, làm sao hắn có thể tông người ta bị thương, bị ngồi tù một năm, đường đường là đại thiếu gia Chu thị, tương lai còn là người cầm quyền, vậy mà trong đời hắn lại có một vết nhơ, quả là không thể tha thứ. Quan trọng là trong một năm hắn ngồi tù, cổ phiếu Chu thị rớt giá liên tục, nếu không nhờ có cha mẹ chống đỡ, chỉ sợ sớm đã phá sản rồi. Bởi vì hắn ngồi tù, thành viên ban giám đốc nhao nhao rút cổ phần, nhà họ Chu gặp đã kích lớn như vậy, tài sản trong một năm hầu như chỉ còn lại một nửa, điều này làm cho hắn khi nghĩ đến Vệ Bách Hợp không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Trong tù Chu Minh Ngâm nếm không ít đau khổ, hắn không còn là hắn của lúc trước nữa, lợi dụng các mối quan hệ làm cho thẩm mĩ viện của Vệ Bách Hợp ngày càng đi xuống, chỉ có thể bán lại cho người khác, gài bẫy mẹ Vệ, Mẹ Vệ vốn thích giúp người, muốn gài bẫy bà quả thực quá dễ dàng, tất cả là để cho nợ nần trên người Vệ Bách Hợp ngày càng lớn, trong lúc đang nghĩ cách xoay tiền bốn phía thì lúc bước qua đường, bị một chiếc xe đụng phải mà chết.

Cái chết đối với Vệ Bách Hợp lúc này có thể nói là một sự giải thoát, hai người mẹ Vệ và Vệ Thụy như hai hòn núi lớn đè nặng lên người cô, cả đời này của cô gần như đều vì người khác mà sống, chưa bao giờ sống một ngày vì bản thân, thế nhưng dù có thế, cô rất không cam lòng, em trai chết cô không thể cứu được cô không cam lòng, Chu Minh Ngâm cưới cô mà không yêu cô, cô cũng không cam lòng,

Nguyên chủ chỉ biết mình rất không cam lòng, cần phải cải biến cái gì, giống như cuộc đời Vệ Bách Hợp vậy – mê mang, do xuất thân gia đình và hoàn cảnh làm cô ấy phải gồng mình mạnh mẻ với lớp vỏ bọc bên ngoài, nhưng thực chất trong lòng cô vô cùng yếu đuối, nhìn bề ngoài là một con người mạnh mẽ, nhưng đó chỉ là để che dấu cho tâm hồn yêu đuối bên trong. Cô không biết mình muốn làm gì bây giờ, cô dùng linh hồn làm tiền cược, đổi lấy một lần làm nhiệm vụ của Bách Hợp, thế nhưng chính cô ấy cũng không biết mình muốn gì.

Tình huống như thế này không phải là lần đầu xảy ra, nhiệm vụ mà nguyên chủ không biết mình muốn tâm nguyện gì thường là nhiệm vụ mà Bách Hợp không thích nhất, Bách Hợp tiếp thu hết kịch tình, bất giác lau mặt một cái, cô nhúc nhích cái chân, hai cẳng chân vì ngồi lâu nên lúc này có chút run rẩy, cô đứng dậy mở vòi sen để nước chảy vào bồn tắm, nhìn vào gương và gương mặt của cô gái có chút lạnh lùng, lãnh đạm mà không mất đi nét xinh đẹp, tình huống lúc này là khi Vệ Bách Hợp vừa kết hôn với Chu Minh Ngâm, sau khi Chu Viện Viện hiểu ra dù mình có chống đối thế nào đi chăng nữa cũng không được, bởi vậy bắt đầu cam chịu, muốn dành lấy sự chú ý của Chu Minh Ngâm, hằng ngày cô ta đi uống rượu, chơi đùa với bạn bè, lúc nào đến mười một, mười hai giờ đêm sẽ uống say mèm rồi gọi điện cho Chu Minh Ngâm, nói hắn phải đi đón, lần nào  Chu Minh Ngâm cũng hữu cầu tất ứng*, nhất là khi Chu Viện Viện ngày càng quá đáng, đối với việc này Vệ Bách Hợp có chút ý kiến nên cũng ảnh hưởng ít nhiều đến quan hệ giữa hai người.

*Hữu cầu tất ứng: ngạn ngữ Trung Quốc ý chỉ có người yêu cầu thì sẽ có người đáp ứng.

Đêm tân hôn hai người cũng không có hưởng thụ cái gì tân hôn ngọt ngào hạnh phúc gì cả, bởi vì ngay cả đêm tân hôn thì Chu Minh Ngâm cũng phải đi quán bar đem Chu Viện Viện uống rượu đến bất tỉnh nhân sự ôm về nhà, cuối cùng để không đánh thức Vệ Bách Hợp, tự mình ngủ trong phòng đọc sách, nhưng mà hắn lại không biết rằng đêm hôm đó Vệ Bách Hợp tròn mắt một đêm không ngủ. Trước khi kết hôn có thể cam chịu mà nhẫn nhịn, mà sau khi mình gả về rồi, quan hệ giữa Chu Minh Ngâm và Chu Viện Viện vẫn như vậy, Vệ Bách Hợp cảm thấy mình không thể nào nhịn hơn được nữa nên âm thầm phàn nàn với hắn, Chu Minh Ngâm luôn cho rằng cô ấy cứ làm quá mọi chuyện lên, mỗi lần Chu Minh Ngâm đi đón em gái cô cũng muốn quản nhiều hơn, mà cảm giác của Vệ Bách Hợp đó là sau khi mình nhịn nhiều năm như vậy, sau lưng không biết phải ăn bao nhiêu ấm ức của Chu Viện Viện rồi nữa. Thậm chí lúc Chu Viện Viện cười nhạo cô chim sẻ bay lên đầu cành, cóc con mà cũng đòi ăn thịt thiên nga, cô cũng chỉ có thể cắn răng coi như không nghe thấy, chịu đựng lâu như vậy, chịu đựng đến mức cô rốt cục cảm thấy có chút không đáng rồi, thật vất vả mới được gả vào, danh phận Chu phu nhân tới tay, có thể lúc đó Vệ Bách Hợp mới phát hiện à thì ra quan hệ giữa mình và Chu Minh Ngâm cũng chẳng có gì thay đổi, cô hao hết tâm tư tấm lòng đấy, rốt cục vẫn không có được người đàn ông tên Chu Minh Ngâm này, nếu có cũng chỉ là một cái danh phận Chu phu nhân mà thôi.

Quan hệ giữa hai người mấy ngày nay có thể nói là chiến tranh lạnh, thế nhưng Vệ Bách Hợp không cam lòng, cô bỏ ra nhiều như vậy, thật sự không muốn bản thân vừa gả được đến nhà họ Chu thì đã thất bại trong gang tấc như thế, bởi vậy cô luôn luôn chịu đựng, nhẫn nhịn.

Tối nay Chu Minh Ngâm muốn cùng cô ấy làm hòa, Chu Minh Ngâm còn tốn một phen tâm tư, vì muốn làm cô vui vẻ, thậm chí có cả Champagne cùng hoa hồng, thời gian hai người kết hôn cũng không tính là ngắn nữa, thế mà kể từ cái đêm tân hôn Chu Minh Ngâm ném cô lại chạy đi đón Chu Viện Viện rồi về ngủ ở phòng đọc sách, Vệ Bách Hợp không thể nhịn được, cùng hắn nháo loạn một phen, đáng lẽ ra phải là đêm tân hôn vui vẻ hạnh phúc thì hai người lại lâm vào chiến tranh lạnh, hôm nay Chu Minh Ngâm muốn phá vỡ lớp băng cứng, Vệ Bách Hợp cũng có ý phối hợp, hai người uống rượu cùng nhau, sau đó lại tắm qua một lượt, quần áo đều cởi ra vất lung tung thành một đoàn, chính là thời điểm trọng yếu nhất, mọi việc chỉ mới làm được một nửa, điện thoại Chu Minh Ngâm lại reo lên, là Chu Viện Viện gọi, ở trong quán rượu cô ta như là bị người ta vây lại, cuống quít mượn điện thoại bạn gọi cho Chu Minh Ngâm nói hắn đến giúp cô.

Vợ chồng trẻ đang thời mặn nồng, mà lại ở ngay thời điểm làm loại chuyện này một nửa, Chu Minh Ngâm nhận được điện thoại của Chu Viện Viện đều phải đi ngay, Vệ Bách Hợp cũng không khỏi có chút im lặng, cô có thể hiểu được loại cảm thụ trong lòng của Vệ Bách Hợp lúc thế này, cũng chính vì hành vi này của Chu Minh Ngâm cứ ba lần bốn lượt xảy ra mới làm cho Vệ Bách Hợp hết hy vọng với hắn, thế nên về sau chỉ cần gặp hắn thôi cũng là một loại phiền chán.

Trong phòng vệ sinh ngây người cả buổi, Bách Hợp cởi áo tắm, ngâm mình trong bồn nước nóng, lúc này mới đi ra phòng ngoài, thời gian từng giây từng phút trôi qua vậy mà Chu Minh Ngâm ngay cả điện thoại một cuộc cũng không gọi, Bách Hợp cũng không phải nguyên chủ, nên sẽ không mở to mắt trằn trọc mà chờ hắn, cô đứng dậy luyện một ít Luyện Thể Thuật, làm xong một lượt, kim đồng hồ trong phòng đã chỉ bốn giờ sáng rồi, cô mới tập thêm một bài nữa.