Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 192: Buồn bã nếu thất




“Nga, thật đáng tiếc, xem nam nhân này anh tuấn lại nhiều tiền, người nữ nhân nào có thể cùng hắn kết giao thì tin tưởng nhất định thực sự rất hạnh phúc……” Kỉ Tích Vân hai tay đặt ở trước ngực, nhìn chằm chằm chiếc xe thể thao dần dần đi xa của Doãn Lạc Hàn, một bộ dạng chảy nước miếng.

Nếu biết hắn là cái loại so với ma vương còn tà ác hơn nhiều, tin tưởng cô sẽ không cho là như vậy . Mân Huyên không dám gật bừa phiết phiết môi, lấy khửu tay huých một chút Kỉ Tích Vân.

“Tích Vân, cô không có bạn trai sao? Còn đối với nam nhân khác chảy nước miếng, cẩn thận anh ta đã biết không tha cho cô.”

“Hừ, miễn bàn tới anh ta đi , suốt ngày đi công tác, cũng chưa có thời gian theo giúp tôi.” Kỉ Tích Vân xoa thắt lưng, tức giận thẳng trừng mắt .

Mân Huyên mím môi cười cười, trên thực tế nàng biết Kỉ Tích Vân cùng bạn trai cảm tình luôn luôn tốt lắm, nhưng chỉ có điều bạn trai cô bận quá, suốt ngày đi công tác, bất quá còn không biết bạn trai cô là làm cái gì.

Bởi vì chỗ hai nàng ở ngược hướng nhau, nguyên bản các nàng hẳn là mỗi người một ngả đón phương tiện giao thông công cộng về nhà, Kỉ Tích Vân thấy chân của Mân Huyên có điểm sưng tấy, liền đề nghị đưa nàng đến trạm giao thông công cộng, sau đó tự bắt xe về nhà.

Kỉ Tích Vân giúp đỡ Mân Huyên, hai người đi ở phồn hoa bên đường, cách giao thông công cộng còn quá một phố.

đi qua một tòa tủ kính, bên trong TV chính truyền phát tin tức, hấp dẫn hai người chú ý,“Theo chủ tịch đương nhiệm của xí nghiệp Kim thị ở Hàn Quốc kim ngày hôm trước tổ chức tiệc sinh nhật, đột nhiên phát biểu , chính thức đưa quyền hành giao cho con trai độc nhất Kim Chính Vũ tiên sinh……đại biểu cho lần này Kim thị xí nghiệp người cầm quyền đổi chủ………… Kim thị xí nghiệp chủ yếu kinh doanh khách sạn cao cấp năm sao – cũng là khách sạn quốc tế, ở quốc gia của chúng ta đến nay đã muốn phát triển đến mấy chục khách sạn……”

Mân Huyên không hề chớp mắt nhìn chằm chằm tin tức báo đạo này, trong đầu hiện lên khuôm mặt tuấn tú của Kim Chính Vũ kia, đây là nguyên nhân mà hắn ngày hôm qua bắt đầu không có tin tức sao? Hắn đã tiếp quản xí nghiệp ở Hàn Quốc, như vậy Trung Quốc bên này tổng sự khẳng định là người khác tiếp nhận , hắn không trở về nữa ……

Lông mi chợt buông xuống , nàng không thể giair thích được tâm tình hiện tại của chính mình , bên cạnh Kỉ Tích Vân lại không hề cảm kích, chỉ vào TV có sự xuất hiện của gương mặt soái khí kia , hưng phấn mà đọa chân,“Mân Huyên, mau nhìn, mau nhìn, đây là người kế thừa khách sạn nổi tiếng sao. Oa…… Quả nhiên giống như lời đồn, bộ dạng rất tuấn tú…… Xem ra vị kia nhà tôi không gạt người…… Suốt ngày ở bên tai tôi nói hoàng thái tử khách sạn bọn họ bộ dạng có bao nhiêu cái đẹp…… Tuổi còn trẻ…… Năng lực có bao nhiêu …… Nguyên lai là thật sự……”

Nàng ngẩng đầu, hoàn toàn không biết Kỉ Tích Vân đang nói cái gì, ước chừng qua hai phút, nàng mới chậm rãi phản ứng lại , một chút bắt lấy cánh tay Kỉ Tích Vân ,“Tích Vân, cô quen cậu ta…… Không, không phải, là ngươi bạn trai cô quen cậu ta…..”

“Đúng vậy!” Kỉ Tích Vân ngẩn người,“Làm sao vậy, tôi không nói với cô qua sao? bạn trai tôi mấy năm nay công tác tại khách sạn quốc tế đó,anh ấy phụ trách khối khách hàng. Khách sạn quốc tế này là trụ sở do xí nghiệp Kim thị đặt ở tại Trung Quốc, thường xuyên có những chương trình huấn luyện linh tinh cho nhân viên mới , bạn trai tôi liền đặc biệt mang tôi đến. Ngày hôm qua tổng giám đốc bọn họ đã trở lại, sau đó bạn trai tôi liền cùng đi công tác tới thành phố khác với hắn ……”

“Hắn đã trở lại…… Nguyên lai hắn đã trở lại……” Mân Huyên thì thào tự nói , xác thực tin tức này , trong lòng khiếp sợ, Kim Chính Vũ ngày hôm qua trở lại , hắn vì cái gì không nói cho nàng hắn về nước , cho dù không gửi thư, ít nhất cũng gọi điện thoại cho nàng.

“Mân Huyên, cô làm sao vậy? Sắc mặt rất kém. Có phải hay không sinh bệnh , bị cảm?”

Một bàn tay xoa cái trán của nàng, nàng chậm rãi phục hồi tinh thần lại, lắc lắc đầu.“Tôi không sao, đi thôi, tôi nghĩ sớm một chút trở về nghỉ ngơi.”

Kỉ Tích Vân còn muốn nói cái gì nữa, khả năng nàng rất nhanh liền nhìn ra Mân Huyên không thích hợp, không có tiếp tục hỏi, một đường giúp đỡ nàng đến trạm giao thông công cộng , nàng nghĩ đưa Mân Huyên về nhà, lại bị cự tuyệt .

Nửa ngày gió bên cửa sổ thấu vào phất nhẹ sợi tóc của nàng , ngơ ngác nhìn ngoài của sổ xe, tâm tình phức tạp mà hỗn loạn, Kim Chính Vũ đã trở lại, lại ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi cho nàng, hắn hiện tại tiếp nhận xí nghiệp Hàn Quốc, lần này trở về có phải hay không liền ở vài ngày, sau đó hắn sẽ vẫn trở về Hàn Quốc, không hề trở lại.

Một đường bả chân bước vào cửa, tùy tay đem cái chìa khóa đặt ở trên bàn trà, nàng hiện tại làm chuyện thứ nhất chính là mở ra máy tính bản, nhìn xem hòm thư có thư hay không, kết quả là giống ngày hôm qua , là không, thư của hắn từ ngày hôm qua bắt đầu liền mất tăm.

Mềm đổ người vào sô pha, xuất thần nhìn chằm chằm màn hình máy tính , thân thủ cầm lấy điều khiển TV,“…… Lần này Kim Chính Vũ tiên sinh cầm quyền ở lại Trung Quốc, hắn sẽ tiến hành kiểm tra mấy chục khách sạn trong nước…… Theo tất, lần này hắn sẽ ở Trung Quốc một tuần , mỗi ngày hành trình đều sắp xếp chật kín, có bao nhiêu nhà truyền thông muốn sưu tầm……”

Lại nhìn đến tin tức này, nàng giật bàn ấn hạ TV, tắt nguồn điện. Hắn không hề là cái kia Kim Chính Vũ , hắn cũng sẽ giống phú hào , tìm một cô gái môn đương hộ đối.

Mà giống nàng như vậy cô gái, rất bình thường , nàng chẳng lẽ còn hy vọng xa vời thật sự có thể làm bạn gái hắn sao? Tự giễu cười, đứng dậy muốn uống nước, mắt cá chân truyền đến cảm nhận sâu sắc, nàng mới chú ý tới mắt cá chân đã muốn sưng lên.

Phía trước Kỉ Tích Vân lần nữa giao cho nàng , về nhà phải chườm nước nóng, bằng không ngày mai sáng sớm rời giường mắt cá chân còn có thể tiếp tục sưng lên , khập khiễng đi đi làm đã có thể khó coi .

Nghĩ như vậy , xoay người đi vào toilet, sau khi, nàng đi ra cầm trong tay một cái khăn mặt nóng, ngồi ở sô pha đắp vào chân, chính mình chườm nóng.