Bố Y Quan Đạo

Chương 914: Quyết định của Trung ương




Hội nghị toàn thể của chính phủ sẽ tổ chức ở thủ đô, hội nghị lần này được truyền thông chú ý cao độ, mà mọi người quan tâm nhất chính là bố trí và quy hoạch của chính phủ với Hoa Đông, đồng thời còn có những quy hoạch để duy trì phát triển kinh tế.

Những năm gần đây mọi chuyện trong nước đều được quốc tế khá quan tâm. Sau vài chục năm mở cửa cải cách thì đất nước liên tục phát triển, sau nhiều năm tích lũy, bây giờ đã có quy mô khá, bắt đầu thu hút sự chú ý.

Đồng thời nguyên nhân thu hút sự quan tâm còn đến từ vấn đề khác nhau giữa hai hình thái chính trị, hội nghị chính phủ đều thu hút sự chú ý khá lớn.

Tất nhiên các giới truyền thông ở Hoa Đông sẽ quan tâm đặc biệt đến hội nghị lần này. Vì tất cả mọi người đều biết ý nghĩa của hội nghị với Hoa Đông, tương lai phát triển của Hoa Đông sẽ vĩnh viễn liên quan đến quyết sách của hội nghị lần này.

Biệt thự số sáu khu biệt thự dành cho thường ủy Hoa Đông, Trương Thanh Vân tạo nên một rạp che lộ thiên bên ngoài hoa viên, phần lớn thời gian hắn đều ở trong rạp, dùng làm nơi nghỉ ngơi và làm việc.

Gần đây bầu không khí Hoa Đông rất oanh liệt, Trương Thanh Vân không muốn ở trong nhà với sung sướng với điều hòa nhiệt độ, hắn muốn lựa chọn phương pháp này để loại bỏ những tin đồn bên ngoài.

Dưới thời tiết này thì phần lớn lãnh đạo tỉnh ủy sẽ thích đến khu văn phòng và hội nghị trung tâm Tây Uyển ở Lăng Thủy, bên đó có hơn mười biệt thự độc lập, mặt khác còn có bể bơi, có phòng hội nghị nhiều chức năng, sân thể thao, trung tâm nghỉ ngơi. Trước kia đó là khu nghỉ ngơi của lãnh đạo hải quân, sau này vì không phù hợp quy củ nên quân đội giao lại cho chính quyền Hoa Đông.

Tỉnh ủy Hoa Đông lại đưa quyết sách biến khu vực nghỉ ngơi kia thành khu hội nghị trung tâm, thực tế đó là khu vực hội hè của các lãnh đạo tỉnh ủy, đồng thời còn dùng làm nơi tiếp đón các lãnh đạo chủ chốt. Mà lúc này trời rất nóng, tất nhiên khu vực hội nghị trung tâm sẽ được hoan nghênh nhiệt liệt.

Nhưng Trương Thanh Vân không có thói quen di chuyển phòng làm việc, tất nhiên cũng là vì lúc này hắn rất quan tâm đến hội nghị của chính phủ, hắn ở biệt thự số sáu khu thường ủy cũng thuận tiện biết rõ động tĩnh của hội nghị.

Ngày đầu tiên tổng bí thư Diệp đứng lên phát biểu những vấn đề quan trọng, nhất mạnh bây giờ ở vào tình thế mới, đảng cần phải xây dựng để tiến bộ với thời đại, mọi người phải cùng tiến, phải cố gắng cải tổ và cải cách hệ thống tổ chức. Tổng bí thư còn nhấn mạnh vấn đề phát triển kinh tế quốc gia, cố gắng điều chỉnh kết cấu thư ký, phát triển theo khoa học, cố gắng duy trì xu thế.

Ngay từ lời phát biểu của tổng bí thư trong ngày đầu tiên thì Trương Thanh Vân đã đọc được sự quyết tâm của trung ương với vấn đề cải cách hệ thống tổ chức. Có thể khẳng định tổng bí thư Diệp đang nói về ý nghĩa cải cách ở Hoa Đông, vì vậy Trương Thanh Vân lập tức hiệu triệu khối công tác tổ chức toàn tình học tập nghiên cứu những nội dung quan trọng trong lời phát biểu của tổng bí thư Diệp. Text được lấy tại Truyện FULL

Vài ngày hội nghị sau đó liên tục có nhiều tin tức quan trọng được truyền ra, mà trong những tin tức này điều làm Trương Thanh Vân cảm thấy bất ngờ chính là trung ương quyết định đề bạt bí thư Tần Vệ Quốc làm ủy viên bộ chính trị trung ương. Tin tức này được phát ra đầu tiên ở kênh truyền thông trong nước.

Tất cả các truyền thông đều có góc nhìn khác nhau về vấn đề này, rát nhiều người cho rằng Tần Vệ Quốc tiến vào bộ chính trị trung ương chính là lần đầu tiên trung ương đặt nặng vai trò của khu kinh tế phía nam và đặc biệt là khu kinh tế Hoa Đông.

Những thời báo kinh tế trong nước đặc biệt nhấn mạnh đến vấn đề trung ương cho lãnh đạo địa phương tiến lên vị trí cao, mục đích căn bản chính là bảo đảm sự nhất trí của trung ương và địa phương.

Sau nhiều năm Hoa Đông liên tục đi trên con đường phát triển kinh tế cao tốc, mà tiếng hô để bí thư tỉnh ủy tiến vào bộ chính trị cũng ngày càng cao, mãi đến nay mới thành sự thật, thực tế đã nói rõ tiêu chí phát triển kinh tế của Hoa Đông dựa vào Lĩnh Nam.

Mà truyền thông Hoa Đông cũng có những ý nghĩ khác, cho rằng bí thư Tần được thăng chức cũng là Hoa Đông tiến lên độ cao mới, đồng thời cũng thể hiện quyết tâm cao độ của trung ương với cải cách Hoa Đông, cho rằng Hoa Đông sẽ tiến vào thời đại mới...

Trương Thanh Vân rất đắc ý với tin tức này, đồng thời trong lòng cũng rất vui sướng, Tần Vệ Quốc tiến vào trong danh sách trung ương, điều này rõ ràng có lợi cho Hoa Đông. Bây giờ Hoa Đông và trung ương thiếu sự liên hệ trao đổi, đây chính là vấn đề làm cho Hoa Đông không có được địa vị tương xứng. Lúc này Tần Vệ Quốc tiến lên một bước, như vậy quan hệ giữa trung ương và Hoa Đông sẽ càng thêm chặt, đây là may mắn của Hoa Đông.

Trương Thanh Vân biết rất rõ, đây là bước tiến không ngờ của Tần Vệ Quốc.

Trương Thanh Vân tin tưởng sau khi tiến thêm một bước "ngoài ý muốn" thì Tần Vệ Quốc nhất định sẽ phấn chấn, mà tương lai phát triển của Hoa Đông cũng có hy vọng mới.

- Trưởng phòng, có tin tốt, vừa rồi thủ đô đã đưa tin anh được tăng làm ủy viên dự khuyết của trung ương.

Phương Hàn kích động đi vào biệt thự, khi còn cách khá xa đã nói.

Trương Thanh Vân híp mắt mỉm cười, sau đó lại chậm rãi nằm xuống ghế dựa. Ủy viên dự khuyết của trung ương cũng chẳng đáng là gì, nhưng hắn có thể từ sự biến đổi này mà nhạy cảm phát hiện ra thái độ của trung ương.

Trương Thanh Vân có thể nắm chắc ý kiến của mình đã phát huy tác dụng, bây giờ hắn lại được đưa lên làm ủy viên dự khuyết, điều này càng làm hắn vững tin.

Nói thật, từ khi Trương Thanh Vân nhận chức trưởng phòng tổ chức Hoa Đông thì đã biết áp lực lên người mình sẽ rất lớn. Nhưng dù là như vậy thì hắn cũng không gặp phải những vấn đề làm cho tâm lý đặt nặng trách nhiệm.

Trước nay Trương Thanh Vân chưa từng nghĩ rằng vận mệnh của mình sẽ liên quan chặt chẽ đến cải cách Hoa Đông, trước nay hắn đã dồn tất cả tinh lực vào sự kiên này, tuy chưa bao giờ tỏ ra gặp áp lực lớn, nhưng thật ra trong lòng vẫn phải thừa nhận áp lực.

Khoảnh khắc này Trương Thanh Vân cuối cùng cũng có được một chút thời gian buông lỏng, đồng thời trong lòng cũng cực kỳ thoải mái và vui sướng.

Làm ủy viên dự khuyết trung ương thì phải là cán bộ trên cấp trưởng phòng, hơn nữa ủy viên dự khuyết trung ương và ủy viên cũng không phải là chức vụ cụ thể, những cán bộ có đủ cấp bậc hành chính đều có thể đảm nhiệm, vì vậy nếu được làm ủy viên dự khuyết trung ương cũng không tính là thăng chức.

Nhưng Trương Thanh Vân còn cảm thấy vui sướng hơn cả thăng chức, hắn đã vắt hết óc cho ý kiến cải cách ở Hoa Đông, đã khảo sát thực địa rất nhiều lần, còn phải hưởng ứng lời hiệu triệu của trung ương, xét tình huống thực tế ở Hoa Đông, bảo đảm ích lợi của cán bộ bản địa ở Hoa Đông, phải đảm bảo cải cách an toàn và vững mạnh. Tất cả những thứ này đều không dễ dàng gì, phải quan tâm đến các mặt lợi ích, chỉ cần có chút bất công là sai lầm.

Phần ý kiến mà Trương Thanh Vân bỏ ra nhiều tâm sức để hoàn thành, bây giờ lấy được sự coi trọng của trung ương, tất nhiên cảm giác thành công này khó thể miêu tả bằng lời. Sự việc phát triển đến mức này thì Trương Thanh Vân không dám nói chắc cải cách ở Hoa Đông sẽ thành công, nhưng ít nhất đã thành công hơn phân nửa.

Trương Thanh Vân híp mắt nhìn, hắn nhìn về phía Mao Khiêm vẫn đang ngồi không nhúc nhích trên mặt ghế, vì vậy mà chợt xuất thần. Khoảng thời gian này hắn có cảnh vệ viên, hắn phát hiện mọi chuyện thông thoáng hơn rất nhiều.

Mao Khiêm không hổ danh là cảnh vệ viên được huấn luyện chuyên nghiệp, Trương Thanh Vân mang Mao Khiêm theo bên cạnh không những chẳng cần lo đến vấn đề an toàn, đồng thời còn cảm thấy bớt lo nghĩ rất nhiều vấn đề trong sinh hoạt. Mao Khiêm có thể quan tâm đến sinh hoạt của lãnh đạo, tính chuyên nghiệp của hắn làm cho Phương Hàn khó thể so sánh được.

Quan trọng là tâm tư rất bình ổn, có năng lực phán đoán ý đồ của lãnh đạo.

Mao Khiêm nhanh chóng hiểu rõ tập quán sinh hoạt của Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân cần gì đều được hắn chuẩn bị sẵn, điều này làm Trương Thanh Vân cảm thấy khó thể xa xời vị cảnh vệ này.

- Tiểu Mao, khi không có người thì đừng quá nghiêm túc, có thể buông lỏng, cũng có thể đi dạo.

Trương Thanh Vân mỉm cười nói.

- Thủ trưởng, chúc mừng thủ trưởng được là ủy viên dự khuyết của trung ương.

Mao Khiêm cất cao giọng nói, câu sau nói rất lớn, có vẻ đột ngột. Điều này làm Trương Thanh Vân nhíu mày, nhưng sau đó lại cười ha hả.

Cha của Mao Khiêm từng làm thư ký cho Triệu tướng quân trong vòng mười năm, vì vậy hắn tuyệt đối là người đáng tin. Hai ngày trước Trương Thanh Vân còn nhận được thư viết tay của cha Mao Khiêm, trong thư ông lão nói biết con trai làm cảnh vệ viên cho Trương Thanh Vân, trong lòng lão rất vui sướng.

Ông lão yêu cầu Trương Thanh Vân nghiêm khắc với Mao Khiêm, đồng thời còn nhớ lại những việc vặt của Triệu tướng quân khi còn sống mà nhiều người không biết. Lời nói của ông lão rất khách khí, nhưng lời lẽ đều khuyến khích, tất nhiên hy vọng Trương Thanh Vân có thể dùng Triệu tướng quân làm gương, có thể liên tục cầu tiến.

Trương Thanh Vân đọc xong bức thư thì cảm thấy nhận được khá nhiều lợi ích, cũng có thêm vài phần thân thiết với Mao Khiêm. Hơn nữa hắn còn từ miệng của Triệu Giai Ngọc mà biết, rất có thể Mao Khiêm sẽ làm cảnh vệ cho Trương Thanh Vân một kỳ, đây cũng không tính là thời dan dài, nhưng hai bên sớm tối ở chung, tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không xem đối phương là người ngoài.

- Thế này đi, anh lái xe đưa tôi đến khu hội nghị trung tâm Tây Uyển. Thời tiết bây giờ quá nóng, đến đó bơi một vòng cho mát, cũng buông lỏng tâm tình.

Trương Thanh Vân chỉ vào Mao Khiêm nói, tâm tình vừa buông lỏng thì hắn chợt sinh ra hào hứng.

Thật ra khi còn nhỏ Trương Thanh Vân rất thích bơi, đặc biệt là mùa hè hắn thường tắm sông. Nhưng khi con người dần phát triển, sự việc cứ quấn lấy người, đã lâu rồi cũng chưa đi bơi.

Hôm nay có thể nói là một khoảng thời gian buông lỏng hiếm có của Trương Thanh Vân, đã nhiều ngày hắn bị áp lực dày vò, hôm nay có cơ hội thì khó thể bỏ qua...

Mao Khiêm hành động rất nhanh, hắn nhanh chóng chạy xe ra khỏi gara, mà Phương Hàn nhân cơ hội này để tranh thủ thu thập những văn kiện cần xử lý, ba người phóng về phía khu hội nghị trung tâm Tây Uyển