Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 52: Trừ bỏ đậu hũ




Mở cửa biệt thự ra,nghênh đón là một cỗ hơi thở lạnh băng,biệt thự rất lớn nhưng vắng lặng như một toà cô Trạch,một chút hơi người cũng không có.

Ôn Hướng Dương nhìn biệt thự đến như vậy,cả người lạnh run.

Xem điện thoại,đem nhiệm vụ được giao mà buổi chiều cần làm xét lại.

Bắt đầu,làm việc!

Ngoài trời bất tri bất giác trở nên tối sầm,Ôn Hướng Dương nghe được âm thanh oto bên ngoài,mới ý thức được trời đã tối rồi,chính là cô mới vừa dọn dẹp xong,chưa kịp nấu cơm.

Nghĩ đến Mộ Lăng Khiêm vui buồn thất thường,cô trái phải nhìn một cái,cầm dép Lê lên,bước ngành đi tới cửa,làm ra bộ dáng đủ tư cách bị bao dưỡng cười lộ ra tám cái răng,nghênh đón Mộ Lăng Khiêm trở về.

Bị hắ bao dưỡng ngày đầu tiên Hi vọng mọi thứ sẽ ổn.

Mộ Lăng Khiêm vừa khoá cửa xe lại,đi hướng biệt thự,mới ngẩng đầu liền nhìn thấy Ôn Hướng Dương đang đứng ở cửa,đắm chìm trong sắc vàng của ánh đèn,người mặc tạo dề,trong tay cầm dép Lê,khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tươi cười.

Ánh mắt hắn sâu thẳm,cất bước đi qua.

Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm đến,cô bước nhanh đi lên trước “Mộ thiếu,anh đã trở về.Tôi đã theo yêu cầu của anh,trong ngoài biệt thự đều quét dọn qua.Đúng rồi anh đã ăn chưa?Có cần tôi làm thêm đồ gì cho anh ăn không?”

Mộ Lăng Khiêm tới gần Ôn Hướng Dương nháy mắt kia liền dừng bước chân.

Ánh mắt hắn thâm trầm nhìn tiểu nữ nhân trước mắt.

Thế nên trên người Ôn Hướng Dương bị cảm giác áp bách cùng đáy mắt thâm Thuý của hắn làm cho không dám thở.

Ôn Hướng Dương trợn tròn mắt,cố giữ bộ dáng trấn định đối diện với Mộ Lăng Khiêm,Mộ Lăng Khiêm duỗi tay ôm lấy cổ cô,đưa cô đến trước mặt chính mình.

Ôn Hướng Dương bị hành động này khiến cho như là dẫ phải cái đuôi mèo.

Thời điểm chính cô đang lo lắng Mộ Lăng Khiêm vô duyên vô cớ phát hỏa lần nữa,thì hắn chỉ ngàn nhạt liếc cô,có chút ghét bỏ nhìn mắt cô,tựa hồ ghét thử dơ bẩn trên người cô,trầm giọng nói “Đừng ngốc,đứng thất thần trước cửa làm gì?trước tiên đem chính mình tắm rửa sạch sẽ rồi đến cho tôi nhìn”.

Ôn Hướng Dương cúi đầu mắt nhìn tình huống chính mình,cả ngày quét dọn biệt thự,không có bụi bẩn thì cũng có mồ hôi,cô vội vàng lùi lại hai bước nói “Mộ thiếu,tôi đây vào trước”.

Ôn Hướng Dương nói xong liền chạy vào biệt thự,thậm chí đôi dép Lê cô mang vội cho Mộ Lăng Khiêm thay cũng một lần nữa cầm trở về.

Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương mơ hồ như thế nhíu mày.

…..

Ôn Hướng Dương trở về phòng,đem chính mình từ trong ra ngoài tắm rửa sạch sẽ một lần,thay quần áo rồi xuống lầu.

Cô đi xuống lầu liền nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm đang ngồi trên sô pha xem văn kiện.

Mộ Lăng Khiêm cũng không có ngẩng đầu nhìn cô,cả người lạnh lùng,làm người khác không dám tới gần.

Ôn Hướng Dương trầm mặc một lát,không thể không tiến lên trước mặt hắn,thử tính hỏi “Mộ thiếu,anh có muốn ăn chút gì đó không?Tôi sẽ đi làm cho anh ngay”.

Mộ Lăng Khiêm lúc này mới ngẩng đầu nhìn Ôn Hướng Dương liếc mắt một cái.

“Trừ bỏ đậu hũ”.

Ôn Hướng Dương nghe nói như thế,ngây ra một lúc,không phải Trang mẹ nói hắn thích nhất ăn đậu hũ sao?chẳng lẽ hắn ghét nhất là đậu hũ?Không trách lần trước hắn đuổi cô ra ngoài.

“Cá chưng tương được không?Tôi am hiểu nhất cá chưng tương.Tôi thấy ngoài biệt thự có bể cá,bên trong nuôi không ít cá”. Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm nhìn chính mình,cô giơ tay lên cam đoan nói “Anh yên tâm,tôi tuyệt đối sẽ không cho đậu hũ vào trong đó “.