Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 84: Lễ vật tân hôn




Lục Diệp trong mắt hiện lên một tia bỡn cợt, lại vừa lúc bị Chiến Đình Kiêu thấy.

Như vậy Diệp Tử cũng rất đẹp, anh cũng rất thích.

Như thế, Chiến Đình Kiêu tự nhiên cũng biết được Lục Diệp đến tột cùng là muốn làm sao. Vì thế anh gật đầu nói: “Yên tâm, anh có thể giúp em làm thỏa đáng.”

“Vậy là tốt rồi!”

Vào ban đêm, Chiến Đình Kiêu chuẩn bị tốt hết thảy liền mang theo Lục Diệp xuất ngoại.

Hai người tính toán đi Las Vegas nhận giấy chứng nhận kết hôn.

Còn Chiến Đình Kiêu đối với việc của Lục Diệp, cách làm lại cực kỳ ưu nhã. Anh trực tiếp tuyên bố tin tức, nói cho mọi người biết tin anh sắp kết hôn cùng Lục Diệp, đồng thời cũng kêu Chiến Vân Kỳ tìm người mang tin tức Lục Diệp sắp thừa kế di sản thả ra ngoài. Hơn nữa, sau đó tuyên bố tin tức, hai người xuất ngoại.

Còn về xuất ngoại bao lâu, Lục Diệp chưa nói, Chiến Đình Kiêu cũng chưa nói.

Mà Lục Lăng Tuyết cùng Lục Kiến Nghiệp chỉ có thể cứ chờ Lục Diệp như vậy.

Không chờ cũng không có cách nào a……

Chiến Đình Kiêu tuy rằng người đi rồi, nhưng Chiến Vân Kỳ lại chặt chẽ chú ý nhất cử nhất động của Lục gia. Bọn họ nếu dám đem di sản như thế nào, Chiến Vân Kỳ lúc nào cũng đều có thể hành động.

Trừ phi……

Lục Lăng Tuyết vây ở trong phòng, sắc mặt tức giận đến xanh mét.

“Ba! Ba thật sự nhìn Lục Diệp cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn ư?” Lục Lăng Tuyết thật sự gấp đến sắp chết, “Lục Diệp nếu thật sự cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn, ba cảm thấy sau này con còn có ngày sống yên ổn được sao!”

Lục Kiến Nghiệp cũng dỗ dành cô: “Hiện giờ ba cũng không có cách nào a, Lục Tư Tiêu cái dạng này, ba cũng không có cách.”

Ông bất đắc dĩ cực kỳ.

Nếu ông có cách nào thì đã sớm nghĩ ra rồi.

Vốn dĩ món di sản này ông cũng đã kéo dài 5 năm, đến bây giờ mới thôi, ông thật sự cảm thấy không thể kéo dìa được nữa……

“Như thế nào không có cách? Lục Diệp thật sự quá đáng giận, cô cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn chính là vì số tiền kia! Hiện tại cô vì tiền mới cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn, còn muốn kéo dài chúng ta? Để chúng ta chuẩn bị sẵn món di sản kia, chờ cô trở về! Ba, ba nói con sao có thể nhẫn nhịn được đến thế này chứ?”

Lục Lăng Tuyết thật sự không nén được giận.

Nghĩ đến Lục Diệp sau khi trở về là lấy được, lại còn cảnh tượng cưới hỏi rềnh rang, Lục Lăng Tuyết trong lòng liền ghen ghét đến cực độ!

“Kia……” Lục Kiến Nghiệp vẫn cứ là một bộ mặt uể oải không phấn chấn.

Lục Lăng Tuyết ngược lại đột nhiên có chủ ý, “Ba, nếu không chúng ta đem đốt số tiền kia đi? Đến lúc đó chúng ta liền nói, chúng ta lấy tiền là vì chuẩn bị sẵn cho Lục Diệp. Lúc lấy về, ngụy trang thành sự cố ngoài ý muốn đem số tiền kia hết thảy đốt sạch! Dù sao cuối cùng tất cả mọi người đều đừng hòng có được!”

“Không được!” Lục Kiến Nghiệp quả quyết cự tuyệt.

Ông tuyệt đối không dễ dàng để Lục Lăng Tuyết lấy tiền ra nói giỡn.

“Ba, món di sản kia nếu tới tay Lục Diệp, cô ta sẽ dùng nó để đối phó chúng ta!” Lục Lăng Tuyết tiếp tục khuyên giải.

“Kia cũng không được!”

Lục Lăng Tuyết biết, Lục Kiến Nghiệp tuyệt đối sẽ không đồng ý làm như thế, vì thế sau đề nghị vài câu đó cũng không còn mở miệng tiếp.

Dù sao còn có mấy ngày thời gian, hẳn là cũng đủ cô nghĩ cách.

Cùng lúc đó, tại Las Vegas.

Lục Diệp cùng Chiến Đình Kiêu đã thuận lợi đến nơi, Chiến Đình Kiêu tiếp nhận túi xách trong tay Lục Diệp, lại chỉnh trang một chút cổ áo cô, ngay sau đó ôn nhu hỏi: “Khẩn trương sao?”

Hai người hiện tại đang trên đường đi nhận giấy chứng nhận.

Lục Diệp lắc lắc đầu.

Nói đến cũng kỳ quái, cô thật ra một chút đều không khẩn trương. Ngược lại lại thấy Chiến Đình Kiêu…… anh thật ra có chút khẩn trương.

Lục Diệp cười hỏi lại, “Người khẩn trương hình như là anh thì phải?”

Cô vừa mới hỏi xong, Bánh bao nhỏ thò đầu ra từ giữa hai người. Nhóc quay trái nhìn Lục Diệp, quay phải nhìn Chiến Đình Kiêu, trong mắt lóe lên sự hưng phấn.

Lục Diệp nhìn thấy Bánh bao nhỏ, lập tức ôm Bánh bao nhỏ ôm lên.

“Bánh bao nhỏ, con khẩn trương sao?”

Bánh bao nhỏ lắc lắc đầu, có chút không rõ nguyên do mà nhìn Lục Diệp.

“Ngoan, không khẩn trương là tốt!”

Nhưng nói đến Bánh bao nhỏ, Lục Diệp vẫn là có một chút nghi hoặc. Cô cứ như vậy cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn, vạn nhất có một ngày, mẹ Bánh bao nhỏ trở lại thì làm sao đây?

“Chiến Đình Kiêu, anh hiện tại đổi ý còn kịp.”

Lục Diệp đột nhiên dừng bước chân.

Chiến Đình Kiêu không thể không đi theo dừng lại, “Đổi ý?”

“Đúng vậy, anh cũng biết, chúng ta kết hôn…… Nếu anh không muốn, thì không cần miễn cưỡng bản thân anh đâu.”

Chiến Đình Kiêu không nói một lời, trực tiếp kéo tay Lục Diệp, ba người đi vào Cục dân chính Las Vegas.

Lục Diệp tuy rằng trước đó còn có vài phần do dự, nhưng khi thật sự nhận giấy chứng nhận, cô lại quyết đoán vô cùng.

Động tác cô như vậy, ngược lại khiến Chiến Đình Kiêu có cảm giác cô đang tốc chiến tốc thắng, sợ chính mình sẽ hối hận.

Sau khi nhận xong, Chiến Đình Kiêu lấy ra văn kiện anh đã chuẩn bị sẵn trước đó, đặt trước mặt Lục Diệp.

Lục Diệp nghi hoặc tiếp nhận, hỏi: “Đây là cái gì?”

“Lễ vật tân hôn.”

Phần lễ vật này là Chiến Đình Kiêu đã sớm chuẩn bị sẵn, chỉ là anh cũng không nghĩ tới, phần lễ vật quà khi đưa đến tay Lục Diệp lại trở thành “lễ vật tân hôn”.

Lục Diệp do dự mà nhìn Chiến Đình Kiêu, cuối cùng vẫn mở văn kiện ra.

Văn kiện là một phần chuyển nhượng cổ phần, mặt trên có chữ ký hai người Giang Văn Thăng cùng Lục Lăng Tuyết. Bọn họ mỗi người chuyển nhượng 10% cổ phần trên dnah nghĩa Lục Diệp, mà hiện giờ, Lục Diệp chính là người quyết định cao nhất toàn bộ giải trí Thịnh Diệp.

Cô nhìn đến có chút ngơ ngẩn.

Trước đó cô nghĩ hết mọi cách cũng không khiến Giang Văn Thăng buông lỏng khẩu khí, nhưng Lục Diệp thật sự không nghĩ tới, hôm nay lại nhận được phần văn kiện này.

Hiện giờ, công ty cũng đã trở lại, di sản cũng sắp tới tay. Hai việc rối rắm này trước đây là vấn đề nan giải của Lục Diệp, giờ cô lại giải quyết dễ dàng tất cả đều bởi vì Chiến Đình Kiêu.

Lục Diệp cầm trong tay văn kiện, trong lòng không có một chút vui sướng nào.

Chiến Đình Kiêu cho cô cái này làm cái gì?

Thấy cô đáng thương, nên bố thí sao?

Lục Diệp không chỉ không cao hứng, thậm chí còn có chút sinh giận.

“Chiến Đình Kiêu, sao anh lại tự chủ trương quản chuyện của tôi?” Buông văn kiện ra, Lục Diệp cả người như thay đổi một khuôn mặt.

Khẩu khí chất vấn của cô, hùng hổ doạ người.

Nhưng Lục Diệp lại cảm thấy, cô là cố ý như vậy……

Nhìn đến phần văn kiện này, trong lòng cô không phải không cảm động. Mấy ngày trước, cô rõ ràng cảm giác được Chiến Đình Kiêu tức giận vì việc của mình, trong khoảng thời gian này tới nay, Chiến Đình Kiêu thật sự đối xử với mình rất tốt, nhưng trong tình huống anh tức giận, anh lại còn có thể nghĩ đến chuyện của cô.

Này đều thật sự quá mức đáng quý.

Lục Diệp không thể không thừa nhận, phần văn kiện này xác thật là thứ cô muốn.

Nhưng cô thực không thích!

Chiến Đình Kiêu làm hết thảy như vậy, sẽ để lại gánh nặng trong lòng cô.

Anh thật quá tốt, nhưng chính mình lại có “tì vết”, cô sao có thể xứng với anh?

Chiến Đình Kiêu nhìn khuôn mặt đóng băng của Lục Diệp, mày kiếm khẽ nhếch, “Bởi vì em là người phụ nữ của anh.”

Lục Diệp tay đặt trên bản văn kiện, hung hăng xé nát trước mặt Chiến Đình Kiêu.

Cô đem mảnh nhỏ ném vàothùng rác, thong thả ung dung nói: “Đồ vật anh đưa tôi, tôi rất cảm kích. Nhưng tôi không cần bố thí, tôi vẫn muốn tự mình giành lại công ty.”

Chiến Đình Kiêu sớm dự đoán được Lục Diệp sẽ làm như thế.

Anh khoanh tay trước ngực, nhún vai nói: “Phần văn kiện em vừa mới xé là bản anh tìm người sao chép, Diệp Tử, em cho rằng anh đang bố thí em sao? Thực xin lỗi, anh không có hào phóng như vậy, phần văn kiện này cho em là dùng để hợp tác.”

Lục Diệp khóe miệng cong lên.

Cô vừa mới ngầu như vậy, lại không cố kỵ mà xé nát, còn chỉ một bản hợp đồng giả?!

“Hợp tác?” Cô khó hiểu hỏi.

Chiến Đình Kiêu gật đầu, “Em cầm cổ phần của em, anh cũng có phần của anh, chỉ là số cổ phần này tạm thời xem như giao cho em quản lý mà thôi.”