Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 139: C139: Núi Lở




Khổng Hi Nhan không biết rằng ngay khi cô vừa rời đi thì thành phố B ngay lập tức bùng nổ với tin tức: Hà Vi và Ngụy Diễm đồng thời ký hợp đồng với Hâm Huy.


Vốn dĩ chuyện này không quá HOT bởi trước trước đó đã có quảng cáo của HG tiếp theo là tổng tài Cảnh Yên nắm tay tình tứ với Khổng Hi Nhan, chỉ với hai tin tức này đã đủ cho cư dân mạng hóng chuyện.

Nhưng ngay khi hai hotsearch kia dần dần hạ nhiệt thì tên của Hà Vi và Ngụy Diễm lại được người có dụng ý dẫn dắt vào tầm mắt của mọi người.

#Hà Vi, Ngụy Diễm nối lại tình xưa với Hâm Huy

#Sao Hâm Huy tái ký với Hà Vi, Ngụy Diễm

Đề tài này được người có dụng tâm PR, trên Weibo bắt đầu một vòng mắng chửi Hà Vi và Ngụy Diễm mới.

Đa phần đều là fan trước đây của Hà Vi và Ngụy Diễm.

Yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Đã từng yêu thích bao nhiêu thì tổn thương, oán hận bấy nhiêu.

Đặc biệt là fan của Hà Vi, trước đây trong mắt họ cô ta là thiên thần nhỏ đáng yêu, sau khi bị tổn thương đã cắn răng kiên cường đứng lên làm cho người ta đau lòng, đều một lòng muốn dành cho cô ta những điều tốt đẹp nhất, nếu cô ta cố gắng diễn cả ngày lẫn đêm thì họ cũng cùng cô ta vượt qua.

Họ nhìn thấy cô ta từ vực sau leo lên đỉnh cao, rồi cũng từ đó té xuống.

Nguyên nhân của điều đó làm người ta ghê tởm.

Hành động của Ngụy Diễm giống như một cú tát tàn nhẫn đánh lên mặt họ, chê cười họ ngu muội, xem thường tình yêu thương của họ.

Trong lòng những fan này ẩn chứa một ngọn lửa tức giận, ngày thường không có chỗ bộc phát nhưng lúc này đây khi nhìn thấy Hà Vi và Ngụy Diễm một lần nữa ký kết hợp đồng với Hâm Huy thì ngọn lửa bị đốt lên, hoàn toàn bùng nổ.

Bọn họ ở trên Weibo gây sóng gió đem từng chuyện từng chuyện xấu xa không muốn cho ai biết của Ngụy Diễm và Hà Vi tiết lộ ra ngoài, Hâm Huy rõ ràng cho thấy đã đè xuống nhưng Hà Vi và Ngụy Diễm không phải Vệ Hạo Nhiễm, dư luận khó mà đè xuống được.

Không chỉ không đè xuống được ngược lại có xu hướng ngày càng bùng nổ hơn, tên của Ngụy Diễm và Hà Vi ngày nào cũng bị bêu rếu khắp nơi.

Không ít fan của Khổng Hi Nhan đều đổi tên.

@Hôm nay, Ngụy Diễm đã xin lỗi chưa

@Hà Vi xin lỗi

@Tôi là người không biết xấu hổ

Những ID như vậy không ngừng xuất hiện, quậy đến Weibo nổi lên cơn mưa tanh gió máu, Trì Vãn Chiếu họp xong thì rời khỏi văn phòng, Chu Sinh chạy tới, anh đưa Ipad đến trước mặt Trì Vãn Chiếu, Trì Vãn Chiếu hỏi:

"Đồng Duyệt làm?"

Chu Sinh gật đầu:

"Có qua mà không có lại thì không phải phép, lần trước Vệ Hạo Nhiễm khiến phu nhân ngậm đắng nuốt cay Đồng Duyệt vẫn nhớ rõ."

Trì Vãn Chiếu mím môi:


"Giúp cô ấy một tay."

Chu Sinh cười cười:

"Dạ."

Trì Vãn Chiếu tiếp tục đi về phía trước, Chu Sinh suy nghĩ một chút nói tiếp:

"Trì tổng, còn phu nhân ở bên kia..."

"Có lẽ sẽ sớm trở về."

Trì Vãn Chiếu nhíu mày:

"Mưa vẫn chưa ngừng sao?"

Chu Sinh lắc đầu:

"Vẫn chưa."

Trì Vãn Chiếu nhìn sắc trời tối om om bên ngoài, đôi mi thanh tú nhíu lại sau đó đi vào phòng làm việc.

Cô liên tục gọi mấy cuộc cho Khổng Hi Nhan nhưng không ai nghe, cuối cùng khi cô sắp buông điện thoại thì nghe có giọng khe khẽ ở đầu bên kia.

Tín hiệu bên Khổng Hi Nhan không tốt lắm, đứt quãng.

Cô gọi:

"Tiểu Vãn."

Trì Vãn Chiếu nghe thấy tiếng của Khổng Hi Nhan không hiểu tại sao con tim thắt lại, đã một tuần không gặp, nếu không có chuyện công ty quấn lấy thì cô đã sớm bay qua đó, lúc này nghe được tiếng của cô ấy viền mắt cô nóng lên, giọng khàn khàn:

"Hi Nhan, em vẫn ổn chứ?"

Khổng Hi Nhan:

"Cũng may chỉ là mưa lớn, Lâm Đạo đang tính đến chuyện trở về."

Trái tim của Trì Vãn Chiếu khi nghe xong câu này cũng thả lỏng.

Tín hiệu ở phía Khổng Hi Nhan lại không tốt, chốc lát hai người đều cúp máy.

Phó Thu đi tới đưa tách trà nóng cho cô, nói:

"Khổng tỷ, là Trì tổng gọi sao?"

Khổng Hi Nhan gật đầu:


"Đúng vậy. "

Số của bọn họ không tốt lắm, hai ngày đầu đến thành phố H còn trời trong nắng ấm, nào nghĩ đến ngày thứ ba bắt đầu mưa to trút xuống, liên tục không ngớt, cảm thấy mưa có xu hướng càng ngày càng lớn, hôm nay đã là ngày thứ năm.

Các cảnh quay không thể quay được.

Nhưng thời tiết này đừng nói là quay phim, cho dù lên núi cũng không có cách nào.

Ban đầu Lâm đạo để mọi người ở đây chờ hai ngày hết mưa thì tính tiếp, không ngờ hôm nay mưa lại không dứt, hôm qua lúc mọi người biết được trận mưa này có thể kéo dài một tuần, Lâm đạo liền quyết định quay trở lại thành phố B.

Hai ngày nay tất cả mọi người đều thu dọn đồ đạc, Khổng Hi Nhan cũng không ngoại lệ, sau khi thu xếp xong thì nhoài người ở trước cửa sổ ngắm nhìn mưa.

Phó Thu đứng bên cạnh cô.

Ánh mắt hai người đều nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lâm Đạo thuê phòng dưới chân núi cho mọi người, vốn nghĩ lên núi sẽ thuận tiện, lấy cảnh cũng dễ dàng, không ngờ sau đó mưa lớn.

Đúng là ông trời không thuận lòng người.

Khổng Hi Nhan đang nhàm chán nhoài người trước cửa sổ thì cửa bị gõ, sau đó trợ lý của Lâm Đạo gọi:

"Khổng tỷ!"

"Khổng tỷ, ăn cơm thôi!"

Phó Thu vội vàng chạy đến, mở cửa nói:

"Được, chúng tôi sẽ đến ngay. "

Khổng Hi Nhan nghe thấy tiếng đóng cửa liền đứng lên đi tới chỗ Phó Thu.

Từ sau khi tới nơi này tất cả mọi người đều cùng nhau dùng cơm, ở thành phố B vốn dĩ còn có hộp cơm để ăn, nhưng nơi này thì chỉ có cơm cùng với đồ chay, bây giờ mưa lớn không tiện vào thành phố, Lâm đạo nhờ nhân viên mua chút rau củ trong thôn, biết thì nấu không biết sẽ ra tay.

Khổng Hi Nhan đi theo phía sau Phó Thu, đi thẳng đến trước cửa phòng trên lầu, cô nghe tiếng phái nam đang chơi đánh bài vì buồn chán.

Hôm nay vận may của Viên Tu Tuấn rất tốt, liên tục thắng bài, ở bên ngoài là ảnh đế ký một quảng cáo cả triệu bây giờ chỉ vì thắng một hai đồng mà vui vẻ không thôi, Khổng Hi Nhan cảm thấy rất buồn cười, cô đi qua xem, trước mặt Viên Tu Tuấn là một đống tiền lẻ.

Lâm đạo ngồi đối diện anh, đang cầm bài không chịu ra, khi bị hối thúc mới chịu ra bài.

Mọi người đoán trên tay Lâm đạo là bài to lắm không ngờ sau khi đánh ra thì vẻ mặt bỏ mặc, cho nên không hề ngạc nhiên khi Lâm đạo thua.

Đúng lúc kết thúc ván bài, mấy người trợ lý vào gọi Lâm đạo đi ăn.

Có hai bàn ăn.


Khổng Hi Nhan dẫn Phó Thu vào bên trong phòng, cô nhìn thấy Cố Linh và các diễn viên đóng vai nữ sinh viên đại học đã ngồi xuống, năm sáu món chay, Sài Nhân đang bưng tô canh thịt đến.

Một trong các cô gái kia đứng dậy nhận lấy tô trên tay cô, nói:

"Ồ, hôm nay có thịt."

Đến đây mấy ngày, đây là lần đầu nhìn thấy thịt.

Sài Nhân cười cười:

"Lâm Đạo biết mọi người nhất định muốn ăn, đặc biệt đầu thôn mua hai con gà, mọi người ăn đi. "

"Chị, quyết định ngày mai trở về đúng không?"

Sài Nhân gật đầu:

"Ừ."

Cô vừa dứt lời, mấy cô gái nhìn nhau, mặt mày tươi cười.

Có vẻ ở lại đây khiến họ nghẹn thở rồi.

Hay tin sắp được trở về mọi người đều vui mừng hoan hô, Khổng Hi Nhan sau khi ngồi xuống liền bắt đầu ăn, Cố Linh ngồi bên cạnh cô.

Cố Linh thừa dịp người khác không chú ý len lén gắp đùi gà trong tô canh đặt vào trong chén của Khổng Hi Nhan, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Khổng Hi Nhan, cô cười nói:

"Khổng tủ, ăn đi, chị không phát hiện mấy ngày nay chị gầy xuống à?"

Khổng Hi Nhan nhìn đùi gà trong chén của mình, cụp mắt:

"Cảm ơn."

Cố Linh cũng không dời tầm mắt.

Có lẽ biết sắp được về, mọi người đều rất phấn chấn, trên bàn ăn mọi người thảo luận khí thế, có hai ba cô gái lấy điện thoại ra nghiên cứu, chỉ là nơi này không có tín hiệu, các cô nhíu mày, chỉ đành quơ quơ điện thoại.

Khổng Hi Nhan vẫn cúi đầu ăn, thỉnh thoảng trao đổi vài câu với Phó Thu, ánh mắt Cố Linh thỉnh thoảng liếc nhìn cô muốn nói lại thôi.

Sài Nhân ngồi đối diện, cô nhìn thấy nét mặt của Cố Linh sau đó cúi đầu chìm trong suy nghĩ.

Khổng Hi Nhan ăn xong rất nhanh, cô chờ mọi người ăn xong cùng Phó Thu thu dọn chén đũa, Cố Linh tất nhiên cũng muốn hỗ trợ, nhưng bất ngờ bị Sài Nhân gọi ra ngoài.

Ngoài cửa mưa lớn ầm ầm, những hạt mưa li ti phả lên mặt làm cho người ta lạnh lẽo, Sài Nhân gọi Cố Linh đi ra hỗ trợ nhặt rau, còn nói để buổi tối ăn.

Cố Linh định từ chối nhưng lại không tìm được lý do, chỉ đành ngồi xuống chen chúc cùng Sài Nhân.

Hai người vừa nhặt rau vừa trò chuyện, Cố Linh xuất đạo trễ hơn Sài Nhân, theo lý cô phải gọi Sài Nhân một tiếng đàn chị, nhưng ở thành phố H cho đến bây giờ thì cô chưa từng vui vẻ với Sài Nhân, lúc đầu Sài Nhân vẫn chưa nghĩ ra nguyên nhân.

Nhưng vừa rồi cô đã hiểu.

Có lẽ là vì Khổng Hi Nhan.

Chỉ là không biết bởi vì cô cùng Khổng Hi Nhan xào CP hay bởi vì tin đồn của cô cùng Trì Vãn Chiếu, Khổng Hi Nhan không thích cô vì thế Cố Linh cũng ghét lây cô, dù sao yêu ai yêu cả đường đi cho nên hai lý do đó đều có khả năng.

Nghĩ đến đây Sài Nhân bèn đem rau Cố Linh nhặt xong đặt bỏ vào trong ao nước, Cố Linh vẫn ở bên cạnh Sài Nhân, lúc sau nghe Sài Nhân nói:

"Rau hôm nay dơ ghê."


Cố Linh không để ý nhiều nói:

"Bẩn thì rửa thêm hai lần. "

Sài Nhân gật đầu:

"Cũng đúng, rau dơ thì nên rửa hai lần."

"Cố tiểu thư, cô nói đổi lại là lòng người thì phải làm sao?"

Cố Linh bị câu hỏi của Sài Nhân làm cho giật mình, sau đó nhìn Sài Nhân hỏi:

"Ý cô là sao?"

Sài Nhân mím môi cười:

"Có ý gì đâu, chẳng qua tôi cảm thấy có đôi khi con người ta thật kỳ lạ, biết rõ có những thứ không thuộc về mình vẫn cố đi giành, nhất định phải sứt đầu mẻ trán mới chịu từ bỏ."

"Cố tiểu thư, cô nói có đáng thương không?"

Cố Linh nghe vậy sắc mặt trắng bệch, ánh mắt vẫn nhìn Sài Nhân.

Sài Nhân rửa rau xong, lau khô tay, cô vỗ vỗ vai Cố Linh:

"Cố tiểu thư với tư cách người từng trải tôi khuyên cô một câu nhân lúc lòng mình chưa bị vấy bẩn thì gột rửa đi, miễn cho sau này lưu lại ô uế muốn rửa cũng rất khó."

Cố Linh nắm chặt hai tay, cô mỉa mai:

"Sài tiểu thư thay vì ở chỗ này giảng đạo lý với tôi thì không bằng cô quản tốt bản thân, cô và tôi không giống nhau sao? "

Sài Nhân dựa vào gần cô một chút, sắc mặt trầm xuống, giọng lạnh lùng:

"Cố tiểu thư, tôi và cô, không giống nhau. "

Cô nói xong liền rời khỏi sân sau, Cố Linh ngồi lại trong sân một lúc rất lâu, mấy cô gái bên cạnh đến rồi đi cũng chào hỏi cô, cô miễn cưỡng cười cười.

Không biết qua bao lâu, cô từ trên ghế đứng lên, bên tai truyền tới giọng người hét lên.

"Núi lở!"

"Chạy đi!"

"Núi lở!!"

Sắc mặt Cố Linh thay đổi rất nhiều, cô vội vàng chạy ra sân sau, sau đó bị trợ lý của cô kéo chạy về phía trước, cô lớn tiếng hỏi:

"Xảy ra chuyện gì?"

Trợ lý vừa chạy vừa trả lời cô:

"Núi lở, đất đá chảy xuống! Bây giờ..."

Lời nói của cô hòa vào tiếng mưa, Cố Linh quay đầu nhìn, phía sau lưng vô số bùn đất từ trên núi chảy xuống theo hướng của các cô!

-------Hết chương 136-----