Cả Người Đều Là Bảo

Chương 70: Tham gia hội chợ triển lãm




Cách Đức đi tản bộ.

Khải Tư sau khi đề cập những vấn đề về cơ giáp xong, liền nghiêm khắc kiểm soát chế độ nghỉ ngơi, ăn uống và vận động của hắn, đảm bảo chế độ sinh hoạt khỏe mạnh.

Vì thế, hắn rõ ràng thích đứng trong phòng thí nghiệm đùa nghịch cơ giáp, cuối cùng lại bị “đuổi” ra tản bộ trong viện.

“Ngươi gần đây có chỗ nào không khỏe?” Khải Tư ghi nhớ tất cả số liệu, đưa mắt nhìn Cách Đức.

“Chẳng có chỗ nào hết, chỉ là dị năng thường không dùng được, hay mỏi mệt, ăn chút Uẩn dưỡng dược tề là được.” Cách Đức đáp, cảm thấy mình đến ăn nhờ ở đậu Triệu gia là chuyện vô cùng sáng suốt. Hắn không đủ điều kiện đệ đơn xin quyên tặng, nếu không đến ở nhà Triệu gia, khẳng định phải bỏ rất nhiều tiền mới mua nổi.

Muốn tiền thì có tiền, nhưng tiêu hoang có vẻ không hay cho lắm.

Tuy Uẩn dưỡng dược tề ăn vào đỡ hơn, nhưng cũng có tác dụng phụ.

Cách Đức vốn tự hào với bộ dáng kiện mỹ của mình, đột nhiên phát hiện bản thân càng ngày càng trắng nõn (nhỏ nước miếng), trẻ trung, không còn vẻ uy nghiêm như ngày nào nữa. “Ồ”. Khải Tư cúi đầu trầm tư.

Nhậm Sinh từ phía sau đi tới: “Cách Đức, ở đây tui có loại dược mới, mau

tới nếm thử!” Bổ đan khí có tác dụng bổ sung linh lực, cũng có thể bài trừ tạp chất, khôi phục thân thể, công năng nhiều như vậy, hẳn là nên cho Cách Đức ăn (chuột thí nghiệm). Nếu có gì không ổn… Có mình ở bên, đem linh lực dư thừa hấp thụ ngược trở lại là chuyện quá đơn giản.

“Thuốc này có tác dụng gì?” Cách Đức thực không dám ăn bậy bạ này kia.

“Tân dược?” Khải Tư mặt không đổi nhìn Nhậm Sinh.

Bộ dáng “lạnh lùng boy” khiến Nhậm Sinh rùng cả mình, tuy vậy vẫn trả lời Cách Đức: “Tẩm bổ thân thể, cũng rất tốt cho thai nhi.”

“Vậy à.” Cách Đức tiếp nhận một viên ăn ngay không chút do dự, ngay sau đó, hắn cảm nhận được một dòng nước ấm lan tràn trong cơ thể, khiến hắn phi thường thoải mái.

Thậm chí, hắn lần đầu tiên cảm thụ được hai bào thai, bởi vì tụi nhỏ đang ở trong hấp thu dòng nước ấm ấy.

Vốn coi trọng hài tử nên Cách Đức chưa bao giờ có ý định thương tổn hai bào thai trong bụng này, nhưng hắn thân là nam nhân, thời điểm nào đó cũng sẽ cảm thấy hai hài tử này thật làm người ta phiền chán, cho tới hôm nay cảm giác rõ ràng được tụi nhỏ đang tồn tại…

Cách Đức ngây người một chút, Khải Tư cũng tiến lên một bước, phóng một vài thiết bị chiếu lên người Cách Đức, sau đó tiếp

tục quan sát tình trạng bà, à quên, ông bầu.

Thực lực của Cách Đức cũng không hề yếu, dị năng giả cấp S thế mà lại là đối chiến được với chủ lực chiến hạm, bởi vậy một viên bổ khí đan, 10 phần đều hấp thu cả 10 phần.

Đương nhiên do hắn không phải Tu Chân giả, rất nhiều linh lực trên người hắn tản ra ngoài, bị Nhậm Sinh phát hiện được, nhịn không được vỗ vai hắn, hấp thu năng lượng.

“A Nhậm.” Triệu Lăng Vũ vừa ra tới nơi liền nhìn thấy Nhậm Sinh đang động thủ động cước, biểu tình có chút bất đắc dĩ.

“Lăng Vũ!” Nhậm Sinh cười đến hai mắt lấp lánh.

Khải Tư sau khi ghi lại tất cả số liệu, ngẩng đầu lên: “Dựng tử đan.”

“A?” Nhậm Sinh có chút khó hiểu.

“Tân dược đã có rồi, Dựng tử đan đâu?” Khải Tư lại tiếp.

Nhậm Sinh sửng sốt, mới nhớ tới mình chưa đưa Dựng tử đan cho Khải Tư và Crow, chả trách khi nói đến có tân dược, phản ứng của Khải Tư có chút kì lạ.

“Dựng tử đan cũng có, ở đây có 4 viên.” Triệu Lăng Vũ đem một chai đưa cho Khải Tư. “Hiện tại chỉ có nhiêu đây, thiếu nguyên vật liệu, các ngươi không nên sốt ruột.”

Khải Tư gật đầu, cúi xuống nhìn dược trên tay.

“Khải Tư tiên sinh, Dựng tử đan này, muốn kiểm tra hiệu quả tốt nhất là nên cho người nào đó ăn thử.” Triệu

Lăng Vũ lại nói, hắn cũng không chắc liệu dược này có tác dụng với người Nhược Á hay không.

Khải Tư lại gật đầu, mặt tỏ vẻ gì, chỉ hơi nhíu mày.

“Khải Tư tiên sinh, ngài tính thí nghiệm dược với ai?” Cách Đức hiếu kỳ.

Khải Tư không nói gì, nắm chặt bình dược hướng Triệu Lăng Vũ gật nhẹ, xoay người ly khai.

Nhìn hắn đi xa dần, Triệu Lăng Vũ cười nhìn Nhậm Sinh: “A Nhậm, em đoán thử xem cuối cùng ai sẽ mang thai?”

“A?” Nhậm Sinh hơi mờ mịt.

“Được rồi, bổ khí đan luyện rồi đúng không? Chúng ta đi thăm hài tử thôi, nói không chừng nó cũng có tác dụng với con của chúng ta.” Triệu Lăng Vũ nói.

Bốn hài tử mấy ngày nay hình như không hề lớn thêm nữa,, hoàn toàn không có dấu hiệu nhúc nhích gì, ngay cả năng lượng tinh thạch cũng không còn thích thú như lúc ban đầu. Thấy vậy, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ đều có chút phát sầu.

Bốn viên vẫn màu đỏ, giống như bảo thạch, cảm nhận được Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ tiếp cận, chúng đều lay động lên, trong đó mặt trên một trứng bỗng cao thấp đột khởi.

“Hài tử động!” Nhậm Sinh mừng rỡ nhìn trứng kia.

Cảm giác Nhậm Sinh hưng phấn, trái trứng kia lắc lắc còn lợi hại hơn, ba trái trứng còn lại cũng động tưng tưng.

“Bảo bảo!” Nhậm Sinh vui mừng hôn lên mỗi trái trứng

một cái, dùng linh lực quan sát từng trái một.

Linh lực có thể cho Nhậm Sinh biết tình trạng trứng thế nào, nhưng lại bất đắc dĩ là… xuất ra là tụi nó sẽ hấp thụ hết, một đi không trở lại luôn á.

Dung hợp dị năng lợi hại thiệt… Không hổ là con cậu nha.

“Dạo gần đây cũng không thể sử dụng thiết bị siêu sóng xem tình trạng hài tử, nghe nói là vì năng lượng của tụi nó càng ngày càng tăng.” Triệu Lăng Vũ nói.

Trao đổi với Crow xong, cậu biết hiện tại dân cư Nhược Á, dựa theo thực lực chia làm 9 cấp. Thực lực cậu khác thường, không giới hạn, mà hài tử cậu, theo như Crow nói, phỏng chừng cũng là cấp 5.

“Tụi nhỏ biết tự bảo hộ chính mình!” Nhậm Sinh hôn trứng đến mấy lần, lấy ra bình dịch dinh dưỡng lớn, ngả vào cạnh chậu, lại nghiền hai viên bổ khí đan, sau đó thả trứng vào: “Lăng Vũ, chúng ta đến xem bảo bảo có thích tắm rửa hay không.”

“Như vậy không sao chứ?” Lo lắng thoảng qua, nhìn như muốn ngập rồi? Trứng thường không thể rửa nước chà xát, sẽ làm bệnh khuẩn xâm nhập vào bên trong.

“Hẳn là không thành vấn đề đi, tụi nó lợi hại lắm mà…” Nhậm Sinh đáp, sau đó nhìn bồn nước nuốt nước miếng, cậu tưởng tượng ra cảnh được ngâm mình trong đó, nếu hài tử không thích, cậu liền hấp thu hết tất

cả thì tốt biết mấy!

Nhậm Sinh mong chờ như vậy, chẳng ngờ mấy cái trứng vừa tiếp xúc đến dịch dinh dưỡng liền phi thường khoái trá quay cuồng trên mặt nước.

Bây giờ chúng nó không nói chuyện được, nhưng không khí xung quanh thì thật là vui vẻ.

“Mấy đứa thích ngâm nước này!” Nhâm Sinh reo lên.

“Xem ra… Chúng nó còn lớn thêm một chút.” Triệu Lăng Vũ nhìn con mình mà hơi bối rối.

Chỉ cần đặt trong dịch dinh dưỡng bơi bơi là chúng liền trưởng thành! Giống Nhậm Sinh đến vậy sao?

Nếu biết làm chúng lớn lên đơn giản như vậy, hắn khẳng định đã sớm xây một cái bể dịch dinh dưỡng thật lớn, sau đó cho con hắn bơi vào!

Lại nói, thực vật từ nảy mầm cần nhiều nước, nếu vậy, hắn trước nay đều đã bạc đãi con mình quá rồi…

Triệu Lăng Vũ thiệt có chút áy náy.

Mà đang chìm trong trầm tư thì hài tử đã hút sạch nước, bốn cái trứng giãy giụa vài cái.

Con của hắn, thật thích bơi lội mà…

“Lăng Vũ, anh nói xem chúng ta có nên tìm một chỗ chôn bọn nó xuống, sau đó tưới nước bón phân không?” (bạn “trẻ” à, bạn có thấy trong lời nói của mình có bao nhiêu kinh dị không?)

“…” Triệu Lăng Vũ hít sâu một hơi, mới nói: “Chúng ta vẫn không có đất thích hợp, hơn nữa bọn chúng thích bổ khí đan, để lúc khác rồi

tính.”

“Cũng phải.” Nhậm Sinh gật gật đầu.

Triệu Lăng Vũ cùng Nhậm Sinh đang chiếu cố hài tử, thì Crow mang theo Kevin đã đi dạo được một vòng về tới Triệu gia.

“Hài tử liên bang nhân loại nhiều thật đó, người thường ai cũng sinh được, nếu chúng ta cũng được như vậy…” Crow thở dài.

Ở liên bang này, còn có vài người vứt bỏ con mình, thật không sao lý giải nổi!

Kevin cúi đầu không nói lời nào, dị năng của Crow ở đế quốc của nhân loại thừa sức đả thương hắn, hiện tại sức chiến đấu của hắn vô cùng yếu, nghe Crow oán giận chút cũng chẳng sao, ngang hàng nói chuyện với Crow, vẫn là không nên mơ tưởng thì hơn.

Crow không thấy Kevin cho ý kiến gì, phất tay cho Kevin rời đi, sau đó hừ hừ đi vào phòng.

Hắn tính toán rất kỹ rồi, lấy được Dựng tử đan, lập mã chuyển về Nhược Á, sau đó tìm một thiếu nữ xinh đẹp cấp 7 sinh con, khẳng định sẽ có rất nhiều thiếu nữ tranh cướp nhau đòi gả cho hắn, ha ha ha!

Gặp được hài tử là chỉ số thông minh sẽ giảm xuống, Crow vừa mới vào phòng, liền phát hiện trong phòng có người, lập tức đề phòng: “Ai?”

“Là ta.” Trên giường, một thân nam nhân ngồi dậy, ánh sáng chỉ chiếu nửa gương mặt, rơi xuống bờ vai lõa lồ, nghiêng nghiêng đầu nhìn Crow.

Người này rõ ràng

trên mặt một chút biểu tình cũng không có, thoạt nhìn lại tràn ngập dụ hoặc.

“Khải Tư?” Crow đang khiếp sợ nhìn nam nhân trước mắt. Nghiên cứu viên lúc nào cũng cài đến nút áo trên cùng, bây giờ lại dùng tư thế gợi cảm như vậy nằm trên giường hắn… Là ảo giác sao?

“Giải quyết dục vọng một chút không?” Khải Tư ngẩng đầu, nhìn lướt qua Crow một lượt từ đầu đến chân. Người trước mắt tuy có chút lớn tuổi, cơ mà gen thì khá thích hợp…

“Ngươi nói gì?” Crow cơ hồ không dám tin lời mình vừa nghe được.

“Ta không muốn tìm loài người.” Khải Tư lại nói, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi.

Crow chỉ cảm thấy nhiệt khí dâng lên, song vẫn không dám cất bước.

Người trước mắt này có thể dễ dàng đoạt cơ giáp của hắn, xông vào phòng hắn, đối mặt người này, hăn chẳng dám có chút ý đồ đen tối nào đâu.

“Ngươi bất lực sao?” Khải Tư lại hỏi, xốc chăn che nửa người trên, lộ ra thân thể trắng nõn mê người.

“Ai nói? Ta lợi hại lắm đấy!” Crow nuốt nước miếng một cái nói.

Đêm nay Crow cực kỳ thỏa mãn, thời điểm hôn môi người dưới thân, hắn cảm thấy hình như mình quên mất điều gì…

Vui sướng sau khi chấm dứt, Crow đắc ý nhìn người bên cạnh: “Thế nào? Ta rất lợi hại đi? Thời gian kéo dài không?”

“Tiếp

tục.” Khải Tư mặt không đổi sắc, đôi mắt màu đỏ chuyên chú nhìn chằm chằm Crow, trong mắt lúc này chỉ có Crow.

Crow lại hưng phấn, làm tiếp một hiệp.

Hết hiệp 2, Crow thỏa mãn muốn ngủ, Khải Tư lại lấy ra một viên dược: “Thuốc tráng dương này vô hại, tiếp tục.”

“…” Crow nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm viên dược kia: “Ta không cần, nghỉ ngơi một chút là được.”

Lần thứ 3 chấm dứt, Khải Tư ánh mắt vẫn rất sáng như trước: “Tiếp tục.”

Crow hít sâu một hơi, không tiền đồ đem dược ăn.

Liên tiếp 6 lần, Crow triệt để xụi lơ trên giường, không hơi đâu suy nghĩ vẩn vơ nữa, trong đầu chỉ còn lại là: Băng sơn mỹ nam, hóa ra lại muộn tao!

Không, muộn tao vẫn không đủ để hình dung Khải Tư, hắn quả thực chính là yêu tinh hút khô người ta mà!

Trách không được nhiều tuổi như vậy rồi, chưa từng nghe nói qua Khải Tư có tình nhân, mặc kệ là nam nhân nào, sau khi ở với hắn một đêm xong, đảm bảo sợ chạy không kịp, nếu không nguyện ý làm tình nhân, cũng… không có mặt mũi nào mà đem sự tình ra bên ngoài nói.

Crow bị tra tấn đến không thể động đậy, Khải Tư lại tự thu thập quần áo, sau đó rất nhanh liền rời đi, cũng không nhìn ra chút khác thường nào.

Chính mình đây còn ma sát muốn sưng cả lên, hắn lại

không hề hấn gì? Này cũng quá lợi hại đi! Crow bội phục ngả nón luôn.

Ngày hôm sau Crow dậy trễ, tổng cảm thấy chính mình vì sao không có tinh thần như mọi khi.

May mắn thực lực hắn rất mạnh, bằng không hôm nay phải dựa tường mà đi rồi…

“Crow tiên sinh, Khải Tư tiên sinh đâu?” Cách Đức hỏi, Khải Tư luôn dậy rất sớm, hôm nay tại sao không thấy đâu.

“Ta làm sao mà biết được?” Crow đáp, có chút buồn bực, người nọ không phải ở đây hắn không thỏa mãn đủ mới đi tìm người khác đi? Hắn không lẽ nên ăn chút dược, bồi bổ điều dưỡng thân thể? Miễn cho sau này chống đỡ không nổi?

Cách Đức còn muốn hỏi thêm, liền nhìn thấy Khải Tư từ bên ngoài lại đây.

Khải Tư như trước kín mít từ đầu đến chân một thân đen thùi, chỉ là không biết vì sao môi có chút sưng, màu sắc đỏ tươi. Hắn gật đầu với Cách Đức một cái, an vị cạnh Crow, nhìn Crow: “Ngươi làm tốt lắm.”

“Thật không?” Crow có chút vui mừng, biểu hiện Khải Tư đây là thực vừa lòng sao? Quả nhiện hắn vẫn còn rất lợi hại!

“Ừm.” Khải Tư lại nói, sau đó hướng bàn ăn, bỏ thật nhiều lòng trắng trứng lẫn rau xanh vào.

“Ngươi trước kia không phải là thiên vị rau dưa sao?” Crow tò mò hỏi.

“Ta muốn thay đổi khẩu vị.”

Crow có chút mờ mit, Triệu

Lăng Vũ lại ẩn ẩn đoán được cái gì, lòng trắng trứng, không phải trước Khải Tư khuyến cáo bà bầu nên ăn thứ này sao?

Người này hẳn vì sự nghiệp nghiên cứu của bản thân mà sẵn sàng trả bất cứ giá nào đây mà.

Crow ăn xong bữa sáng, đột nhiên nghe tới chuyện Dựng tử đan: “Triệu Lăng Vũ, trước không phải nói vài ngày sau sẽ giao Dựng tử đan cho ta sao? Dựng tử đan đâu?”

“Ngày hôm qua đã đưa cho Khải Tư tiên sinh rồi.”

Ngày hôm qua đưa Khải Tư… Crow cũng không vội, trước sau liên tưởng, nhất thời còn có cảm giác điện giật, sau đó lập tức nhìn Khải Tư.

Khải Tư chậm rãi ăn xong, lại nói: “Ta đã có hài tử.”

“Có rồi?” Crow khiếp sợ hỏi.

“Ngươi làm rất tốt, về sau không phiền đến ngươi nữa.” Khải Tư khó khăn nói hết câu. Muốn nghiên cứu Dựng tử đan, dựa vào số liệu người khác đưa không tin được, vẫn là tự mình thử thì hơn.

Dùng xong liền vứt bỏ? Người này cũng quá bạc tình đi! Crow trong lúc nhất thời không biết nên làm gì mới tốt, đột nhiên nghĩ tới Phương Thành Quân. Có lẽ nên học tập theo người kia chăng?

Mà thực ra, Khải Tư so với Cách Đức xinh đẹp hơn, chỉ là không dễ thỏa mãn được… Mỗi ngày một hai lần chắc đủ đi? Nếu như vậy hắn đâu cần lo lắng không thể thỏa mãn người

này.

Nghĩ đến đây, Crow sâu kín nhìn chằm chằm Khải Tư không rời: “Đứa nhỏ này cũng không phải của một mình ngươi!”

“Ngươi cũng muốn hài tử?” Khải Tư khẽ nhíu mày, lại nói: “Có thể cho nó kế thừa hai dòng họ, ta không ý kiến.”

Ách? Crow kinh ngạc nhìn Khải Tư, không nghĩ tới sự tình có thể đơn giản như vậy.

Cách Đức cũng vô cùng kinh ngạc: “Khải Tư tiên sinh.”

“Hài tử có quyền được cha mẹ quan tâm chăm sóc.” Khải Tư lại nói, Crow nếu không muốn, hắn một mình nuôi con khôn lớn cũng không sao, Crow nếu muốn, kia bọn họ có thể cùng nhau nuôi nấng, như vậy có khi hắn còn thoải mái hơn.

Nghe được câu nói ấy của Khải Tư, Cách Đức hơi hơi sửng sốt, Crow vui mừng ra mặt: “Ta lập tức cho người chuẩn bị hôn lễ, trở về liền lập tức tổ chức.”

“Đơn giản thôi.” Khải Tư ngắn gọn một câu, rời bàn.

Khải Tư thực bình tĩnh, nhìn hắn rời đi, Crow ánh mắt thâm trầm: “Các ngươi nói xem, hắn không phải đã sớm thích ta rồi sao? Lần này là muốn dùng hài tử trói buộc ta? Kỳ thật hắn căn bản không cần như vậy…” Một băng sơn mỹ nhân thích mình đến vậy, hắn nhất định sẽ đắc ý mà thừa nhận ấy chứ.

Triệu Lăng Vũ không nói một lời. Nhìn bộ dáng Khải Tư, Crow chẳng qua là nguyên liệu đầu vào, có cũng được không

có cũng chẳng sao.

Crow nguyên bản thích ra ngoài bay nhảy, mấy hôm nay đổi tính đổi nết, triệt để cải biến thành một người vây quanh Khải Tư vòng vo, mặc dù trong bụng Khải Tư chỉ có một quả trứng thụ tinh, hắn cũng hận không thể một ngày chiếu cố mấy trăm lần.

Vì vậy Cách Đức cũng không thể đi theo Khải Tư học tập giống như trước nữa, thậm chí ngay cả lúc ăn cơm, cũng không cách nào gặp được Khải Tư.

“Cách Đức, Phương lão gia tử tới.” Hôm nay đại gia mới cơm nước xong, bên ngoài đã truyền tới thanh âm.

Mấy ngày nay Phương Thành Quân mỗi ngày đều đến một chuyến, đưa này đưa kia, chỉ là không gặp được Cách Đức, về phần Phương lão gia tử, không gặp được Cách Đức không về, cứ ngồi như vậy, cho tới hiện tại, mỗi lần đến đều phải gặp được Cách Đức mới thôi.

“Cách Đức, ta mang đến ít kim loại hiếm cho ngươi.” Đối mặt với Cách Đức, Phương lão gia tử chưa bao giờ đề cập đến chuyện hài tử, mỗi lần đều chỉ đưa lễ vật, tán gẫu đề tài Cách Đức thích thú, khiến Cách Đức không thể có chút ác cảm nào.

“Cảm ơn.” Cách Đức đáp, nhận lấy, không nhịn được đùa nghịch một chút.

“Ta biết ngươi sẽ thích mà.” Phương lão gia cười nói, lại lấy ra một cái hộp nhỏ: “Đây là 20 lọ Uẩn dưỡng

dược tề, là thằng cháu thỏ đế của ta nhờ đưa cho ngươi.”

Nghe được Phương Thành Quân bị kêu là tiểu thỏ đế, Cách Đức nhịn không được muốn phì cười, lại có chút xấu hổ. Mà sau đó, Phương lão gia tử đã nhanh chóng đem đề tài này ném qua sau đầu.

Hôm nay tán gẫu vui vẻ, chủ yếu là về hội chợ triển lãm người máy sắp tới.

Hiện tại người máy rất nhiều, thủ đô tinh hàng năm đều tổ chức triển lãm, sắp tới lại có một hội chợ triển lãm muốn khai mạc.

“Ta cũng muốn đi xem!” Cách Đức rất hứng thú với người máy, lập tức lên tiếng.

“Ngươi thực sự nên đi, ta sẽ tới đón.” Phương lão gia tử tủm tỉm, không đợi Cách Đức cự tuyệt, nhìn Đằng lão: “Ngươi trước kia cũng thích người máy mà, đến lúc đó chúng ta cùng đi.”

“Được.” Đằng lão gật gật đầu, Phương lão gia tử vì lo dỗ vợ cho cháu mà liều mạng vậy, lão cũng không thể phá hư.

“Tui cũng đi!” Nhậm Sinh cũng thích người máy, đáng tiếc ở Triệu gia chẳng có bao nhiêu.

“Đại gia cùng đi đi, ở đó có thể mua người máy bảo mẫu mới nhất hoặc là đồ chơi cũng được.” Trầm Thu Thạch nói. Sắp tới trong nhà sẽ đón chào rất nhiều hài tử ra đời, nàng cần sớm chuẩn bị một chút.

Mọi người nhanh chóng thương lượng xong, vài ngày sau, sửa soạn trang phục lên phi hành khí.

Lần này, Crow có Khải Tư cùng đi, quân đoàn số 1 của Triệu Lăng Vũ bên ngoài, không mang theo gì, chỉ có Nhậm Sinh mang hai cái giỏ lớn.

“Nhậm Sinh, mang nhiều như vậy làm gì?” Cách Đức tò mò, đựng cái gì mà xem chừng không hề nhẹ chút nào “Chẳng lẽ ngươi muốn ăn cơm dã ngoại? Hội chợ không có sân ở trung tâm đâu.”

“Cái gì mà ăn cơm dã ngoại? Đây là hài tử của ta.” Nhậm Sinh xốc lên miếng vải che, lộ ra bên trong đựng trứng hồng cỡ lớn, gần đây càng ngày càng phát triển nhanh, để trong nhà không an tâm, tốt nhất là mang theo bên mình.

Hài tử… Cứ như vậy dùng giỏ xách? Những người khác biểu tình có chút bất đắc dĩ.

$

=================