Cách Tán Vợ Của Diệp Thiếu

Chương 2: Một người tàn phế, chịu hết cười nhạo (1)




với thần tượng nhà mình.

Trong nhà trọ nhỏ của mình, Dương Từ bị một tiếng lại một tiếng chuông điện thoại đánh thức, mở máy tính, âm báo hộp thư nhảy ra tới tấp không ngừng, phần lớn đều email mời Côn Tẫn và Dương Tư Tư diễn vai nam nữ chính.

Thân là quản lý cho hai người này, công việc của Dương Từ vô cùng thoải mái.

Trước kia Diệp gia đã đáp ứng cho Dương Tư Tư mở cửa sau, cho nên ở những tài nguyên truyền hình điện ảnh, trang bị cho Dương Tư Tư đều là cao cấp, những tài nguyên này cô cũng không cần kiểm định.

Mà Côn Tẫn, bằng vào khuôn mặt đẹp trai chí cực thu được vô số fan thiếu nữ, rất nhiều chuyện đã có lực lượng fan ái mộ an bài thỏa đáng.

Dương Từ mở điện thoại, đều là phóng viên giải trí, có một người là ông tổng công ty, cô gọi lại vào số điện thoại của anh ta, "Mạnh tổng, thế nào, nửa đêm canh ba gọi điện liên hoàn đoạt mệnh."

Mạnh Quý Tư, hai mươi tám tuổi, tướng mạo đường đường bên trong cầm thú, một trong những người sáng lập công ty giải trí Cát Tư văn hóa lớn nhất nước C, tài sản vô số nữ nhân vô biên, phong lưu phóng khoáng.

Ngay cả cách nói năng cũng tùy tiện, "Tiểu Từ Từ, nửa đêm tịch mịch người ta muốn cùng em tán gẫu một chút cũng không được sao?"

"Nói chính sự." Dương Từ nghiêm túc.

"Tiểu Từ Từ, tin tức chưa đưa tới điện thoại của em sao? Dương Tư Tư và Côn Tẫn thuê phòng thân thiết, video đã bị chó săn chụp được rồi." Mạnh Quý Tư nói có vẻ hả hê, người khác không biết, nhưng hắn lại biết, Côn Tẫn kia chính là vị hôn phu của cô nàng này.

Dương Từ nhìn chiếc nhẫn đính hôn Côn Tẫn đưa đeo trên tay sáng, dưới ánh sáng lộ vẻ cực kỳ châm chọc.

Cô lên máy tính xem hết video đám chó săn chụp được, lại mở máy ghi âm nghe lén gắn trên người Dương Tư Tư.

Vốn là máy nghe lén này gắn trên người Dương Tư Tư để tránh khi cô ta nói chuyện với đám kí giả có dụng tâm sẽ bị kẻ khác cắt câu lấy nghĩa gây rắc rối, lúc ấy máy nghe lén này có thể làm chứng cớ.

Không nghĩ giờ lại có công dụng thế này, cô nghe được âm thanh lời nói đã thu âm kia.

"Côn Tẫn, nữ nhân kia đã bị Tô gia đuổi ra khỏi cửa, anh còn phải ở bên cô ta sao? Cô ta không còn tài sản tài nguyên gì để anh lợi dụng được nữ." Dương Tư Tư ung dung nói.

"Tư Tư, chỉ sợ sau khi chia tay, cô ta sẽ đem lịch sử đen tối của chúng ta ra trước mặt truyền thông."

"Côn Tẫn, anh sợ cái gì, có phải anh vẫn thích cô ta? Thật không nghĩ ra, cô ta nào có đẹp bằng một phần của em, dựa vào đâu có thể có nhiều thứ như vậy!"

"Tư Tư, có  trời làm chứng, trước giờ anh chỉ thích một mình em, lúc ở cô nhi viện là em nói anh theo đuổi cô ta, là em nói cô ta có bản lĩnh giúp chúng ta vào được chung kết."

"Đúng vậy, với tính khí nóng nảy của Dương Từ kia thì làm gì có tên đàn ông nào thích cô ta, Côn Tẫn, anh có từng chạm vào cô ta không?"

Dương Từ gắng gượng đè nén xúc động, nhưng một câu nói kế tiếp hoàn toàn khiến cô không giữ được tỉnh táo.

"Một đứa tàn phế, anh thấy cô ta thôi đã nổi da gà! Sao có thể đụng vào cô ta!" Côn Tẫn ghê tởm nói, cùng lúc trong video là cảnh anh ta và Dương Tư Tư ôm nhau triền miên.