Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ

Chương 60




Huyễn Mạt chưa từng nhắc qua thế giới bên ngoài, quan hệ của hai người cũng đã tốt hơn, nhưng cũng không trước mặt nàng nhắc tới chuyện bên ngoài, tựa như Vân Ca cũng không hỏi Huyễn Mạt mỗi ngày đang làm gì.

Cho nên khi Vân Ca thấy Lâm Linh, sửng sốt một chút, nàng đã có mấy tháng không nhìn thấy những sinh vật ngoại trừ Huyễn Mạt, Lâm Duyên, Băng Thú.

“Đại sư tỷ!” Hư ảnh của Lâm Linh là thông qua pháp trận truyền tới, loại pháp trận này không phải đã thất truyền rồi sao?

“Sư muội?” Vân Ca sửng sốt, sau đó liền thấy Lâm Linh nghe được giọng nói của nàng, nước mắt lướt lướt chảy xuống.

“Sư muội, Làm sao vậy?” Vân Ca lần đầu tiên thấy sư muội này rơi nước mắt.

“Đại sư tỷ…. Sư tôn không còn nữa….” Lâm Linh ánh mắt sưng đỏ, nghẹn ngào nói.

Vân Ca sửng sốt, đầu óc trống rỗng: “Ngươi…. Ngươi nói cái gì? Sư tôn làm sao vậy?”

“Đại sư tỷ, sư tôn mất rồi… Ngươi ở chỗ nào?” Lâm Linh cũng khóc rất thảm.

“Sư tôn làm sao sẽ….” Vân Ca nhớ lại lúc nàng đi, sư tôn rõ ràng không sao cả, làm sao có thể không còn, sư tôn mặc dù ở tu tiên giới chưa tính là cao thủ hàng đầu, nhưng người có thể giết hắn vẫn chưa xuất hiện.

“Sư tôn…. Sư tôn hắn là bị… Ma tu vong ân phụ nghĩa kia giết chết….” Lâm Linh còn muốn nói điều gì, nhưng hư ảnh đã biến mất.

Vân Ca ngây ngốc tại chỗ.

Sau đó liền thấy Lâm Duyên bước vào, vẻ mặt khẩn trương: “Đại sư tỷ, không có chuyện gì đi? Vừa rồi nàng cùng Băng Thú phát hiện băng động bên này khí tức không đúng lắm.”

Sắc mặt của Vân Ca trắng bệch, nhìn về phía Lâm Duyên: “Sư tôn của chúng ta….”

Mặt Lâm Duyên cũng thoáng chốc trắng bệch, trong lòng vội vàng sắp xếp từ ngữ, tuyệt đối không thể để cho Vân Ca hiểu lầm Huyễn Mạt a! Tuyệt đối không thể a!

“Đại sư tỷ….” Lâm Duyên không biết nên nói như thế nào, bởi vì có một số việc không thể nói, tỷ như nàng lừa Huyễn Mạt nói nàng là nhà tiên tri, đã đem một số việc nhất định sẽ xảy ra nói cho Huyễn Mạt biết, Huyễn Mạt đương nhiên không thể nào là người ngồi chờ chết, đương nhiên sẽ ra tay trước, nhưng là bây giờ nàng căn bản không thể nói ra được.

“Huyễn Mạt đâu?” Vân Ca ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Duyên, nhẹ giọng hỏi.

“Huyễn Mạt đến… Yêu giới rồi….” Lâm Duyên cảm thấy nói những lời này rất gian nan.

“Yêu giới?” Vân Ca nhẹ giọng lặp lại một lần, sau đó mí mắt rũ xuống: “Ngươi ra ngoài đi.”

Lâm Duyên nhìn Vân Ca rõ ràng đắm chìm trong bi thương, dừng một chút, sau đó vẫn đi ra ngoài.

Nàng biết Vân Ca khó chịu, dù sao Vân Ca đến thế giới này đã có mười năm rồi, trêи cơ bản đều là được Liêm trưởng lão chiếu cố.

Mặc dù Liêm trưởng lão không mấy quan tâm mấy đồ đệ các nàng, nhưng che chở nên có chưa từng thiếu, Vân Ca nhớ đến những lời cuối cùng Liêm trưởng lão đã nói với nàng.

Cả trái tim giống như bị người khác nắm chặt trong tay, hô hấp không được bất cứ dưỡng khí gì, trầm nặng đau đớn trong nháy mắt lan khắp toàn thân, cho dù nàng cố gắng hô hấp, cũng không thoát được đau đớn hít thở không thông, cả người đều bởi vì hít thở không thông mà khó có thể cử động.

Lúc Huyễn Mạt trở lại, Vân Ca nằm trêи băng sàng, ôm lấy đầu gối, nhắm mắt lại, nước mắt còn chưa khô.

Tâm Huyễn Mạt đau nhói, Vân Ca yếu ớt như vậy nàng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Huyễn Mạt vươn tay, muốn đem người này ôm vào trong lòng, thoáng chốc lại bị hất ra.

Vân Ca mở mắt liền thấy Huyễn Mạt vẻ mặt bị thương thất hồn lạc phách đứng ở bên giường.

“Sư tôn của ta không còn nữa….” Vân Ca giọng nói khàn khàn, ánh mắt gắt gao nhìn Huyễn Mạt, sau đó phun ra từng chữ.

“….” Huyễn Mạt cố chấp muốn đem Vân Ca ôm vào trong ngực, Vân Ca thật không ngờ Huyễn Mạt sẽ là phản ứng này, cũng không tránh thoát.

Vân Ca nghe được Huyễn Mạt chậm rãi nói ra từng chữ một, ngữ khí rõ ràng mang theo tổn thương: “Trong lòng sư tôn, ta chính là loại người vong ân phụ nghĩa sao?”

Vân Ca sửng sốt một chút, trong lòng nàng cũng không phải không muốn tin tưởng Huyễn Mạt, nàng chỉ là quá mức khó chịu, trong lòng lại có tâm tình phức tạp, cùng lúc, là thống khổ vì cái chết của Liêm trưởng lão, về phương diện khác, nàng cũng sợ thật sự là do Huyễn Mạt làm!

“Sư tôn….” Huyễn Mạt ôm chặt lấy thắt lưng Vân Ca, hai thân thể tiếp xúc, đây là một lần tiếp xúc thân mật nhất giữa hai người sau khi xảy ra chuyện đó.

“Sư tôn, đời này ta cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với ngươi….” Huyễn Mạt ở bên tai Vân Ca bảo đảm.

Vân Ca sửng sốt một chút, sau đó ôm chặt lấy cổ Huyễn Mạt: “Ta muốn trở về.”

Thân thể Huyễn Mạt cứng nhắc, sau đó vẫn là gật đầu.

……..

Bởi vì chuyện của Liêm trưởng lão, lúc ra ngoài ba người, một con Băng Thú một đường rất an tĩnh, cách nghĩ của Vân Ca chính là đầu tiên đến Thiên Ky Các tìm Bách Thư Sinh.

Huyễn Mạt cũng không có cự tuyệt, vì vậy nhóm người liền đến Thiên Ky Các trước.

Bách Thư Sinh thấy Vân Ca liền sửng sốt, sau đó phản ứng đầu tiên chính là nhìn Huyễn Mạt bên cạnh.

Ngoại giới chỉ đồn đãi Vân Ca bị đồ đệ của nàng cướp đi, lúc nhắc đến đồ đệ này, ngoại giới nói là nữ nhân thanh tú, nhưng chỉ có Bách Thư Sinh biết, nữ nhân thanh tú kia dưới lớp mặt nạ là dung mạo vô cùng yêu diễm, bởi vì mặt nạ không thể dùng nữa, cho nên Huyễn Mạt trực tiếp dùng diện mục vốn có mà xuất hiện, Bách Thư Sinh cảnh giác nhìn thoáng qua Huyễn Mạt, sau đó mới đến bắt chuyện Vân Ca: “Ngươi có khỏe không?”

Vân Ca không trả lời vấn đề này, chỉ là mang theo một tia hy vọng cuối cùng hỏi: “Sư tôn của ta….”

Bách Thư Sinh lập tức biết mục đích của Vân Ca: “Vân Ca, không nên quá khổ sở….”

“…..” Vân Ca vừa nghe lời này, lập tức hiểu được.

Vân Ca trầm mặc hồi lâu, ai cũng không biết nàng đang suy nghĩ gì, một lát sau, Vân Ca mới chậm rãi mở miệng: “Hai người các ngươi đi ra ngoài một chút, ta cùng Bách Thư Sinh nói chuyện một chút.”

Huyễn Mạt liếc mắt nhìn Vân Ca, trong mắt tràn đầy không nỡ, nhưng là vẫn ngoan ngoãn rời khỏi Thiên Ky Các.

Huyễn Mạt vừa đi, Bách Thư Sinh liền trực tiếp hỏi: “Ngươi thế nào lại đi cùng với nàng?”

“Sư tôn của ta là chết như thế nào?” Vân Ca trực tiếp hỏi.

“Ma khí nhập thể….” Bách Thư Sinh dừng một chút: “Ngươi đừng quá đau buồn.”

Vân Ca nghe được đáp án này sửng sốt một chút, sau đó nói một câu đa tạ rồi trực tiếp ra ngoài.

Bách Thư Sinh đi theo, hắn lo lắng Vân Ca, sợ Vân Ca sẽ trực tiếp cùng ma tu chính diện xung đột.

“….” Sau đó Bách Thư Sinh liền thấy Vân Ca đã không có cảm giác giống như lúc đối mặt với hắn.

Bách Thư Sinh cuối cùng nhìn Vân Ca và Huyễn Mạt cùng đi xa, xác định hai người không có đánh nhau, lúc này mới yên tâm trở về Thiên Ky Các.