Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 269: Thì Nghi Chi Trận




Thân hình Tạp Lỗ Tư lúc nhanh lúc chậm, hiển nhiên là cố ý chậm lại chờ Dịch Vân đi lên, hắn biết Dịch Vân cho tới nay chưa từng thi triển ra toàn lực thi đấu, cho nên muốn tiến hành khảo nghiệm.

Trên người Dịch Vân phát ra ánh tím đậm, hắn đã đem đấu khí Phần kiếp tử diễm thi triển lên cực hạn, mới miễn cưỡng theo đuôi Tạp Lỗ Tư, lúc này toàn thân hắn mồ hôi ướt sũng, đấu khí tiêu hao cực lớn, so với thi đấu còn nhiều hơn gấp bội, biết Tạp Lỗ Tư đang suy đoán thực lực hắn, cũng không chịu thua, tốc độ đề cao lao đi, hai bóng người xuyên qua rừng rậm như con thoi.

Chừng hai nén nhang qua đi, bọn họ đã chạy hơn trăm dặm, thẳng một đường đến vách núi mới dừng lại.

"A Khắc Tây, đi ra đón khách!" Tạp Lỗ Tư la lớn trước vách đá.

Dịch Vân giật mình, chỉ thấy vách núi bỗng nhiên mở ra một lỗ thủng, một lão giả áo bào đen đi ra, hắn liếc Dịch Vân một cái, hừ hậm hực, âm trầm nói: "Là tên gà non này? Vì hắn ngươi khiến lão phu chạy mấy ngàn dặm đến đây, hắn so được với ta 500 năm trước? Quả là nực cười, Tạp Lỗ Tư, ta càng ngày càng cảm thấy ngươi đang trêu đùa ta, hậu quả sẽ phi thường nghiêm trọng à nha!"

Phất phất tay, Tạp Lỗ Tư nói: Nói nhiều cũng vô ích, lão hữu ngươi chờ xem kịch vui đi, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn, ngươi chuẩn bị tốt chưa?"

"Vào đi!" Lão giả áo bào đen hình như mất kiên nhẫn, không nhiều lời, xoay người đi vào trong động, Tạp Lỗ Tư ngoắc tay với Dịch Vân, cũng đi vào trong.

Dịch Vân nhìn bóng lão già kia, chỉ cảm thấy trên người lão phát ra hơi thở rất giống với Tạp Lỗ Tư. Đồng dạng nhìn không ra thực lực, đang giật mình lại nghe Môn La nhắc nhở: "Tiểu tử, lão già áo đen đó cùng cấp với Tạp Lỗ Tư, đều là Tinh Vực đỉnh phong. Hơn nữa còn là ma pháp sư siêu cấp lĩnh vực. Lấy cảm giác của ta, thực lực lão so với Bối Lợi Mỗ còn mạnh hơn, ngươi cẩn thận một chút!"

Dịch Vân nghe vậy rùng mình một cái, người nào sẽ có bằng hữu đó, lấy cách nói chuyện của lão với Tạp Lỗ Tư hắn đã sớm có chuẩn bị, thế mà vẫn còn bị dọa khiếp.

Nghe Mễ Nặc nói qua, phần lớn trên đại lục đều là Tinh Vực sơ giai, Pháp Thánh Kiệt Mễ Đạt là một ví dụ. Làm sao từ khi gặp Bối Lợi Mỗ, hắn một đường thấy một đám Tinh Vực đỉnh phong như vậy nè? Không biết từ đâu nhảy ra nữa …" truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đi vào trong vách đá, vách động phía sau lập tức khép kín, bên trong không quá lớn, cơ hồ quá trăm thước, dưới đất có khắc mấy cái ma pháp trận.

"Khốn tuyệt trận, Câu linh pháp trận, Nặc tức chướng nhãn pháp trận…"

Dịch Vân liếc mắt liền nhận ra tên mấy cái pháp trận này, ngoại trừ Nặc tức trận pháp là cấp bậc Cửu tinh, còn lại đều là Tinh Vực sơ giai pháp trận, phát hiện này khiến hắn ngạc nhiên, một hang động trong rừng rậm lại có nhiều ma trận Tinh vực như vậy, quy mô chỉ hơi kém so với cấm địa sau núi Thiên Phong học viện, nếu không tận mắt thấy, Dịch Vân tuyệt không tin.

Lại đi tới, trước mắt sáng ngời, một tòa quặng mỏ cao như quả đồi núi nhỏ ẩn sâu trong thạch thất (phòng đá), phát ra quang mang sáng trắng nhu hòa, tràn ngập nguyên tố quang minh, năng lượng cực kỳ tinh thuần, loại cảm giác này làm Dịch Vân thấy rất quen thuộc, hắn từng gặp qua loại chuyện này.

Quang Minh Hệ nguyên tố phách thạch!

Ở chỗ này có thể chứng kiến một tòa phách thạch nguyên tố khác, làm cho Dịch Vân lặng người, nhưng mà còn chưa phải chuyện khiến hắn kinh ngạc nhất.

Ánh mắt dời xuống một chút, dưới tòa quáng mạch, trong một tòa Câu linh pháp trận, bên cạnh phách thạch màu trắng ngà, một cô gái xinh xắn nho nhỏ ngồi xếp bằng, khuôn mặt xinh đẹp, tóc nâu dài, pháp bào cũ nát, giờ phút này trên người nàng phát ra ma lực màu vàng kim. Hít vào thở ra cùng một nhịp với quang minh hệ phách thạch sau lưng. Hiển nhiên đang ở trong quá trình tu luyện trọng yếu.

Dịch Vân thoáng nhìn cái liền chấn động toàn thân, thiếu chút nữa cướp đường lủi, làm sao lại gặp nàng ở đây? Là cái … cô gái ngốc nghếch tên Tạp Lị Tạp.

"Ngươi làm sao vậy?" Tạp Lỗ Tư phát hiện hắn khác thường, kỳ quái hỏi.

Lắc lắc đầu, Dịch Vân mang khuôn mặt khổ sáp nói: "Không có gì, chỉ là…"

Cẩn thận nhìn lão giả áo đen bên người Tạp Lỗ Tư, hồi tưởng lại khi nói chuyện với Tạp Lị Tạp, tới lúc này hắn có ngu cỡ nào cũng đoán được, lão chính là sư phụ treo trên miệng Tạp Lị Tạp.

Lúc ấy hắn còn phát lời thề ngoan độc, vĩnh viễn không gặp lại, nào ngờ mới có mấy ngày mạc danh kỳ diệu đụng đầu, chuyện "thương thiên hại lý" như thế này cũng có? Hay là vận mệnh trêu ngươi đây?

Hơn nữa, tuy rằng sớm đoán ra sư phụ nàng hẳn là cường giả Tinh Vực, nhưng không ngờ rằng lại là siêu cấp cường giả đồng hạng với Tạp Lỗ Tư, nếu lão biết hắn lừa gạt học sinh lão, thì… thì…

Nghĩ đến đây, trong lòng Dịch Vân run lên, trán đổ mồ hôi lạnh.

Liếc liếc cô gái, Tạp Lỗ Tư cũng hoảng sợ kinh ngạc nói: "Quang minh thuộc tính? Quang chú ma thể? Còn là thiếu nữ? Nó là đệ tử ngươi?"

A Khắc Tây tự hào cười nói:"Đúng vậy! Ma chúc thân thể, thể chất vạn năm không thấy một, thiên tài trong thiên tài, chỉ có ta mới xứng làm sư phụ nó!"

"Đây là chuyện buồn cười vớ vẩn nhất ta từng nghe ngàn năm qua! Ngươi là hắc ám ma pháp sư, làm sao thu nhận đệ tử quang minh, quang ám hoàn toàn đối chọi nha, ngươi có năng lực gì dạy nàng?"

"Nguyên lý ma pháp huyền ảo đều giống nhau, chỉ có thuộc tính khác biệt, Tinh Vực đỉnh phong, sơ cấp quang minh hệ chết trên tay ta không ít, tất cả chú ngữ, pháp điển, từ một sao đến cấp Tinh Vực ta đều nắm. Còn có đại hình ma pháp thất truyền, so với Quang minh giáo đình chưa chắc kém, sao lại không thể dạy?"

"Nói nghe cũng đúng, nhưng lấy hắc ám hệ của ngươi, đệ tử hắc ám mới đúng, cho dù muốn trái lại quy tắc thường cũng không nên tìm cái thuộc tính tương phản nha. Vì sao cố tình chọn nàng?" Tạp Lỗ Tư rất nghi hoặc, đạo lý đơn giản như vậy A Khắc Tây phải hiểu được chứ?

Khoát tay áo, A Khắc Tây cười nói: "Thể chất ma chúc là giải thích tốt nhất!"

Hơn nữa, năm đó khi ta tu luyện ở cánh đồng hoang, vô tình nhặt được Tạp Lị Tạp, nó khi ấy chỉ là đứa nhỏ mới sinh, nếu ta mặc kệ không phải nó chết chắc rồi? Ta liền thuận tay thu nhận, nghĩ đến cũng là vận mệnh chết tiệt à!"

Dừng một hồi, A Khắc Tây lại cười u ám nói: "Huống chi, nói đến thiên phú thể chất quang minh này, đi theo ta đây, thân là hắc ám hệ tà linh ma pháp sư, không phải là hoàn mỹ nhất sao? Đợi nàng học được tất cả diệu phát hắc ám của ta, mai mốt lấy thân phận quang minh siêu cường giả đi làm chuyện ngoan độc, khiến cho giáo đình nghiêng ngả, nghĩ tới đây ta rất là hứng thú, hưng phấn dạt dào, hắc hắc!"

Nghe đến đó, Tạp Lỗ Tư cũng cười theo: "Đây đúng là tác phong của ngươi, ngoan độc đến tột đỉnh, ca ngợi tà ác của ngươi, ha ha ha!"

Dịch Vân một bên lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, da đầu nổi gai mấy lượt, khiến cho quang minh lạc thành hắc ám, đây là ý tưởng lão sư Tạp Lị Tạp sao?

Chẳng qua nghe hắn nói tựa hồ không hợp nha!

Lấy cá tính ngơ ngác của cô nàng, chỉ cần không bị người lừa đi đã là vạn hạnh, làm sao đi làm chuyện ác? Sự thật cùng kỳ vọng luôn luôn cách biệt, hắn có thể khẳng định, lão A Khắc Tây này chỉ có thể cười lúc này mà thôi. Kế hoạch giáo dục ngay từ đầu đã tuyên cáo thất bại.

Hai người nói chuyện tuy nhỏ, nhưng cũng kinh động, Tạp Lị Tạp thở nhẹ ra một hơi, dừng luyện hóa ma lực, mắt phương mở ra, ánh mắt quét qua ba người, cuối cùng dừng lại trên người Dịch Vân.

Dịch Vân lúc này thật sự có ý nghĩ muốn phóng đi, biết rốt cuộc tránh không khỏi, đã vậy thì đối mặt, miệng khẽ cười, bày ra bộ dạng thân mật tươi cười, xấu hổ cười với nàng.

Chằm chằm, trừng mắt nhìn qua, Tạp Lị Tạp cũng ngây dại, sau đó như mèo bị dẫm đuôi nhảy dựng lên rống giận: "Là ngươi? Ngươi này gạt ta, lừa lấy đồ của ta!"

"?"

"Các ngươi biết nhau?" A Khắc Tây và Tạp Lỗ Tư đồng thanh kinh ngạc hỏi.

Không để ý tới câu hỏi của sư phụ, Tạp Lị Tạp giận dữ trừng Dịch Vân quát: "Ngươi hại ta thảm, lừa lấy đi toàn bộ vẫn thần thiết, hại mông ta bị lão sư đánh thành bánh bao, uổng ta coi ngươi là người tốt, thì ra là một tên ác nhân thật to, người xấu!"

Nàng mặc dù tức giận mắng nhưng thanh âm như hoàng anh, thanh thúy dễ nghe vô cùng, ngay cả khi giận dung nhan cũng yêu kiều dễ coi, làm cho người nghe không có nổi ác cảm, nghe cứ như tình lữ liếc mắt mắng nhau.

"Thì ra ngươi chính là tên khốn mặt trắng lừa gạt đệ tử ta!" A Khắc Tây sắc mặt âm trầm, sát ý bạo hiện.

"Thì ra tên lừa nàng lấy vẫn thần thiết dĩ nhiên là tiểu tử ngươi!" Tạp Lỗ Tư ngạc nhiên rồi bất chợt cười phá lên.

"Này…này…!" Tạp Lị Tạp còn đỡ, nhưng ánh mắt A Khắc Tây lạnh băng một mảnh, bị hắn nhìn Dịch Vân có cảm giác như lâm vào vực sâu vạn trượng, cực kỳ khủng bố, loại cảm giác này rất khó hình dung, sinh tử không phải do chính mình, tất cả chỉ là một ý niệm của đối phương, không nói tới phản kháng, lúc này hắn ngay cả ngón út cũng không thể động.

Đây là uy áp của Tinh Vực đỉnh phong, trước mặt hắn, bất kể là ai cũng là kiến.

Hào phóng cười to một hồi, Tạp Lỗ Tư quay đầu nói: "Lão hữu, xem mặt mũi của ta, chuyện này cho qua nha, dù sao kết quả cũng giống như ngươi đưa cho ta!"

"Hừ!" A Khắc Tây tức giận gầm lên, đồng tử âm hàn nhìn Dịch Vân: "Ngay cả đệ tử ta ngươi cũng dám đùa, thật sự muốn chết. Nếu không có Tạp Lỗ Tư che chở ngươi, hiện tại ngươi sớm chết một vạn lần, xem giao tình ta với hắn, việc này tạm cho qua, về sau này có gặp lại liền… xem tâm tình ta lúc đó đi!"

Uy áp khủng bố của A Khắc Tây sớm ép Dịch Vân tới thở không nổi, mồ hôi lạnh chảy ướt nhẹp, hiện tại nghe lão nói không truy cứu, nhất thời thở dài một hơi.

Tạp Lị Tạp nghe vậy nhảy dựng lên: "Làm sao bỏ qua dễ dàng thế được? Ta bị hắn hại khổ, mông giờ còn đau, ít nhất cũng phải đánh cho mông hắn nở hoa giống ta mới được!"

Lần này ba ngươi trực tiếp muốn ngất, Dịch Vân bị dọa hãi, để cho hắn nằm xuống rồi một thiếu nữ hành hung…mông hắn? Nếu thật có loại chuyện này phát sinh, hắn đâm đầu chết luôn cho rồi.

"Tạp Lị Tạp không được nói bậy, lời này nói ra còn thể thống gì?" A Khắc Tây giận quát, hắn tuy rằng khinh thường lễ tục, nhưng việc này là không được, nếu còn đi xuống, không nói Tạp Lỗ Tư sẽ coi thường, chỉ sợ Tạp Lị Tạp cùng tên mặt trắng này càng dây dưa khó dứt, sự tình này không thể phát sinh.

"Ta mặc kệ, hắn hại ta bị đánh, làm sao bồi thường đây?" Tạp Lị Tạp không nghe, lời vừa nói ra, bàn tay nàng vung lên, một quả cầu vàng kim lao ra, thẳng tiến Dịch Vân.

Quả cầu quang minh uy lực tiếp cận Thất tinh, một kích tiện tay liền mạnh hơn tất cả người dự thi Ma Đấu đại hội, so với Ma Đa không khác biệt mấy.

Tạp Lị Tạp nói đánh là đánh, làm Dịch Vân hoảng sợ, quang cầu phóng quá nhanh, vượt qua tưởng tượng, căn bản không có khả năng né tránh, đối mặt thế công mãnh liệt, chỉ có ma pháp dung hợp thủy hỏa ma thuẫn mới đỡ được, đang muốn phản ứng trước mặt hắn một thân ảnh đột nhiên hiện lên, hươ một cái hóa giải quang cầu.

Nhẹ nhàng không thể tả, chính là Tạp Lỗ Tư ra tay.

"Gừ, tóc xanh, ngươi thế nào giúp hắn? Hắn rõ ràng là một tên xấu xa cực kỳ nha!" Tạp Lị Tạp dậm chân la, mặc dù nổi nóng nhưng nàng biết người này không thể đối phó, chỉ cần có hắn nàng không thể động đến tên lừa đảo kia.

"Đây…" Dịch Vân lau mồ hôi trên trán, cười khổ nói: "Tạp Lị Tạp muội muội, lúc ấy là ta không tốt, trên thực tế, mấy ngày nay ta rất áy náy, cơm ăn không ngon, ngủ cũng không an giấc, đã sớm biết mình làm việc xấu. Hôm nay gặp lại là chuyện ta rất hy vọng. Như vậy đi, ta đem vẫn thần thiết trả lại cho muội nha!"

"Thật vậy hả? Vậy đem vẫn thần thiết trả lại cho lão sư là tốt rồi." Cô gái vẫn là dễ lừa, nói vài câu ngon ngọt liền giảm địch ý, nhưng A Khắc Tây một bên sắc mặt càng âm trầm.

Dịch Vân cũng là bất đắc dĩ, hắn thật sự không nỡ bỏ vẫn thần thiết, bỏ qua lần này về sau rất khó có cơ hội tìm được, chỉ là thầy trò một già một trẻ này, thực lực đều đáng sợ, không phải bản thân có thể chọc, hiện tại bảo mệnh mới là quan trọng, không thể quá dựa vào Tạp Lỗ Tư giúp đỡ!"

Ngoài ý muốn, Tạp Lỗ Tư cười nói: "Không cần thiết, vẫn thần thiết là ta nhờ lão hữu mang đến, chính là muốn đưa cho ngươi, không nghĩ tới ngươi lại gặp học trò hắn trước, còn thuận tay lừa đi, chiêu ấy cũng không đẹp cho lắm, có thể nói là làm chuyện thừa."

"Vốn muốn cho ta? Vì sao?" Dịch Vân càng lúc càng mông muội.

"Đã quên sao? Ta nhờ ngươi chế tạo một thanh ma binh hắc ám. Vốn ta chỉ cần một thanh tam phẩm là được, chỉ là thực lực tiến cảnh của ngươi rất dị thường, thủ pháp luyện khí của Tư Đạt Đặc gia tộc cùng tu luyện đấu khí hỗ trợ lẫn nhau. Lấy tiến triển trước mắt của ngươi, ta đánh giá trong vòng 10 năm là có thể luyện ra ma binh cấp ngũ phẩm, mà vẫn thần thiết là luyện tài chủ yếu của nó, cho nên ta mới đưa trước, đỡ phải sau này ngươi vì không có tài liệu mà khốn quẫn!"

Dịch Vân im lặng nghe, thì ra hết thảy đều là Tạp Lỗ Tư an bài, kì quặng này chính là đưa cho hắn. Hắn lại đi lừa lấy mất…

Dừng một chút, Tạp Lỗ Tư lại nói: "Ngoài ra, ta còn chuẩn bị đại lễ cho ngươi, có thể giúp ngươi rất nhanh tiến lên một giai!"

"Ầm!" Dịch Vân hoàn toàn không tin được lỗ tai mình, ngơ ngẩn ra.

Đi theo A Khắc Tây vào một ma trận hình tròn, Tạp Lỗ Tư lại nói: "Đây là Thì nghi chi trận, có khả nang giảm bớt trên diện rộng thời gian thăng cấp, nhưng mà cũng có chút khuyết điểm, lợi hại đều có, còn muốn dùng hay không thì ngươi tự quyết định đi!"