Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ

Chương 40




Chương 40 Xây nhà trong rừng

Toàn bộ quá trình Diệp Cẩm đều mơ hồ.

Bàn tay Tiêu Duyên ấm áp lại có lực, gắt gao lôi kéo nàng, đem tay nàng nắm chặt trong lòng bàn tay, Diệp Cẩm chỉ cần cúi đầu xuống liền có thể nhìn thấy tay hai người đang nắm chặt nhau cùng với ngón tay thon dài sạch sẽ của hắn. Cảm giác này rất vi diệu mà lại khiến nàng an tâm một cách kỳ lạ.


Không quản kiếp trước hay kiếp này, chưa từng có ai đã cho nàng cảm giác an toàn mãnh liệt. Không phải sao?

Kiếp trước nàng kết giao với nam bằng hữu bởi vì khi đó quá cô đơn tĩnh mịch, không nghĩ tới lại là một người độc thân mà vả lại bản thân cũng đã đến tuổi nói chuyện yêu đương. Vì thế có người theo đuổi liền thuận theo tự nhiên. Nhưng sau này lại tra ra được không thể mang thai, bạn trai liền nói lời chia tay. Lúc đó cũng cảm thấy không có gì quá to tát, chỉ cảm thấy sớm hay muộn rồi cũng sẽ có ngày này.

Nhưng hiện tại Tiêu Duyên đem tới cảm giác này nhưng lại hoàn toàn khác biệt, là một loại an tâm trước nay chưa từng có. Giống như trước kia mỗi lần nàng gặp khó khăn, hắn luôn luôn có thể giúp nàng an ổn vượt qua hơn nữa còn không để bản thân chịu áp lực gì.


Trước kia nàng đã phát hiện bản thân có hảo cảm với hắn, chỉ là cảm thấy tốt thôi vẫn còn lạnh nhạt, chỉ là lướt qua nhưng mà hiện tại tay hai người đang nắm nhau. Nàng có thể cảm giác rõ ràng trái tim nàng đang đập bịch bịch bịch không ngừng hận không thể từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài. Ngay cả khi phát sốt, tay cũng không đổ mồ hôi nhiều như lúc hắn nắm lấy nàng.

Vả lại nàng còn cảm nhận được nhịp tim của Tiêu Duyên cũng đập rất nhanh, hồi hộp giống như nàng.

Không lẽ nào cái này mới thật sự là yêu đương chân chính?

Diệp Cẩm vẫn cứ không hiểu, nàng vụиɠ ŧяộʍ giật giật khỏi tay hắn. Tiêu Duyên quay đầu lại nhìn nàng, trên mặt đỏ ửng còn chưa biến mất, nở nụ cười câu hồn:" Đừng nháo ngay tức khắc liền tới rồi."

Diệp Cẩm choáng voáng mơ hồ gật gật đầu quả thật là không nhúc nhích nữa. Tiêu Duyên kéo nàng đi dẫn theo Diệp Qúy đi về phía trước.


Đợi một lát sau, Diệp Cẩm khôi phục lại tinh thần, bỗng nhiên giác ngộ 囧 : Nàng cứ như vậy mà bị vẻ đẹp của hắn mệ hoặc ư?

Trên đường này, Diệp Cẩm không còn dấu hiệu mém bị té ngã nữa, Tiêu Duyên đem nàng bảo hộ rất tốt. Ba người đi đại khác qua khoảng nửa giờ thìn, ánh dương đã từ từ đi tới giữa không trung, sương trên mặt đất dần dần tan chảy. Bùn đất dưới chân trở nên nhão hơn, càng đi càng khó khăn hết sức.

Cuối cùng, Tiêu Duyên đem Diệp Cẩm và Diệp Qúy đi tới bên một gốc cây cổ thụ mới dừng chân lại.

"Được rồi, đã tới nơi." Tiêu Duyên có chút không nỡ buông tay Diệp Cẩm, "Nơi này sẽ trở thành đại doanh để chúng ta ở mấy ngày này. Mặc kệ ban ngày đi cách xa bao nhiêu, mỗi ngày các ngươi đều phải quay về đây nghỉ ngơi.

Diệp Cẩm cũng buông tay Tiêu Duyên ra, đặt sọt xuống nhìn thử hoàn cảnh xung quanh.
Cái cây này rất lớn, bóng cây che phủ cả một khoảng đất trống lớn, kế bên xung quanh cũng không có cây khác. Trên mặt đất có một chút tro than, xem ra những lần trước hắn đều ở chỗ này đốt lửa sưởi ấm qua đêm, xung quanh hoàn toàn có thể dễ dàng nhìn ra dấu vết có người sinh hoạt để lại.

Diệp Cẩm đang đánh giá nơi này, bất thình lình nghe tiếng Diệp Qúy la lên, dọa nàng giật mình.

"Quaaa! Nhà cây thật lớn!" Hắn ngẩng đầu chỉ vào phía trên, "Tỷ ngươi mau lại xem a! Nhà cây, là nhà cây đó."

Lúc này Diệp Cẩm mới ngẩng lên nhìn phía trên đầu ba người bọn họ. Bởi vì vừa rồi trên đường đi quá mệt mỏi lại có chút đãng trí, vì thế hắn không phát ra trên đỉnh đầu vậy mà lại có một thứ lớn như thế, chỉ thấy một mảnh gỗ lớn và cỏ tranh tạo thành một căn nhà, kiên cường nằm trên cây đại thụ. Thoạt nhìn hình dáng có vẻ rất rắn chắc, có đầy đủ không gian để chứa khoảng hai ba người.
Diệp Cẩm cũng kinh ngạc há to miệng.

Trời ạ, đây đúng thật là nhà cây trong rừng cây, lúc này nàng cảm giác bản thân đang ở trong thế giới thần thoại.

Tuy rằng nhà cây này trông không được đẹp mắt thơ mộng như trong TV, điện ảnh ở kiếp trước nhưng cũng hoàn toàn không tệ nha. Đặc biệt có một gốc cây đại thụ che chắn như ẩn như hiện tăng thêm vài phần cảm giác huyền bí.

Đây là do hắn xây nên sao? Diệp Cẩm kinh ngạc nhìn qua Tiêu Duyên, người này rốt cuộc còn thứ gì không thể làm được?

Bạn đang đọc CẨM TÚ LƯƠNG DUYÊN: NÔNG MÔN KIỀU NỮ của TỰ KIM PHI TẠC

 Trước

Tiếp 

Truyện Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Truyện cùng tác giả Tự Kim Phi TạcTruyện cùng thể loạiTham gia YY Hội tại Facebook groupFanpage Chính Thức group

Thông Tin Chương Truyện

Đăng bởiViTràPhiên bảnDịchThời giankhoảng 12 tiếng trướcLượt đọc2

Báo Cáo Vấn Đề

Báo cáo cho QTV

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

© 2012-2021 TruyenYY.

Nội Quy

Riêng Tư

Bản Quyền

Giới Thiệu

Liên Hệ

Facebook