Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1290: Ba nàng hoa khôi cảnh sát




Trong lòng Đỗ Long dâng lên cảm giác muốn chinh phục, kèm theo đó là sự kích động bạo ngược. Hai người đẹp trước mặt đều thuộc về hắn.Hắn có thể tùy ý quyết định hạnh phúc của cô ta, có thể tùy ý trừng phạt cô ta mà không cần bất cứ lý do gì.

Tay Đỗ Long bóp mạnh trên mông Phó Hồng Tuyết, sau đó vỗ vài cái. Phó Hồng Tuyết thực sự bị đau, cô ta kêu lên ai ái. Đỗ Long được đã xong chuyển sang ngược đãi bộ ngực mềm mại cao vút của Phó Hồng Tuyết. Một lát sau hắn lại dùng ngón tay khiêu khích hai cái lỗ nhỏ trước và sau của Phó Hồng Tuyết.

Chỗ mẫn cảm của Phó Hồng Tuyết, Đỗ Long thuộc đến nỗi không thể thuộc hơn nữa. Tay hắn giống như có ma lực, những chỗ động đến đều khiến Phó Hồng Tuyết tê dại. Cơ thể cô vốn dĩ đã trong trạng thái hưng phấn, trước sự trêu ghẹo của Đỗ Long, cô nàng nhanh chóng chịu không nổi, bắt đầu nhắm mắt rên rỉ.

Đỗ Long thấy người Phó Hồng Tuyết nóng bừng, chỗ cần mềm đã mềm, chỗ cần cứng đã cứng. Biết là cô ta đã chuẩn bị xong, bèn đi lại phía sau cô ta, ôm lấy cặp mông đầy đặn bị vỗ đét thành màu hồng phấn. Của quý sớm đã vận sức chờ phát động thăm dò ngoài cửa hoa viên sớm đã lầy lội không chịu nổi, sau đó liền đâm mạnh vào trong.

Cơ thể đợi chờ từ lâu cuối cùng đã được tình yêu tưới tắm, Phó Hồng Tuyết kích động, cả người run rẩy. Cơ thể của cô ta co thắt thiếu chút nữa khiến Đỗ Long xuất ra. Cái cảm giác bị bao bọc lấy , không ngừng co chặt lại đem đến cho Đỗ Long sự kích thích vô cùng.

Trước sự va chạm của Đỗ Long, tiếng rên rỉ khe khẽ của Phó Hồng Tuyết nhanh chóng biến thành tiếng kêu chói tai. Âu Dương Đình ở bên cạnh mở to mắt nhìn sang, trong lòng có chút ngưỡng mộ, bên dưới cũng không biết ẩm ướt tự lúc nào .

– A… A…

Phó Hồng Tuyết bị kích thích mãnh liệt, cuối cùng cũng lên đỉnh. Cơ thể cô co rút gấp gáp, Đỗ Long cấp tốc rút ra đút vào, khiến Phó Hồng Tuyết càng bị kích thích mạnh hơn nữa. Cùng lúc ấy Đỗ Long cũng sảng khoái vô cùng.

Sau đó,Phó Hồng Tuyết rơi vào trạng thái thất thần, cơ thể mễm nhũn bị treo trên không. Đỗ Long đặt cô ta xuống rồi tới trước gốc cây lớn, Âu Dương Đình sớm đã khô đắng miệng lưỡi, cô nàng ra vẻ đáng thương nói:

– Chủ nhân, cho em, em cũng muốn…

Đỗ Long cởi bỏ sợi dây quấn trên người cô ta, cởi hết cúc áo trên bộ cảnh phục, sau đó nới lỏng dây thắt lưng da của cô ra. Chiếc quần đồng phục rộng thùng thình lập tức yên lặng tuột xuống theo người cô.

Âu Dương Đình muốn đá cái quần ra, nhưng Đỗ Long lại ngăn cô ta lại, nói:

– Đừng, anh thích em như thế này….

Âu Dương Đình ồ một tiếng, không quan tâm đến cái quần đã trượt tới gót chân nữa. Cô ta nhón chân lên, chu cái miệng nhỏ nhắn hôn Đỗ Long. Đỗ Long cúi đầu xuống hôn cô ta một chút, sau đó bèn ôm lấy cô cảnh sát nửa lõa thể này bắt đầu mặc sức âu yếm.

Âu Dương Đình không gợi cảm như Phó Hồng Tuyết, nhưng cơ thể có vẻ mềm mại của cô lại ẩn chứa một sức mạnh lớn lớn. Sự tương phản mạnh mẽ này khiến Đỗ Long mê muội. Da thịt nõn nà, cặp nhũ bồ câu của cô đều khiến Đỗ Long quyến luyến không rời.

Dưới bàn tay ma lực của Đỗ Long, Âu Dương Đình cũng nhanh chóng nhập trạng thái. Đỗ Long lần lượt vác hai chân cô lên vai hắn, hai tai ôm lấy cặp mông mềm mại của cô, ép chặt cơ thể của Âu Dương Đình lên thân cây, cứ như vậy cùng Âu Dương Đình hòa vào làm một…

Rạng sáng 2h, Đỗ Long lại tới chỗ đại đội cảnh sát giao thông thành phố Song Môn. Nhạc Băng Phong vẫn đang bận rộn trong căn phòng làm việc đơn độc của cô.

Nhìn thấy Đỗ Long đi vào, Nhạc Băng Phong nhoẻn miệng cười, đứng lên chạy ra đón. Cô nói:

– Bây giờ anh mới về à? Mọi chuyện đều thuận lợi chứ?

Đỗ Long nói:

– Không thuận lợi lắm…điều khiến anh đau lòng hơn là, sao em không nghe lời? Thức đêm sẽ sinh nếp nhăn đấy.

Nhạc Băng Phong cười nói:

– Quen rồi, cũng không cảm thấy mệt… Anh tắm rửa rồi à?

Đỗ Long nói:

– Đúng vậy, anh về nhà khách trước, thấy em vẫn chưa về, liền vội vàng tắm rửa rồi tới đây.

Nhạc Băng Phong nói:

– Uhm, thực ra cũng nhanh thôi, văn bản cần đến dự kiến trong hai giờ nữa sẽ sửa chữa xong. Nếu xác nhận không có sai sót gì thì không cần làm đi làm lại nữa.

Đỗ Long nhìn đồng hồ, cười nói:

– Hai giờ đông hồ? Há chẳng phải đủ để chúng ta làm rất nhiều việc?

Nhạc Băng Phong nũng nịu nhìn hắn một cái nói:

– Anh muốn làm gì?

Đỗ Long cười hi hi nói:

– Đương nhiên là…a…

Nhạc Băng Phong có chút mong đợi lại có chút do dự nói:

– Cả ngày em vẫn chưa tắm, cảm giác trên người cứ dình nhớp nháp…

Đỗ Long cười nói:

– Tắm rồi thì đã sao? Đợi lát nữa chả phải cũng nhớp nháp như thế? Nào, nhân lúc này không có ai quấy rầy chúng ta…

Nhạc Băng Phong lướt mắt nhìn về phía cửa, Đỗ Long cười nói:

– Họ đã bị anh xua đi rồi, yên tâm, không có ai tới quấy rấy chúng ta đâu.

Nhạc Băng Phong nghe Đỗ Long nói cũng xiêu lòng. Đỗ Long thấy thế mỉm cười bước tới, nhẹ nhàng ôm Nhạc Băng Phong vào lòng. Nhạc Băng Phong trong lòng cảm giác rất ngọt ngào, ôm chặt Đỗ Long, cô áp mặt trên lồng ngực Đỗ Long, cảm nhận tiếng tim đập mạnh mẽ của Đỗ Long, trong lòng cô thấy bình yên lại.

Tay của Đỗ Long cũng không yên, tay hắn không ngừng di chuyển trên người Nhạc Băng Phong. Nhạc Băng Phong vốn định yên lặng hưởng thụ, bỗng nhiên nhớ ra mình nên chủ động một chút, bèn bắt đầu hành động.

Hai người đều mặc đồng phục cảnh sát. Đỗ Long tất nhiên đẹp trai cứng cỏi, Nhạc Băng Phong cũng thêm vài phần khí khái anh hào. Đỗ Long nhớ ra đây là nữ cảnh sát thứ ba hôm nay sắp chơi hôm nay, trong lòng không nhịn được có chút buồn cười. Vai diễn dâm tặc của hắn đúng là diễn rất chân thật sống động.

Tuy hôm nay Nhạc Băng Phong xếp cuối cùng, nhưng trong số ba người, vị trí của cô trong lòng Đỗ Long chắc chắn là quan trọng hơn nhiều. Vì vậy, Đỗ Long cũng đặc biệt dịu dàng, hắn cở cúc trên đồng phục của Nhạc Băng Phong, Nhạc Băng Phong định cởi áo ngoài thì bị Đỗ Long ngăn lại. Đêm nay hắn chỉ muốn chơi mỹ nữ cảnh sát, cho nên các cô cởi quần áo nào ra cũng được, nhưng bộ cảnh phục trên người thì không được cởi.

Nhạc Băng Phong bên trong chỉ mặc một chiếc áo len mỏng và đồ lót giữ ấm. Đỗ Long rất dễ dàng kéo áo cô lên đến dưới nách, lộ ra vòng eo thon thả và bộ ngực đầy đặn.

Tay Đỗ Long úp chặt lấy đôi gò bồng đảo mềm mại, mịn màng mà đàn hồi, lúc dịu dàng lúc dùng sức mân mê. Nhạc Băng Phong ngẩng mặt lên, khẽ thở gấp. Đỗ Long vân vê một hồi cặp thỏ ngọc béo tốt xong bắt đầu chuyển sang tấn công chỗ khác. Tay hắn lướt qua vòng eo thon của Nhạc Băng Phong, sượt qua cái rốn nhỏ, nhẹ nhàng cởi dây thắt lưng da của cô, nhẹ nhàng cởi chiếc quần đồng phục, để nó tự tuột xuống.

Cặp mông mát rượi như ngọc lọt vào bàn tay ma lực của Đỗ Long. Bộ phận này có sức chịu đựng khá tốt, cho nên Đỗ Long mặc sức nhào nặn.Cảm giác như mông thịt trơn láng mịn màng của Nhạc Băng Phong khẽ lọt qua kẽ hở ngón tay, hơi thu lực về thì bật trở lại. Cảm giác ấy thật là sung sướng.

Nhạc Băng Phong bị bóp kêu lên một tiếng ưm. Lấy lại tinh thần bắt đầu cởi quần áo Đỗ Long. Chỉ chốc lát da thịt hai người đã dán chặt với nhau. Đỗ Long nóng bỏng đến nỗi Nhạc Băng Phong không kìm nổi lại phát ra một tiếng ưm. Đỗ Long bế cô lên, để cô ngồi trên chiếc bàn máy tính.

Nhạc Băng Phong nhẹ nhàng vuốt ve từng múi cơ bụng cứng như sắt đá của Đỗ Long, ánh mắt nhìn Đỗ Long tràn đầy tình yêu mê say.

Đỗ Long cùng cô hôn môi, vuốt ve âu yếm. Đang sắp sửa tiến thêm bước nữa thì máy tính bỗng kêu tút, nhảy ra một cửa sổ mới. Nhạc Băng Phong kêu a, rồi quay đầu nhìn màn hình. Đỗ Long dứt khoát bế cô lên, chuyển phương hướng, để cô đối diện với máy tính, hai tay chống trên bàn máy tính,khom người,nhô cao cặp mông đẫy đà, căng nảy gợi cảm hết sức.

Đỗ Long kéo đũng quần của cô xuống một chút, lộ ra hoa viên sớm đã ẩm ướt. Đỗ Long lại không kìm chế được nữa, ngon lành cùng cô hòa làm một.