Cảnh Sát Trưởng, Em Yêu Anh

Chương 48: Thực Hiện Cuộc Trao Đổi




Hôm sau,

Cô đến tìm Giản Phong để nói về kế hoạch lấy vật đổi người. Sau khi nghe cô nói Giản Phong liền nổi giận:

"Không được, nếu em đi một mình sẽ rất nguy hiểm"

"Giản Phong anh yên tâm, Nam Thành nói sẽ cho cảnh sát đứng nấp ở các khu vực xung quanh nếu bọn chúng ra tay thì… "

Giản Phong từ từ bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế:

"Có chắc là anh ta sẽ bảo vệ được em chứ? Những lần trước cũng vậy, em gặp nguy hiểm nhưng kết quả thì sao?"

"Giản Phong, những lần trước là em giấu anh ấy để hành động nhưng lần này thì khác. Nếu như anh cũng cùng em phối hợp thì chắc chắn sẽ đánh bại được bọn chúng"

"Em nói đi, kế hoạch của em là gì?"

"Em muốn sau khi bọn chúng rời đi cần có người bám theo để biết được căn cứ của chúng. Diệt cỏ thì phải diệt tận gốc, em muốn cả tổ chức của hắn phải trả giá cho những việc làm xấu xa"

"Được rồi, cứ vậy đi. Anh sẽ là người bám theo bọn chúng, anh về trước đây"

Cứ như vậy cuộc trò chuyện của hai người họ càng lúc càng ngắn, thời gian gặp nhau cũng bị rút ngắn đi theo từng ngày. Đột nhiên cô cảm thấy Giản Phong giống như một người xa lạ khi mà Giản Phong đứng dậy bỏ đi.

"Anh phải cẩn thận đấy Giản Phong"

Cô cố hét thật lớn để Giản Phong nghe thấy. Nghe được những lời của cô bước chân của Giản Phong đột ngột dừng lại không quên đáp lời:

"Em cũng vậy, phải cẩn thận đấy"

Lúc bước ra khỏi quán cà phê Giản Phong còn đứng ngoài nhìn cô qua cửa kính của quán dáng vẻ nhỏ nhắn ấy vẫn như ngày nào nhưng cô đã là người của người khác rồi. Giản Phong thở dài một tiếng đột nhiên có một nhóm người đi qua nói chuyện rôm rả làm Giản Phong chú ý. Hai cô bạn đang đi bên cạnh khuyên nhủ cậu con trai ở giữa:

"Cậu cứ thẳng thắn mà tỏ tình với cô ấy lỡ đâu cô ấy đồng ý thì sao?"

"Phải đấy, dù gì thì nhìn hai người cũng đẹp đôi lắm mà"

"Chắc gì chứ, cô ấy chỉ coi mình là anh trai sao có thể…"

"Thôi nào thôi nào, cứ mạnh dạn mà tỏ tình tôi chắc chắn là cô ấy cũng thích cậu đấy. Nào chúng ta đi gặp cô ấy thôi"

Đám người đó rời đi với tâm trạng phấn khởi, nhất là người con trai ở giữa nhìn sắc mặt cậu ta vui vẻ phơi phới khác hẳn với tâm trạng hiện giờ của Giản Phong. Chuyện của cậu thanh niên ấy rất giống với chuyện của Giản Phong và cô. Giản Phong lén nhìn cô lần nữa, cô thì vẫn ngồi yên ở chỗ đó từ từ uống hết cốc cà phê trên tay có thể thấy trong đầu cô bây giờ chỉ toàn là việc liên quan đến BlackWolf. Giản Phong có sự nuối tiếc nhẹ trong lòng.

Nếu hôm đó dũng cảm tỏ tình trước với cô liệu bây giờ có phải chúng ta thành một cặp không?

Quá khứ đã là quá khứ, mà quá khứ thì không thể quay trở lại dù có hối hận thì cũng đã muộn rồi. Giản Phong đang học cách quên cô, rồi một ngày nào đó nhìn thấy cô sẽ không phải muộn phiền nữa!

[…]

Tại biệt thự Ngô Gia,

Ngô Tuyết Lan có thuê một vài xạ thủ lén la lén lút hẹn gặp bọn họ ở đằng sau nhà.

"Tiểu thư, chúng tôi phải làm gì đây?"

"Tiền các người đã nhận rồi làm việc thì phải làm cho ra hồn đấy"

"Cô yên tâm, chúng tôi làm việc đã có mấy năm kinh nghiệm sẽ không để ra sai sót gì đâu"

Nói rồi Ngô Tuyết Lan lấy trong túi ra một tấm ảnh, trong bóng tối mập mờ ta có thể nhận ra đó là ảnh của cô - Tô Dịch Nhi. Một tên cầm lấy bức ảnh nhìn qua rồi hỏi:

"Cô gái xinh đẹp này là ai vậy? Mục tiêu của chúng tôi sao?"

"Phải. Nhìn cho kĩ gương mặt cô ta, đến lúc hành động thì phải triệt để cho tôi. Còn bây giờ mấy người về đi tôi sẽ gửi địa điểm và thời gian sau"

"Được, chào Ngô tiểu thư"

Sau khi những tên xạ thủ ấy rời đi Ngô Tuyết Lan nở một nụ cười đắc thắng. Đúng lúc ả đang định vào nhà thì đột nhiên có một cánh tay giữ lấy tay ả khiến ả giật mình:

"Á, là ai?"

Ngô Tuyết Lan quay lại hóa ra là Hoàng Mặc Dương, tại sao hắn lại tới đây?

"Cô đang âm mưu điều gì có phải không?"

Ngô Tuyết Lan cố tình giữ khoảng cách với hắn.

"Không liên quan đến anh"

"Sao hả? Cô giữ khoảng cách với tôi sao? Ngô Tuyết Lan, cô nên nhớ cả cơ thể của cô tôi đã nhìn thấy hết rồi"

Chát!

"Câm miệng, ai cho anh nói ra những lời dơ bẩn đó ở đây hả?"

Ngô Tuyết Lan tức giận thẳng tay tát mạnh vào mặt của Hoàng Mặc Dương. Hoàng Mặc Dương ôm mặt, lườm nguýt ả:

"Cô sợ ba cô sẽ nghe thấy sao?"

"Tốt nhất anh nên im lặng rồi cút khỏi đây cho tôi. Đừng để tôi phải gọi người lôi anh đi"

Ngô Tuyết Lan hất tóc ưỡn người bước vào trong. Hoàng Mặc Dương đứng ngẩn người ra đó nhìn theo bóng lưng của ả, nghĩ thầm:

"Cô ta thuê xạ thủ để làm gì chứ?"



Đến ngày hẹn,

Anh đã cho người canh chừng bên kho chứa vũ khí hạt nhân. Nơi này đã đóng cửa nhiều năm, ít người qua lại do bị chính phủ cấm hoạt động. Nhìn sự tồi tàn của nó anh lại nhớ đến cái ngày mẹ anh - Quế Hoa đã đột nhập vào nơi này. Nơi gián tiếp khiến mẹ anh chết thảm lại trở thành nơi anh phải bảo vệ.

"Canh chừng kĩ ở đây nếu có người nào của BlackWolf tiếp cận cứ thằng tay xả súng cho tôi"

"Vâng, thưa đội trưởng"

Song, anh đi xuống phía dưới ra lệnh với đội ngũ khác:

"Số còn lại theo tôi đến nơi này"

Canh chừng ở đây chỉ là một chút phòng vệ nếu bọn chúng thoát được. Anh không nghĩ phần thắng sẽ thuộc về mình nhưng chắc chắn hôm nay kẻ thảm hại chính là BlackWolf.

Cô đứng ở chỗ hẹn, là khu vực bỏ hoang ở cuối đường X, tay cầm cuốn sổ vừa run vừa hồi hộp. Anh bước đến ôm lấy cô:

"Đừng căng thẳng, anh nhất định sẽ không để em rơi vào nguy hiểm"

"Uhm…"

Đúng lúc một viên cảnh sát chạy đến:

"Đội trưởng, chúng tới rồi"

Nhận được tín hiệu người của BlackWolf đã tới tất cả những viên cảnh sát vào vị trí đã được sắp xếp. Cô hít thở một hơi thật sâu rồi tự tin nhìn về phía trước. Một lúc sau cả một đoàn xe kéo tới nườm nượp, chiếc xe đầu tiên là xe của Devil khi nhìn thấy cô đứng một mình hắn mới yên tâm cùng đám đàn em bước xuống xe.

"Tô Dịch Nhi không ngờ cô lại là người giữ lời như vậy"

"Tôi đã tới theo lời ông nói vậy còn ba tôi đâu?"

Devil vỗ tay ba cái, cửa xe bật mở, ba cô bị hai tên kéo xuống rồi áp giải đến trước mặt cô.

"Ba…ba…"

"Dịch Nhi"

"Hừ, ba con tái ngộ sau bao ngày cách xa quả thật khiến người khác cảm động. Tô Dịch Nhi, tới lúc rồi, chúng ta thực hiện trao đổi luôn chứ nhỉ?"

"Còn bác Giản và Giản Đan, ông không chịu thả họ ra hay sao?"

"Đừng được nước lấn tới Tô Dịch Nhi, tôi chỉ hứa là sẽ thả ba cô chứ không hứa là sẽ thả hai người kia. Còn không mau giao cuốn sổ ấy ra"

Cô nắm chặt tay lấy hết can đảm đưa cuốn sổ về đằng trước:

"Thứ ông cần đang ở đây"

Xác nhận được đúng cuốn sổ mình cần Devil sai người sang đó giật lấy cuốn sổ từ tay cô cùng lúc đó đẩy ba cô về phía trước. Cuộc trao đổi diễn ra trong không khí căng thẳng cả đôi bên đều ở vị trí sẵn sàng ra tay nếu như đối phương kích động trước.

Từ trên nhìn xuống, tòa nhà cao tầng gần đó có hai tên xạ thủ đang nấp trên tầng chĩa súng thẳng vào người của cô:

"Mục tiêu đã xác định, chuẩn bị ra tay…"