Cảnh Tổng Theo Đuổi Vợ

Chương 1: Chương 1





Tiếng nhạc xập xình, mỹ nam mỹ nữ thay phiên nhau lắc lư trên sàn nhảy.

Trong góc tối, các cặp đôi lén lút làm chuyện mờ ám, khung cảnh muốn bao nhiêu náo nhiệt liền có bấy nhiêu.
Ở một bàn trên tầng, một cô gái với thân hình nóng bỏng, khoác lên người một chiếc váy body cúp ngực ôm sát ba vòng hoàn hảo.

Cặp thỏ ngọc theo nhịp thở của chủ nhân từng nhịp lên xuống khiến cô gái thêm phần quyến rũ.
Hạ Nguyệt ngồi trên tầng quan sát những người đang nhún nhảy dưới kia, đôi môi khẽ nhếch lên một đường.

Ánh mắt sắc bén như ra-đa quét qua từng người một và dừng lại ở một người đàn ông.
Tia hứng thú lóe lên, tay nâng ly rượu uống một ngụm.

Chất lỏng màu đỏ thấm vào cổ họng khô nóng, dáng vẻ như loài thú săn mồi đã nhắm được mục tiêu.
Hạ Nguyệt ngoắc tay với phục vụ.
" Mời anh trai mặc vest bàn trong cùng đó một ly rượu.

"
Người phục vụ gật đầu rồi nhanh chóng đi làm nhiệm vụ.
Hạ Nguyệt đắc ý lắc lắc cái ly trong tay.
" Lại thêm mục tiêu mới rồi.


"
Ở dưới tầng, người phục vụ đem ly rượu đến bàn số 15, giọng điệu cung kính.
" Đây là rượu của một cô gái mời ngài.

"
Ba người đàn ông đang bàn chuyện nghe vậy liền dừng lại, ánh mắt đổ dồn vào người được mời kia.
Cảnh Nghiêm, người được mời rượu khẽ nhíu mày.
" Không nhận.

"
Lý Kinh ngồi gần anh nhất, tay huých vào vai thằng bạn.
" Này, chừa mặt mũi cho con gái đi chứ.

"
Lý Kinh nói xong liền cười lớn với người anh em còn lại.
Một người đàn ông đeo mắt kính, dáng vẻ đậm chất thư sinh cầm ly rượu cụng với Lý Kinh.
" Tiểu Nghiêm à, làm giá nữa là ế đó.

Cảnh Nghiêm liếc xéo tên vừa nói, quay sang nói người với phục vụ.
" Tôi không nhận, đem đi đi."
Sau đó là một tràng lời trêu chọc từ đám bạn.

Anh chàng thư sinh kia là Húc Hạo, là một tên gian xảo đội lốt thư sinh.

Anh ta là viện trưởng trẻ và tài năng nhất của thành phố A.

Với vẻ ngoài điển trai, Húc Hạo thành công gieo thương nhớ cho tất cả phái nữ ở khắp nơi.

Nhưng ít có ai biết được tuy anh hay trêu ghẹo với mọi cô gái nhưng Húc Hạo vẫn còn là một xử nam và chưa có nổi một mối tình vắt vai.
Người ngồi kế bên là Lý Kinh, con trai độc nhất của Lý gia, sinh ra đã ngậm thìa vàng nhưng Lý Kinh đã tự lập từ khi còn bé, lớn lên liền mở một chuỗi nhà hàng khắp cả nước.

Người này vui buồn đều thể hiện hết ra ngoài và đặc biệt là Lý Kinh là người duy nhất ở đây đã kết hôn.
Người còn lại là Cảnh Nghiêm - người nắm gần như toàn bộ quyền hành ở thành phố A.

Từ thân hình hay khuôn mặt kể cả IQ thì đều là cực phẩm.


Nhưng ông trời không cho ai tất cả, được cái này thì mất cái kia.

Cảnh Nghiêm cực kì khó ở, tính tình nóng nảy, tất cả mọi việc xung quanh đều có khả năng làm anh tức giận.

Ở nhà thì đấu khẩu với ba, ra ngoài thì trút giận lên mọi người.
Người phục vụ vừa đi không lâu thì một cô gái bước tới.

Khác với những cô gái khác vừa tới bắt chuyện là muốn sà ngay vào lòng các anh, cô gái này chỉ đi đến trước mặt cách khoảng vài bước chân thì dừng lại.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông ngồi trong cùng.
" Chê rượu à? "
Chỉ một câu nói đã chỉ rõ người vừa mời rượu Cảnh Nghiêm là ai.
Húc Hạo thầm nghĩ người này cứ như tiên nữ giáng trần vậy.

Làn da trắng sáng, mịn màng của tuổi mới lớn.

Đôi môi trái tim đang mỉm cười khiến tim anh muốn tan chảy.

Thân hình thì hết nước chấm, vòng nào ra vòng nấy.
Lý Kinh là người đàn ông đã có chủ, tất nhiên không có ánh nhìn như sói đói của Húc Hạo, chỉ liếc sang một cái rồi bình tĩnh cất giọng.
" Ồ cô gái, rượu chúng tôi đã từ chối, mời cô đi cho.

"
" Tôi có hỏi anh sao? "

"...!"
Ok, Lý Kinh lập tức ngậm miệng, mặc kệ ai làm gì thì làm.
Hạ Nguyệt lần nữa lại nhìn Cảnh Nghiêm mà nói.
" Chê rượu tôi mời à? "
Cảnh Nghiêm nãy giờ đã im lặng không nói nhưng cô gái này cứ lảm nhảm khiến anh khó chịu, mắt cũng không thèm liếc liền phun ra một chữ.
" Cút! "
Thú vị nha, Hạ Nguyệt cảm thấy có chút hứng thú.

Bình thường không có ai là từ chối được lời mời của cô nhưng giờ thì có rồi đây.

Chiến thuật của cô không thể lấy cứng chọi đá được, phải sử dụng cách khiến cho đối phương có ấn tượng nhất.
" Đừng ra vẻ thanh cao với tôi, cùng lắm thì chẳng khác gì mấy em trai trên sàn nhảy kia đâu.

Tôi quan sát anh lâu rồi mà chẳng thấy anh gần gũi với nữ nhân, chắc là yếu rồi.

"
Hạ Nguyệt nói xong liền bỏ đi và cũng không quên nhìn xuống đũng q/uần kia một cái.
Lý Kinh và Húc Hạo tâm linh tương thông nhìn nhau, ánh mắt tựa như biết nói: Đủ độc.
" Con mẹ nó, cô dám? ".