Cảnh Xuân Tươi Đẹp

Chương 3: 3: Thủ Đoạn Của Cữu Mẫu





Ngu Ninh Sơ đoàn tụ cùng cữu mẫu, Trần thị biết điều rời đi cho hai người có thời gian tâm sự.

Thẩm Trác, Thẩm Dật cũng lùi ra ngoài sân.
Ngu Ninh Sơ khóc không lâu bởi vì nàng phát hiện y phục của Tam phu nhất đã ướt một mảng lớn, cho dù hiện là mùa hè, y phục ướt cũng khó chịu, cữu mẫu thân phận tôn quý có vì điều đó mà chán ghét nàng ? Nàng vội vàng quỳ xuống, lấy khăn tay ra nhẹ nhàng thấm chỗ bị ướt, bất an nói :” Thật có lỗi với cữu mẫu, con…”
Tam phu nhân nhìn tuy vành mắt nàng đỏ hồng song vẫn lo lắng, sợ sệt chuyện nhỏ này, trong lòng cực kỳ chua xót.

Nhớ năm đó Thẩm thị kiêu ngạo biết bao, bây giờ nữ nhi lại nhát gan thận trọng khắp nơi, đây là sự khác nhau giữa có người yêu thương và không.
Ngu Thượng lòng dạ thật độc ác, một cô yêu điệu nhường này, dù là cô nhi nhặt trên đường cũng chẳng nỡ để nàng chịu khổ, Ngu Thượng vậy mà vắng vẻ vứt bỏ nữ nhi ruột thịt.
“ Không có việc gì, cữu mẫu thương người còn không xuể sao lại để ý đến việc này, A Vu dậy đi, ngồi cạnh cữu mẫu, để cữu mẫu nhìn kỳ con nào.”
Tam phu nhân nắm chặt tay Ngu Ninh Sơ, kéo nàng đến bên cạnh.

Ghế bành gỗ lim rất rộng, vóc dáng hai người đều mảnh mai, cùng ngồi tương đối thoải mái.

Ngu Ninh Sơ trên mặt còn vương lệ, Tam phu nhân một tay nâng nhẹ cằm nàng, một tay cầm khăn thay nàng chấm nước mắt.

Ngồi gần như thế, Tam phu nhân càng rõ ràng làn da băng thanh ngọc cốt, cũng thấy được mỹ nhân gầy gò đến tiều tuỵ .
“ Cữu mẫu đến trễ làm A Vu lo lắng sợ hãi rất lâu ?” Tam phu nhân áy náy nói : “ Kỳ thật chúng ta lên đường sau khi nhận được thư của con hai ngày, chỉ là mùa hạ mưa nhiều đi đường khó khăn.

A Vu à, cuộc hôn nhân giữa con và Tào gia như thế nào rồi? Trước đó con có nói kéo dài qua ngày giỗ của mẫu thân con, sao bọn hắn lại tính sớm lên?”
Ngu Ninh Sơ nói gấp: “Trước khi cữu mẫu đến, bà mối Tào gia đã cầm được thiếp canh, muốn đi chùa Khánh Vân mời Bảo Thiện đại sư rút quẻ hung cát rồi.”
Tam phu nhân biến sắc: “Con chắc chắn là chùa Khánh Vân?”
Ngu Ninh Sơ gật đầu, Trần thị cố ý k1ch thích nàng , tất cả chi tiết đều kể rõ ràng còn nói Bảo Thiện đại sư thường xuyên xem quẻ nhân duyên, nhiều cặp phu thê qua tay lão hôn sự đều mỹ mãn.

Tam phu nhân vỗ nhẹ lên tay nàng, cất giọng hướng ra ngoài cửa : “ Trác nhi, con lại đây”
Thẩm Trác nghe thấy bèn đẩy cửa đi vào, thân hình thế tử gia cao ngất, hào hoa phú quý làm cho phòng nhỏ Ngu gia rực rỡ thêm vài phần.
Ngu Ninh Sơ vừa chỉ nghĩ đến việc bái kiến cữu mẫu nên bây giờ mới nhìn rõ tướng mạo khôi ngô của người này, nhưng hiện tại thân hãm bùn lầy chẳng tâm trí nào thưởng thức cái đẹp, chỉ thủ lễ đứng lên, gật đầu hành lễ.
Tam phu nhân giới thiệu cho nàng: “Đây là thế tử gia Hầu phủ chúng ta, con gọi là đại biểu ca.

Vài ngày trước hắn ở Giang Nam làm chức quan nhỏ, đang định hồi kinh, gặp chúng ta tại bến đò liền đi cùng đến đây giúp con thêm khí thế “ Trong mắt Ngu gia, thân phận thế tử của Thẩm Trác thật sự có tác dụng.  Ngu Ninh Sơ hiểu rõ, Thẩm Trác tới đây là nể mặt cữu phụ cữu mẫu, nhưng nàng là người được lợi nhiều nhất, vậy nên càng thành tâm vái tạ : “ A Vu cảm ơn đại biểu ca”
Thẩm Trác nhẹ đỡ nàng : “ Đều là người nhà, biểu muội không cần đa lễ” nói xong anh ta trực tiếp nhìn về phía Tam phu nhân.
“Việc này không thể chậm trễ”  Tam phu nhân thấp giọng giao phó “ A Vu nói bà mối Tào gia vừa mới cầm thiếp canh qua chùa Khánh Vân tìm Bảo Thiện đại sư xem hung cát, Dật ca nhi tuổi nhỏ chưa hiểu chuyện, con thay thẩm mẫu đi một chuyến, phải bảo đảm Bảo Thiện đại sư ra quẻ hung, lấy lý do phong thuỷ Giang Nam khắc A Vu nên A Vu không thể gả trong vùng này.”
Thẩm Trác đã hiểu, liền cáo từ :” Thẩm mẫu yên tâm, con lập tức đi ngay” Anh ta quay lưng rời đi nhanh như cơn gió.
Tam phu nhân an ủi Ngu Ninh Sơ: “ Đại biểu ca con thường theo hầu Hoàng thượng, việc này sẽ làm thoả đáng, A Vu cứ chờ tin tốt”
Chỉ trong thời gian ngắn, Ngu Ninh Sơ thấy cữu mẫu thật lợi hại, có thể tính toán lấy được thiếp canh ; vừa huỷ được hôn sự  mà thanh danh của nàng không bị tổn hại, chỉ cần Tào Khuê không dám đối nghịch Hầu phủ liền phải đồng ý kết quả của quẻ bói.
Quan địa phương chẳng dại gì vì mỹ sắc mà kết thù với quyền quý kinh thành.
“ Nhờ có người, bằng không con chỉ có thể nhận mệnh.” Ngu Ninh Sơ khẽ vui mừng.
Tam phu nhân sờ sờ đầu nàng, cảm khái nói : “A Vu, cữu phụ cữu mẫu nhiều năm không liên hệ với con là cho rằng con sống thuận lợi, chúng ta tuỳ tiện viết thư lại lo khiến phụ thân con tức giận.

Những chuyện cũ năm xưa, con hẳn đã nghe kể? “
Ngu Ninh Sơ hiểu rõ điều lo lắng của cữu mẫu, cữu phụ; phụ thân đối với Hầu phủ luôn oán trách, chắc chắn ghét bỏ nàng quan hệ với Hầu phủ.
“ Con biết, cho nên con cũng không dám viết thư cho hai người, lần này thật sự là cùng bất đắc dĩ”
“ Nha đầu ngốc, con viết sớm một chút có phải chúng ta sẽ biết con sống quá khó khăn, cữu mẫu liền đem con đến kinh thành, phụ thân con không thương nhưng chúng ta xót” Mắt Ngu Ninh Sơ lần thứ hai mịt mờ hơi nước.

Nàng cũng không ngờ phụ thân nhẫn tâm đ ến vậy, nghĩ rằng an phận thủ thường phụ thân sẽ kiếm cho nàng một mối hôn sự thích hợp.


Nào biết cốt nhục tình thân trước quyền quý không có chút ý nghĩa nào.
Nàng cúi đầu im lặng, Tam phu nhân nghĩ một chút liền hiểu.

Một cô nương hoàn cảnh bơ vơ nếu không bị dồn ép đến nóng nảy sao dám liên hệ tận kinh thành?
“ A Vu đừng khóc, cữu mẫu lần này tới là muốn đón con lên kinh, cắt đứt liên hệ với bên này, mọi chuyện cữu mẫu cữu phụ thay con làm chủ.

Cữu phụ con công vụ quấn thân nếu không đã vội vã qua đây, con gặp người sẽ biết, những năm gần đây ngài ấy thật lòng lo lắng cho con ”
Ngu Ninh Sơ nghe nói thế trong lòng ấm áp, nàng vốn là muốn rời khỏi Dương Châu, cữu phụ cữu mẫu có tình không cần chờ nàng mở lời đã đáp ứng.
“Con lo phụ thân sẽ phản đối”
Không gả được cho Tào Khuê, phụ thân lại sắp xếp nàng cho người khác, nói cho cùng nàng là nữ nhi Ngu gia, cữu phụ cữu mẫu có quyền gì can thiệp.
Tam phu nhân hừ lạnh, sờ lấy đầu Ngu Ninh Sơ :”Chớ sợ, cữu mẫu có biện pháp đối phó với hắn”
Ngu Ninh Sơ về phòng rửa mặt, Ngu Thường nghe tin liền chạy về.
Phu thê hai người ngồi một bên nhìn về phía Tam phu nhân và Thẩm Dật.

Ngu Thượng còn giải vờ hồ đồ :” Tẩu tử đường xa mà đến, không biết có chuyện gì ?“
Tam phu nhân nói thẳng :” Tất nhiên là vì hôn sự của A Vu, Tào tham tướng so với muội phu còn lớn hơn mấy tuổi, muội phu một lòng gả A Vu đi là có mưu đồ gì? Hay ngươi nghĩ kiếm con rể lớn tuổi để hắn gọi ngươi tiếng nhạc phụ, thích chí lắm hả?”
Ngu Thượng da mặt bị nàng mắng đỏ lên.

Trần thị kịp thời vì trượng phu phân ưu: “ Tẩu tử là người kinh thành so với chúng ta kiến thức hơn hẳn, kén rể chọn tài, chỉ cần đàng trai có bản lĩnh, tuổi tác không quan trọng.

Tào tướng quân có công chống giặc Oa, mọi người đều công nhận là anh hùng, cửa hôn sự truyền đến kinh thành cũng nhiều người còn khen.”
Tam phu nhân:” Ngươi khéo ăn nói quá.


Theo lý thuyết có hiền thê như ngươi vì sao phụ tá muội phu thì từng bước thăng chức còn muội phu cưới ngươi 7 8 năm vẫn giậm chân ở chức quan lục phẩm?”
Trần thị ngượng ngùng: “ Muội chỉ là phụ nhân chăm chồng dạy con nào có bản lĩnh giúp lão gia thăng quan tiến chức, không giống tẩu tử, xuất thân từ phủ Lại bộ thượng thư, gặp chuyện thì chỉ cần năn nỉ lão Thượng thư một chút là xong”
Tam phu nhân : “ Triều đình đại sự, phụ nhân há có thể can thiệp, có điều ta cũng không cầu gia phụ chuyện gì chỉ là trước khi đến đây có hướng phụ thân nghe ngóng chút sự tình.

Hoá ra sáu năm trước, muội phu từng có cơ hội thăng chức nhưng có người tấu muội phu nhân nhượng em vợ ức hiếp dân nữ, cho dù người trong cuộc đã bồi thường nhưng ảnh hưởng đến danh tiếng muội phu khiến chuyện thăng chức vô vọng”
Ngu Thượng nghe vậy sắc mặt đại biến: “ Có người tấu ta sao ta lại không biết? “
Tam phu nhân cười:” Người ta vạch tội ngươi, chỉ báo cáo triều đình, thông cáo với ngươi làm gì ? Hay muội phu bị vu cáo, thật sự oan rồi? “
Ngu Thường âm trầm trừng mắt về phía Trần thị.
Sáu năm trước, thời điểm hắn và Trần thị mới cưới, em trai Trần thị ỷ có tỷ phu làm lục phẩm thông phán, say rượu làm nhục một nữ nhân nhà nông.

Nữ nhân kia tự tử, sự tình nháo đến quan phủ, Trần thị cầu hắn hỗ trợ giải quyết, Ngu Thượng chỉ có thể thay em vợ đút bạc tiêu hủy đơn kiện của phụ mẫu nữ nhân kia.

Hắn còn tưởng rằng sự tình đã kết thúc, thế mà có người biết tấu hắn, làm việc chậm trễ việc thăng chức?
Sáu năm trước, trong mắt hắn Trần thị xinh đẹp như hoa nhưng rồi tươi mới qua đi ,nay lại biết tỷ đệ Trần thị ngáng chân hắn, Ngu Thượng bị chọc tức điên.

Trần thị đâu dễ gì để Tam phu nhân châm ngòi ly gián, lập tức nghi ngờ nói :”Vu khống, tẩu tử có bằng chứng gì mà nói vậy?”
Tam phu nhân tất nhiên có chuẩn bị mà đến, lôi ra một phần văn thư, đối với Ngu Thượng nói :”Ngươi qua đây nhìn, cẩn thận đừng làm rách ta còn phải mang trở về kinh thành đấy”
Ngu Thượng Trần thị rời ghế qua nhìn, Ngu Thương nhanh hơn một bước bắt được văn thư.

Năm đó chính xác có người viết sổ con vạch tội hắn.

Mặt Trần thị trắng như tờ giấy.

Ngu Thượng run rẩy đem văn thư trả lại Tam phu nhân, nhìn đến bộ dạng chột dạ của Trần thị, không nhịn được hắn nắm tay quạt tới:” Ngươi là đồ nữ nhân ngu xuẩn! Năm đó lời ngon tiếng ngọt mê hoặc ta giúp em trai ngươi ra mặt, bây giờ lại dỗ ta gả nữ nhi cho Tào gia, ta thật sự mắt mù mới coi ngươi là hiền thê !”
Trần thị ôm mặt cúi đầu, thời điểm trượng phu nổi nóng không dám hé răng.

“ Còn chưa cút” Ngu Thượng phẫn nộ.

Trần thị khóc lóc rời đi.
Ngu Thượng ngồi lại ghế, hít mấy hơi thật sâu sau đó nói với Tam phu nhân “ Tại đệ trị gia không nghiêm để tẩu tử chê cười.”
Tam phu nhân liếc mắt ra sân nhỏ, lo lắng nói:” Mất bò mới lo làm chuồng, nhưng còn chưa muộn, muội phu làm quan cẩn trọng nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, theo tư lịch sớm đã thăng chức chỉ là do năm đó muội phu nhân nhượng tỷ đệ Trần thị , việc đó khó có thể bỏ qua.”
Ngu Thượng nghe hiểu ý tứ Tam phu nhân, không chút do dự : “ Ngày mai đệ sẽ viết một bức hưu thư cho ả”
Hẳn muốn thăng quan, chỉ cần có thể Trần thị tính là gì?
Thẩm thị còn không thể khiến Ngu Thượng gặp sắc quên lợi thì Trần thị so sao được, nàng cũng chả bất ngờ trước sự vô tình của Ngu Thượng: “Đệ đệ nàng có đức hạnh bậc này có thể nói Trần gia gia phong không nghiêm, giữ phụ nhân này tại bên người sớm muộn sẽ sinh chuyện.

A Vu thì đã lớn nhưng huynh muội sinh đôi đang trong thời điểm hình thành tính cách, muội phu vẫn nên cưới hiền thê rồi từ từ dạy bảo, gia đình hoà thuận vạn sự hưng, lấy bản lĩnh của muội phu chắc hẳn sang năm sẽ có tin tức tốt”
Ngu Thượng trong lòng hừng hực, Tam phu nhân rõ ràng đang gợi ý,chỉ cần hắn phối hợp hầu phủ, sang năm thăng lên một cấp.

Hắn vui vẻ nhận lời :” Tẩu tử sáng suốt, đệ nhất định tìm cho bọn nhỏ một mẫu thân phân rõ phải trái”
Tam phu nhân không thèm quan tâm việc có mới nới cũ của hắn, xoay xoay chiếc vòng ngọc ở cổ tay: “ Lại nói tiếp, từ lúc A Vu sinh ra, cữu phụ còn chưa gặp nàng lần nào, ngày nhớ đêm mong sắp sinh bệnh, trước khi ta rời kinh, Tam gia dặn đi dặn lại phải đón bằng được A Vu về hầu phủ ở mấy năm, không biết ý muội phu thế nào? “
Ngu Thượng cười nói : “ Nên làm thế, chỉ sợ A Vu không hiểu chuyện khiến ca và tẩu thêm phiền phức.”
Tam phu nhân:” Ta thấy A Vu rất tốt, diện mạo xinh đẹp, tình tình ngoan ngoãn, nếu như ở kinh thành có gia đình thích hợp, ta và tam gia sẽ thay nàng làm chủ, muội phu một lòng cống hiến cho triều đình, cố gắng sớm ngày vào kinh đoàn tụ với A Vu”
Ngu Thượng vui vẻ nói :” Đệ thật sự có thể vào kinh làm quan.”
Tam phu nhân:” Vậy thì phải xem thành tích chiến tích của muội phu, nể mặt A Vu, Tam gia thay ngươi thu xếp một chút.”
Tiểu cô còn sống thì Ngu Thượng không có khả năng về kinh,hiện tiểu cô qua đời đã nhiều năm, Ngu Thượng không nhập kinh phần nhiều do Hầu phủ.
Vì chất nữ ,họ sẽ không động đến Ngu Thượng nhưng Trần thị thì đừng mơ.

Tính kế chất nữ còn mong Hầu phủ đối đãi tử tế, làm gì có chuyện tốt vậy.
 
------oOo------