Cậu Là Nam Thì Tôi Vẫn Yêu 2

Chương 136: Lúc làm chuyện quan trọng đừng đem theo an tử yến




Bạch Hùng châm thuốc, như trước ngồi trong xe. Vừa nãy người con trai đó là người cùng An Tử Yến kết hôn sao, tại sao Tiểu Tư lại ở cùng với bọn họ, cậu ta so với tưởng tượng của mình quá bình thường, căn bản không có tư cách so với Tiểu Tư, Tử Yến rốt cuộc tại sao chọn cậu ta, có lẽ chỉ là nhất thời hồ đồ. Tiểu Tư có phải là thật sự như con bé nói, nguyện ý mang thai con An Tử Yến, nhưng…lời của Ngô Hinh lại xuất hiện trong đầu ông, ông sẽ không đem con gái mình thành công cụ sinh con cho nhà họ An bọn họ, nhưng nếu như, nếu như hai người có thể dựa vào đứa bé này để khơi lại tình cảm thì tất cả sẽ không nhưu vậy, suy cho cùng cũng là con của hai người, lúc làm ba mẹ tâm tình sẽ xảy ra thay đổi, bọn chúng đến lúc đó nhẫn tâm cho con mình một gia đình tan vỡ sao, đến lúc đó nhẫn tâm nói cho con mình biết lý do ba và mẹ không thể ở bên nhau chỉ vì xuất hiện một người đàn ông sao, đến lúc người con trai đó bị bài trừ cũng không mặt mũi ở lại.

Bạch Hùng đem thuốc ném bỏ, đem xe lái trở về nhà, vừa mở cửa vừa lúc thấy Bạch Tiểu Tư xách túi muốn đi, Bạch Tiểu Tư cười hi ha: “Ba, ba trở về rồi, con ở trong nhà cũng đã mấy ngày rồi, vừa lúc có bạn hẹn con đi du lịch…” cô không có nói hết câu, quan sát phản ứng của Bạch Hùng, Bạch Hùng cởi áo khoác: “Tiểu Tư, ba hỏi con một lần cuối cùng, con thật sự không chịu yêu đương đàng hoàng rồi lập gia đình sao?”

“Không phải con không chịu, mà là con không làm được, ba già, đây cũng là lần cuối cùng con trả lời ba, sau này ba cũng đừng giúp con sắp xếp hẹn hò gì đó, vậy con đi đây, ba với mẹ rãnh thì cũng đi ra ngoài chơi đi.” Cô có chút không nhẫn tâm nhìn vẻ mặt của Bạch Hùng, nhanh chóng đẩy cửa ra.

Mạch Đinh lúc này đã quên mất trò đùa của Bạch Tiểu Tư vào ngày Cá tháng tư, cậu không biết trò đùa đó có người lại muốn nó thành thật.

Tiền, là một thứ tốt, đã không cần dùng nhiều lời để ca tụng nó, nó ở bất cứ nơi nào cũng là thứ tốt, bất kể là thanh cao, nghệ thuật cho dù là giữa người không quen biết cũng đầy khói lửa, chỉ cần bạn muốn sống, thì phải cần tiền. Mạch Đinh tuy rằng đau lòng tốn tiền vào môi giới bất động sản, nhưng bên môi giới bất động sản sẽ lĩnh hội được khoái cảm hoàng đế ở đó, dùng lời tôn kính lễ phép, thái độ thân thiết khiêm nhường, đối với bất cứ câu nào của Mạch Đinh cũng đều xem như thánh chỉ, cậu muốn loại nhà nào, không muốn loại nhà nào, môi giới tuyệt đối không cãi lại, cố gắng đạt được yêu cầu của cậu. nếu như dựa vào tốn tiền có thể mua được thái độ phục vụ, Mạch Đinh đại khái sẽ bắt đầu mơ mộng trúng số, cậu muốn đem tất cả tiền đều dùng trên người An Tử Yến, để anh ấy phải khom lưng quỳ gối với mình.

“Nhìn anh làm gì.” An Tử Yến nhẹ đẩy đầu Mạch Đinh, Mạch Đinh sờ sờ tóc rối, không vui vẻ nói: “Không gì, chỉ nhìn thôi.”

“Không có anh cho phép đừng tùy tiện nhìn.”

“Nói gì chứ! Em cứ muốn nhìn.”

“Trong phạm vi giải thích của anh, em nhìn anh chính là có ý muốn làm.”

“Phạm vi giải thích của anh mỗi lần đều chỉ loại chuyện này!” Mạch Đinh thu hồi lại ánh mắt trên người An Tử Yến, bởi vì An Tử Yến luôn sẽ không phân biệt địa điểm, thời gian, tùy tâm tình mà nhào vào cậu, hung hăng chà đạp cậu. Điện thoại môi giới đến rất đúng lúc, Mạch Đinh nghe điện thoại: “Bây giờ? Bây giờ có thời gian, ở đâu, được, lát nữa tôi đến.” sau khi cậu cúp điện thoại thì bắt đầu mang giày: “Vừa nãy môi giới gọi điện đến nói có một căn nhà không tệ, kêu em đi xem thử, anh muốn đi không?”

“Không đi.” Đây là câu trả lời Mạch Đinh đã đoán được, tính trơ của An Tử Yến đã là thăm căn cố đế, cậu đẩy cửa ra:

“Em sẽ về sớm.”

“Đợi đã.”

“Làm sao.”

“Giới tính, tuổi tác, dáng vẻ của người dẫn em đi xem nhà.”

“Hả?” Mạch Đinh không phản ứng lại, sau đó cậu lại nghĩ, nhất định là An Tử Yến sợ mình bị mắc lừa: “Em là tìm môi giới chính quy, không cần lo lắng.”

“Ai lo lắng cho em, trả lời câu hỏi.”

“Chỉ gặp qua một lần, không nhớ rõ lắm, đại khái chừng hơn hai mươi tuổi, con gái, rất dễ thương. Người ta còn đang đợi em nữa, không nói với anh nữa.”

“Anh cho phép em đi sao?”

“Em từ lúc nào đều phải được anh cho phép hả?” Mạch Đinh hung hăng quay đầu lại, phát hiện An Tử Yến không biết lúc nào đã ở sau lưng cậu, còn đi trước cậu một bước ra cửa: “Anh cũng đi.”

“Đã nói em sẽ không bị lừa mà, em cũng không phải tên ngốc.”

“Không cần hoài nghi, em là tên ngốc.”

Mạch Đinh vội vàng khóa cửa, đuổi theo An Tử Yến, trong lòng còn mắng An Tử Yến nghi ngờ chỉ số IQ của cậu. Thật ra, nếu như cậu nói người môi giới là một bà già hơn sáu mươi tuổi, An Tử Yến sẽ không đi.

Vào lúc Mạch Đinh giới thiệu An Tử Yến cho người môi giới liền hối hận, An Tử Yến giành đi địa vị hoàng đế của Mạch Đinh, người môi giới đem thái độ nhiệt tình toàn bộ đều cho An Tử Yến, Mạch Đinh lúc đó thật muốn gọi điện thoại cho công ty môi giới yêu cầu đổi người, mọi người tại sai đều chỉ chú ý đến vẻ ngoài mà không nhìn nội tâm chứ. Nếu như ngày nào đó thế giới từ nhìn mặt đổi thành xem lòng, Mạch Đinh cảm thấy mình rất có khả năng trở thành đại soái ca cực kỳ sát thủ và hấp dẫn, mà An Tử Yến, đoán chừng cũng sẽ không ai thèm ngó, Mạch Đinh lại rơi vào không gian tưởng tượng không thiết thực.

“Mời vào.” Người môi giới vừa mở cửa vừa giới thiệu, cắt đứt ảo tưởng của Mạch Đinh.

“Vị trí căn nhà này rất tốt, thiết bị cũng rất cao cấp, chủ nhà vừa trang trí xong thì gặp phải khó khăn kinh tế chỉ có thể đem nhà bán đi, nếu không cậu rất khó tìm được khu vực tốt như vậy, trạm xe bus, tàu điện ngầm, siêu thị cách chỗ này rất gần, so với nhà mới cũng có giá trị hơn, hơn nữa còn phải tốn thời gian trang trí, bây giờ nhà này…” An Tử Yến không kiên nhẫn cắt ngang lời nói dài dòng của người môi giới: “Vậy thì căn này đi, được rồi, có thể đi rồi.” người môi giới vui mừng không xiết, Mạch Đinh như mắc chứng cuồng loạn: “Mua nhà là chuyện đại sự, đừng có tùy tiện như vậy! Trước tiên xem nhiều vào, rồi thương lượng.”

“Phiền phức.”

“Cũng không ai kêu anh đến!” vừa vào cửa chưa đến phòng khách đã quyết định mua nhà, anh mới là đại phiền phức, Mạch Đinh đi vào phòng khách, nhà cửa trang trí rất đẹo, ánh sáng đầy đủ, bởi vì còn chưa có dụng cụ gia đình nên rất thoáng đãng, Mạch Đinh quan sát mỗi căn phòng: “Chắc chưa có người ở rồi?”

“Không có, chỉ là vừa trang trí xong, ngay cả khí trời còn chưa thông. Yên tâm, chúng tôi là công ty môi giới chuyên nghiệp, không có lừa cậu đâu.” Người môi giới ra sức khai thông lo lắng của Mạch Đinh. Mạch Đinh gật gật đầu lại nói: “Vậy có từng sảy ra vụ án giết người hoặc tự sát nào không.” Người ta cũng nói không có người ở qua, làm gì có án giết người nào, vấn đề của cậu câu lên âm thanh không xa: “Chậc.”

“Không có đâu, nếu như chúng tôi che giấu loại chuyện này đã từng xảy ra ở nhà này, cậu có thể tố cáo chúng tôi.”

“Nhà bao nhiêu tiền, xung quanh an toàn không, vật giá…” Mạch Đinh không ngừng hỏi rất nhiều vấn đề, người môi giới cũng kiên nhẫn trả lời từng câu, lại nhìn An Tử Yến, cả căn nhà không có chỗ cho anh ngồi, anh chỉ có thể dựa lên tường chơi điện thoại, anh thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn Mạch Đinh đã xong chưa, sau mười phút, An Tử Yến cuối cùng nói: “Tôi muốn hỏi một vấn đề.”

“Là gì, mời cậu nói.” Người môi giới vén vén tóc trước trán, trưng ra vẻ mặt tự cho là đẹp nhất hướng sang An Tử Yến, An Tử Yến diện vô biểu tình hỏi: “Sau khi vào ở thì có thể ở trong phòng giết người không.”