Chân Linh Cửu Biến

Chương 1657: Ngọn lửa (1)




Vũ Văn Đạo Thiên biến thành lối cầu khó khăn lắm mà vẫn không thể kích phá Chân Linh phái hộ phái đại trận. Ngay lúc đó, lại là một đạo lỗi cầu từ trên trời giáng xuống, rồi sau đó lối cầu hóa thành một con lôi bằng hùng vĩ từ trên trời giáng xuống. Rõ ràng là Vũ Văn Thông Thiên thấy Vũ Văn Đạo Thiên thất thủ lập tức chạy tới trợ chiến. Hai vị thuần dương liên thủ, Chân Linh phái hộ phái đại trận không còn may mắn.

Trong chớp mắt, lôi bằng của Vũ Văn Thông Thiên đã xông vào trong hộ phái đại trận. Hai vị thuần dương nháy mắt hội hợp muốn đánh phá Chân Linh phái hộ phái đại trận.

Nhưng ngay thời khắc thiên quân một phát, hộ phái đại trận ánh sáng đại thịnh, linh khí vô cùng giống như một con sông lớn bị thông dòng tùy ý chảy trong hộ tráo của hộ phái đại trận. Trước đó Chân Linh phái hộ phái đại trận vốn không người chủ trì vào giờ khắc này đột nhiên vận chuyển thuận lợi, hoàn toàn sống lại.

Toàn thể Chân Linh phải một trận hoan hô, hiển nhiên lúc này đã có bổn phái đại tu sĩ xuất thủ chủ trì hộ phái đại trận vận chuyển. Vũ Văn Đạo Thiên giữa không trung cũng kinh ngạc. Chân Linh phải đại tu sĩ không phải đều đã rời khỏi Thiên Linh sơn rồi sao? Sao lúc này còn có người có thể chủ trì Chân Linh phái hộ phái đại trận?

Nhưng bên cạnh Vũ Văn Thông Thiên lại hừ lạnh nói:

- Hôm nay chúng ta đã xông vào trong trận, hiện tại cho dù có người chủ trì trận pháp cũng đã chậm rồi!

Hai vị thuần dương đồng thời đưa tay cho gọi, lôi vẫn trong bầu trời rung chuyển, ngưng tụ, rõ ràng ở giữa không trung tạo thành một lối hồ hình dạng hồ lô to lớn. Nó cùng Thất Bảo Lôi Hồ nhìn qua rất có dị khúc đồng công chi diệu.

Ngay lúc lôi hồ thành hình trong hư không, từ trên Thiên Linh sơn dần dần dâng lên một đạo thân hình. Thiên Tượng lão tổ cầm trong tay Nhị kiếp linh bảo Thiên Hà khuế do Thái Sâm lão tổ lưu lại đi tới hai vị Vũ Văn thế gia thuần dương đang rơi vào trong hộ phái đại trận.

- Là Thiên Tượng, tại sao có thể là hắn? Chân Linh phái làm sao lừa gạt được bọn ta điều tra chứ?

- Trước đó ba đạo độn quang không phải đều là pháp tướng hậu kỳ tu vi sao? Chẳng lẽ Chân Linh phái lại xuất hiện một vị đại tu sĩ hay sao?

Thiên Tượng xuất hiện làm hai vị thuần dương nhất thời có chút khí cấp bại phôi. Hai người sợ không phải là Thiên Tượng lão tổ có thể chủ trì hộ phái đại trận, bọn họ sợ chính là Chân Linh phái cũng đã từng xuất hiện một vị Chân Linh lão tổ. Nếu Thái Sâm lão tổ đúng thật đã để lại đòn sát thủ gì cho Chân Linh phái, như vậy Thiên Tượng lão tổ tất nhiên sẽ là người nắm giữ đòn sát thủ đó.

Trên thực tế, toàn thể Chân Linh phái đại tu sĩ trừ Thiên Tượng lão tổ ra tất cả đều đi ra ngoài, như vậy đã nói lên vấn đề, mạch sống của Chân Linh phải cầm ở trong tay của ông ta!

- Tam ca, đánh xuyên nó đi!

Vũ Văn Đạo Thiên gấp giọng nói:

- Chỉ cần ta và người liên thủ đánh xuyên hộ phái đại trận, Chân Linh phái phải chịu bọn ta xẻ thịt!

Vũ Văn Thông Thiên vội vàng kéo hắn lại, nói:

- Lần này chúng ta tiêu rồi! Chân Linh phải tất nhiên trước khi chuyện xảy ra đã có phát hiện. Duyên Khôn đảo nơi đó tất xuất hiện bất ngờ, cẩn thận bọn họ còn có hậu thủ gì. Phi Tường vẫn ở Duyên Khôn đảo phụ cận, chúng ta rút lui trước, sau đó hãy tính!

Hai người liên thủ lấy lối thuật thần thông khai đường muốn xông ra ngoài trận. Hai vị thuần dương cử động rời đi làm toàn thể Chân Linh phái đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng không chờ bọn họ hoãn quá thần lai, liền thấy mặt của Thiên Tượng lão tổ lộ vẻ cười lạnh, ném ra Thiên Hà khuê trong tay, hư không còn phải cao hơn so với chỗ của lôi hồ. Một cánh cửa giống như hình dáng của Thiên Hà khuê khai ích. Hồng thủy vô biên từ trên trời giáng xuống, nhất cử tưới tắt lôi hồ ngưng tụ mà thành trôi lơ lửng giữa không trung, rồi sau đó giống như thiên hà băng rơi xuống trên đầu Vũ Văn Thông Thiên cùng Vũ Văn Đạo Thiên đang xông ra bên ngoài đại trận.

Thiên hà từ trên trời giáng xuống giống như hồng thủy muốn diệt thế, uy thế của nó ngập trời làm hai vị thuần dương đều thay đổi sắc mặt. Thần thông uy lực lớn bực này lại há có thể là một pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ thi triển ra.

Vũ Văn thế gia hai vị thuần dương đối mặt dòng nước đó ngầu từ trên trời giáng xuống chỉ đành phải tránh lui. Vốn dĩ hai vị thuần dương muốn lao ra ngoài trận chỉ đành phải lui trở về trong trận.

Không thể đi ra ngoài thì chỉ còn cách xông vào trong Thiên Linh sơn. Hai vị thuần dương nhìn chằm chằm gắt gao Thiên Hà khuế trong tay Thiên Tượng lão tổ, đấy tất nhiên là Chân Linh di bảo. Cho dù Lục Thiên Bình đó cũng không khả năng phong ấn thần thông thuật pháp mạnh mẽ như thế trên linh bảo. Đây tất nhiên là đòn sát thủ so vị Thái Sâm lão tổ duy nhất thành tựu qua Chân Linh trong lịch sử của Chân Linh phải vì tông môn lưu lại.

Nhưng lúc này hai vị thuần dương dù không phải không thử xông phá hộ phái đại trận xông vào trong Thiên Linh đảo, nhưng chính bọn họ làm sao không biết Thiên Tượng lấy Chân Linh di bảo bức bách bọn họ trở về quả quyết không thể nào là cho bọn họ cơ hội xông vào Thiên Linh sơn. Chân Linh phái tất nhiên còn chuẩn bị những đòn sát thủ khác, những đòn sát thủ khác tự tin có thể thương tôn được hai vị Thuần Dương.

Quả nhiên, trong ánh mắt thấp thỏm của hai vị Thuần Dương, một cọng linh và trong tay Thiên Tượng lão tổ lóe ra thất sắc quang hoa!

Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ, trong đó là khai thiên thần thông do Loan đạo nhân một trong khai thiên thất tổ tự tay phong ấn. Vốn thần thông phong ấn trong bản mệnh linh vũ trừ lấy được Loạn huyết mạch tu sĩ thừa nhận ra cũng chỉ có thể lấy thực lực mạnh mẽ khai ích.

Thiên Tượng lão tổ cũng không phải là Loạn huyết mạch, đương nhiên không thể nào lấy được sự thừa nhận của linh vũ, có thể Thiên Tượng lão tổ pháp tướng hậu kỳ tu vi cũng căn bản không thể nào mạnh mẽ khai ích thần thông phong ấn trong linh vũ. Tuy nhiên Lục Bình lúc trước ở Đông Hải lại đem hai cây Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ bị hắn mạnh mẽ khai ích để lại tông môn. Cứ như vậy, Mai Thiên Cầm, Liễu Thiên Linh cùng với Thiên Tượng ba vị đại tu sĩ trong tay mỗi người đều cầm một cọng linh vũ. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu để Lục Bình yên tâm lớn mật đi tới Bắc Hải như vậy.

Linh vũ bay lên trong tay Thiên Tượng lão tổ, không đợi linh và phát sinh biến hóa như thế nào, ngược lại thì chính sắc mặt của Thiên Tượng lão tổ thay đổi trước. Chân nguyên quanh thân giống như hồng thủy khai công chảy ào ào ra phía ngoài. Sắc mặt của Thiên Tượng lão tổ trong nháy mắt tái nhợt, thậm chí trong giây lát khom lưng phun ra một hớp tâm huyết.

Mà một cọng linh vũ đó vào giờ khắc này lại giống như được ban phát cho sinh mạng. Một cỗ khí tức thần bí bắt đầu dựng dục trong linh vũ, phảng phất một sự tồn tại tới từ viễn cổ đang tỉnh giấc. Loại tồn tại thần bí này làm Vũ Văn thế gia hai vị thuần dương đều cảm thấy tâm quý dị thường.

Rồi sau đó, trong ánh mắt của hai vị thuần dương lóe lên chỉ còn lại có biển lửa vô biên phóng lên cao!

Thiên Linh đảo hộ phái đại trận trong nháy mắt bị đốt xuyên. Không gian bốn phía đều hòa tan trong biển lửa khi linh vũ thả ra. Hai vị Vũ Văn thể gia thuần dương tu sĩ hết sức muốn tránh né, thậm chí không tiếc về phía sau xông vào trong thiên hà từ trên trời giáng xuống.