Chân Linh Cửu Biến

Chương 186: Kim Lân phủ




Dịch giả: Titan

Lục Cầm vừa nói chuyện, vừa đưa cánh của mình ra, qua lại đếm lại linh vũ của mình, phảng phất như con người đếm ngón tay của mình để tính toán ngày sinh tháng để vậy.

Lục Bình cố làm kinh ngạc nói:

- A a, thì ra là tiểu Cầm nhi của chúng ta còn là một thiên tài đây!

Lục Cầm đem cái đầu nhỏ hất qua một bên, cái miệng nhọn nhỏ nhắn cơ hồ muốn chọc đến bầu trời, kiêu ngạo nói:

- Tiểu Cầm nhi nhưng những chính là thiên tài không thôi! Mụ mụ vào thời điểm hai trăm tuổi mới đột phá dung huyết hậu kỳ, lúc này mới chiếm cứ cái sào huyệt có linh mạch đó. Tiểu Cầm nhi sáu mươi tuổi liền làm được, dĩ nhiên là làm phiền lão gia luyện chế những thứ viên thuốc ăn ngon kia.

Con chim nhóc này vào thời điểm khoe khoang khoác lác huyền diệu mình ngược lại cũng chưa quên nịnh bợ Lục Bình. Lục Bình hỏi:

- Tiểu Cầm nhi, ngươi không phải mới vừa nói Thanh Loan điểu có năm trăm năm tuổi thọ sao? Mẹ của ngươi thể nào qua đời sớm như vậy?

Lục Cầm có chút mơ hồ nói:

- Đúng a, tiểu Cầm nhi cũng không biết, dù sao thì vì mụ mụ thân thể càng ngày càng tệ, sau đó liền không thể đi ra ngoài săn đuổi kiếm ăn, tiểu Cầm nhi không thể làm gì khác hơn là một mình đi ra ngoài săn bắt, trở lại đút cho mụ mụ ăn. Nhưng mụ mụ cuối cùng vẫn chết, khi đó vẫn chưa tới ba trăm tuổi.

Kim Lân phủ mở ra ở dãy núi dưới đáy biển trên một tòa bình đài bên vách đá. Cẩm Lỗ chân nhân thủ hạ mười hai đại yêu tướng, đều là dung huyết tầng tám, chín tầng tu vi. Lần trước chúng bị Lục Bình đám ba người đánh chết trong đó bốn con yêu tướng đều là dung huyết tầng tám tu vi. Hiển nhiên, những yêu tướng này không đứng ở vị trí quá cao trong hàng ngũ ở đây.

Căn cứ Lục Bình thủ hạ linh sủng mấy ngày nay ở trong yêu tu nghe được tin tức, Lục Bình biết được bốn vị yêu tướng mất tích cũng không được Cẩm Lễ chân nhân coi trọng. Xem ra là bởi vì Cẩm Lễ chân nhân vội vàng chuẩn bị chúc thọ cho nghĩa phụ của mình, đồng thời y cũng chưa chắc sẽ đem mấy tên thủ hạ dung huyết tầng tám này xem trọng lắm. Yêu tộc thế giới tàn khốc là trực tiếp, còn nhận tộc thế giới tàn khốc thì là ám tàng..

Lục Bình còn không có ngu đến mức xông thẳng vào Kim Lân phủ. Thông qua Lục Cầm cùng các linh sủng khác dò xét được tin tức, Cẩm Lễ chân nhân lần này đi Kim Giao đảo dẫn theo mấy tên dụng huyết chín tầng yêu tướng thứ ba, bốn, năm, và sáu. Những yếu tướng khác được yêu tướng thứ nhất, thứ hai soái lĩnh trông chừng Kim Lân phủ.

Kim Lân phủ có mười hai đại yêu tướng, dung huyết chín tầng có sáu tên, còn dư lại sáu tên tu vi đều ở dung huyết tầng tám. Bị chết bốn tên dung huyết tầng tám, đi hết bốn tên dung huyết chín tầng, yêu tướng thứ nhất cùng thứ hai sau khi theo Cẩm Lễ chân nhân từ Thất Tinh thiên trở về, liền được Cẩm Lễ chân nhân yêu cầu, bắt đầu bế quan chuẩn bị đột phá đoán đan kỳ. Còn dư lại hai yếu tướng ở trong mắt Lục Bình xem ra căn bản không đáng để lo.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu khiến Lục Bình dám mưu tính Kim Lân phủ. Còn có một nguyên nhân chính là Cẩm Lỗ chân nhân sau khi trở về động phủ, đã từng giao phó thủ hạ yêu tướng hạ thấp tiêu chuẩn chiều thu yêu binh, mở rộng số lượng chiêu thu yêu binh.

Các Yếu tướng không biết phủ chủ luôn luôn tinh ích cầu tinh tại sao lại thay đổi chủ ý. Nhưng yêu tu đối với thực lực coi trọng so với nhân tộc càng trực tiếp hơn, mở rộng yêu binh chiếu thu số lượng, ý nghĩa là Kim Lân phủ thực lực tăng cường. Thủ hạ tiểu đệ tăng nhiều, bốn vị yêu tướng ở lại giữ nhà dĩ nhiên là vui lòng không còn gì hơn nữa.

Cho nên, Lục Đại Quý ứng chiêu bị ủy phái làm một chức vụ quản lý binh khí. Tam linh thu liễm huyết mạch uy áp, giả trang làm Hải và yêu bình thường vẫn như cũ biểu hiện ra thiên phú cực tốt, làm tùy tùng của yêu tướng thứ mười. Còn Lục Cầm dung huyết hậu kỳ thì bị yêu tướng thứ bảy trực tiếp gọi tới làm trợ thủ cho nó.

Đợi đến khi Cẩm Lỗ chân nhân mang theo bốn vị yêu tướng đi rồi, Lục Bình mang theo Đại Bảo đi thắng tới Kim Lân phủ. Phụ trách tuần hải yêu binh đã bị Lục Cầm điều đến nơi khác, Lục Bình tiện tay đem Đại Bảo ném vào trong động phủ, rồi thi triển “Man thiên quá hải quyết “ hướng chỗ ở của yêu tướng thứ mười mà đi.

Lục Bình sau khi kiếm thuật cảnh giới đạt tới “Ý cảnh”, liên bắt đầu suy gẫm nghiên cứu lễ ra mắt mà Lục sư tỷ Đổng Tử Ngọc năm đó đưa cho mình. Đó là một bộ đến từ Phi Linh phái đã vẫn diệt: thủy chúc tính kiêm pháp – vô hình kiêm quyết.

TBộ kiếm quyết này cũng không phải là ẩn hình kiếm pháp cái gì, mà là áp dụng “Thủy vô thường ô hình” chi ý, kiếm pháp quỷ dị linh động, hư thật tương phù, biến ảo vô thường, lúc đối địch khó có thể để cho người ta suy nghĩ.

Nếu như nó trước đó kiếm quyết của Lục Bình trong “Bắc Hải Thập nhị chính pháp” đều là chánh diện chém giết, cường công đánh cứng rắn, có được chữ “Chính”. Thì bộ “Vô hình kiếm quyết” này có thể đánh giá được ở một chữ “Kỳ”.

“Vô hình kiếm quyết” tuy nói cũng không phải chuyên môn dùng để ẩn núp hành tích kiếm quyết, nhưng đối với Lục Bình muốn dùng để cải thiện thuật ấn thân của mình còn là tham khảo rất có tác dụng khi nghiên cứu các loại pháp thuật khác.

Đang khi Lục Bình đi tới chỗ ở của yêu tướng thứ mười, yêu tướng thứ mười đã cảm giác được dị thường, mang theo mấy tên tùy tùng mới thu của mình đi ra, thấy một nhân tu không ngờ nghênh ngang đi tới trước.

Yêu tướng thứ mười đang muốn ra ý bảo thủ hạ bắt lại cái tên nhân tu không biết sống chết này, đột nhiên cảm giác cổ họng, thất thống phần lưng đau xót. Sau lưng hắn, ba con Hải xà yêu theo sát sau không ngờ hướng hắn hạ thủ.

Yêu tướng thứ mười cũng là xà yêu xuất thân, nếu không cũng sẽ không đặc biệt chọn lựa Tam linh làm tùy tùng của mình. Vì vậy, nó đối với tự thân tu vi và năng lực kháng độc hết sức tự tin, cười âm lãnh nói:

- Ba con phế vật các ngươi cũng có thể ám toán bản yêu tướng sao?

Yêu tướng thứ mười giọng nói vừa dứt, nụ cười chăm chọc liền dừng ở trên mặt, ba cổ kịch độc tuyệt đối không nên xuất hiện ở trên người ba con xà yêu bình thường đã ở kiên cường thâm nhập vào pháp lực cùng thân thể của nó.

Yếu tướng thứ mười há mồm muốn nói gì, lại phát hiện mình không cách nào phát ra âm thanh. Đối diện, Lục Bình một kiếm chặt phăng đầu, Tam linh đã sớm từ bên trong thi thể tìm được xà đảm, chia nhau ăn sạch sẽ.

Lục Bình thu thập thi thể yêu tướng thứ mười xong, chuẩn bị làm linh thực sau này cho Tam linh, đồng thời dùng huyết dịch luyện đan.

Lục Bình theo Lục Cầm lưu lại ám ký, đi tới chỗ ở của yêu tướng thứ bảy, phát hiện Lục Cầm đang cùng yêu tướng thứ bảy cụng rượu. Hai con yêu quái cầm hai cái bình dài cổ hẹp rót đầy rượu, hai cái miệng chim thật dài đưa vào trong bình hút một cái. Một bình rượu liền hết sạch, tiểu yêu đứng hầu bên cạnh vội vàng rót đầy rượu mới vào cái bình cổ dài.

Nhận được tín hiệu của Lục Bình, Lục Cầm thừa dịp yêu tướng thứ bảy đem miệng chim đưa vào bình, một cử đánh lén mở mù một con mắt yêu tướng thứ bảy.

Yêu tướng thứ bảy tự nhiên kinh sợ, lập tức chuẩn bị hướng Lục Cầm phản kích, không ngờ sau lưng có một đạo kiêm quang đánh lén tới, đâm vào trong tâm tạng của yêu tướng thứ bảy.

Lục Bình trợn mắt nhìn Lục Cầm một cái, Lục Cầm co rụt lại cái cổ chim, yếu yếu nói:

- Đại Bảo ca nói uống rượu có thể làm giảm đi sự cảnh giác của nó.

Lục Bình đang ở trong lòng địch, không có công phu dây dưa những thứ chuyện vụn vặt này. Dựa theo Đại Quý chỉ dẫn, hắn hướng phủ khổ của Kim Lân phủ mà đi. Dọc đường yêu binh tuần tra bởi vì có Lục Cầm phó tướng có mặt, Lục Bình chẳng qua là ẩn núp hành tích che đậy đi qua.

Phủ khố thược thi là cái chìa khóa dưới sự giúp đỡ của Đại Quý bị Lục Bình dễ dàng lấy vào tay. Sau khi tiến vào kho của phủ, mặc dù Lục Bình trước đó nghe Đại Quý trong báo cáo đã có chút hiểu biết, nhưng nhìn đồ đạc trong phủ khố vẫn còn có chút thất vọng.

Bên trong phần lớn chẳng qua là một ít trung cấp thấp linh tài linh quáng, còn có một chút ít pháp khí luyện chế rất là thô sơ. Hơn nữa bởi vì gần đây Kim Lấn phủ khuếch trương chiêu thu yêu binh, những pháp khí này cũng không còn bao nhiêu món. Linh thảo được thu thập rất thô cũng có một ít, thượng cấp linh tài chỉ chiếm một phần, đỉnh cấp linh tài cũng có mấy món, vừa nhìn cũng biết là đỉnh cấp linh tài kém nhất, xem ra đồ tốt quả nhiên bị Cẩm Lỗ chân nhân mang ở trên người.

Con muỗi nhỏ đi nữa cũng là thịt, những thứ đồ này chất lượng không ổn, nhưng số lượng đối với chỉ một người tu sĩ mà nói thì tuyệt đối không ít. Lục Bình lấy ra mấy trữ vật đại, đem đồ trong phủ khố bất luận thật là đẹp xấu lấy sạch toàn bộ.

Lúc này Đại Bảo không biết từ địa phương nào chui ra, “Chị chi” lại bắt đầu khoe công.