Chân Linh Cửu Biến

Chương 62: Thính Đào quyết




Dịch giả: Titan

Lục Bình nghe Huyền Nguyên chân nhận giảng giải, bèn tự mình suy nghĩ: bản thân hắn năm loại huyết mạch lẽ khác có mộc chúc tính, cũng có phong chức tính, còn có băng chức tính nữa. Điều này khiến hắn không phải lo không có công pháp thích hợp. Mà sau khi dung huyết thành công, huyết mạch dị biến cũng khiến cho Lục Bình hơi lo. Bản thân hắn căn cơ huyết mạch rõ ràng là thằng thừng thôn phệ những thứ khác, không lưu một chút dấu vết nào, mặc dù bản thân hắn quy huyết mạch cũng là thủy chúc tính.

Huống chi, Lục Bình cho tới nay chú trọng căn cơ xác thật, theo đuổi pháp lực hùng hậu, mà chữ "Thuần" ở trong quá trình tu luyện thường thường cùng "Hậu" tương liên. “Thuần hậu” mới là điều bản thân hắn hắn theo đuổi. Tuy nói như thế sẽ khiến cho tu luyện chật vật chậm chạp một ít, nhưng nếu là bản thân hắn ở trên con đường luyện đan có thành tựu, ngược lại cũng có thể thay đổi vấn đề tiến cảnh chậm chạp.

Nghĩ tới đây, Lục Bình quyết định chủ ý, lần nữa dâng lên mười khối linh thạch, nói:

- Đệ tử nguyện cầu tu luyện thuận thủy hệ công pháp tới pháp tướng kỳ.

Huyền Nguyên chân nhận thấy Lục Bình đã có sự lựa chọn, liền dẫn Lục Bình vào Tàng Kinh các trong Thiên Linh điện, cầm một ngọc giản đưa cho Lục Bình nói:

- Lâm hải thính đào quyết, hoàn thiện tới pháp tướng. Trong bốn ngàn năm, Chân Linh phái trong lịch sử đã từng có sáu vị tu sĩ bằng vào công pháp này tu luyện tới pháp tướng kỳ, trong đó hai người đạt tới pháp tướng trung kỳ.

Trong khoảng trời đất này, tu sĩ sau khi tu luyện xong giai đoạn trúc cơ, dung huyết thành công, sẽ chuyển qua giai đoạn đoán đan, đoán tạo nguyên đan trong tâm hạch không gian với mục đích cuối cùng là tạo ra kim đan. Tuy nhiên, tùy theo căn cơ và quá trình tích lũy của tu sĩ, thành tựu kim đan chia thành tới chín cấp, trong đó kim đan từ cấp sáu trở xuống không có hy vọng tu tiến xa hơn. Kim đan từ cấp 7 trở lên cấp 9, tu sĩ có hy vọng phá toái kim đan, kết thành nguyên anh, thành tựu pháp tướng.

Lục Bình đem ngọc giản sao chép xong, hỏi:

- Sư thúc, không biết vãn bối có thể đem hai công pháp đoán đan kỳ thuần thủy hệ sao chép để lấy làm tham khảo không?

Huyền Nguyên chân nhân nghe vậy lại nở nụ cười. Lục Bình ngược lại cũng cơ trí, đem linh thạch đã sớm chuẩn bị xong đưa lên, Huyên Nguyên chân nhân phất tay đưa tới hai ngọc giản, nói:

- Những ngọc giản này chẳng qua là ghi lại dung huyết kỳ tu luyện công pháp, chờ người trở thành bốn phái hạch tâm đệ tử, có thể quay trở lại cầu lấy tu luyện công pháp tiếp sau đó nữa...

Lục Bình sau khi tạ ơn, ba người trở về chỗ của Huyền Nguyên chân nhân. Huyền Nguyên chân nhân lấy ra một tinh xảo trữ vật đại đưa cho Lục Bình, nói:

- Này, đây là phần thưởng cho ngươi trở thành nội môn đệ tử, sau này hàng năm có thể tới Thiên Linh điện nhận lấy môn phái phúc lợi. Dĩ nhiên những thứ này đều là căn cứ ở sự cố gắng của ngươi. Chỉ cần ngươi nỗ lực đi lên, môn phái tự nhiên có đầy đủ chỗ tốt ở mặt trước chờ ngươi.

Lục Bình sau khi cám ơn, dùng thần thức đảo qua, liền biết bên trong trữ vật đại để hai mươi khối trung phẩm linh thạch cùng hai bình dung huyết kỳ tu luyện sử dụng - "Phục linh đan". Đây là một loại đan dược tương tự như Kiều Hi Bằng sử dụng "Thiên Sâm đan".

Cái này còn là bởi vì bản thân hắn Lục Bình sau khi đột phá dung huyết kỳ, môn phái gia tăng tưởng thưởng. Tầm thường dùng huyết sơ kỳ tu sĩ một năm phúc lợi cũng bất quá mười khối trung phẩm linh thạch, một bình tu luyện đan dược loại thường mà thôi. Lục Bình đã sớm khắc sâu cảm nhận được tu luyện tư nguyên quý báu như thế nào.

Từ luyện huyết kỳ đến dung huyết kỳ là quá trình chất biến của tu vi cùng tuổi thọ từ thấp đến cao. Ngược lại, ở mặt tu luyện tự nguyên, nó lại là quá trình biến đổi từ thông dụng trở về thiếu thốn.

- Từ nay, ngươi chính là Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba liễu, ừ, đệ tử đời thứ ba phải thêm chữ "Tử vào tên gọi. Sau này pháp danh của ngươi sẽ gọi là Lục Tử Bình. Đồng thời, ngươi cũng có quyền lợi ở Thiên Linh sơn khai mở động phủ. Dĩ nhiên, ngươi cũng có thể ở ngoài Thiên Linh sơn, trong phạm vi Chân Linh phải khai mở động phủ. Như vậy ngươi sẽ mất đi quyền lợi ở trên Thiên Linh sơn mở ra động phủ. Môn phái sẽ bổ thường về mặt phúc lợi vì điều này.

Lục Bình suy nghĩ một chút: bản thân hắn còn có nhiều chuyện không muốn bị người chú ý, dù sao thì ở trên tiểu đảo, trong Thịnh Đào động phủ còn có một vị hình linh mạch. Tuy nói linh mạch cực nhỏ này không thể nào so được với Thiên Linh sơn đại hình linh mạch, nhưng là linh mạch chỉ có bản thân hắn độc hưởng, không hề kém chút nào so với động phủ ở trên Thiên Linh sơn. Vì vậy, hắn nói:

- Đệ tử không tính toán ở trên Thiên Linh sơn mở ra động phủ.

Huyền Nguyên chân nhân cũng không hỏi nguyên nhân, trực tiếp nói:

- À, như vậy người hàng năm phúc lợi có thể nhiều hơn mười hai khối trung phẩm linh thạch.

Dứt lời, trực tiếp đem linh thạch thảy đưa cho Lục Bình.

Sau đó, Huyền Nguyên chân nhân cầm lên cuốn tiểu thuyết trên bàn mà xem, thuận miệng nói:

- Chuyện chính là những thứ này rồi, Tàng Kinh các ngươi có thể vào xem một chút, xem có vật bản thân cần hay không. Bất quá những thứ có thiết đặt cấm chế thì không nên lật xem. Đúng rồi, xây xong động phủ, phải ở chỗ này báo cáo chờ phân công.

Dứt lời, cũng không để ý tới Lục Bình hai người nữa.

Hai người lại ở trong Tàng Kinh các một hồi, lúc này mới trở ra Thiên Linh điện, hướng chân núi mà đi.

Trên đường, Ngô Tử Ngưu không nhịn được hỏi:

- Sư đệ vì sao không ở trên Thiên Linh sơn xây dựng động phủ, đây chính là đối với tu luyện có trợ giúp lớn?

Lục Bình sớm đoán được sẽ có câu hỏi như thế, đáp:

- Trên Thiên linh sơn có quá nhiều người, sư đệ thích yên tĩnh, lại là người có tính tình buông tuồng, chịu không nổi ước thúc, không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài.

Ngô Tử Ngưu lại hỏi:

- Sư đệ đã nghĩ xong ở nơi nào mở ra động phủ chưa?

Lục Bình lắc lắc đầu nói:

- Tạm thời còn chưa nghĩ rõ, bất quá bây giờ sư đệ ta đang theo phân đội của Lưu tiên trưởng thi hành môn phái nhiệm vụ, cho dù xây dựng động phủ cũng còn phải trên Hoàng Ly đảo hoạt động một năm, bây giờ không cân nhắc đến những chuyện này vội.

Ngô Tử Ngưu thấy được Lục Bình đối với những vấn đề này sớm có chuẩn bị, cũng không cụ thể hỏi thêm, vì vậy nói:

- Như vậy sư đệ an tâm tu luyện đi, chờ đến dung huyết tầng thứ tư, bước vào dung huyết trung kỳ, sư đệ liên có thể bái sư, đến lúc đó lấy sư đệ trẻ tuổi, ở về mặt tu vi sẽ có được sự tiến bộ nhanh hơn.

Lục Bình "Ha ha" cười một tiếng, nói:

- Thừa sư huynh chúc lành.

Chân Linh phải hết sức chú trọng bồi dưỡng hậu bối đệ tử, đồng thời cũng chiếu cố tinh thần độc lập tự chủ của đệ tử. Vì vậy, ở Chân Linh biệt viện mười năm, Chân Linh phái đệ tử phải trải qua nghĩa vụ giáo dục căn bản. Sau khi trở thành đệ tử cấp ba, mới dưới sự hướng dẫn của tiên trưởng lĩnh đội, bắt đầu nhiệm vụ lịch lãm.

Sau khi tu tới liều dung huyết kỳ, đột phá đến dung huyết kỳ tầng bốn bước vào dung huyết trung kỳ, tình hình mới đổi khác. Trước đó, hết thảy đều phải do đệ tử tự thân cố gắng, lục lọi tu luyện. Chỉ có khi đạt tới dung huyết trung kỳ, tu sĩ của Chân Linh phái mới có thể bái sư chính thức, nhận được sự chỉ điểm, trở thành tinh anh đệ tử của môn phái.

Cách làm này nhằm nuôi dưỡng tinh thần độc lập tự cường tự tìm tòi học hỏi của đệ tử. Con đường tu luyện không hề có chuyện người giống người, tu luyện một đường, tình huống của mỗi người bất đồng, vì vậy con đường hướng đạo cũng không giống nhau. Làm sư phụ chỉ có thể chỉ điểm, mà không có thể thay đệ tử làm ra quyết định. Nếu không, đệ tử như vậy ít có đại thành tựu. Hơn nữa, cho dù đệ tử trong việc tu luyện có chút sai lệch, nhưng sau khi tiến vào dung huyết trung kỳ rồi, sư phụ cũng còn có thể kịp tiến hành bổ cứu.

Sau khi rời khỏi Thiên Linh sơn, Lục Bình trở về Phòng tu luyện mà bản thân hắn đã mướn. Bây giờ Lục Bình mặc dù có công pháp tu luyện, hơn nữa hiểu dung huyết kỳ tu luyện có rất nhiều hạng mục, nhưng sau khi tiến vào dung huyết kỳ, bản thân hắn sở học biến thành tạp nhạp vô chương, cần thời gian tiến hành một phen sửa sang lại. Đồng thời, hắn còn phải định rõ ràng kế hoạch tu luyện của bản thân hắn trong đoạn thời gian gần nhất, và phải làm không ít công việc chuẩn bị.

Ngồi xếp bằng ở trên tụ linh bồ đoàn Lục Bình cần thận nghiên cứu "Lâm hải thính đào quyết" trong tay. Đồng thời, ở trước người hắn còn để thêm mấy cái ngọc giản, chính là những thuần thủy hệ giao huyết mạch dung huyết kỳ tu luyện công pháp khác mà hắn sao chép ở trong Tàng Kinh các, cung cấp cho hắn tiện tay tra duyệt.

Thật ra thì trong tay Lục Bình còn có một ngọc giản thậm chí ghi lại đoán đan kỳ tu luyện công pháp, là Lục Bình từ trên người Kiều Hi Bằng có được, gọi là "Phù diêu cửu thiên thần công", là một loại phong thủy đồng tu công pháp, đối tượng là bằng huyết mạch.

Xem ra nhân vì Kiều gia ở trong Huyền Linh phải có thể lực, nên Kiêu Hi Băng mới lấy được đoán đan kỳ tu luyện công pháp trước. Lần này không ngờ lại tiện nghi Lục Bình. Lục Bình mặc dù bởi vì huyết mạch bất đồng, không thể trực tiếp tu luyện, nhưng thủy hệ công pháp vốn là có một ít chỗ giống nhau, cái ngọc giản ghi lại đoán đan kỳ tu luyện công pháp giúp Lục Bình mở ra một cánh cửa sổ, khiến cho hắn dòm ngó trước được sự ảo diệu của việc tu luyện đến đoán đan kỳ, bớt đi không ít đường quanh co.