Chân Tiên

Chương 560: Thế ngoại siêu nhiên





Nhìn ánh mắt Cổ Thần, vẻ mặt tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ kia biến ảo bất định, tựa hồ rất khó xử, nhưng lại có một cỗ lực lượng trói buộc hắn, làm hắn không thể không nói.

Cổ Thần không rảnh cùng hắn dây dưa, nói:

- Có chuyện gì thì nói mau...

Tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ kia đành cắn răng, nói:

- Cổ chiến thần! Khối ngọc bội trên tay ngươi là mới đoạt được từ tên thổ vu nọ, ngươi có thể trả lại cho chúng ta được không?

Hắn chỉ vào khối ngọc bội đen kịt trên tay Cổ Thần, lại nhắc đến vừa rồi thổ vu cùng năm tên Minh Khiếu trung kỳ giao chiến đoạt bảo.

Vừa đem thổ vu nhốt vào tầng thứ ba của Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, Cổ Thần cũng thuận lợi lấy khối ngọc bội đen kịt trên người hắn, còn chưa kịp tỉ mỉ xem xét, tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ này đã mở miệng muốn đòi đồ.

Cổ Thần liếc mắt nhìn về phương nam xa xôi, khẻ cười một tiếng, giơ khối ngọc bội trong tay lên, nói:

- Thứ này là ta là ta bắt thổ vu, đoạt được từ trên người hắn, ta mặc kệ hắn từ đâu mà có, chỉ biết là hiện tại nó là chiến lợi phẩm của ta, nếu ngươi muốn, có thể tới cướp đoạt từ trong tay ta, khi ấy nó sẽ là của ngươi.

Tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ vẻ mặt lập tức trắng bệch, nói:

- Tại...tại hạ nào dám? Cổ chiến thần, thứ này đối với chúng ta có tác dụng rất lớn, mong ngài giơ cao đánh khẽ, trả lại cho chúng ta đi nhá!

Cổ Thần tỉ mỉ nhìn thoáng qua ngọc bội đen kịt trong tay, cùng với khối ngọc bội hắn đoạt được từ tay đại đương gia Thanh Long Trại tuy rằng bề ngoài tương tự, nhưng lại có khác biệt rất lớn, đầu tiên mặt trên khối ngọc bội đen kịt này không có khắc chữ, chỉ khắc một

dòng nước đang chảy, là tiêu chí của Hắc Thủy Ma Tông thời thượng cổ.

Mà trên khối ngọc bội đoạt được từ tay đại đương gia Thanh Long Trại lại có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao".

"Hắc thủy thao thao, thao tẫn thiên hạ" đây là danh hiệu của Hắc Thủy Đại Đế ngày trước.

Cơ thủy thao thao, thao tẫn thiên hạ là câu khẩu hiệu của Cơ gia Thánh Đình, nhưng khi ấy Hắc Thủy Đại Đế lại sấm hạ "Hắc thủy thao thao, thao tẫn thiên hạ", ý nói khi ấy hai bên Cơ gia Thánh Đình cùng Hắc Thủy Đại Đế không phải là bạn.

Một khối ngọc bội kia có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" rõ ràng so với khối ngọc bội không có khắc chữ này quý giá hơn nhiều, tuy rằng trên khối ngọc bội này khí tức của thượng cổ ma đế rất nặng, nhưng chỉ là một món bảo vật bình thường. Trên khối ngọc bội có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" tuy rằng khí tức đó rất mỏng, nhưng lại hiện lên uy thế của Hắc Thủy Đại Đế là một món vô thượng tiên bảo.

Cổ Thần biết, khối ngọc bội đen kịt trong tay này so ra kém khối kia, nên đối với hắn không có tác dụng gì, nhưng hắn lại muốn biết, bên trong nó đến tột cùng ẩn chứa tác dụng gì? Vì sao thổ vu muốn tới cướp giật?

Cổ Thần nói:

- Khối ngọc bội này đối với các ngươi có tác dụng gì? Đối với ta sẽ vô dụng sao? Ngươi nói cho ta biết, nếu thực sự là nó hữu dụng với ngươi, lại vô dụng với ta, ta liền trả lại ngươi, được chứ?

- Cái này...

Tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ chần chờ một chút, rồi nói:

- Khối ngọc bội này là để tiến vào một chỗ...

Nói đến chỗ này, tiếng nói của hắn chợt dừng lại, vẻ mặt kinh hỉ nhìn về phía nam.

Ánh mắt Cổ Thần đã sớm đi trước một bước, chuyển hướng về phía phía nam, chỉ thấy một bóng người, xuyên qua Hư Không mà đến, cước đạp một đoàn sương trắng, chính là một một vị Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ.

Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ ngay lập tức đến gần, tộc độ cực nhanh, mới nhìn còn đang ở ngoài mấy nghìn dặm, trong chốc lát đã tới trước Cổ Thần năm nghìn trượng. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Tàng tiền bối...

Mười một cao thủ Minh Khiếu Kỳ sắc mặt đại hỉ, thân ảnh khẽ động, đồng thời phi độn tới phía sau tên Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ.

Tên cường giả Giá Vụ kỳ họ tàng,, chính là lão tổ Tàng gia Đại Doanh Đế Đình, Tàng Khôn Sơn từng cùng Cổ Thần giao thủ một trận.

Ba vị lão tổ Tàng gia, lão đại Tàng Khôn Huyền, tu vi Hư Không sơ kỳ, tại nghìn năm trước trợ giúp Thánh Đình tiêu diệt thánh địa Thái Hư Cung, thuận tiện cho Trấn Đông Hậu Phủ thành lập Đại Doanh Đế Đình, lấy Thánh Đình trấn thủ đông phương, đối kháng Đông Hoang yêu tộc, khi tam tộc đại chiến, Đại Doanh đứng mũi chịu sào.

Yêu tộc siêu cấp cường giả Thiên Hồ Vương cùng Tàng Khôn Huyền đại chiến một hồi, lưỡng bại câu thương, Thiên Hồ Vương thân thể mất đi, Nguyên Thần đầu nhập Huyết Quan Hồ, đợi thời cơ đoạt xá sống lại, Tàng Khôn Huyền cũng bị trọng thương, thọ nguyên không còn nhiều.

Thế nhân đều cho rằng Tàng Khôn Huyền đã chết, lại không biết rằng. Hắn tiến nhập thánh địa Bách Thánh Các, dựa theo sinh tử bí cảnh tăng gấp ba lần thọ nguyên, lại ăn vào một ít tiên đan linh dược, rốt cục chậm rãi khống chế được thương thế, dần dần hồi phục lại, trải qua hơn nghìn năm mới phục nguyên được.

Lão nhị Tàng Khôn Phàm, tu vi Giá Vụ hậu kỳ, khi tam tộc đại chiến, cùng yêu tộc cường giả Hoa Báo Vương đánh một trận, Hoa Báo Vương chết trận, còn Tàng Khôn Phàm cũng là trọng thương gần chết, thế nhân đều cho rằng hai người đã đồng quy vu tận, thực tế, Tàng Khôn Phàm và Tàng Khôn Huyền như nhau đều ẩn thân trong sinh tử bí cảnh, dựa vào thời gian gấp ba lần thọ nguyên, mà sống.

Như Tàng Khôn Huyền, Tàng Khôn Phàm đều là Độ Hư cường giả mà thế nhân cho rằng đã chết, trong sinh tử bí cảnh còn có một ít cương giả của các thế lực siêu cấp vào nghìn năm trước là Thánh Đình, các đại Đế Đình, hoặc là chư tử thế gia, nho môn thánh gia.

Nghìn năm trước, tam tộc đại chiến, trên Cổ Hoang Đại Lục đều có không ít Độ Hư cường giả, tuy rằng tam tộc đại chiến, khiến Độ Hư cường giả giảm mạnh, nhưng số cường giả còn lại vẫn là không ít, cũng chưa bị chết hết.

Bất quá, những cường giả còn sống đều là thân mang thương tích, nguyên tổn hao nhiều, cường giả nhân tộc không có tiến nhập thánh địa sinh tử bí cảnh, thì cường giả tiên tông cự phái không đến trăm năm đều hao hết thọ nguyên mà chết cả.

Tiến nhập sinh tử bí cảnh cũng có không ít cường giả, thương thế quá nặng, tuy rằng còn ít hơi tàn gắng gượng được thêm mấy trăm năm, nhưng nay đều đã chết đi.

Nghìn năm trước, Tàng gia có hai mươi cường giả Độ Hư bí cảnh, trải qua tam tộc đại chiến, cường giả còn sống chỉ có tám vị, sau lại tiến nhập sinh tử bí cảnh, ngay cả thọ nguyên gấp ba lần, vẫn có ba vị lần lượt bỏ mạng. Chỉ còn lại có ba người Tàng Khôn Huyền, Tàng Khôn Phàm Tàng Khôn Sơn Tàng Khôn Sơn xưng là Tàng gia tam lão.

Trong đó, lão tam Tàng Khôn Sơn thương thế nhẹ nhất, tu vi khôi phục nhanh nhất, trăm năm trước đã khôi phục rất khá, mà Tàng Khôn Phàm và Tàng Khôn Huyền đều thụ thương quá nặng, trải qua ngàn năm thương thế vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, do đó, khi Tàng gia gặp nạn là lão tam Tàng Khôn Sơn từ sinh tử bí cảnh chạy ra.

Qua sáu mươi năm, lại gặp lại cừu nhân, trong ánh mắt Tàng Khôn Sơn nhìn Cổ Thần ẩn chứa nộ hỏa cùng sát ý vô tận.

- Cổ Thần!

Ánh mắt Tàng Khôn Sơn chăm chú nhìn vào khuôn mặt Cổ Thần, một lát, mới mở miệng quát hai chữ.

Một cổ sát ý dâng trào đến cực điểm hầu như bao phủ toàn bộ không gian giữa hai người, sát ý vô tận tựa hồ khiến không gian bị vặn vẹo.

Cổ Thần vẻ mặt bình thản nhìn Tàng Khôn Sơn, vừa không có vẻ cừu hận, lại cũng không có vẻ hưng phấn, đối với Tàng gia, trong lòng Cổ Thần từ lâu đã không còn thù hận ngày trước. Tàng Thiên Cơ chết ở trong tay hắn, Tàng Tiêu Chấn cũng chết trong tay hắn, Tàng Tiêu Viễn, Tàng Tiêu Vân, Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ, Tàng Hồng Cơ, Tàng Vạn Cơ... Còn có mấy vạn tu sĩ Tàng gia đều chết ở trong tay hắn, cho dù có thiên đại thù hận cũng nên kết thúc.