Chân Tiên

Chương 986: Tiến vào thánh địa





Các quỷ hồn bình thường đều chỉ biết Âm Hành Hương Địa ở trong đô thành Âm Triêu, nhưng không biết đến tột cùng là nơi nào, mà Âm Triêu Thành rộng lớn không gì sánh được, chỉ là Nam Âm Hà chảy qua giữa thành đã có chiều rộng lên tới trăm vạn dặm.

Từ trên bản đồ, Cổ Thần biết được Âm Hành Hương Địa chính là đáy Nam Âm Hà chảy qua đô thành Âm Triêu, nhưng cửa vào là Quỷ Vương Lĩnh cách đô thành Âm Triêu chừng nghìn vạn dặm.

"Âm Giới không có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp, không ai có thể làm gì được ta, Âm Hành Hương Địa này lại có âm chi bản nguyên tồn tại, vừa lúc thử đi tìm kiếm, chính như Côn Ngô Tiên Đế nói, cơ hội khó có được, có lẽ nên để tu vi càng tiến thêm một bước, sau đó trở về tiên giới Cổ Hoang cũng không trễ."

Thu được tin tức chính mình cần, Cổ Thần dùng một chưởng đánh Thần Mã Quỷ Vương hôn mê, không có mấy ngày mấy đêm không thể tỉnh lại.

Sau đó Cổ Thần liền rời khỏi Quỷ Huyền Vương, thuấn di về phía Thiên Nam Vực, Nam Minh Châu.

Tốc độ của Cổ Thần cực kỳ nhanh, cho dù không gian tại Âm giới kiên cố hơn rất nhiều so với vũ trụ phàm gian, nhưng trong nháy mắt Cổ Thần có thể thuấn di được ức dặm, rất nhanh đã vượt qua được khoảng cách hàng tỉ dặm, chạy tới Thiên Nam Vực, Nam Minh Châu.

Cổ Thần thu liễm khí tức, hạ xuống Quỷ Vương Lĩnh phía đông, cách Âm Hành Hương Địa nghìn vạn dặm.

Quỷ khí ở đây rất nặng, vụ khí màu đen bao phủ, bao phủ toàn bộ sơn mạch phương viên hơn mười vạn dặm, âm sát khí cực kỳ dày đặc.

Cổ Thần lấy địa đồ thu được từ trong tay Độc Giác Quỷ Vương ra ngoài.

Địa đồ này không phải là phàm vật, tuy rằng nhìn bề ngoài không lớn, thế nhưng lại bao hàm rất toàn diện, Cổ Thần phát cảm giác vào trong địa đồ, thấy một không gian ảo giác vô cùng rộng lớn, tất cả mọi thứ bên trong đều chỉ là hình vẽ trên địa đồ, chỉ là được mở rộng hơn trăm nghìn lần.

Rất nhanh Cổ Thần đã tìm được Quỷ Vương Lĩnh.

Quỷ Vương Lĩnh không phải là một ngọn núi, mà là gọi chung của tất cả các ngọn núi trong phạm vi nhất đinh, mà phạm vi này đông tay ước chừng hơn năm mươi vạn dặm, nam bắc ước chừng hơn tám mươi vạn dặm, vô cùng rộng lớn.

Toàn bộ Quỷ Vương Lĩnh đều bị sương mù màu đen bao phủ, hắc khí nặng nề, đường nhìn không rõ ràng, đồng thời sương mù này còn có thể ngăn cản thần thức và lực cảm ứng, tu sĩ tiến vào trong đó hầu như đều biến thành người mù, sẽ mê thất phương hướng, khó có thể trở ra, là một trong những hung địa nổi danh Âm giới.

Bất quá, Cổ Thần có địa đồ trong tay, trong Quỷ Vương lĩnh không có bất cứ vụ khí nào che được phương hướng, ánh mắt nhìn thấy mọi thứ rất rõ ràng.

Rất nhanh, Cổ Thân từ trong địa đồ tìm được một vị trí phát quang trong phạm vi Quỷ Vương Lĩnh, ở phương hướng bắc ngả về tây Quỷ Vương Lĩnh, cách sát biên giới hai phương hướng tây bắc khoảng chừng hai mươi vạn dặm.

Cổ Thần thu hồi địa đồ, lập tức phi độn vào trong Quỷ Vương Lĩnh.

Vừa mới tiến vào phạm vi bên ngoài của Quỷ Vương Lĩnh, Cổ Thần lập tức cảm giác được, tất cả lực lượng cảm nhận tựa hồ đều bị sương mù màu đen bên ngoài chặt đứt, ánh mắt ở nơi này cũng bị ngăn căn cực lớn, chỉ có thể nhìn được trong khoảng cách trên dưới mười trượng.

Càng kinh khủng chính là, Cổ Thần vừa tiến vào trong sương mù màu đen liền có vô số quỷ hồn ác linh cảm thụ được dương khí trên người hắn, bắt đầu điên cuồng tìm tới hắn.

Những quỷ hồn ác linh này nhe những chiếc răng ghê tởm, thần tình hung ác, giống như ruồi nhặng thấy được món ngon.

Âm giới hoàn toàn âm lãnh, ngoại trừ mấy địa phương đặc thù ít ỏi, tất cả các địa phương còn lại đều không hề có dương khí, chỉ có băng lãnh.

Nhất là Quỷ Vương Linh này âm khí càng thêm nặng, sương mù màu đen tràn ngập âm sát khí, những quỷ hồn ác linh này hẳn là do quỷ tu tiến vào trong Quỷ Vương Lĩnh, thế nhưng lại bị lực lượng không tên vây khốn bên trong, không thể rời khỏi, mỗi ngày mỗi đêm chịu đau đớn băng hàn thấu xương.

Dương khí, đối với những quỷ hồn ác linh này mà nói chính là thuốc tốt nhất trợ giúp bọn chúng thoát khỏi thống khổ, vì vậy Cổ Thần vừa mới tiến vào trong sương mù màu đen, những quỷ hồn ác linh này đều giống như không muốn sống, nhào mạnh về phía Cổ Thần, mở rộng cái miệng máu, cắn vào Cổ Thần.

Những quỷ hồn ác linh này đã sớm bị âm sát khí tại Quỷ Vương Lĩnh xóa tan ý chí, trong ý thức chỉ còn lại thống khổ, so với các tu sĩ quỷ hồn có ý thức tụ chủ khác tại Âm giới hoàn toàn khác nhau.

Trong thân thể Cổ Thần, tiên lực thuần dương đột nhiên bạo phát mãnh liệt, dũng mãnh truyền vào trong Thuần Dương Lệnh, nháy mắt thuần dương chi hỏa ẩn chứa trong Thuần Dương Lệnh tuôn ra cuộn trào mãnh liệt, bao phủ toàn thân Cổ Thần, quang mang chói mắt soi sáng không gian phương viên nghìn trượng.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết từ bốn phương tám hướng vang lên, những ác linh quỷ hồn này bị thuần dương chi hỏa chạm nhẹ, trong khoảng khắc liền hóa thành tro tàn, tuy rằng thuần dương chi hỏa cũng là một loại dương khí, nhưng không cần bàn cãi chính là một loại bá đạo nhất.

Tuy rằng quỷ hồn ác linh lấy dương khí làm bổ vật, nhưng cũng phải nằm trong vòng chịu đựng mới được, cho dù là Thiên Kiếp Quỷ Thánh ngũ hành thoát thai kiếp thấy thuần dương chi hỏa đều phải nhượng bộ lui binh, huống chi là những quỷ binh quỷ tướng nho nhỏ này, thực lực mạnh nhất bất quá chỉ là Độ Hư cảnh Hư Không kỳ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thuần dương chi hỏa xua tan sương mù màu đen, đường nhìn của Cổ Thần lập tức trải dài khoảng cách nghìn trượng. Trong Quỷ Vương Lĩnh có lực lượng không gian cường đại để tu sĩ không thể thuấn di, Cổ Thần chỉ có thể phi độn về phía mục tiêu.

Dọc theo đường đi, quỷ hồn ác linh gặp phải đều bị thuần dương chi hỏa đốt cháy sạch sẽ.

Cho dù ở trong Quỷ Vương Lĩnh, tốc độ phi độn của Cổ Thần cũng nhanh chóng không gì sánh được, chỉ trong thời gian non nửa khắc đã tới được chỗ phát quang trên địa đồ.

Trên thực tế, nơi này bình thường vô cùng, hoàn toàn không nhìn ra được vật gì đặc biệt, thế nhưng trên những tảng đá màu đen có rất nhiều vết rách, những vết rách này chính là chỗ phát quang trên địa đồ, hiển nhiên đây là cửa vào nối thông Âm Hành Hương Địa.

Nếu như không phải có địa đồ chỉ dẫn, cho dù Cổ Thần chạy tới ngay bên cạnh những vết rách này cũng không có hoài nghi gì, những vết rách này thực sự quá mức bình thường rồi, chỉ rộng chừng năm tay, dài một cánh tay, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ bỏ qua.

Tu vi tới cảnh giới của Cổ Thần hiện tại, thân thể muốn lớn thành lớn muốn nhỏ thành nhỏ, trong sát na liền hóa thành một đạo độn quang, liền tiến vào trong vết rách nho nhỏ kia, vừa mới vào liền biết được, vết rách này dĩ nhiên dài không lường được, hầu như không thấy đầu cùng.

Cổ Thần phi độn trong cái khe đủ nửa canh giờ, khoảng cách bay qua chừng mấy trăm vạn dặm, rốt cuộc không gian phía trước đột nhiên rộng mở, biến thành một sơn động vô cùng khổng lồ.

Cổ Thần phi độn ra từ trong vết rách, rơi vào trong sơn động, bốn phía sơn động này đều là nham thạch màu đen kịt, cũng không biết đây là trong lòng núi hay là dưới lòng đất.

Vừa rời khỏi vết rách, vách tường sơn động bên cạnh có ba minh văn thật lớn xuất hiện trong mắt Cổ Thần: Âm Sát Động.

Ba minh văn này Cổ Thần đã sớm nghe được từ trong miệng Thần Mã Quỷ Vương, vì vậy đã nhận ra.

Âm Sát Động vô cùng âm sâm, phía trước hoàn toàn đen kịt, âm sát khí nặng hơn trăm nghìn lần so với Quỷ Vương Lĩnh.

Bất quá, Cổ Thần tại Âm Sát Động còn chưa đụng phải quỷ quái gì.

Cổ Thần trải rộng địa đồ ra, lực cảm ứng tiến vào trong đó, bắt đầu quan sát địa đồ âm sát động.

Âm sát động này quả nhiên ở dưới lòng đất, đồng thời cực kỳ sâu, cách mặt đất không biết bao nhiêu vạn dặm, giống như một cự long thái cổ ẩn nấp bên dưới lòng đất, quanh co khúc khuỷu, dài tới mấy trăm vạn dặm, trực tiếp nối thẳng tới dưới lòng đất đô thành Âm Triêu.

Tin tức lộ tuyến có ghi lại rõ ràng trên bản đồ nhưng lại không có tin tức về quỷ quái, ví dụ như Quỷ Vương Lĩnh, quỷ hồn ác linh này hoàn toàn không có ghi chép trên bản đồ.

Cổ Thần nhìn phía trước huyệt động đen kịt, theo bản năng hắn cảm giác được, Âm Sát Động so với Quỷ Vương Lĩnh càng thêm nguy hiểm.

Quỷ Vương Lĩnh đều là quỷ hồn ác linh, thế nhưng thực lực không quá cường đại, tiến vào Âm Sát Động, cái gì cũng không nhìn thấy, vô cùng có khả năng số lượng quỷ quái trong Âm Sát Động rất ít, nhưng thực lực vô cùng cường đại.

Cổ Thần phi độn về phía trước cực nhanh, lấy thực lực của hắn, cho dù là toàn bộ quỷ tu âm dương sinh tử kiếp cường đại nhất Âm giới ở đây hắn cũng không lo ngại một chút, không ai có thể ngăn cản được hắn, âm sát động có thể nguy hiểm, nhưng đây là đối với những quỷ hồn bình thường khác mà nói.

Dọc theo Âm Sát Động, phi độn về phía trước hơn hai mươi vạn dặm, phía trước đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức cường đại.

Cổ Thần suy đoán không lầm, trong Âm Sát Động xác thực có quỷ quái, đồng thời thực lực cường đại hơn rất nhiều so với quỷ quái tại Quỷ Vương Lĩnh, khí tức từ phía trước truyền tới chí ít cũng là tu vi ngũ hành thoát thai kiếp.

Một quỷ quái thật lớn xuất hiện ngay phía trước Cổ Thần, thân cao chừng ba mươi mét, trên đầu mọc một chiếc sừng, trên gương mặt chữ điền thật lớn là cái miệng máu mở rộng, hai lỗ tai không cân xứng hai bên và làn da đều là màu xanh đậm, trong tay cầm một kiện vũ khí hình thể giống như liêm đao, dài tới mười trượng, thân đao dài ba trượng,

Ánh mắt Cổ Thần hơi kinh hãi, quỷ quái này so với Độc Giác Quỷ Vương vô cùng giống nhau, có thể đoán được quỷ quái này và Độc Giác Quỷ Vương là một loại quỷ tộc trong Âm giới.

Bất quá, có một điều có thể xác định chính là, quỷ quái độc giác trước mắt so với Độc Giác Quỷ Vương cường đại hơn không chỉ mười lần, là một cường Thiên Kiếp ngũ hành hai kiếp, Độc Giác Quỷ Vương trước mặt nó giống như một con kiến hôi.

Tại Âm giới, quỷ tu ngũ hành thoát thai kiếp được gọi là Quỷ Thánh.

Độc Giác Quỷ Thánh này tự nhiên không nhìn ra được sâu cạn của Cổ Thần, quang mang chợt lóe, liêm đao trong tay liền cắt về phía bụng của Cổ Thần, thế muốn cắt Cổ Thần làm đôi.

Cổ Thần bước về phía trước, đón đỡ liêm đao, một quyền đánh ra.

Rắc…

Liêm đao chí ít cũng là tiên bảo vô thượng trung đẳng dưới một quyền của Cổ Thần trong nháy mắt tan vỡ, giống như thủy tinh.

Thế đi của quyền cương không giảm, hủy diệt thân đao, hủy diệt chuôi đao, trong sát na oanh kích vào thân thể Độc Giác Quỷ Thánh, một tiếng bạo tạc, thân thể Độc Giác Quỷ Thánh bạo tạc, hóa thành một đạo khói đen, dung nhập vào trong âm sát khí đen kịt bốn phía.

Không biết là đã chết hay làm sao, Độc Giác Quỷ Thánh biến mất không còn bóng dáng, không chút vết tích, giống như chưa từng xuất hiện.

Cổ Thần tiếp tục hóa thành độn quang bay về phía trước, Quỷ Thánh tu vi ngũ hành thoát thai kiếp trong mắt hắn chỉ giống như kiến hôi, đến bao nhiêu cũng không sợ.

Âm Sát Động dài tới mấy trăm vạn dặm, dọc theo đường đi, Cổ Thần đụng phải không ít Độc Giác Quỷ Thánh, thực lực từ Thiên Kiếm bí cảnh ngũ hành một kiếp tới năm kiếp.

Không hề ngoại lệ, tất cả Độc Giác Quỷ Thánh ngăn cản Cổ Thần, mặc kệ là tu vi gì đều có một kết quả, một quyền của Cổ Thần đã khiến binh khí lẫn thân thể của chúng bị đánh tan toàn bộ, hóa thành hắc khí, dung nhập vào trong âm sát khí.

Qua một canh giờ, rốt cuộc Cổ Thần cũng tới đầu cùng, phía trước càng lúc càng trở nên rộng rãi, đồng thời có một loại quang mang nhàn nhạt phát ra.

"Âm khí càng lúc càng trở nên đậm đặc, cách Âm Hành Hương Địa càng lúc càng gần rồi, ta cảm thụ được khí tức bản nguyên, nhất định là âm chi bản nguyên."

Khóe môi Cổ Thần vểnh lên, ngũ hành là bản chất vũ trụ, âm dương là căn bản, Cổ Thần đã dung hợp hoàn toàn bản nguyên ngũ hành, đối với bản nguyên vũ trụ khác có lực cảm ức không bình thường.

Rất nhanh, Cổ Thần rời khỏi Âm Sát Động, phía trước dĩ nhiên là một sơn cốc thật lớn, chừng phương viên vạn dặm.

Tới nơi này rồi, bởi vì âm khí nồng nặc tới cực điểm, ngược lại không hề biểu hiện thành hình, vì vậy mắt thường không thể nhìn thấy được, tầm mắt không bị ảnh hưởng, tuy rằng trong không khí không nhìn thấy âm sát khí, thế nhưng âm sát khí ẩn chứa so với Âm Sát Động càng thêm nồng đậm, đã là khí tức âm chi bản nguyên.

Bốn phía sơn cốc này đều bị núi vây quanh, càng đi vào trung ương sơn đốc địa thế càng thấp, trung tâm nhất có một tế đàn, nơi đây có âm khí ngưng tụ thành một viên cầu màu đen.

Cổ Thần ngẩng đầu nhìn lên trời, trên trời cao vạn trượng phập phệnh một ít đám mây màu đen, toàn bộ vòm trời giống như một tấm màn, bao phủ không gian.

Nơi này không phải mặt đất, còn đang ở dưới lòng đấy mấy vạn dặm, thế nhưng thoạt nhìn lại giống như mặt đất.

"Ở đây chính là Thiên Hồn Cốc? Tế đàn trung ương Thiên Hồn Cốc chính là Âm Hành Hương Địa?"

Cổ Thần lấy ra địa đồ, đối chiếu cẩn thận, thì thào nói.

Âm Hành Hương Địa nằm dưới mặt đất đô thành Âm Triêu mấy vạn dặm, trách không được quỷ hồn Âm giới cũng không biết vị trí cụ thể của Âm Hành Hương Địa, đối với địa phương to lớn như Thiên Hồn Cốc, Âm Sát Động cũng chưa từng nghe nói qua.

Cổ Thần vừa mới lấy ra địa đồ, đột nhiên, mười tám đạo khí tức cường đại từ bốn phía di chuyển về phía hắn.

Thu hồi địa đồ, Cổ Thần chuyển mắt nhìn bốn phía, chỉ thấy đỉnh ngọn núi hình vòng cung bốn phía Thiên Hồn Cốc đã xuất hiện mười tám quái vật.

Cao ước chừng mười trượng, đầu người, tám chân, toàn thân bị lớp giáp xác cứng rắn hình vuông bao phủ, hai cánh tay dài chừng năm trượng, phía trước cánh tay là cái kìm to lớn vô cùng, toàn thân màu đen, hàn quang lóng lánh.

Vừa nhìn sơ qua, so với con cua tại sông hồ vô cùng giống nhau, nếu như để cái đầu trên thân thể xóa đi, đích xác chính là một con cua khổng lồ vô cùng.