Chàng Rể Ma Giới

Chương 128: Cạm bẫy! Long ngữ minh văn




Con đường này quả thật rất cổ quái, thỉnh thoảng lại thấy song túc phi long lượn trên bầu trời, tại bờ hồ Bạch Lạc từng giết chết hai con song túc phi long không có mắt muốn mạo phạm hắn, đồng bọn chúng hẳn là muốn trả thù hắn đây mà. Chẳng qua bây giờ hắn không có thì giờ để ý tới bọn chúng, Bạch Lạc đem khí tức ma hoàng cấp tản ra, quả nhiên nhóm song túc phi long này không dám lại gần.
Cảm ứng của mộng yểm chi đồng càng lúc càng mãnh liệt, cước bộ Bạch Lạc càng lúc càng nhanh, như một làn khói nhẹ trong sương mù nhanh chóng đi về phía trước. Quả nhiên ở một gò đất phía trước rừng cây phát hiện ra một người, chính là "nam hữu" hèn mọn bên người Kristina kia.
Người này đang ở đây, hiển nhiên Kristina cũng ở gần đây. Cho đến bây giờ Kristina đã đến bước đường cùng, nhưng người này như có năng lực truyền tống hoặc đạo cụ tương quan, việc này khiến cho Bạch Lạc vô cùng chán ghét, thừa lúc Kristina tách ra, lập tức đánh chết hắn, lấy thực lực của Bạch Lạc lúc này tự nhiên là rất dễ dàng.
Thân hình Bạch Lạc chợt lóe lên liền xuất hiện bên cạnh nam tử này, tay khẽ vung lên, nhưng trong nháy mắt bỗng nhiên hắn có cảm giác có gì đó không đúng, quả nhiên nguyên là một là một nam tử huyết nhục hoàn chỉnh dưới một kích như vậy liền như bùn đất mà tán đi.
Là huyễn tượng! Huyễn tượng thật quá giống, ngay cả hắn trong phút chốc cũng bị lừa gạt. Bất quá, mộng yểm chi đồng cảm ứng được nam tử này, như vậy nam tử vô danh này nhất định đang ở phụ cận. Đúng lúc này xung quanh chợt xuất hiện rất nhiều hình ảnh nam tử.
"Bạch Lạc tướng quân thật đúng là coi trọng đến kẻ hèn như ta, lại có thể xuống tay đánh lén" Thanh âm từ bốn phương tám hướng đồng loạt vang lên, phảng phất như đồng thời có hàng chục người đồng thời mở miệng.
Bạch Lạc đánh lén không thành, cảm thấy rất mất mặt, hàn quang trong mắt chợt hiện lên: con kiến không biết sống chết, trước mộng yểm chi đồng thì việc này chỉ là trò chơi trẻ con!
Quang mang trong mắt Bạch Lạc sáng lên, một vòng ánh sáng lam sắc lấy Bạch Lạc làm trung tâm khuếch tán ra, lan đến nơi nào thì ảo ảnh nơi đó liền biến mất, phía trước ba mưới thước chỉ còn một nam tử đầy vẻ kinh ngạc.
"Không biết tự lượng sức mình" Bạch Lạc cười lạnh một tiếng, bổng nhiên hắn nhíu mày, huyễn tượng tiêu trừ lúc trước đã xuất hiện lại.
"Huyễn thuật ma pháp trận? Loại tạp kỹ này có chút ý tứ, nhưng vẫn vô dụng thôi" Bạch Lạc chậm rãi bước lên phía trước, mặt đất mười trượng xung quanh chợt chấn động, huyễn tượng lúc trước liền biến mất, cũng không hề xuất hiện trở lại.
Trong lòng Trần Duệ thầm cảm thán, đối mặt với cường giả cấp ma hoàng, lực lượng của chính mình vẫn còn quá yếu, vất vả lắm mới bày ra được "kính tượng" cùng " hồi âm" hai loại long ngữ minh văn, liền bị phá giải đơn giản như vậy.
Minh văn là do Trần Duệ phân tích, suy nghĩ rất nhiều mới có thể làm ra, chỉ có thể duy trì trong thời gian rất ngắn, hiệu quả cũng có hạn, xem như là long ngữ minh văn yếu nhất được tạo ra trên thế giới này, bởi vì loại minh văn này trước đây đều do long tộc sử dụng, mà ấu long mới sinh ra đã có thực lực ma vương cấp rồi.
"Bạch Lạc đại nhân" Trần Duệ biết sau kính tượng minh văn tiêu tán thì Bạch Lạc nhất định sẽ giết chết mình nên liền lên tiếng trước: "Ta vô ý rơi vào cuộc tranh đấu giữa ngươi và Kristina, ta chỉ là tù binh của nàng mà thôi, có thể tha cho ta một mạng được hông?".
"Ngươi không phải có khả năng truyền tống sao? Bây giờ Kristina không có bên cạnh vì sao ngươi lại không chạy trốn?" Tuy nói chuyện nhưng Bạch Lạc cũng không ngừng truyền lực lượng vào chân, trong nháy mắt toàn bộ minh văn đều bị phá hủy chỉ còn lại mình Trần Duệ ở phía trước.
"Đại nhân, là như thế này…." Trần Duệ bị Bạch Lạc âm trầm nhìn vào như là " rắn độc nhìn vào ếch con" cảm giác bất an trong lòng chợt tăng lên, hắn biết nếu như một lời không hợp liền sẽ bị hạ sát thủ, hắn khẽ khom người: "Ta bị người ta bắt ăn độc dược, trong một thời gian phải phục dụng thuốc giải mới có thể bảo mệnh. Nếu đại nhân có thể lưu lại cho ta một mạng ta sẽ nói ra một bí mật để trao đổi".
Sát khí của Bạch Lạc hoàn toàn tập trung vào Trần Duệ, cho dù đối phương phát động truyền tống kỹ năng cũng liền có thể ngay lập tức diệt sát, đầu bên kia đi ra cũng chỉ là một xác chết mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Bí mật gì?".
Trần duệ cảm thấy sát khí của đối phương liền hít sâu một hơi cưỡng chế sợ hãi trong lòng đáp: "U dạ thấp địa có một bảo tàng bí mật, nghe nói bên trong có vô số bảo vật, thậm chí còn có bí bảo thất lạc của thất đại vương tộc".
Trong lòng Bạch Lạc khẽ động, lực lượng phát ra trong nhất thời tạm đình chỉ, ánh mắt chợt lóe: "Ngươi biết vị trí của bảo tàng này hay không?".
Athena từng nói qua, cứ ba năm Delia sẽ đến u dạ thấp địa tìm kiếm bí bảo gia tộc thất lạc, đều là đố kỵ vương tộc, Bạch Lạc rất có thể cũng biết những bảo vật này, cho nên lý do này mới có thể khiến cho sát tâm Bạch Lạc tạm dừng. Trên thực tế Trần Duệ còn hiểu rõ bảo tàng này hơn cả Delia, đây chính là gia tài của đồng bạn hắn.
Ta từng có được một phần bản đồ, biết được đại khái phương hướng của nó, ở trong cái hang rất lớn trong lòng đất. nhưng xung quanh bảo tàng có vô số ma pháp trận khủng bố, không thể tùy tiện xông vào, một khi vô ý liền có thể phát động ra cơ quan đặc thù có thể phá hủy cả bảo tàng.
Hàn quang trong mắt Bạch Lạc nhàn nhạt tỏa ra: "Tàng bảo đồ ở nơi nào?".
"Thật xin lỗi đại nhân, tang bảo đồ đã bị ta phá hủy" Trần Duệ hiển nhiên sẽ không để lộ ra vật bảo mệnh của mình: "Đại nhân cũng thấy rồi đó, ta là một ma pháp trận sư, đối với ma pháp trận nghiên cứu rất sâu, nếu đại nhân có thể…".
"Hừ!" Bạch Lạc liền cắt đứt lời nói Trần Duệ: "Ta mặc kệ có cái bảo tàng đó hay không, hiện giờ ta cho ngươi một phút đồng hồ, nói ra vị trí của Kristina, nếu ngươi dám che dấu ngươi sẽ thành một xác khô".
Tâm cơ Bạch Lạc rất thâm trầm, quyết đoán bỏ qua chuyện bảo tàng, chuyện trọng yếu trước mắt là giết được Kristina! Tính mạng con kiến này có thể tạm thời giữ lại, đợi khi bắt được Kristina rồi mới tiếp tục tra hỏi chuyện bảo tàng, có mộng ma chi đồng ở đây, không sợ hắn không nói thật.
"Nàng, nàng bị trọng thương, ra lệnh cho ta… Đại nhân chờ chút…" Bạch Lạc uy hiếp khiến cho Trần Duệ hoảng sợ, nói năng có chút lộn xộn, không tự chủ nhìn thoáng về phía sau, chân tay luống cuống thi triển một phen, tựa hồ như là thu hồi một huyễn tượng ma pháp trận nào đó. Quả nhiên lều trại được ẩn dấu trong rừng cây dần dần lộ ra trong tầm mắt.
Trướng bồng vừa xuất hiện, nhanh như chớp Bạch Lạc liền phóng về phía lều trại, đánh ra một quyền, lều trại này không phải là giả, dường như Kristina cũng đang ở trong đó. Có lẽ đúng như con kiến kia nói, nàng bị trọng thương không thể hành động được.
Mặc kệ nàng có âm mưa gì, thực lực mới là trên hết, một quyền này của Bạch lạc là muốn đánh tan sự phản kháng của Kristina, đến lúc đó muốn giết hay không đều nằm trong lòng bàn tay của hắn. Nhưng trong chốc lát, theo bản năng Bạch Lạc liền cảm thấy có chút không ổn, sinh mệnh trong lều vải không bị mộng yểm chi đồng tập trung. Chẳng nhẽ kia không phải Kristina? Ý nghĩ này chợt lóe lên, trong nháy mắt hắn liền thu lại lực lượng, "Oanh" một tiếng, lều trại bất ngờ nổ tung lên cả rừng cây đều dao động, cây cối phụ cận đều bị gãy đổ. Việc này không phải là do một quyền của Bạch Lạc gây ra, mà là một lôi cầu gây ra! Là đạo cụ ma pháp Kristina lưu lại!
Kính tượng ngay từ đầu chỉ là mê hoặc Bạch Lạc mà thôi, lều trại này không phải kính tượng, mà là thật sự, Thần Duệ triệt hồi chính là đồ vật chữ khắc bên ngoài lều trại, cạm bẫy chân chính là long ngữ minh văn "xúc phát" đồ vật, đúng là cái "xúc phát" này khiến cho lôi cầu nổ mạnh sau khi Bạch Lạc xuất quyền, dù cho Bạch Lạc không công kích lều trại này, chỉ cần bước đi chung quanh nơi này cũng sẽ bị như thế. Trừ vật đó ra, trong lều vải còn có hai minh văn rất quan trọng là "phóng đại" cùng "mô phỏng" bắt chước khí tức sinh mệnh của Kristina và phóng đại ra.
Đây là minh văn mà Trần Duệ đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết làm ra, hư hư thật thật, cho dù là Bạch Lạc cũng không ngoại lệ. Nhưng lôi cầu này cũng không thể thương tổn đến Bạch Lạc quá nhiều, nhưng mặt mày hắn cũng xám ngắt, ngân giáp cũng tổn hại không ít, bùn đất, mảnh nhỏ dính đầy trên người.
Mắc lừa! Bạch Lạc phẫn nộ đến tột cùng, lại bị một con kiến nhỏ nhoi trêu đùa!
Hắn quay đầu lại, liền thấy một con song túc phi long đang muốn mang Trần Duệ bay lên trên trời, xa xa mơ hồ còn truyền đến từng tiếng ma thú gào thét, nhanh chóng tiếp cận.
Bị hai chân đầu ma thú hung mãnh này cắp đi, Trần Duệ không có chút kinh hoảng nào: "Kỳ thực ta cũng không chỉ là ma pháp trận đại sư, mà còn là ngự thú đại sư. Bạch Lạc tướng quân, muốn biết vị trí của Kristina cũng không khó nhưng trước hết phải chiến thắng đồng bọn của ta rồi nói".
Vừa dứt lời, hai con song túc phi long từ trên trời hướng Bạch Lạc lao xuống, tuy là song túc phi long này tương đương với cao giai ác ma, hơn nữa lại là ma thú có độc, khó đối phó hơn cả cao giai ma tộc phổ thông, nhưng trong mắt Bạch Lạc, vẫn nhỏ bé không đáng kể, nháy mắt trong tay hắn đã hiện ra một thanh trường kiếm màu đỏ.
Song túc phi long vừa lao xuống, thân thể to lớn liền bị chẻ thành hai mảnh, dịch nhầy phun đầy đất. Ngay sau đó, con thứ hai cũng liền bị Bạch Lạc chém chết.
Bạch Lạc nhìn thấy Trần Duệ trên không trung liền hừ lạnh một tiếng, hồng quang nhàn nhạt từ trong thân thể tỏa ra, thân thể hắn từ từ bay lên, hướng về phía Trần Duệ bay tới, Trần Duệ không nghĩ Bạch Lạc có thể bay liền lắp bắp kinh hãi. Trần Duệ bỗng dưng rống lên một tiếng, từ trong miệng phun ra một làn khói độc về phía Bạch Lạc bên kia, động tác của Bạch Lạc trên không trung không linh hoạt bằng dưới đất, nhưng tốc độ cũng khá nhanh, lắc mình né đi, ngay sau đó, ba con song túc phi long lại bay về phía Bạch Lạc.
Tuy rằng không được linh hoạt nhưng huyết sắc trường kiếm trong tay Bạch Lạc lại vô cùng kinh người, liên tục cách không chém ra, tiếng rên rỉ liên tục vang lên, ba con song túc phi long lần lượt rơi xuống, nhưng Trần Duệ lại cách xa hơn không ít.
Mộng yểm chi đồng của Bạch Lạc liền trở thành một mảnh u thâm, khẽ quát một tiếng, Trần Duệ liền choáng váng mặt mày, cũng may hắn gần như đã thoát khỏi kim tinh ma tỏa, có thể vận chuyển tinh lực để chống lại, cũng không như lúc trước ở rừng cây suýt chút nữa bị một thanh âm giết chết, ngũ quan chảy máu.
Chỉ là một cái quát, hơn nữa khoảng cách lại xa như vậy, loại uy thế như vậy, cường giả ma hoàng cấp thật quá đáng sợ. Con song túc phi long đang cắp lấy Trần Duệ chính là một loại biến dị cấp ma vương, có thể phun ra nọc độc công kích từ xa, nhưng lực lượng tinh thần lại rất yếu, bị dị lực của mộng yểm chi đồng ảnh hưởng liền lảo đảo như người say trên không trung.
Hai chân song túc phi long buông lỏng ra, cả người Trần Duệ từ trên cao rơi xuống, ở độ cao này ngã xuống thì không muốn trọng thương cũng khó. Đúng lúc chỉ mành treo chuông này, một cơn gió bổng lướt qua, thân thể hắn liền rơi vào trên lưng của một con ma thú, ma thú kia chấn động một chút, sau đó tiếp tục phi hành. Đây là một con song túc phi long màu đen, so với những con phi long kia thì lớn hơn phân nửa, ở sau lưng nó còn có rất nhiều song túc phi long, đông đúc chừng trăm con.
Bạch Lạc chỉ thấy trên chân con song túc phi long kia còn mang một cái túi lưới, trong đó có một quả trứng, tên đáng chết kia đang nằm sấp trên trên lưng nó tay khẽ vươn ra, túi lưới kia liền biến mất không thấy.
Bạch Lạc cũng nhận ra, đây chính là một con song túc phi long vương giả, thực lực cũng đã đạt đến cấp đại ma vương! Cái con kiến kia quả thật là ngự thú đại sư, thậm chí lại có thể sai khiến phi long vương ma vương cấp!