Chàng Rể Phế Vật

Chương 516: Có Tội Gì






Trần Xuân Độ đứng trên nóc xe, vẻ mặt bình tĩnh, bình tĩnh tới mức có vẻ vô cùng lạnh lùng!
Trong hai mắt anh có phần điên cuồng khát máu đủ khiến người ta khiếp sợ!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ chậm rãi móc từ trong túi ra một điếu thuốc lá, sau khi châm thuốc và rít một hơi thật sâu, gương mặt ung dung lại có vẻ vô cùng thản nhiên.
Hình như anh căn bản không để mắt tới những khẩu súng đang chỉ vào mình!
Mà động tác bình thản như thế của Trần Xuân Độ lọt vào trong mắt đội trưởng, làm vẻ mặt như muốn giết người của anh ta càng đáng sợ hơn!
Đây đơn giản là đang trắng trợn khiêu khích!
Từ trên người đội trưởng kia đột nhiên phát ra một khí thế khiến cho khoảng không cũng có gợn sóng vô hình khuếch tán ra xung quanh!
"Tất cả chú ý, nổ súng! Lập tức bắn chết!" Đội trưởng nghiêm giọng quát to, đồng thời nhặt một khẩu súng tiểu liên lên và bóp cò mà không hề do dự!
"Tạch tạch tạch..."
Ngay lập tức, từng dòng lửa đáng sợ dày đặc đan vào nhau thành tấm lưới lửa giống như che trời lấp đất bao phủ về phía Trần Xuân Độ!
Khẩu súng trong tay những binh lính siêu cấp đã nhằm thẳng vào Trần Xuân Độ từ lâu bắt đầu điên cuồng bắn, rừng súng mưa đạn như muốn nuốt lấy Trần Xuân Độ!
Mà Trần Xuân Độ vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
"Vèo!"

Dòng lửa nhanh chóng phun qua, hất bay điếu thuốc lá trong miệng Trần Xuân Độ!
Hai mắt Trần Xuân Độ chợt nghiêm lại, cũng trong nháy mắt đó, từ trên người anh phát ra một khí thế khủng khiếp!
Nhiệt độ không khí đột nhiên giảm nhanh, không khí chợt lạnh lẽo.

Các binh lính siêu cấp có mặt tại đó không ngờ cảm nhận được thay đổi này một cách rõ ràng.

Trong nháy mắt đó, bọn họ càng bắn mạnh hơn về phía Trần Xuân Độ!
Khi thấy vô số rừng súng mưa đạn bao phủ Trần Xuân Độ, anh… đã hành động rồi!
Bỗng nhiên...!bóng dáng của Trần Xuân Độ chợt lóe lên!
"Phụt!" Dòng lửa lướt qua sát cổ anh! Suýt nữa bắn trúng!
May mắn tránh được!
"Vèo vèo!" Trong không trung, vô số dòng lửa vẫn bắn đến! Nhanh như tia chớp! Trong đêm khuya tối tăm, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy từng ánh lửa lướt qua nhanh tới mức mắt thường cũng khó có thể nắm bắt được!
Mười hai hướng xung quanh Trần Xuân Độ...!có vô số dòng lửa nhanh chóng tấn công tới!
Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng nghiêm trọng...!Phong tỏa vị trí từ mười hai điểm...!điều này...!không ngờ là chiến thuật chính thống của ban Phòng thủ tác chiến Yên Kinh dạy! Anh quá quen thuộc với chiến thuật này, bởi vì chiến thuật này đã từng được anh chính tay sửa đổi!
"Vèo…!" Một dòng lửa chợt bắn ra...!phun thẳng về phía vai của Trần Xuân Độ! Khoảng không xung quanh anh đều bị dòng lửa vô tận bao phủ, muốn tránh cũng không thể tránh được!
Lúc này Trần Xuân Độ...!rơi vào nguy cơ chưa từng có!
"Bịch!" Hai chân Trần Xuân Độ đạp xuống đất và đột nhiên nhảy lên cao, khóe miệng cong lên có chút thích thú!
Những binh lính siêu cấp này lại muốn dùng chiến thuật mà anh từng cải tiến để đối phó với anh, điều này quả thực là đang múa rìu qua mắt thợ!
Trong lòng Trần Xuân Độ chợt dâng lên một cảm giác buồn bã khó hiểu.

Anh tất nhiên không có cách nào đoán được tổ chức mà mình từng phục vụ lại bao vây anh vào lúc này.

Điều này đơn giản là sự giễu cợt trắng trợn!
"Giết!"
Rất nhiều binh lính siêu cấp lập tức xông đến tập kích...!khẩu súng trong tay mỗi người dường như hòa làm một với linh hồn của bọn họ! Bọn họ đã từng trải qua cuộc rèn luyện khủng khiếp mà người bình thường khó có thể chịu được! Kỹ thuật bắn súng của bọn họ vô cùng chính xác, dễ dàng điều khiển theo ý muốn!
Vô số dòng lửa bay ra, ngọn lửa ngập trời! Cơ thể của từng binh lính siêu cấp lóe lên...!tấn công thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Trong chớp mắt đó...!sát phạt vô biên!

Con ngươi của Trần Xuân Độ đột nhiên co lại! Anh...!cảm nhận được nguy cơ chưa từng có!
Từ khi anh trở lại nước C tới nay, đây là lần đầu anh đối mặt với nhiều chiến sĩ xuất sắc được cải tạo như vậy như vậy!
"Xoẹt!" Trần Xuân Độ bỗng nhiên vung con dao găm Long Nha trong tay lên, ánh dao tối tăm cắt qua không khí, một tiếng rồng ngâm trong trẻo vang vọng trong không trung!
Dưới vô số dòng lửa cuốn ra...!cơ thể Trần Xuân Độ lóe lên, giống như muốn hóa thành một bóng mờ!
Đội trưởng nhìn thấy Trần Xuân Độ xông tới tấn công thì lập tức biến sắc!
"Chặn lại!" Đội trưởng quát lớn, khẩu súng trong tay lập tức bắn ra dòng lửa càng mạnh hơn!
Tiếng rồng ngâm không ngừng vang vọng trên không trung, bóng dáng của Trần Xuân Độ hóa thành cực hạn...!rất nhiều dòng lửa đang ầm ầm lướt qua bên cạnh...!Vào giờ phút này, anh nhanh chóng phá tan vòng vây, lùi lại!
Phía sau, mấy chục binh lính siêu cấp hung hãn xông lên truy kích! Vũ khí trong tay bọn họ điên cuồng bắn ra...!mỗi giây, dòng lửa đều mang theo nguy hiểm vô cùng kinh người!
Khi hai người đối mặt giao đấu...!Trần Xuân Độ lại nhanh chóng rời đi! Anh không muốn đấu với đám binh lính siêu cấp này! Anh không muốn gây ra mối thù sống chết với Phòng thủ tác chiến Yên Kinh!
"Vèo!"
Trần Xuân Độ cuối cùng phá tan vòng vây...!Bóng người bay lên trong chớp mắt...!lao ra khỏi khách sạn!
Các binh lính siêu cấp ra sức truy kích...!Mà chờ tới khi rất nhiều binh lính siêu cấp đuổi theo ra ngoài, phát hiện Trần Xuân Độ đã ở bên ngoài hàng rào sắt to màu đen! Anh đứng ở đó, lãnh đạm nhìn bọn họ!
"Tôi chỉ nói câu này một lần, tôi không muốn đối địch với các anh nhưng không có nghĩa là các anh có thể tùy tiện giẫm đạp lên tình cảm của tôi và Phòng thủ tác chiến Yên Kinh ngày trước!" Trần Xuân Độ nói rõ từng câu từng từ, giọng điệu vô cùng lạnh lùng!
Khí thế sát phạt đáng sợ phát ra vô tận.

Trần Xuân Độ đứng ở đó, đã chấn áp tất cả chiến sĩ siêu cấp! Không ngờ anh đã khiến bọn họ nhất thời không dám bước tới!
"Nước C đã ra lệnh truy nã số một đối với anh, còn nói tới tình cảm Phòng thủ tác chiến Yên Kinh gì chứ? Nổ súng!" Đội trưởng hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy giễu cợt nhìn về phía Trần Xuân Độ!
...
Trong phòng của khách sạn, Lê Kim Huyên đứng bên giường, gương mặt tái nhợt của cô vẫn khó có thể bình tĩnh được.

Ngay vừa rồi, cô đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện xảy ra.

Động tác của những người này quá nhanh, cô căn bản không nhận ra được thân phận của bọn họ.
Mà lúc này, khi những người đó lao ra khỏi khách sạn, đứng bên hàng rào ngoài khách sạn, không biết tại sao trong đầu Lê Kim Huyên đột nhiên hiện ra cảnh tượng Trần Xuân Độ đấu với người khổng lồ trước đó.
Người khổng lồ kia hình như có rất nhiều điểm tương tự với những binh lính siêu cấp này...
Lê Kim Huyên đang trầm tư suy nghĩ, cô đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng mặc áo ngủ màu tím và ra khỏi phòng, gõ cửa phòng của Tô Loan Loan.

Mà giờ phút này, khắp nơi trên mặt đất ngoài hàng rào khách sạn là cảnh thương vong đẫm máu! Cơ thể Trần Xuân Độ lóe lên, cho dù kỹ thuật bắn súng của những binh lính siêu cấp này có tinh tế vô địch, cũng khó có thể nắm bắt được bóng dáng của anh!
Những binh lính siêu cấp này giống như những con kiến hôi...!lập tức bị đánh ngã!
Bọn họ cố gắng liên kết với nhau bắn lén, bắn lấy Long Vương...!Nhưng trong mấy giây ngắn ngủi...!Tất cả binh lính siêu cấp đều bị đánh bay...!Máu điên cuồng phun ra!
Bọn họ đã hoàn toàn đánh giá thấp khả năng chiến đấu của Long Vương!
Đội trưởng nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, tròng mắt cũng sắp rơi ra ngoài!
Anh ta không thể ngờ được mọi chuyện xoay chuyển ngược lại nhanh như vậy!
Lúc Trần Xuân Độ ở cửa khách sạn chủ yếu vẫn chỉ phòng vệ bị động.

Nhưng bây giờ, anh ở bên ngoài khách sạn lại giống như thay da đổi thịt, sát phạt sắc bén chẳng khác nào vị thần giết chóc!
"Phụt!" Một binh lính siêu cấp lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng Trần Xuân Độ, vừa mới định móc con dao găm quân đội ra đâm Trần Xuân Độ, lấy mạng của anh.

Kết quả anh chợt nghiêng người, một tay bóp chặt cổ anh ta và chậm rãi nhấc lên!
Binh lính siêu cấp này cố giãy giụa nhưng căn bản không ăn thua!
Trần Xuân Độ liếc nhìn anh ta với vẻ lãnh đạm.

Bốn mắt đối diện nhau, toàn thân người binh lính siêu cấp kia chợt run rẩy, sắc mặt lập tức tái nhợt, vô cùng hoảng sợ!
"Lên!"
Từng binh lính siêu cấp xông tới trước hàng rào sắt, dựa vào hàng rào sắt để chuẩn bị ngăn Trần Xuân Độ lại!
Mà Trần Xuân Độ đã bị một hàng rào sắt to dày lạnh lẽo khóa chặt! Bọn họ đang cố ngăn cản anh!
Nhưng một hàng rào sắt nhỏ bé này làm sao có thể ngăn cản được Long Vương?
Hàng rào sắt to dày bị Trần Xuân Độ vung một cánh tay lên...!kéo đứt!.